Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn
Lúc này tiếng đập cửa cắt ngang Cố Tuyết Y nói chuyện, đổi giọng mời người ta vào. LQĐÔN
Đi vào là hai người Vương Tiểu Vi và Quan Hàn Di.
Khuôn mặt hơi tròn của Vương Tiểu Vi lộ ra tôn kính với Cố Tuyết Y, cúi người nói, “Tiểu thư! Thiếu chủ đang chờ ngài ở ngoài phòng nghỉ ạ.”
Đôi mắt màu hổ phách của Cố Tuyết Y hơi lóe lên, tầm mắt từ trên người Vương Tiểu Vi nhìn qua Quan Hàn Di.
Quan Hàn Di nhìn Cố Tuyết Y, vẻ mặt diễm lệ hơi sợ sệt, ánh mắt vô thức quay sang chỗ khác, nhưng cười hơi cứng ngắc, nói. “Tuyết Y, cậu xem, tớ quên nói với cậu là Nhã Mạn tìm cậu, kết quả chính cậu lại chạy tới đây rồi.”
Nói xong, nụ cười sau càng cứng hơn, đôi mắt bình tĩnh nhìn Cố Tuyết Y, “Cậu sẽ không cho là tớ cố ý không nói với cậu đúng không? Vừa rồi cậu và thiếu chủ Bách Lý ở cùng nhau, chẳng phải tớ không có cơ hội nói sao?”
“Tớ không nghĩ như vậy, cậu nghĩ nhiều rồi.” Vẻ mặt Cố Tuyết Y lạnh nhạt đôi đồng tử màu hổ phách sáng láng nhìn Quan Hàn Di, giọng nhẹ nhàng nói, “Chúng ta quen biết lâu như vậy, tất cả mọi người là chị em, ai nghĩ tới những thứ đó.”
“Đúng vậy! Hàn Di, cậu suy nghĩ nhiều rồi, tớ thấy là cậu viết tiểu thuyết nên suy nghĩ vớ vẩn ghê!” Tiêu Nhã Mạn nói xong, ngón tay bụm miệng cười cười, đôi mắt sáng lấp lánh như ánh mặt trời.
Quan Hàn Di cũng cười theo, sau đó nhìn Tiêu Nhã Mạn nói, “Hôm nay cậu thật sự rất đẹp!”
“Cám ơn!”
“Tiểu thư!” Ánh mắt Vương Tiểu Vi cẩn thận nhìn ngũ quan xinh xắn của Cố Tuyết Y, “Thiếu chủ còn chờ bên ngoài, ngài có muốn….”
Thiếu chủ không tiện đi vào, thiếu chủ lại phó thác trách nhiệm cho cô, nếu không đưa tiểu thư ra ngoài được thì,,,, áp lực của