Lại quá mấy ngày, 《 Phiêu Diêu 》 khai máy.
《 Phiêu Diêu 》 được quay ở vài điểm khác nhau, trừ bỏ cảnh cuối cùng được quay ở khu điện ảnh ngoại ô thành phố hơn một tháng ra, những cảnh còn lại đều quay ở nơi khác.
Ninh Thu Thu tuy là nữ phụ, nhưng cũng là nhân vật quan trọng, không đến nỗi giữa đường bị rơi rớt, cho nên hầu như toàn bộ hành trình đều có mặt cô, chỉ khác là được đóng máy sớm mười ngày liền so với nam nữ chính.
Trước khi rời đến đoàn phim, Ninh Thu Thu đút cho Triển Thanh Việt uống thêm vài loại nước bùa khác nhau, thiếu chút nữa khiến người ta uống đến tiêu chảy.
Nhưng tình huống Triển Thanh Việt dường như không xuất hiện chuyển biến tốt đẹp, hiện tại hắn ở nhà an dưỡng, bác sĩ mỗi ngày đều phải qua đây một lần, làm cơ sở kiểm tra cho hắn, định kỳ mỗi tháng Triển Thanh Việt cũng sẽ đi bệnh viện kiểm tra một chuyến, dùng kỹ thuật rà quét PET tiên tiến của bệnh viện để giúp bác sĩ phán đoán hắn có tiềm tàng chút khả năng tỉnh lại nào hay không.
Lần trước kiểm tra là cô cùng đi đến bệnh viện, kiểm tra kết quả giống như lần trước, bác sĩ chỉ nói bọn họ sẽ tận lực, bất quá khi đó cô còn chưa cho Triển Thanh Việt uống nước bùa, lần kiểm tra tiếp theo thì phải đợi mấy ngày nữa, khi đó Ninh Thu Thu đã đến đoàn phim rồi, cũng không biết sẽ thế nào.
Đến đây mới thấy, cô gả qua cũng đã một tháng, kỳ hạn ba tháng đảo mắt đã trôi qua một phần ba, đau trứng nhất chính là toàn bộ thời gian hai tháng sau cô đều ở phim trường.
Nếu cô làm nũng với Ninh phụ bên kia thì có thể ông sẽ chấp nhận thêm một đoạn thời gian, nhưng cho dù ông có "thư thái" thêm một thời gian, cô cũng không dám nói Triển Thanh Việt nhất định tỉnh lại.
Mặc dù sự thật chứng minh phù triện ở thế giới này vẫn được sử dụng như cũ, nhưng rốt cuộc đây là thế giới hiện thực, hẳn sẽ tồn tại những chênh lệch nhất định so với tu chân giới, phương thức uống nước bùa này cô thật không dám bảo đảm sẽ hữu dụng với thân thể Triển Thanh Việt.
Ai...... Ninh Thu Thu nhìn vẻ mặt vô tội của nam nhân ngủ trên giường, nặng nề mà thở dài, Triển tiên sinh à Triển tiên sinh, ngươi mau chóng tỉnh lại chút đi.
"Ninh tiểu thư, chị cứ yên tâm đi đóng phim đi, em sẽ dụng tâm chiếu cố Triển tiên sinh mà, tuyệt đối khiến anh ấy ăn được uống được, một chút đường rẽ cũng không có!" Tinh Tinh thấy vẻ mặt Ninh Thu Thu ngưng trọng mà nhìn chằm chằm Triển Thanh Việt, vỗ ngực bảo đảm nói.
Ngày mai Ninh Thu Thu phải đến đoàn phim.
"......" Ninh Thu Thu chính là vô pháp giao lưu cùng cô nàng mạch não không ở bình thường này, chỉ thuận miệng trêu đùa nói, "Vậy phiền toái em."
"Không thành vấn đề," Tinh Tinh nói xong, lại thò đầu tiếp lời, "Chừng nào chị muốn gặp Triển tiên sinh, thì cứ gọi video WeChat em là được, 24 giờ tri kỷ phục vụ, WeChat sáng người sáng!"
Ninh Thu Thu: "......"
