Gả Thế Thành Sủng Phi

Chương 71: Chương 71: Thiếu






Editor: Huyền Thiên Tiểu Tử

Gần đây Lý Hiển ngủ không được tốt lắm, người càng trở nên gầy gò.

Cung nữ trong Điện của hắn, thay đổi hết đám này sang đám khác.

Từ Oản cố ý đổi trầm hương giúp hắn ngủ yên ổn hơn, để Thục Nhàn cô cô đốt.

Trong Đại Điện rất nhanh đã tỏa ra mùi hương nhàn nhạt, như có như không, mùi thơm ngát lại thoải mái, trong Điện ít nhất bảy tám cung nữ vây trước vây sau hắn, đều đang dỗ hắn, đáng tiếc hắn lại nổi giận, đuổi tất cả ra ngoài.

Từ Oản ở bên ngoài Điện, cũng cảm thấy kỳ quái.

Trong chốc lát, Lý Hiển cho người truyền nàng đi vào.

Nàng cúi đầu đi vào, Thục Nhàn đang thu dọn đồ đạc trong tẩm cung, trên mặt đất không biết bị vỡ thứ gì, rất bừa bộn.

Đây là có chuyện gì, Từ Oản vội vã bước lên phía trước hành lễ, Lý Hiển ăn mặc chỉnh tề, đang đứng một bên, thấy nàng, sắc mặt mới hơi hòa hoãn chút, vẫy tay với nàng, bảo nàng đi qua nói chuyện.diieen//dan..lê>qu.y?đôn Thục Nhàn cũng không dám nói gì, làm như không thấy.

Từ Oản đi qua, Lý Hiển quay đầu nhìn Thục Nhàn: "Thục Nhàn, ngươi đi xuống trước đi, ta có lời muốn nói với A Man."

Thục Nhàn cũng đã nhặt xong gối nệm trên mặt đất, khom người lui ra ngoài: “Vâng ạ!”

Trong Điện không còn ai, Lý Hiển ngồi liệt xuống bàn, sau đó nằm sấp lên mặt bàn.

Từ Oản tiến lên, ngồi chồm hổm trước mặt hắn: "Tiểu Điện Hạ, người làm sao vậy?"

Giọng nói nàng mềm mại, nhẹ nhàng, tò mò nhìn hắn.

Lý Hiển mệt mỏi, lỗ tai lại từ từ nóng lên: "A Man, ta bị bệnh, ta nhất định là bị bệnh."

Nhìn mặt hắn, từ từ nổi lên sắc hồng, Từ Oản vươn tay sờ trán hắn, mới khẽ chạm vào, Lý Hiển lập tức quay đầu sang chỗ khác, hắn nhỏ hơn nàng hai tuổi, lúc này mới chỉ 12, nàng dĩ nhiên không có chút phòng bị với hắn.

Thấy hắn không cho nàng chạm vào, trong lòng nghi ngờ: "Điện hạ, đây là bệnh gì? Đã gọi Thái Y đến xem qua chưa?"

Lý Hiển ngồi thẳng lại, thở dài: "Ta nói với ngươi, ngươi không được nói với ai."

Nói xong hắn kêu nàng mài mực, cuốn tay áo lên, cầm bút viết chữ.

Hắn cầm kinh thư đến chép, trong miệng còn lẩm bẩm niệm A di đà Phật, Từ Oản thấy hắn không muốn nhiều lời, cũng cùng hắn chép hai quyển kinh thư, lại lấy bút vẽ tranh, cũng không biết hắn vẽ cái gì, không hề có kết cấu nào, trên giấy còn gạch xóa lung tung, có thể thấy được lòng hắn đang rất loạn.

Cả ngày, người của Thái Y Viện đến, nhưng Lý Hiển đều không cho người tiếp cận, lại cáu kỉnh lên.

Qua bữa tối, Từ Oản chơi cờ với hắn.

Một tay hắn chống cằm, một tay chơi cờ, cũng chỉ là ném lung tung, nàng thấy lòng hắn không thể yên, liền kể cho hắn nghe chút chuyện ở bên ngoài. Từ khi nàng rời khỏi kinh thành, trên đường nghe thấy nhìn thấy gì, đều biên thành câu chuyện nhỏ kể với hắn, quả nhiên Lý Hiển nổi lên chút hưng thú, thỉnh thoảng hỏi này hỏi nọ, cũng không ầm ĩ nữa.

Màn đêm buông xuống, Thục Nhàn và hai cung nữ tiến vào hậu hạ.

Lý Hiển rửa mặt xong, cũng phải sớm nghỉ ngơi.

Nhưng hắn không ngủ được, bảo Từ Oản đọc sách cho hắn nghe.

Nàng cầm thơ văn, ngồi trước giường đọc cho hắn nghe, có lẽ trầm hương an giấc có tác dụng, cũng có lẽ do Lý Hiển bị giày vò mấy ngày qua nên mệt mỏi, tóm lại không lâu sau, vậy mà hắn đã ngủ say sưa, Thục Nhàn đứng một bên hoảng hốt, có chút không dám tin.

Cũng sợ hắn thức dậy lại gọi Từ Oản, Thục Nhàn bảo nàng chờ ở bên ngoài tẩm cung, luân phiên gác đêm.

Từ Oản mới trở lại Đông cung, tự nhiên không dám thất lễ, ra ngoài tiếp tục chép kinh thư.

Chép kinh khiến con người tĩnh tâm, lúc này cũng không cảm thấy khổ sở, Thục Nhàn trông giữ đến rất muộn, nửa đêm cũng không thấy chuyện gì, liền gọi một tiểu cung nữ khác đến cùng Từ Oản, hai người ai cũng không biết ai, đêm hôm khuya khoắt, mỗi người trông giữ một bên.

Cũng không biết qua bao lâu, Từ Oản dựa vào cạnh bàn, bất tri bất giác ngủ gật.

Đang mơ mơ màng màng, một tiếng ngâm trầm thấp truyền vào tai nàng.

Nàng giật mình tỉnh giấc, nhìn lại, tiểu cung nữ kia đã nằm sấp bên giường ngủ thiếp đi, nghe động tĩnh dường như là từ bên trong tẩm cung truyền ra, vội vàng đứng lên. Bước nhanh vào trong, dường như Lý Hiển vẫn còn trong mộng, toàn thân đều cuộn tròn thành một tư thế quỷ dị.

Bên dưới chăn, hắn dường như vẫn bị cảnh trong mơ quấy nhiễu,


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.