Lục Nhiễm Vy nhìn Mặc Tử Thần thở dài. Cô không biết hắn có thù địch gì với Từ Bạch mà lúc nào cũng nhắm thẳng vào cô....
- Đi thôi!
Lục Nhiễm Vy lên tiếng rồi cùng Từ Bạch và Mặc Tử Thần chạy nhanh đi.
Vừa đi cô vừa vặn điều chỉnh chiếc vòng tay cảm ứng bom của mình. Đến một căn phòng thì chiếc vòng tay đột nhiên đen sì, rung mạnh
- Trong này có 1 quả!
Mặc Tử Thần nghi hoặc nhìn theo cử chỉ của cô vào căn phòng
- Chắc chắn không?
Lục Nhiễm Vy phùng mặt, nhìn chằm Mặc Tử Thần
- Anh nghĩ tôi là ai hả? Những thiết bị của chị Lam Lệ thiết kế còn hơn cả những nhà nghiên cứu khoa học chính phủ đấy!
Từ Bạch bên nghe cô nói vậy, khuôn mặt dâng lên cười nhẹ
- Mặc lão đại không tin thì anh lại tin em.
Cô không nói gì, trong lòng ca thán. Giá mà Mặc Tử Thần có thể ăn nói như tên này thì tốt.
Còn người nào đó đang đen mặt. Không nói gì lập tức mở cửa vào phòng. Lục Nhiễm Vy và Từ Bạch cũng vào theo...
Cô đi khắp phòng rồi dừng lại ở một chiếc tủ to bị khóa.
- Trong này... nhưng đã bị khóa...
- Để tôi!
Từ Bạch xung phong bước lên, rút trong túi ra 1 cái móc khóa.
Lần lượt từng động tác, Từ Bạch uốn cong chiếc móc khóa lại rồi luồn vào ổ khóa.
1 tiếng “Tạch” vang lên. Ổ khóa được mở ra, lúc này Lục Nhiễm Vy nhang chóng mở cửa tủ. Đã tìm ra quả bom thứ nhất.
Cũng may, đây là loại bom thông thường. Chỉ cần cắt đúng mạch, bom sẽ dừng hoạt động.
Nhìn 3 đây có 3 màu khác nhau, cô suy nghĩ thận trọng
- Tránh ra!
Mặc Tử Thần không biết rút từ đâu ra 1 con dao, xoay người cô sang 1 bên gằng giọng
- Này... cẩn thận! Anh mà cắt bừa là chúng ta toi đời đấy!
- Lắm chuyện!
Mặc Tử Thần khó chịu, đưa tay sờ vào những mạch dây. Như cảm nhận được độ chính xác, hắn bỗng đưa con dao cắt mạch dây màu đỏ.
Từ Bạch đứng 1 bên bỗng thót tim. Lục Nhiễm Vy nhắm chặt mắt lại.
Vẫn không có động tĩnh gì... cô liền mở mắt thì đập vào mắt là gương mặt của Mặc Tử Thần.
Đưa mắt nhìn xuống thì thấy hắn đang cầm trong tay quả bom đã bị gỡ, lúc này cô phào nhẹ nhõm
- Thật là đau tim....- Cô than thở
- Đi thôi! Không còn nhiều thời gian
Mặc Tử Thần giục. Lục Nhiễm Vy cùng Từ Bạch nhanh chóng theo sau ra khỏi phòng đi tìm những quả bom tiếp theo
~~~
Chỉ trong vòng 15 phút thì cô cũng thu thập đủ 9 quả bom. Đơn giản là sự giúp đỡ của 2 người. Cô phát hiện ra bom, Từ Bạch phụ trách mở khóa, Mặc Tử Thần gỡ bom.
Đặt 9 quả bom xuống đất, vậy là đã hoàn thành xong 1 nửa nhiệm vụ.
Tất cả mọi người trong hội nghị xì xào bàn tán, nhìn quả bom rồi lo lắng dõi theo tình hình
Lục Nhiễm Vy bước đến chỗ Tiêu Trác. Như hiểu ý, Tiêu Trác liền dừng động tác, nhường chỗ ngồi cho cô
Cô nhanh chóng ngồi vào vị trí, gõ liên tục trên màn hình. Một dãy dài những con số hiển thị lần lượt...
Lục Nhiễm Vy nhẩm trong đầu từng bước. Đầu tiên phải giải mã, thứ 2 là xâm nhập tạo ra virus cuối cùng là hack máy chủ.
- Cần bao nhiêu thời gian?
Mặc Tử Thần bỗng dưng hỏi khiến cô thắc mắc
- 10 phút!
Vừa trả lời xong, thì đột nhiên những quả bom đáng lẽ đã được gỡ bỗng dưng lại hoạt động trở lại...
- Nhìn kìa.. mấy quả bom... đã hoạt động trở lại...
Một trong số những người ở đây bỗng hét lên. Tất cả bỗng hoảng sợ... lo lắng không yên
Lục Nhiễm Vy xang mặt. Tay cô đẩy nhanh tốc độ
- không xong rồi... chúng ta đã nhầm! Đây là bom đặc biệt được thiết kế bằng điều khiển từ xa. Dù gỡ nhưng chỉ cần có công tắc thì bom vẫn hoạt động bình thường...
Vừa nói cô vừa ấn liên tục không ngừng nghỉ trên bàn phím.
- Tôi thề nếu mà thoát ra khỏi đây thì tôi phải xé xác tên đó!
- Tôi sẽ hủy duyệt toàn bộ hắn
- Hắn sẽ phải hối hận vì đã động đến chúng ta
..........
Mỗi người một cây nói, chửi thề
Đúng 10 phút sau, cô thở hổn hển. Ấn nút cuối cùng, các cánh cửa bỗng dưng mở ra.
- Còn 5 phút để chạy thoát!
Lục Nhiễm Vy lên tiếng.
Vừa dứt lời thì mọi người ồ hết ra phía cửa, chen nhau chạy ra ngoài. Lục Nhiễm Vy thu xếp đồ đạc cũng chạy ra
Đang ra đến gần cửa thì bỗng cô bị 1 người xô ngã, đập mạnh vào tấm kính.
Đau đớn đứng dậy thì nhìn thấy gương mặt nguy hiểm của Diệp Như. Cô ta cầm một thanh sắt đập mạnh về phía cô, do né tránh nên chân trái cô bị trật mà ngã khụy xuống sàn nhà.
Khuôn mặt cô bỗng nhợt nhạt, cố gắng gượng dậy nhưng không được.
Do mọi người ai nấy cũng muốn thoát khỏi đây nên chẳng ai thèm để ý đến cuộc xây sát của cô và Diệp Như
- Con ranh! Tốt nhất mày ở đấy mà bị bom nổ tan xác đi!!!
Diệp Như buông 1 câu sát ý rồi nhìn cô cười lạnh, vứt thanh sắt bên cạnh cô rồi hòa vào đám người ra chạy ngoài
Lục Nhiễm Vy ngồi đó, cố gắng gượng dậy nhưng chân bị trẹo không làm sao đứng lên được.
Quay ra nhìn lại vào thời gian đếm ngược trên 9 quả bom, cô lo sợ cho chính mình.
Chỉ còn lại 3 phút.... nếu không thoát ra được, chắn chắn sức công phá của quả bom sẽ làm cô tan sát..... làm sao đây?????......