Gả Cho Thanh Mai Trúc Mã Vô Tình

Chương 7: Chương 7: Hai chúng ta chưa xong đâu!




Edit by Triệu Viu

“Tại sao cô ta có thể nhảy hàng!” Ngô Y Y buôn chuyện về Khúc Yên từ nãy đến giờ kinh ngạc nói.

Người đàn ông hóng chuyện lập tức thay đổi giọng điệu của quần chúng ăn dưa, lịch sự nói: “Tiểu thư, cô vừa nói năng lực làm việc của cô ấy mạnh. Lại nói, Khúc thị cũng là công ty lớn ở thành phố S, thời gian của chúng tôi có hạn, tự nhiên BOSS sẽ ưu tiên gặp công ty lớn, quản lý bộ phận Marketing có năng lực nghiệp vụ mạnh trước.”

Nói cách khác, đám công ty nhỏ như mấy người cứ chờ phía sau đi.

Khúc Yên không ngờ lại xảy ra biến cố này, nhưng cô cũng không thèm khách khí, bước từ hàng cuối ra, khẽ mỉm cười với người đàn ông: “Cám ơn.”

Sau đó, cô muốn đi vào trong phòng làm việc.

“Như vậy là không công bằng! Chúng tôi xếp hàng bao nhiêu lâu, trong khi cô ta vừa tới đã được đi vào!” Ngô Y Y nhấc chân đứng chắn ở trước mặt Khúc Yên, tức giận nói.

“Xin lỗi cô, thứ cho tôi nói thẳng, Đỗ tổng không thích những người không phân biệt được chuyện công với chuyện tư, thái độ chuyên nghiệp của cô khiến cô ấy không hài lòng, cô xếp hàng lâu cũng đã mệt, có thể đi về được rồi.” Người đàn ông lịch sự tiễn khách.

Sắc mặt của Ngô Y Y trở nên trắng bệch, không ngờ mình chỉ muốn nhân cơ hội những người trong ngành đều ở đây, buôn chuyện mấy câu bôi xấu danh tiếng của Khúc Yên, cuối cùng lại thành mang đá đập chân mình!

Người đàn ông này đã nói vậy, cô ta đừng nghĩ đến chuyện xé cái mác “không phân biệt được chuyện công với chuyện tư” xuống!

Ngô Y Y quay sang nhìn về phía Khúc Yên, lửa giận trong mắt gần như muốn phun ra ngoài: “Đều do cái con yêu tinh nhà cô! Cô do tiểu tam sinh ra, tương lai cô cũng chỉ làm tiểu tam cho đàn ông thôi!”

Khúc Yên vẫn phớt lờ những lời cay nghiệt của cô ta, mỉm cười nói với người đàn ông: “Có vẻ hiệu quả cách âm của phòng làm việc này rất tốt, nếu không anh cũng sẽ không đặc biệt ra đây dò xét tình hình.”

“Ánh mắt của quản lý Khúc rất tốt…” Người đàn ông lại lấy máy bộ đàm ra, quơ quơ trước mặt Ngô Y Y đang trưng bộ mặt như muốn giết người, bình tĩnh nói: “Quản lý Ngô, nếu cô còn không tự rời đi, tôi sẽ phải gọi bảo vệ tới đấy.”

Sắc mặt của Ngô Y Y lại trở nên xanh mép, nếu hôm nay cô ta bị bảo vệ ném ra, danh dự của cô ta chắc chắn sẽ mất hết!

Cô ta không biết làm gì hơn là nhìn Khúc Yên bằng ánh mắt đầy dữ tợn, tức giận nói: “Hai chúng ta chưa xong đâu!”

Nhưng Khúc Yên vẫn phớt lờ cô ta, thậm chí còn nhân lúc cô ta xoay người lại, bước qua cô ta đi vào phòng làm việc.

Trong phòng làm việc, một cô gái nữ trẻ tuổi với dáng người nhỏ nhắn, khuôn mặt thanh tú đang ngồi trước bàn.

Khúc Yên chỉ vừa nghe nói Nhất Phẩm Tiên thay đổi người phụ trách, nhưng không ngờ đối phương là cô gái đẹp thế này.

“Quản lý Khúc đúng không? Ngồi.” Cô ấy cười nói, nhìn giống như sinh viên không có tâm cơ, không giống người trong công sở.

Khúc Yên từ từ đi tới ngồi xuống, thoải mái giới thiệu mình: “Chào cô, tôi là Khúc Yên, quản lý bộ phận Marketing của Khúc thị.”

“Chào cô, tôi tên là Đỗ Nhược, người phụ trách dự án cải tạo Nhất Phẩm Tiên lần này.” Cô ấy cười nói, còn đưa tay rót cho mình và Khúc Yên hai ly nước ấm, không có vẻ kiêu ngạo của chủ nhà.

Khúc Yên khẽ mỉm cười: “Cám ơn.”

Đỗ Nhược uống một ngụm nước, lại nói: “Nói thật, tôi rất hài lòng với kế hoạch vừa được người của Thắng Huy đưa tới, gọi cô vào đây, cũng chỉ muốn nghe mấy chuyện bát quái của cô thôi.”

“Có vẻ hiệu quả cách âm ở đây không được tốt lắm…” Khúc Yên khẽ cười nói: “Thắng Huy là công ty rất chuyên nghiệp, không cạnh tranh được với bọn họ chúng tôi cũng thừa nhận.”

Kỹ thuật không bằng người, thản nhiên thừa nhận còn có thể giữ được thể diện.

“Vậy cô có bằng lòng nói ra chuyện của cô không? Tôi thật sự rất tò mò.” Đỗ Nhược chớp chớp mắt nhìn cô, tỏ vẻ đang rất tò mò.

“Nói là bát quái của tôi, nhưng đúng hơn là bát quái của cha mẹ tôi, tôi cũng không phải là người trong cuộc, khó tránh khỏi có cái nhìn phiến diện. Nếu không thế này đi, tôi gọi điện thoại cho cha tôi, bảo ông ta tự mình tới gặp Đỗ tiểu thư, cô thấy thế nào?” Khúc Yên uyển chuyển từ chối.

Quả nhiên, vừa nghe thấy phải gặp cha của Khúc Yên, Đỗ Nhược lập tức xua xua tay: “Thôi quên đi, tôi chỉ nói chơi thôi, cô vẫn nói ra kế hoạch của Khúc thị các cô đi, không chừng có thể tốt hơn Thắng Huy.”

“Tối giản và gần gũi với người dân… “ Khúc Yên đưa ra câu trả lời: “Kế hoạch trước đây của Nhất Phẩm Tiên là tác phẩm của một nhà thiết kế có kinh nghiệm, đi theo phong cách xa hoa đắt tiền, nhưng phong cách này cũng có những mặt hạn chế.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.