Mặc Tử Thần lạnh lùng, ánh mắt tỏa ra một sự bức người nắm chặt tay Lục Nhiễm Vy.
Bị hai người đàn ông cầm chặt 2 tay, cô khó chịu giằng tay ra nhưng vô ích, 2 tên này càng nắm chặt hơn.
Người đàn ông kia nhìn thấy Mặc Tử Thần thì ngạc nhiên nhưng nhanh chóng khôi phục nở nụ cười phóng đãng
- Thì ra là Mặc lão đại! Phải chi chúng ta thật là có duyên
Mặc Tử Thần lúc này thần sắc biến đổi vẻ giễu cợt
- Từ thiếu vẫn chưa nghe câu đánh chó phải nể mặt chủ sao? Mau buông tay ra! Cô ta là mục tiêu của tôi!
“Đánh chó nể mặt chủ”??? Tên này có ý gì?? Nói cô là chó sao??? Lục Nhiễm Vy đưa mắt nhìn Mặc Tử Thần tức giận, định lên tiếng phản bác thì nhận ngay ánh mắt cảnh cáo của ai đó liền xịu xuống, đôi môi đỏ mọng mím chặt vẻ không cam lòng.
- Hai chữ buông tay này phải dành tặng cho ngài! Tôi nhìn trúng cô ấy trước
Từ Bạch không chịu thua, kéo mạnh tay Lục Nhiễm Vy về phía mình. Mặc Tử Thần thấy vậy cũng không nhượng bộ mà kéo lại
Lục Nhiễm Vy cảm thấy choáng váng đầu óc khi bị 2 người đàn ông kéo qua kéo lại. Thực sự bây giờ cánh tay của cô như có cảm giác sắp bị rụng rời khỏi cơ thể...
Thất cả mọi người trong sòng bạc MGM Grand Casino thấy một màn này thì im lặng chẳng ai dám lên tiếng. Không ai ở đây không biết hai người đang “ giằng co” kia cả. Một người là ông trùm Mafia quyền lực nổi tiếng trong thế giới ngầm. Vị còn lại là người thừa kế Từ gia- gia tộc đứng đầu Bạch đạo. 2 nhân vật tầm cỡ lớn như thế này nếu không may đụng vào thì chỉ có một kết cục rất thê thảm nên ai nấy đều im lặng để bảo toàn mạng sống.
Cuộc đôi co cứ thế kéo dài đến khi Mặc Tử Thần đã chịu đựng đến giới hạn. Lập tức kéo thật mạnh tay Lục Nhiễm Vy về phía mình, dùng chân đạp mạnh vào người Từ Bạch.
Bị cú đạp bất ngờ của Mặc Tử Thần giáng xuống, Từ Bạch không kịp trở tay, loạng choạng lùi lại mấy bước.
Ngay lập tức Tiêu Triệt cùng đám thuộc hạ đứng sau Mặc Tử Thần lúc này rút súng ra chĩa thẳng vào Từ Bạch
Đám thuộc hạ của Từ Bạch cũng không kém, thấy vậy cũng chĩa súng vào Mặc Tử Thần.
Có thể nói tình hình lúc này cực kì căng thẳng. Nhìn thấy súng, mọi người trong sòng bạc chạy toán loạn. Ai cũng thấp thỏm lo sợ rời khỏi chỗ này.
Lúc này, bá tước Wiliam cùng cô con gái Diệp Như từ trong thang máy bước ra, chứng kiến cảnh này liền hốt hoảng chạy đến.
- Từ thiếu! Mặc lão đại! Có gì từ từ nói. Ở đây là sòng bạc của tôi, mong 2 vị giơ cao đánh khẽ!
Diệp Như nghe ba mình nói vậy cũng gật đầu đồng tình. Đôi mắt sắc sảo của cô ta lập tức nhìn sang Lục Nhiễm Vy, dần di chuyển xuống nhìn tay cô đang bị Mặc Tử Thần nắm chặt vẻ khó chịu.
“Chẳng phải Mặc Tử Thần ghét sự đụng chạm của phụ nữ sao? Tại sao lại nắm tay con ả đó? Chết tiệt...” càng nghĩ Diệp Như càng tức giận nắm chặt tay lại, trong lòng thầm chửi rủa Lục Nhiễm Vy.
Cảm giác có ai đó nhìn chằm chằm, cô lập tức quay sang thì đụng phải cái nhìn căm hận của Diệp Như. Trong lòng bỗng nổi lên cảm giác khó hiểu...
Từ Bạch bị đạp đau lúc này mới khôi phục lại tức giận, lấy tay chỉ vào mặt Mặc Tử Thần
- Mặc Tử Thần! Cô ấy là người của tôi, mau buông tay ra, nếu không thì đừng trách tôi khách khí!
Nghe được những lời này, Mặc Tử Thần cười lạnh
- Người của cậu? Trên mặt cô ta có ghi chữ là người của cậu sao?
- Ngài.....- Từ Bạch cứng họng không nói được thành lời
Mặc Tử Thần nói tiếp.
- Từ thiếu, nên nhớ cậu mới chỉ là người thừa kế, chưa nhận chức vị. Nếu việc xích mích này được đồn ra ngoài, tôi e chức vị đó chắc chắn sẽ được Từ Đương gia xem xét lại đấy!
Nghe những lời này của Mặc Tử Thần, Từ Bạch bỗng chốc đen mặt lại. Thực ra Mặc Tử Thần nói không sai, tuy mang tiếng là người thừa kế nhưng hắn vẫn chưa đảm nhận chức vị. Nếu để xảy ra những tiếng đồn bất lợi với hắn thì chắc chắn ông nội sẽ chọn lại chức vị người thừa kế.... nghĩ đến đây nhưng Từ Bạch vẫn không cam lòng
- Ngài nói cô ấy là người của ngài? Nếu vậy ngài có bằng chứng gì không? Một ông trùm mafia đứng đầu thế giới ngầm chắc chắn sẽ không nói suông... điều đó sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của ngài đấy!
Từ Bạch không cam lòng khi Mặc Tử Thần cướp người phụ nữ hắn nhìn trúng. Nếu hắn không có thì không một ai được có hết.
Nghe được những lời này thì Lục Nhiễm Vy trong lòng cảm thấy sung sướng. Nếu Mặc Từ Thần không có bằng chứng cô là người của hắn thì chẳng phải hắn sẽ để cô đi sao? Nếu được thả đi thì chắc chắn cô sẽ trốn biệt tích không bao giờ gặp lại mấy người này nữa.....
Mỗi người một suy nghĩ. Mặc Tử Thần nghĩ ngợi một lúc liền nhếch khóe môi cười tà
- Nếu Từ thiếu muốn bằng chứng thì tôi sẵng sàng đáp ứng...
Vừa nói dứt lời, Mặc Tử Thần quay sang, một tay cầm chặt tay cô, tay còn lại vòng qua eo kéo sát cô lại gần. Hành động bất ngờ này của Mặc Tử Thần khiến cô sửng sốt. Chưa kịp định thần lại thì một làn môi ấm nóng đáp xuống đôi môi đỏ mọng của cô. Lục Nhiễm Vy mở to đôi mắt của mình, không tin những gì mình cảm nhận được. Đến khi Mặc Tử Thần hôn sâu, chiếc lưỡi nóng bỏng trượt vào khoang miệng của Lục Nhiễm Vy thì bây giờ cô mới có xác định chân thực.... MẶC TỬ THẦN DÁM BÁ ĐẠO CƯỠNG HÔN CÔ?????