Cô không biết bản thân đã khiến Tinh Tinh sinh ra cái ảo giác gì, hay là não bộ cô ấy có chút vấn đề, mới có thể cảm thấy cô tình sâu nghĩa nặng với Triển Thanh Việt như thế.
Rõ ràng những người khác đều cảm thấy cô gả cho Triển Thanh Việt là vì muốn tiếp cận Triển Thanh Viễn!
"Cảm ơn a," tự mình gây hoạ, có quỳ xuống cũng phải diễn tiếp, Ninh Thu Thu cố gắng mặt mày tươi cười mà nói, "Xong xuôi lại thưởng cho em chút."
"Cảm ơn Ninh tiểu thư!" Tinh Tinh cười tươi, "Nếu chị vội đóng phim không rảnh gọi video, em liền gửi cho chị ảnh chụp qua, bảo đảm chụp đến soái thật soái, nhất định sẽ khiến khuôn mặt này nhìn 360 độ đều không có góc chết."
Ninh Thu Thu: "......."
Cô thật sự không cần, được chưa!
Thật vất vả mới đuổi được Tinh Tinh đi, Ninh Thu Thu hít một ngụm khí lớn, nhìn người đang nhắm mắt an tĩnh nằm trên giường, nói đến ảnh chụp, cô gả qua đây lâu như vậy, di động đúng là chưa từng tồn tại ảnh chụp Triển Thanh Việt.
Chủ yếu là ở gặp dịp thì chơi, chân chính mà nói, cô đối mặt với một người thực vật, nơi nào có hứng thú đi lăn lộn này lăn lộn kia.
Hiện tại...... cứ coi như là sau này sẽ phải tách ra một thời gian dài nên lưu lại chút kỷ niệm đi, vạn nhất, vạn nhất một khoảng thời gian không thấy, cô quên mất Triển Thanh Việt trông như thế nào thì làm sao bây giờ!
Vì lý do vẹn toàn chính mình tìm được, Ninh Thu Thu lấy di động ra, chụp mặt người ta mấy tấm, kỹ thuật chụp ảnh của cô giống nhau, may mắn nhan sắc của Triển Thanh Việt giá trị cao, rất ăn ảnh, mặc cho kỹ thuật cặn bã này của cô, kết quả cho ra vẫn soái như cũ, trừ bỏ khuyết điểm là hơi gầy một chút, còn lại hoàn toàn đủ khả năng đánh bại mấy tiểu thịt tươi dựa mặt kiếm cơm.
Chụp cũng đã chụp, dứt khoát chụp chung một tấm đi!
Ninh Thu Thu nhỏ bé mà nửa nằm bên người Triển Thanh Việt, dựa đầu vào hắn dựa, nhéo má, kéo tay, le lưỡi, chu môi,.... một loại đều chụp một lần, giá trị nhan sắc cô như này chụp kiểu nào cũng đẹp, thanh thuần động lòng người, cùng khung hình với mỹ nam say giấc bên cạnh, vô cớ khiến người nhìn sinh ra một loại cảm giác thực xứng đôi.
Ninh Thu Thu ngồi ở mép giường, ngó trái ngó phải, cảm thấy ảnh chụp rất đẹp, rốt cuộc cô cũng hiểu vì sao mọi người trong vòng bạn bè lại thích khoe ân ái như vậy, cô hiện tại không có yêu đương với Triển Thanh Việt mà cũng muốn khoe ảnh chụp chung đây!
Nghĩ đến đây, cô lại nhịn không được mở WeChat ra, chọn phạm vi người xem là bạn bè quen thân, dù sao hiện tại bọn họ cũng là "vợ chồng", khoe một chút cũng không phạm pháp đi.
Đương nhiên hiện tại quan hệ của cô cùng Triển Thanh Việt là không thể để người biết, chỉ có thể lựa chọn cho vài người thấy được thôi.
......
Sáng sớm ngày hôm sau, Ninh Thu Thu bay đến địa điểm quay thứ nhất.
Cô không bảo xe công ty qua đây đón, mà tự nhờ tài xế Triển gia đưa mình ra sân bay, đến nơi thì chạm mặt người đại diện Cù Hoa, còn có cả trợ lý Tiểu Trì.
