CHƯƠNG 5. FIFTH CHILD
“Yahhhhhhh ——”
Một tiếng hét thảm thiết truyền ra từ phòng gây giống, nghiên cứu viên làm việc ngoài cửa sửng sốt, sau đó không hẹn mà đồng loạt tiếp tục công việc đang làm, nhưng đôi tay run rẩy cùng con ngươi chuyển động kia nói rõ sự sợ hãi của bọn họ.
Một trận gào khóc chói tai khó có thể hình dung, âm thanh sột soạt cùng tiếng ầm ĩ xen lẫn với nhau, sau đó đột ngột tắt lịm chỉ trong một khắc. Nghiên cứu viên dừng tay một lúc, họ biết, trong phòng gây giống, “thứ kia” đã bị tiêu hủy.
—— Con Apostle (sứ đồ) kia! ()
Kế hoạch phụ thể rốt cuộc đạt được một thành công ngay trước khi nó hoàn toàn vô hiệu quả —— mập, cũng là vật dẫn thực nghiệm duy nhất. Nghiên cứu viên cực kỳ phấn khởi, thay vì nghỉ ngơi, lại triển khai hạng mục kế tiếp, cho vật dẫn mập hợp với khác phái, sinh sản, tạo ra thành quả cuối cùng của kế hoạch phụ thể: tân nhân loại phá vỡ “Vùng cấm Thượng Đế”.
Nhưng, tình huống kế tiếp tựa như một chậu amoniac lỏng hung hăng dội lên đầu mọi người.
Tinh trùng của mập rất thuận lợi thông qua tình ái tiến vào âm đạo nữ —— mọi thứ thuận lợi cho tới đó, nhưng tình huống tiếp theo lại nằm ngoài dự kiến của mọi người: tinh trùng vốn phải kết hợp cùng trứng tạo thành trứng thụ tinh, lại bắt đầu cắn nuốt trứng! Đây cũng chưa phải điểm kết thúc, “Fath giả”—— nó đã hoàn toàn không thể được gọi là “tinh trùng”, mà càng giống với “Fath” – thứ không khác virus được họ dùng để làm vector trước đó. Fath giả bắt đầu cắn nuốt tế bào xung quanh, như một con ác thú vĩnh viễn không thấy đủ, tế bào miễn dịch của con người trước mặt nó buồn cười như bánh ngọt sau bữa ăn. Tất cả mọi người tận mắt chứng kiến cô gái đáng thương kia liên tục la thét thảm thương, dùng móng tay cố sức cấu xé rốn mình, bộ dạng điên cuồng hận không thể móc ruột mình ra. Da cô gái dần dần căng lên, giống như có ai đó bơm không khí vào trong cơ thể của nàng. Da kéo căng, càng lúc càng trở nên trong suốt, cho đến khi “bạch” một tiếng, trên kính cách ly trước mặt nghiên cứu viên nhuộm đẫm một màng máu rất đều. Thảm hình còn chưa chịu kết thúc, cô gái kia chỉ còn lại máu thịt xương, giống như mô hình cấu tạo cơ thể người trong phòng sinh vật, nàng cũng chưa chết, cho nên nàng vẫn rõ ràng chứng kiến, thể nghiệm trọn vẹn quá trình mình bị tan thành một bãi máu loãng.
Phòng quan sát tĩnh lặng một mảnh, đây là điềm xấu đầu tiên!
Emerson cũng sẽ không đình chỉ kế hoạch chỉ vì một lần thực nghiệm thất bại, đối với lão, đây đều là “mẫu vật”, cần liên tục, liên tục thu thập mẫu thí nghiệm của thực nghiệm, cuối cùng rồi sẽ đạt được mục đích. Rất nhanh, cô gái thứ hai liền được đưa tới.
Dường như thực nghiệm đầu tiên thật sự chỉ là một bất trắc, cô gái thứ hai, cô gái thứ ba rất thuận lợi thụ tinh. Quan sát trứng thụ tinh nhỏ bé xuyên qua dụng cụ, tất cả mọi người an tâm không ít, nghiêm túc làm —— công việc kế tiếp, chỉ cần đợi thai nhi sinh ra là được rồi phải không? Đây là tiếng lòng của mọi người.
Sau đó, thần cười nhạo bọn họ.
Tuần đầu tiên, mọi thứ đều rất bình thường, họ phát hiện phôi thai phát triển cực kỳ nhanh chóng. Cô gái kia thụ thai mới được một tuần, lại tương đương với người bình thường có thai một tháng nửa tinh chuyển, nhưng cần một lượng lớn đồ ăn cùng dinh dưỡng bổ sung. Nói cách khác, chỉ cần chờ bảy tuần, họ sẽ có thể thu hoạch. Đúng lúc này, họ trông thấy, cái sinh vật kia.
Người thụ thai thứ ba đột nhiên ôm bụng kêu đau, khiến mọi người chú ý, ở khoảng thời gian này, bất trắc gì cũng không được phép xảy ra. Đến khi Emerson chạy tới hiện trường, liền trông thấy một đám người mặt xám như tro tàn, kinh sợ đến cực điểm. Lão già ngước mắt nhìn qua, cô gái kia đã ngửa mặt nằm trên sàn, ánh mắt tán loạn, ngay cả nước bọt cũng không thể nuốt xuống, chỉ có tay chân đôi khi giật giật. Bụng của nàng tựa như một trái dưa hấu bị phá vỡ, bị một vuốt thịt màu máu xé rách, có thứ gì đó, bò ra từ bên trong. Nó rất nhỏ, toàn bộ là máu cùng thịt màu đỏ, đầu lớn vô cùng, không có mắt, ở vị trí của mũi là hai cái lỗ, từ lúc bò ra khỏi bụng cô gái liền bắt đầu phát ra tiếng rít quỷ dị.
