Edit: Min
Sau khi thành công nhận được lời hứa hẹn từ Tần Chinh. Tảng đá lớn trong lòng Quý Lam Xuyên cũng buông được một nửa.
Đêm qua Tần Tử Hành không có về nhà, thậm chí bữa cơm sáng nay cũng không có mặt.
Rõ ràng trong lòng bình yên một mảnh, nhưng Quý Lam Xuyên lại cố tình bày ra một bộ dáng thương tâm trước mặt Tần Chinh. Không thể thoái mái ăn bữa sáng ngon lành, Quý Diễn Xuất chỉ có thể nuốt nước mắt chua xót vào trong lòng.
Diễn nguyên một bộ kịch “Miễn cưỡng cười vui”, cho nên trong lúc livestream, tất cả các fans đều nhìn ra tâm trạng cậu không thích hợp.
Thật vất vả chịu đựng một ngày “thương tâm”, thời gian vừa điểm 18h, Quý Lam Xuyên liền ra cửa đứng chờ Tần Chinh.
Tài xế là người đàn ông trung niên hàm hậu. Đối với hàng ghế trước có bóng ma, cho nên Quý Lam Xuyên theo bản năng mà đi mở cửa sau. Mà Tần tam gia một thân chính trang đã ngồi ở trên ghế, giờ phút này khí thế mười phần mà trừng mắt cậu.
Giống như là pháo trúc tùy thời phát nổ vậy.
Âm thầm cười trộm một chút, Quý Lam Xuyên nhẹ giọng nói: “Tam gia.”
Đại nhân vật hoặc nhiều hoặc ít cũng có chút cổ quái, cậu lại không phải thật sự mảnh mai, đi lên ngồi hàng ghế phía trước cũng không có vấn đề gì.
Thấy người này vừa nhìn thấy mình giống như chuột thấy mèo, Tần Chinh ngược lại không muốn làm đối phương vừa lòng ý đẹp. Hắn bảo tài xế khóa cửa trước lại, rồi sau đó trầm giọng hạ lệnh: “Lên đây.”
Bị động tác liên tiếp này dọa cho khiếp sợ, Quý Lam Xuyên rất tò mò, không biết mỗi ngày trong đầu vị Tần tổng này suy nghĩ cái gì. Có tiện nghi mà không chiếm chính là đồ ngốc. Cậu trấn định xoay người, biết nghe lời mà ngồi xuống bên cạnh Tần Chinh.
Có lẽ vì muốn thấp điệu, Tần tam gia cũng không lựa chọn loại xe xa hoa mà hằng ngày vẫn ngồi, cho nên dẫn tới không gian bên trong rất hạn chế. Khoảng cách an toàn giữa hai người liền bị rút ngắn đi rất nhiều.
Trừ bỏ lần trước ngẫu nhiên gặp nhau trong bầu không khí xấu hổ ở nhà vệ sinh. Quý Lam Xuyên chưa bao giờ ở gần đối phương trong trạng thái bình tĩnh như vậy. Điều hòa trong xe vận chuyển tận chức trách, nhưng cậu tựa hồ vẫn cảm nhận được nhiệt khí phát ra từ người nam nhân.
Thật là không thể tin được, cậu cư nhiên cùng vị baba tiện nghi của Tần Tử Hành ngồi chung một chỗ.
Bên trong xe an tĩnh phi thường, vẫn là vị đại gia này đánh vỡ cục diện bế tắc: “Tần Tử Hành vẫn không có về nhà?”
Nghe đi, nghe đi! Đây mà là tiếng người sao?
Nuốt một ngụm máu tươi xuống cổ họng, Quý Lam Xuyên lại lần nữa tiến vào tình trạng bỏ cuộc: “A Hành nói đêm nay tăng ca.”
Nhìn thì ngữ khí trong tin nhắn WeChat rất bình thường, nhưng sau khi tối hôm qua tan rã trong không vui, bất cứ ai cũng có thể nhìn ra những mánh khóe đằng sau nó.
Kỳ thật cũng không khó lý giải: Bạch Thời Niên độc thân trở về nước, Tần Tử Hành không kiểm chế được rung động trong lòng. Nhưng hắn cũng biết tỉ lệ ôm được mỹ nhân về là rất xa vời, tự nhiên sẽ không buông ra thế thân Quý Lam xinh đẹp nghe lời.
Huống chi, hắn mới mang người đến trước mặt Tần Chinh không lâu. Nếu nhanh như vậy đã thay đổi, khó tránh khỏi sẽ lưu lại cho đối phương một ấn tượng xấu là “Phong lưu đa tình“. Đối với Tần tam gia, một người nghiêm túc đứng đắn giữ mình trong sạch mà nói, chỉ với điểm này là rất có khả năng hạ thấp đánh giá đối với người thừa kế.
———Dù có yêu Bạch Thời Niên thế nào, Tần Tử Hành cũng không bao giờ từ bỏ quyền kế thừa Tần thị
Cho nên nói, chẳng sợ vai chính công thụ ở bên nhau, Quý Lam Xuyên vẫn có thể ở lại Tần gia một đoạn thời gian dài. Chờ sau này cậu có danh tiếng, thoát khỏi thân phận chim hoàng yến. Cậu cũng có tư cách cao ngạo xuất hiện trước mặt Tần Tử Hành.
Vui sướng đánh bàn tính nhỏ trong lòng, nhưng trên mặt Quý Lam Xuyên vẫn phải duy trì biểu cảm thấp thỏm. May mà cậu có thiên phú diễn xuất, nếu không, bị Tần tam gia nhìn ra sở hở thì đi tong.
Xe một đường hướng Tây thẳng tiến, Tần tam gia cũng khó có được mà không lên tiếng làm sặc người nữa. Hai người không nói lời nào, từng người quay mặt nhìn ra bên ngoài. Trong lúc nhất thời, bầu không khí cũng không xấu hổ lắm.
*
Cho dù phong cảnh đẹp đến đâu, khu đất ngoại thành chưa khai phá này cũng chỉ là khối đất hoang.
Xe sang đắt tiền không đi vào được, tài xế trung niên muốn xuống xe đi theo, nhưng lại bị Tần Chinh xua tay ngăn lại: “Không có việc gì, chú ở lại đây đi.”
Quyền sở hữu đất còn chưa đấu giá, tất nhiên sẽ không có bảo vệ ở đây ngăn cản mọi người.
Đều là nói tìm long điểm huyệt, Quý Lam Xuyên một bên dọc theo long mạch tìm điểm tụ khí kia, một bên tò mò vì sao Tần Chinh lại tin tưởng mình như vậy.
Mà tình cảnh này dừng ở trong mắt Tần Chinh, chính là “Quý Lam” dẫn hắn đi lung tung như ruồi không đầu. Dừng lại một chút, nam nhân móc súng lục đề phòng thân ra, đặt ở bên eo thiếu niên. (Oa, anh thặc dũng cảm nha