"Thu Thu, nơi này."
Ninh Thu Thu mới đến điểm hẹn, liền nghe được tiếng Tiểu Trì gọi mình, Ninh Thu Thu kéo hành lý đi qua, lúc nhìn đến một đoàn người bọn họ thì sửng sốt một chút: "Sao lại nhiều người vậy?"
"Tiểu Thu Thu là đại minh tinh, lần đầu tiên đi phim trường, đương nhiên thanh thế phải mênh mông cuồn cuộn một chút chứ ~" Cù Hoa cười tủm tỉm mà nói, "Có đủ phô trương không nào."
Ninh Thu Thu: "...... Em có thể nói lời lẽ thô bỉ không?"
Cù Hoa dậm chân: "Nói giỡn nào, Thu Thu cũng thật là hung dữ nha."
"......" Cô không chỉ có hung dữ đâu, còn muốn đánh hắn nữa cơ.
"Hai người này là trợ lý lâm thời của em, một người là trợ lý sinh hoạt, người kia là trợ lý riêng, đây là tài xế, sau đó long trọng giới thiệu vị này một chút," Cù Hoa điều chỉnh âm thanh, nói, "Đây là anh đặc biệt mời lão sư trong giới Dương lão sư về cho em, về sau Dương lão sư sẽ quay cùng toàn bộ hành trình, tùy thời tùy chỗ chỉ cho em kỹ thuật diễn. Tuy rằng kỹ thuật có kém hơn người ta, nhưng thái độ tốt, thì về sau người ta có bôi đen chúng ta cũng có lý nói lại."
Ninh Thu Thu: "???"
Thật chỉ có thần tiên mới nghĩ ra được cái chủ ý dở người này thôi, Ninh Thu Thu dở khóc dở cười: "Cù ca, anh tốt xấu cũng phải có điểm tin tưởng em chứ, kỹ thuật diễn của em không kém như vậy."
"Đó là đương nhiên, tiểu Thu Thu nhà chúng ta kỹ thuật diễn là đỉnh nhất, còn hơn cả những người chuyên nghiệp, mang lão sư đi chỉ vì tốt muốn tốt hơn thôi ~" Cù Hoa nói với cô.
Ninh Thu Thu: "......"
Hết cách nói chuyện.
Thôi, muốn mang thì mang theo đi, hiện tại nói cái gì cùng Cù Hoa cũng phí công, chỉ khi nhìn thấy thực tế chân chính trước mặt mới nhận ra chân lý, đến lúc đó cái gì mà Dương lão sư Chu lão sư, tự nhiên sẽ được bay về.
Máy bay phải một lát mới cất cánh, Ninh Thu Thu ngồi ở khu nhà chờ, nhàm chán lấy di động ra chơi, cô mở WeChat ra, phát hiện tối hôm qua sau khi ngủ có người trong vòng bạn bè bình luận ảnh.
Tinh Tinh: Oa, tiên sinh cùng Ninh tiểu thư rất có tướng phu thê nha, trời đất tạo nên, tình yêu thần tiên!!!
Mẫu hậu: Xong việc rồi?
Nhanh như vậy đã xuống tay?
Triển lão gia tử: *biểu tình mỉm cười*
Triển Thanh Viễn:.
Ninh Thu Thu không nghĩ tới Triển Thanh Viễn sẽ để cô trong vòng bạn bè đấy. Cô đang nghĩ, nếu đối phương vẫn luôn không tin cảm tình của cô với Triển Thanh Việt, thậm chí còn cảm thấy cô gả qua đây là vì hắn, thì hiện tại mặt hẳn là rất đau đi.
Nghĩ đến đây, nội tâm Ninh Thu Thu mạc danh sảng khoái, tắt vòng bạn bè đi, nhìn thấy khung chat của Ninh phu nhân cùng mình có một chuỗi tin nhắn.