Sau đó, bắt đầu ăn người mẹ đã thở ra nhiều, thở vô ít của nó.
Tất cả mọi người im lặng nhìn hình ảnh quỷ dị mà đẫm máu kia, Emerson cau mày hỏi.
“… Đó là thai nhi?”
“Không… Không! Đó là quái vật!” Một nghiên cứu viên ôm đầu la hét. “Chúng ta đang báng bổ thần! Cho nên thần tức giận! Chúng ta làm ra loại quái vật này… Ahhh…!”
Người nọ hét thảm một tiếng, ngã ngồi xuống đất, suýt nữa tè ra quần. Có mấy người nữa cũng cùng tình trạng với hắn, vì sinh vật bên trong phòng quan sát kia, sau khi ăn xong cô gái nọ, phát hiện có người bên kia kính thủy tinh, liền rít chói tai xông qua, hung hăng đánh vào mặt kính sợi hóa học, sau khi thất bại lại liên tục nhào tới đập vào kính, muốn cấu xé người bên đây.
“Câm miệng!” Emerson chán ghét nhìn kẻ sợ tới mức liên tục la hét bên cạnh, rồi lại nhìn quái vật liên tục đập vào kính thủy tinh, lộ ra chút bất mãn cùng bực bội. “Chết tiệt, mẫu vật lần này lại thất bại sao…”
Không quá lâu sau, người thụ thai thứ hai cũng bước lên vận mệnh của tiền bối. “Sứ đồ” là tên được nghiên cứu viên đặt cho sinh vật đó, đây là lời cảnh cáo mà thần phái tới cho bọn họ. Sứ đồ, kẻ vừa sinh ra đã không có linh hồn, cũng vứt bỏ hình dạng con người.
Nghiên cứu viên khiếp sợ lo lắng, chỉ có Emerson dường như không chú ý tới không khí đông đặc này, kế hoạch vẫn tiến hành như bình thường, số phụ nữ được phái đến cho mập vẫn không ít, thậm chí còn tăng thêm. Lão già ấy cố chấp cho rằng, chỉ cần có càng nhiều mẫu vật thêm nữa, dù không thể tìm được mẫu vật thành công, cũng có thể phân tích ra nguyên nhân thất bại rồi tiến hành cải tiến.
Nhưng kết cục của những cô gái kia, nếu không phải bị hòa tan ngay lúc thụ tinh, chính là bị “sứ đồ” do mình thai nghén ăn sạch. Ngoại trừ “Thời gian mang thai càng dài, “sứ đồ” sinh ra sẽ có hình dạng càng giống nhân loại” ra, không thu được kết luận gì hữu dụng.
Lão già càng ngày càng trầm lặng, càng ngày càng điên cuồng. Kế hoạch phụ thể ban đầu cũng không phải được tất cả mọi người ủng hộ, đối thủ Selim của lão còn lên giọng tuyên bố: “Đây chẳng qua chỉ là ý nghĩ viễn vông của lão già Emerson đó thôi.”. Kế hoạch đi tới bước này, là điều lúc trước hoàn toàn không dự tính được. Nhưng ngoại trừ trở đi trở lại phân tích những tài liệu sớm đã đọc trăm nghìn lần kia, Emerson chỉ có thể nhét càng nhiều phụ nữ hơn tới chỗ của mập.
Sau khi tái gia tăng số lượng, mập kháng nghị. Emerson lạnh lùng nhìn mập, nhìn cái thằng mập đến từ khu ổ chuột, ngu muội làm ngựa đực kia. Lão đột ngột rất muốn nói với mập tất cả mọi chuyện, muốn thấy vẻ mặt mập sau khi biết những cô gái hắn ngủ qua đều biến thành một bãi máu loãng, muốn thấy bộ dạng mập sau khi biết tới một đám quái vật do hắn tạo ra, rất muốn rất muốn, azzz, cũng có chút không nhịn được…
Ngăn cản Emerson nói ra miệng chính là, một ý nghĩ bất chợt! Lão già lẳng lặng mừng như điên, sao lại quên mất “cô ta”? Bán thành phẩm kia?
Lúc kế hoạch phụ thể còn được gọi là kế hoạch tạo thần, nghiên cứu khi đó vẫn chưa đặc biệt nhắm vào giới nam, giới nữ cũng được chọn làm vật dẫn. Nhưng sau những thí nghiệm chồng chéo, cho ra kết luận mẫu thể chỉ có thể thai nghén một tân nhân loại, bọn họ liền từ bỏ giới nữ, do đó mới chuyên tâm vào phụ thể. Cuối giai đoạn đó có để lại một mẫu thể bán thành phẩm, bây giờ vừa khéo tái sử dụng phế phẩm!Nhìn thằng mập ngu ngốc kia, lão già cười thỏa mãn.() Sứ đồ (Apostle), trong bản dịch Kinh Thánh là “Tông Đồ,” là một từ Hy Lạp có nghĩa là “được sai đi”. Một Tông Đồ là một người được sai đi làm một việc gì đó. Cụm từ nổi tiếng nhất là “12 sứ đồ/tông đồ” của chúa Jesus trong Kinh Thánh. Các Tông Đồ đã được Chúa Jesus chọn, gọi và sai đi để tiếp tục công việc của Ngài, có nghĩa là, để cầu nguyện – là công việc đầu tiên của một Tông Đồ – và, thứ hai là để công bố Tin Mừng.