Gái Ế - Cô Vợ Nhà Giàu Thích Ở Nhà

Chương 75: Chương 75: Chương 7






Edit: Ngọc Hân – diễn đàn

“Tiểu thư, chẳng lẽ ngài không muốn biết trên báo viết gì sao?” Vương Tiểu Vi nhìn cô, ánh mắt thăm dò. LQĐ

Đồng tử Cố Tuyết Y tĩnh mịch, liếc nhìn cô, khóe miệng hơi cong lên, “Cho dù tôi không muốn xem thì sau đó em cũng sẽ nói tôi nghe, vậy chi bằng em cầm báo đưa tôi xem nào.” Giọng bình tĩnh như dòng nước chảy xuôi.

“Tiểu thư!” Vương Tiểu Vi cười tủm tỉm nhìn cô, bàn tay nhỏ bé ngại ngùng che mặt.

Cố Tuyết Y nhìn tiêu đề bìa báo ‘Bạn gái thiếu chủ không chịu nổi cô đơn liên tiếp đi xem mắt’ chói mắt, sắc mặt cứng đờ, đôi mắt tĩnh mịch lóe lên khí lạnh.

Còn có cả hình ảnh đối tượng xem mắt trên mặt báo, tên kia là đối tượng xem mắt mà hai ngày trước Quan Hàn Di gặp mặt.

Cô buông tờ báo xuống, sắc mặt cứng đờ nặng trĩu.

Vương Tiểu Vi nhìn cô, sau đó lại nhìn hình ảnh trên báo, “Tiểu thư có cần mượn danh nghĩa thiếu chủ ra mặt xử lý chuyện này không ạ?”

Đôi mắt Cố Tuyết Y chậm rãi rũ xuống, nhìn hình ảnh trên báo hoảng hốt, hồi lâu sau, lúc Vương Tiểu Vi muốn mở miệng nói thêm gì đó cô mưới nhàn nhạt nói không cần.

Tiểu vi nhìn cô, hỏi vì sao?

“Vài hôm nữa sẽ có những tin tức động trời khác đè nó xuống, chúng ta không cần ra mặt.” Mượn danh nghĩa Bách Lý Hàn Tôn xử lý chuyện này, vậy là muốn cô nợ ân tình của Bách Lý Hàn Tôn, cô không thích.

“Dạ!” Vương Tiểu Vi chép miệng nhìn Cố Tuyết Y nói, “Nhưng nếu thiếu chủ nhìn thấy tin tức như thế, ngài ấy sẽ vô cùng tức giận.”

“Anh ấy đang ở bên Pháp, đây là thành phố D, sao anh ất có thể xem được.” Cố Tuyết Y không cho là đúng, sắc mặt lạnh nhạt.

“Em đang lo trên mạng cũng đưa tin này.” Nếu thiếu chủ nhìn thấy, chỉ sợ cô phải đóng gói và thấp thỏm rời đi mất thôi.

Đúng lúc này tiếng chuông cửa vang lên.

Vương Tiểu Vi liền giật mình, “Sẽ không phải mấy phóng viên truyền thông kia tìm tới tận cửa chứ?”

Cố Tuyết Y liếc nhìn cô một cái, nhẹ nhàng nói, “Em suy nghĩ nhiều rồi! Nói thế nào đi nữa thì chỗ này cũng là tiểu khu xa hoa, đám phóng viên truyền thông kia muốn vào được e rằng rất khó.”

Nhân viên bảo vệ trong tiểu khu có 100 người, mỗi nửa giờ thì nhân viên bảo vệ đi tuần tra một lần trong toàn tiểu khu, để đảm bảo tính mạng tài sản an toàn cho các hộ gia đình.

“À!” Trong đầu Vương Tiểu Vi lập tức hiện lên khuôn mặt Quan Hàn Di.

“Đi mở cửa đi!”

Con mắt Vương Tiểu Vi nhìn cánh cửa gỗ, động tác chần chừ, sẽ không thực sự là người phụ nữ Quan Hàn Di kia đấy chứ?

Chuông cửa như đòi mạng không ngừng vang lên.

Vương Tiểu Vi để tay lên nắm tay cửa, vặn mở khóa.

Cô chống lại một đôi mắt gấp gáp, nhưng lại mơ hồ lộ vẻ trong trẻo lạnh lùng.

Khuôn mặt kinh diễm trắng ngần, tóc hơi rối, như kiểu ngủ dậy không chải tóc, một thân trang phục nghề nghiệp.

Cô hơi nhíu mày, đôi mắt cảnh giác nhìn cô gái trước mặt, “Cô là ai? Cô muốn tìm ai?” Trong trí nhớ của cô, bạn bè của tiểu thư không có nhân vật như thế này.

“Tôi muốn tìm Cố Tuyết Y, chị ấy có ở đây không?” Nhan Mộng Lam thấy Vương Tiểu Vi mở cửa, trống ngực phập phồng nói.

Bây giờ không phân biệt được là căng thẳng hay là sốt ruột sợ hãi, cô cảm thấy trái tim đập càng lúc càng nhanh.

Ngón tay không tự chủ xiết chặt vào nhau, hơi run rẩy.

“Cô là ai? Cô tìm tiểu thư nhà chúng tôi có chuyện gì không?” Vương Tiểu Vi nhìn chằm chằm vào Nhan Mộng Lam, giọng điệu sắc bén hỏi.

Nhan Mộng Lam nghe Vương Tiểu Vi nói, trên mặt lộ vẻ nhẹ nhõm, giống như trách nhiệm cô gánh vác không


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.