Gả Cho Ba Của Bạn Trai Cũ

Chương 29: Chương 29




Edit: Min

Không khí trong phòng đột nhiên im lặng ngắn ngủi vì câu nói này.

Thiếu niên gục đầu xuống, lầm bầm mà nói: “Thì ra là như thế.”

Tần Tử Hành đau lòng Bạch Thời Niên, cho nên hắn không muốn để y đối mặt với “Ác bà bà*” Tần Chinh.

*Ác bà bà: ý chỉ Tần tam gia giống như bà mẹ chồng độc ác. Hâhhahaaa =)))))

Tần Chinh đánh nát một tia ảo tưởng cuối cùng của thiếu niên đối với Tần Tử Hành. Hắn không có hối hận, nhưng lại không khống chế được mà cảm thấy đau lòng.

Nhìn sườn mặt tái nhợt của đối phương, hắn không tự giác mà nhỏ giọng dỗ dành: “Đừng nghĩ quá nhiều, muốn ăn một chút gì không?”

Nhiệt độ cao không lùi trong vài giờ, cả người thiếu niên đã bị thiêu đến có chút mất nước.

Từ nhỏ đến lớn chưa từng hưởng qua tư vị được người khác dỗ dành, Quý Lam Xuyên đang đói sững bụng bỗng sửng sốt.

Cậu cảm thấy tai bên phải bị hơi thở của đối phương làm cho tê dại. So với tổng tài bá đạo đẹp trai lắm tiền, cậu kỳ thật chịu không nổi kiểu đối phương giả làm trưởng bối tốt mà dỗ dành trẻ con.

Tra công Tần Tử Hành kia, rốt cuộc là mệnh phải tốt bao nhiêu mới có thể làm con nuôi của Tần Chinh.

Trộm ghen ghét một giây về vận số tốt của tra công, Quý Làm Xuyên ngoan ngoãn gật đầu, không có tiếp tục diễn vai thâm tình vì yêu nữa.

Cậu vốn tưởng rằng Tần Chinh sẽ phái người thuê ý tá tới chăm sóc. Ai mà nghĩ, đến việc nhỏ như đút cơm này mà đối phương cũng tự tay làm lấy.

“Há miệng.”

Đối mặt với thìa cháo trắng mà nam nhân đưa tới trước mặt, Quý Lam Xuyên do dự hai giây, rốt cuộc vẫn nghe lời mà mở miệng.

Cháo ấm nóng lại mềm dẻo, lúc nuốt xuống cổ họng còn mang theo một cỗ vị ngọt. Khoang miệng Quý Lam Xuyên vốn tràn đầy vị đắng do nước truyền dịch, nháy mắt liền được xoa dịu mà nheo đôi mắt lại

——Chả trách kiếp trước rất lưu hành mấy thể loại tiểu thuyết ngọt sủng. Tư vị được người khác nghiêm túc chiếu cố thật sự rất tuyệt vời.

Phối hợp mà từng ngụm từng ngụm đem cháo ăn xong. Sau đó, Quý Lam Xuyên trong lòng cực kì vui sướng khi đối phương giống như làm ảo thuật mà lấy ra chiếc bánh pudding caramel. Nhìn cách đóng gói quen thuộc, nhất định là do Trương mụ làm không sai.

“Nghe nói cậu sinh bệnh, Trương mụ cố ý cho người mang qua đây.” Không đề cập tới việc mình tiết lộ cậu sinh bệnh, mặt mày Tần Chinh nhàn nhạt, “Sau khi ăn xong bữa tối, chỉ cho phép ăn nửa cái.”

Đột nhiên nghe được như thế, hốc mắt Quý Làm Xuyên nóng lên, trong lòng cũng có chút luyến tiếc Trương mụ bọn họ.

Từ nhỏ đã sống ở nơi tràn ngập lừa gạt cùng ác ý, Quý Lam Xuyên không thể từ chối được lòng tốt chân thành của người khác dành cho cậu.

Nếu Tần Tử Hành dọn ra ngoài ở, vậy cậu tiếp tục ở lại Tần gia hẳn là không có vấn đề gì đi............

Nhìn thấy thiếu niên hơi động tâm, Tần Chinh cực kì vừa lòng với màn chiêu bài tình cảm. Hắn nhìn thấu dụng vọng của đối phương. Tự nhiên có thể đoán được đối phương lúc này khát vọng nhất chính là cái gì.

Chậm rãi nuốt từng ngụm pudding do nam nhân đút cho, Quý Lam Xuyên dường như cảm nhận được gì đó, chợt nhướng mày cười nói: “Tam gia, ngài đây coi tôi như là con trai của mình mà nuôi sao?”

(Tần Tử Hành và Quý Lam Xuyên đã chia tay. Cho nên mình đổi xưng hô về tôi—ngài nhé. Bởi Tần Chinh cùng Tiểu Lam Lam của chúng ta chả có bất cứ mối quan hệ gì mà chú với cháu cả. Cộng thêm ẻm nó sống hai đời nữa. Bao giờ yêu nhau thì đổi tiếp

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.