Gái Một Đời Chồng

Chương 16: Chương 16




Ăn xong cơm tối, Cốm một mực kéo tay Lành lên phòng:

- Cốm ơi từ từ, cô lau nốt mấy cái đĩa...

- Nhanh lên cô ơi...

- Cốm có bí mật gì à...?

- Cô có biết bùa là gì không..?

Lành giật nảy người:

- Sao cháu lại hỏi thế...?

- Lúc đi học về chạy qua phòng cô Trang, cháu nghe thấy cô ấy nói chuyện với ai ý. Cứ nhắc đi nhắc lại từ “bùa”, còn cả máu cuống rốn em bé nữa cơ...

- Cháu nói thật không...?

Cốm gật đầu, chắc nịch:

- Thật mà, cháu thề đấy...

Lành nhăn mày nghĩ ngợi, “ bùa - máu cuống rốn em bé “. Không biết Trang định làm gì...?

Lúc trước dưới quê nghe mấy bà kể, ai mà dính vào bùa là độc lắm. Hàng xóm kế bên có ông bị điên cả chục năm nay cũng là do cái loại bùa ngải gây ra...

Tay Lành run rẩy, càng nghĩ càng sợ. Mà khoan đã, hình như bà dì - họ hàng xa của mẹ làm thầy bói. Không biết dì ấy có phá giải được không...?

Cũng may vẫn còn giữ số điện thoại của dì...

- Lành: Dì ăn cơm chưa ạ...?

- Dì ăn rồi...Sao thế con...?

- Con có việc muốn nhờ dì giúp...

- Con cứ nói đi...Giúp được thì dì giúp cho...

Lành ấp úng một hồi:

- Con có người bạn, hình như anh ấy đang bị người ta bỏ bùa...

- Bùa chú là chuyện quan trọng lắm đấy con ạ, không đùa được đâu...Con xác định kĩ chưa...

- Cũng chưa chắc chắn lắm...

- Con có ở gần nhà cậu ấy không...?

- Dạ có ạ...

- Thế thì ngày mai con sang con tìm thử dưới đầu giường cậu ấy xem có cái gì lạ không...? Nếu không có thì tìm dưới chân tủ quần áo...Tìm kĩ một chút, thường thì nó bé thôi...

- Dì ơi...nếu dính bùa thật thì có cách nào giải không...?

- Cái này khó lắm, còn tùy thuộc vào loại bùa đó là bùa gì...? và người hạ có cao tay không nữa...?

- Con cảm ơn dì, mai con gọi lại...

Tắt điện thoại đi mà Lành như người mất hồn...

___

Sáng hôm sau như lời Dì dặn, đợi lúc Dũng đưa Cốm đi học...

Lành mới dám rón rén vào phòng Dũng lật đệm giường lên không thấy gì. Cúi xuống chân tủ quần áo tìm ba bốn lần cũng chẳng có gì khác biệt...

Lột vỏ gối ra thì thấy 1 mảnh giấy nhỏ, vẽ đủ các đường nét ngoằn nghèo màu đỏ...Là bùa, đích thực là bùa rồi...

Lành nhanh tay chụp ảnh gửi cho dì, chỉ 15 phút sau dì Lành đã gọi lại...

- Bạn con đúng chuẩn bị hạ bùa rồi đấy...

Lành tuy đã đoán được nhưng vẫn không khỏi bất ngờ:

- Giờ làm sao hả dì...Dì có cách nào cứu anh ấy không...?

- Con cứ bình tĩnh, nghe dì nói hết câu đã...

- ...(im lặng)

- Bạn con bị trúng một loại bùa của người dân tộc Tày, loại bùa này tuy không nghiêm trọng đến tính mạng nhưng lại rất ảnh hưởng đến thần trí và sức khỏe...Cũng may con phát hiện kịp thời, chưa đến lúc bùa đạt hiệu quả tối đa nên còn có thể giải được...

- Dì dạy con đi ạ...

- Cái này con không làm được đâu hại người lắm đó...

- Nhưng con muốn giúp anh ấy...

- Thôi được rồi, nghe kĩ lời dì dặn rồi làm theo...Nhớ phải thật cẩn thận...

Lành siết chặt lá bùa trong tay, không dám trả lời dì...

Dì Lành nhàn nhạt nói trong điện thoại:

- Con mang lá bùa gói chặt vào áo bạn con ra chỗ thoáng thoáng, nhằm hướng Tây Bắc bật lửa đốt cháy nó đi...Lúc gần cháy hết con nhỏ 9 giọt máu của con vào...Dùng cái tro đó rắc vào 4 chân giường bạn con cho dì...Còn cái bùa hôm nọ con về quê dì cho con thì con nhét xuống gối bạn con...Mọi việc làm bí mật thôi đừng để ai nhìn thấy, bớt linh đi...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.