【 mẫu hậu: Các ngươi thật sự đã ngủ với nhau?! 】
【 mẫu hậu: Ngươi có muốn mẹ chỉ giáo vài chỗ hay không? 】
【 mẫu hậu: Hắn có thể chứ? 】
【 mẫu thượng: Nhớ phải làm tốt mấy cái biện pháp tránh thai đấy 】
【 mẫu hậu: Thôi mẹ không quấy rầy các ngươi, ngày mai nhìn thấy tin nhắn thì trả lời mẹ, vui vẻ nha *mặt đỏ* 】
Đây đều là cái quỷ gì a, Ninh Thu Thu thật sự bội phục năng lực não bộ Ôn Linh, cô chỉ chụp chung cùng Triển Thanh Việt hai bức ảnh thôi, quần áo chỉnh tề cử chỉ cũng không thân mật, như thế nào mà bà lại nhìn ra là ngủ với nhau.
Kinh ngạc.
Bên người cô rốt cuộc là người như thế nào a.
Cho nên không có việc gì thì đừng đăng lên vòng bạn bè khoe ân ái, đặc biệt là ảnh "giường chiếu", bằng không, ngươi không muốn biết não người ta khác người như thế nào đâu!
......
Tới địa điểm quay phim, Tiểu Trì mang hai trợ lý bọn họ đến khách sạn để thu dọn hành lý, Ninh Thu Thu đi cùng Cù Hoa, Dương lão sư đến phim trường, nhân viên phim trường đã bắt đầu công tác hết sức bận rộn, bởi vì đây là ngày đầu tiên, chuẩn bị đến đầy đủ, khiến người xem có điểm cảm giác gà bay chó sủa.
Ninh Thu Thu mới cùng đạo diễn chào hỏi, đã bị kéo vào phòng hóa trang trang điểm, hôm nay là ngày khai máy nên sẽ có mấy nghi thức định trang, chụp ảnh mấy lượt, mong hết thảy thuận lợi.
Bởi vì nguyên nhân nhân vật, trang phục của Ninh Thu Thu trong phim chia làm hai loại, giai đoạn đầu là tiểu thư quan gia, vinh hoa phú quý, kỳ sau bởi vì gả đến biên cảnh hòa thân, lại đổi cách trang điểm dị vực, một phong tình khác.
Ninh Thu Thu khá ăn ảnh, chụp ảnh tạo hình cũng không tiêu phí nhiều thời gian, chờ khi cô chụp xong bộ ảnh rồi vui vẻ thoải mái mà đi dạo, người khác vẫn còn binh hoang mã loạn mà hoá trang tìm cảm giác.
Chờ toàn bộ diễn viên chính tạo hình chụp ảnh xong đã là giữa trưa, tất cả mọi người đều ăn cơm hộp, buổi chiều bắt đầu nghi lễ khai máy, làm xong liền quay cảnh đầu tiên.
Cảnh đầu là cảnh nam nữ chính phối diễn, Ninh Thu Thu đứng quanh xem một chút, Quý Vi Lương xác thật rất có thiên phú diễn kịch, các chi tiết tình cảm đều diễn rất chuẩn, trừ bỏ kinh nghiệm không đủ nên biểu hiện còn chút non nớt, thì đã tốt hơn rất nhiều tiểu thịt tươi dựa mặt kiếm cơm tiểu rồi, ít nhất diễn không đơ.
Quả nhiên là phong thái nữ chủ, không cần tốt nghiệp chính quy, cũng có thể khống chế tốt nhân vật.
Tiếp theo là cảnh Ninh Thu Thu cùng nam chính phối diễn, Dương lão sư tận chức tận trách mà giảng giải cho Ninh Thu Thu kỹ xảo biểu diễn cơ bản, nào là lời kịch, cách đi,... linh tinh linh tinh, Ninh Thu Thu bôn ba cả sáng, giữa trưa lại không nghỉ, ngồi xuống liền phải nghe Dương lão sư giảng giải liền muốn ngáp.
Cô căng tai một hồi, rốt cuộc cũng không căng không nổi nữa, đánh gãy lời Dương lão sư: "Dương lão sư, cháu đi toilet một chuyến!"
Dương lão sư sớm đã nhìn ra Ninh Thu Thu thất thần, bất quá cô cũng là loại bắt tiền tài làm việc thay mình, có thể chỉ dạy tới trình độ nào hoàn toàn dựa vào giác ngộ của Ninh Thu Thu, vẫy vẫy tay nói: "Đi đi, trở về chúng ta diễn cho tốt, ngươi cũng biết những cái kỹ xảo vừa rồi ta giảng cho ngươi rồi đấy."
