7h sáng, một ngày đầy nắng, Ami 'có hẹn' tới tiết Grammar của thầy A, là tiết đầu tiên của năm hai đại học nhưng có vẻ vẫn chẳng khác học kì trước là mấy, nó lại ngủ quên.
Đi xuống lầu, nó vẫn duy trì trạng thái đầu bù xù, người một cây pijama hồng, chân đi dép lông quý phái, chờ đợi từng phút đồng hồ trôi qua. 6h59 rồi, còn một phút nữa là 7h và mẹ yêu sẽ đi làm, còn gì hạnh phúc hơn? :)
Vạch sẵn trong đầu một kế hoạch cúp học đầy tinh vi là thế nhưng cuối cùng ai đó lại phải hụt hẫng vì vừa bước xuống dưới nhà đã nhìn thấy tên con trai nọ đang quay lưng trong bếp nhà mình ăn vụng.
Sao giờ này ông còn ở đây?
Đi bắt đứa trốn học!
Có đứa thản nhiên như tên điên, vừa nhai nhồm nhoàm một miệng phở vừa phớ lớ nói (Cũng may đẹp trai chứ không thì hỏng nhá!)
Mà khoan, sao hắn biết nó trốn học nhỉ?
Vì tui cũng trốn!, lạ đời chưa? :)
Chán chẳng buồn nói tên bạn, Ami lượn qua toilet rửa mặt skincare các thứ, lúc ra đã thấy trên bàn có tô phở bốc khói nghi ngút chờ mình sẵn.
Ăn lẹ đi rồi qua trường! Nay tui có việc! - Jungkook nói khi đã ăn sáng xong xuôi, hẳn còn ngồi vắt chéo chân ở ghế đối diện mà lướt điện thoại.
Thì đi đi, nay tui cúp học mà qua trường làm gì?
Thôi, đi chung đi, đi mình chán lắm, với cả đi thì được bao trà sữa nha..., Kook nói, bonus quả chớp mắt ra chiều dụ dỗ.
Ừm.. tại bạn thân nể lắm mới đi đó nha!
Ừ ừ! - vẻ mặt ai kia sau khi nghe nhìn giống y chang cái icon :) này này...
Buổi sáng hôm đó, một buổi sáng vô cùng bình thường và đẹp trời, cách hôm nay - một ngày được nghỉ dịch dài hạn.. vô cùng lâu luôn. Nhắc tới là nhớ trường nhớ lớp muốn khóc…
Cũng Ami: Từ nay về sau em sẽ đi học đúng giờ, không ngủ quên cúp học nữa. Em hứa, em thề, em đảm bảo TvT