Gả Thế Thành Sủng Phi

Chương 60: Chương 60: Thiếu






Editor: Huyền Thiên Tiểu Tử

Mặt trời lên cao, Đông cung vẫn rất trang nghiêm, đội thị vệ tuần tra mới đi qua, Cố Thanh Thành đi ra từ hành lang, Từ Oản theo sát phía sau hắn, cảm giác bây giờ rất khác so với lần đầu tiên đến đây, nhiều hơn là sự chờ đợi, lại ít đi sự hoang mang, càng nhiều mục tiêu để hướng đến. Trong lòng nàng có một bộ dạng, chính là bộ dạng mà nàng muốn trở thành trong tương lai.

Đến trước Điện, Cố Thanh Thành đứng lại, quay đầu nhìn nàng, cẩn thận nhìn từ trên xuống dưới: "Cái kia, tháo ra đi."

Đang nói, tay hắn đã vươn tới muốn tháo khuyên tai của nàng.

Từ Oản nghiêng người tránh, dù không rõ nguyên do, nhưng vẫn nghe lời đưa tay tháo ra, Vệ Hành cười hì hì đuổi tới, thấy động tác của nàng, ngạc nhiên: "Sao lại tháo ra, nhìn rất đẹp mà?"

Cả hai đều không ai để ý đến hắn, tháo xong khuyên tai, Từ Oản nghiêm mặt, nhìn Cố Thanh Thành: "Bây giờ thì được rồi chứ?"

Hắn lấy chiếc khăn từ trong ngực ra: "Ta sẽ giữ nó giúp ngươi."

Nàng đặt hai chiếc khuyên tai lên khăn, rất nhu thuận.

Vệ Hành đi tới, nhìn hai người bọn họ, ôm cánh tay: "Hai người các ngươi..."

Đã sớm có người vào thông báo, Từ Oản ngẩng mặt nhìn hắn: "Chúng ta làm sao?"

Thân hình Cố Thanh Thành cao lớn đứng ở phía trước, Vệ Hành đứng bên cạnh Từ Oản, đưa tay chỉ vào Cố Thanh Thành rồi dựng ngón trỏ lên, còn nháy mắt, rất mập mờ.

Từ Oản bỗng nhiên đỏ mặt, trừng mắt nhìn hắn: "Nói bậy bạ gì vậy, hắn là ca ca của ta."

Vệ Hành cúi đầu, cố ý đùa với nàng: "Ca ca càng tốt, nếu là ca ca thì càng dễ xử lí."

Nói xong lại tiến đến choàng vai Cố Thanh Thành, đứng sóng vai với hắn: "Sau này ngươi cũng làm ca ca ta nhé."

Cố Thanh Thành ngước mặt: "Cút ~ "

Đang nói chuyện, một tiểu cung nữ đi ra đón bọn họ, ba người tiến lên, cùng nhau vào Đại Điện,(d.đ+l:q^đ) mấy năm nay bộ dạng Thái tử cũng vẫn như vậy, thân thiện lễ độ, nói đến Từ Oản, còn nói trước đây Lý Hiển vẫn rất hay nhắc đến nàng, không khéo là bây giờ hắn đã đi săn thú, không có ở Đông cung, thưởng vài thứ cho Từ Oản, bảo Từ Oản mấy ngày nữa hãy đến.

Từ Oản khó tránh mất mát, lưu lại khối ngọc bội Lý Hiển tặng nàng trước kia, ngồi một lát ở Đông cung, rồi theo Cố Thanh Thành ra về.

Vệ Hành có chuyện nên ở lại, ra khỏi Đông cung, Từ Oản buồn bã lên xe, Cố Thanh Thành theo sau.

Tường Đông cung cao như vậy, ngồi trong xe cũng không thấy được trời Đông cung, có lẽ không gặp được Lý Hiển, nên trong lòng có chút chán nản, xe ngựa dần dần đi xa, nàng ôm lấy đầu gối, cả người đều xụi lơ.

Cố Thanh Thành ngồi cạnh nhìn nàng: "Sao thế?"

Từ Oản thở dài: "Tại sao lại đúng là hôm nay cơ chứ, hôm nay không gặp được, sợ là không biết phải đợi đến bao giờ, ta thật có thể đi lại ở Đông cung ư?"

Hắn nhướng mày: "Bây giờ Hiển Nhi đối với nữ nhân không có nhiều quan tâm, ngươi đường đột vào cung, tất nhiên Thái tử Điện hạ sẽ nghi ngờ động cơ của ngươi, bây giờ không phải thời điểm tốt để vào cung."

Nếu không phải thời điểm tốt, vậy đưa nàng đến để làm gì?

Từ Oản lắc đầu một cái, không biết phải làm thế nào mới tốt.

Một đường không nói chuyện, Cố Thanh Thành đưa nàng về Từ gia, cũng không có tin tức gì từ Đông cung, Từ Oản nói với mẫu thân nàng, Từ Hồi cũng không quá để ý, chuyện này liền để qua một bên.

Hai ngày nay Từ gia lại náo nhiệt hẳn lên, vì sắp đến sinh thần của Từ Vân, tranh thủ lúc Từ hồi còn ở nhà, nói muốn tổ chức lớn, mượn cơ hội này để cả nhà lại có chút không khí vui vẻ, Từ gia đúng là có chút vui vẻ lên, chỉ trừ viện của Trần Di nương là mây đen dày đặc, vì bà ta đã đến hỏi Từ Cẩn Du, cuối cùng phát hiện ra hôn sự của Từ Xúc và Trịnh Hà đã thất bại.

Mẹ con hai người suốt ngày lau nước mắt nháo ầm ĩ, khiến Đại cữu cữu cũng không đến viện bà ta nữa, lúc này mới yên tĩnh trở lại. Lúc đầu cũng chẳng có chuyện đính hôn nào, chỉ là Trịnh gia trong lúc nhất thời tức giận mới gật đầu đồng ý, bây giờ mới phát hiện ra, Từ Vân cũng rất chán nản.

Đến ngày sinh thần, Từ Vân đã thức dậy từ sớm, bảo Cầm Thư


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.