"Được." Ninh Thu Thu hàm hồ đáp ứng, đứng dậy đi toilet.
Điều kiên trên phim trường không tốt lắm, đoàn phim đã tận lực cấp cho nhóm diễn viên chính phòng nghỉ đơn độc, nhưng toilet không có biện pháp mỗi gian một cái, chỉ có thể dùng chung, Ninh Thu Thu ra phòng nghỉ, đến toilet đi vệ sinh một chút, thời điểm vừa muốn rửa tay, cô thấy trong gương Quý Vi Lương đang nâng váy đi đến.
—— Phim cổ trang nên váy cồng kềnh, người không hay mặc chưa từng động tới rất dễ dàng bị ngã, Quý Vi Lương rõ ràng là lần đầu tiên mặc.
Ai da, oan gia ngõ hẹp mà.
Quý Vi Lương nhìn thấy cô rõ ràng hơi hơi nhíu mi một chút, biểu tình không vui thập phần rõ ràng.
Ninh Thu Thu vốn dĩ không muốn tiếp cô ta, nhưng thấy biểu tình này của cô nàng, lại nhịn không được muốn châm chọc một chút, mở miệng: "Quý tiểu thư vừa mới biểu diễn thực kinh diễm, một chút cũng không giống người không tốt nghiệp chính quy."
Quý Vi Lương đang muốn trực tiếp vòng qua Ninh Thu Thu đến buồng vệ sinh lại nghe được lời cô nói, nội tâm không khỏi có vài phần tự hào, cô ta đúng là rất có thiên phú ở phương diện diễn xuất, chỉ đi học diễn xuất một đoạn thời gian, liền được lão sư ngành diễn xuất hết lời tán thưởng, nói tương lai tích lũy nhiều kinh nghiệm, nhất định sẽ thành công lớn ở phương diện này.
"Đa tạ," Quý Vi Lương hơi hơi mỉm cười nói, "Cảnh tiếp theo là của Ninh tiểu thư, cũng chờ mong biểu hiện của cô."
Cái gọi là chờ mong, đương nhiên là chờ mong cô xấu mặt.
Ninh Thu Thu gom tóc đang rơi xuống, nói: "Vậy rất mong Quý tiểu thư chờ xem nha, bất quá, nhìn bộ dáng như bị vũ nhục kỹ thuật diễn cao cả của Quý tiểu thư khi phải dựa vào quan hệ để vào đoàn phim tối hôm đó, tôi còn cho rằng cô sẽ bỏ diễn cơ."
Quý Vi Lương đêm đó sau khi trở về liền hối hận lúc ấy quá xúc động, ở trước mặt Ninh Thu Thu lộ cảm xúc, giúp cô ta bắt được nhược điểm, lúc này thấy cô tới châm biếm mình, hỏi ngược lại: "Nhân vật này vốn dĩ là do tôi dựa vào thực lực lấy được, không thẹn với lương tâm, vì gì phải bỏ diễn?"
"Nga? Chẳng lẽ không phải dựa vào cách ngươi chán ghét nhất, muốn đạt được thì phải dùng đến tiền tài?" Ninh Thu Thu tiện hề hề mà nói.
Quý hơi sắc mặt khẽ biến, nói: "Ninh Thu Thu, đừng tưởng cô có mấy đồng thì cho rằng mình là vô địch thiên hạ, cái vòng này, chung quy vẫn phải dựa vào thực lực, không có thực lực, thì ngay cả có tài nguyên tốt nhất, vai diễn tốt nhất, cũng bị người người nhạo báng trào phúng như cũ thôi, vĩnh viễn không chạm được nơi tinh quang lộng lẫy nhất!"
Nói xong, Quý Vi Lương không đợi cô trả lời, dẫn váy vào toilet.
Ninh Thu Thu không để bụng mà cười, hiện tại Quý Vi Lương nói những lời này có bao nhiêu tinh thần sảng khoái, thì lúc sau mặt cô nàng có bấy nhiêu đau thôi!