Editor: Wave Literature
“Cây cỏ!”
Kèm theo tiếng chửi rủa vẫn có ánh sáng của ma pháp trận, Đầu Báo Số 0 Bầu Bĩnh từ cổng dịch chuyển đi ra.
Hắn vờn quanh 4 phía, lại phát ra một tiếng:
“Cây cỏ!”
Sau khi xác minh mình đã về Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất, Đầu Báo Số 0 Bầu Bĩnh lại tiếp tục chửi rủa.
“Đừng cỏ, hướng dẫn của nhiệm vụ chó chết này giúp chúng ta phục sinh, kết quả đã trở về với Chư Thành.”
Bên cạnh Đầu Báo Số 0 Bầu Bĩnh, một yêu tinh không mặc quần đang ngồi trên mặt đất, không phải ai khác, chính là Âu Thực Mâu đã chết đầu tiên.
“Nhìn ngươi chết trở về nhanh như vậy, đoán chừng là không lấy được tin tức gì, ở phía kia nhiệm vụ có biểu hiện thất bại à?”
Âu Thực Mâu thất vọng hỏi.
“Thất bại, oa, ta cũng đã làm điều chó liếm, lại còn giết ta, đơn giản mà cực kỳ tàn ác.”
Đầu Báo Số 0 Bầu Bĩnh phàn nàn.
“Âu cẩu nhà ngươi đều đã chết, đoán chừng Bắt Rễ Bảo cũng sắp rồi.”
Âu Thực Mâu tiếc nuối nói:
“Nhiệm vụ này khó vậy, ta vừa nhìn thoáng qua đại sảnh lãnh chúa, chỉ có Cẩu Đản ở đó, không có lão Hạ, hỏi Cẩu Đản về trang bị, Cẩu Đản cũng không biết, hy vọng hệ thống đừng cướp mất trang bị của chúng ta.”
“Hắc trang bị à? Không đến mức thảm như vậy đâu, dùng cách này để lấy trang bị của chúng ta...”
Đầu Báo Số 0 Bầu Bĩnh nói với giọng bất định.
“Khó mà nói được, thợ rèn cường hóa cũng làm xấu mặt trang bị của ngươi, sau đó ném vào lò luyện, lãnh chúa lừa lấy hắc trang bị của người chơi cũng có thể xảy ra, dù sao cũng là Thành dưới đất, tất cả mọi chuyện đều có thể xảy ra.”
Âu Thực Mâu dường như dùng giọng chế giễu nói như vậy.
Đầu Báo Số 0 Bầu Bĩnh cũng thở dài hiển nhiên tán thành với lý lẽ của Âu Thực Mâu, chỉ bất quá đám bọn họ chờ 3h, đợi đến lúc Bắt Rễ Bảo sống lại từ hạch tâm thành dưới đất...
- --
Các người chơi hiển nhiên rất hưng phấn, bởi vì tin tức từ mọi nơi truyền đến.
Vẫn còn nhiệm vụ bất ngờ của ba người Bắt Rễ Bảo, Âu Thực Mâu và Đầu Báo Số 0 Bầu Bĩnh, cũng như sự xuất hiện của thành chủ Hạ Lạc Khắc đại nhân bên cạnh thôn trang của dã thú để quan sát.
Trò chơi này có số lượng lớn kích bản ẩn.
Mà kịch bản ẩn lần này chính là các người chơi dựa vào sức mạnh của mình, khai thác ra kịch bản.
Mai Xuyên Khốc Tử thậm chí vì phân tích quy luật sắp xếp kịch bản của trò chơi, cố ý mở một bài thảo luận trên diễn đàn, sau đó căn cứ vào kinh nghiệm trước mắt, suy nghĩ của mọi người đưa ra một kết luận có khả năng rất cao. Đó chính là rất nhiều bản đồ mới, đoán chừng đều cần phải nhờ các người chơi tự mình khám phá.
Dù sao với lộ trình ba ngày ba đêm, mới tới được địa điểm của nhiệm vụ, cũng chỉ có trò chơi “Thành dưới đất” này mới khó khăn như thế.
Nhưng hết thảy đều có hồi báo.
Sau khi phù văn ma pháp trận xuất hiện trong huyệt động, các người chơi cuối cùng không cần mất ba ngày ba đêm để đến tiền tuyến nữa, đương nhiên, những người đã ở trên đường phải lựa chọn là đi đến tiền tuyến, hoặc là chết trở về thành.
Mà Bắt Rễ Bảo, Âu Thực Mâu và Đầu Báo Số 0 Bầu Bĩnh, tại phù văn ma pháp trận vừa mới xây dựng hoàn tất, là người trước tiên thông qua phù văn ma pháp trận, dịch chuyển tới, khi Hạ Lạc Khắc nhiệt tình tiếp đãi bọn hắn, đồng thời hỏi thăm bọn hắn về tin tức dò tìm.
Hai người Âu Thực Mâu và Đầu Báo Số 0 Bầu Bĩnh, ngoại trừ thành chủ An Đức Lỗ và Orge thông đồng làm bậy, thì không có tin tức nào hữu dụng.
Nhưng Bắt Rễ Bảo, lại dò xét được tin tức khó lường, nội dung trò chơi vô cùng phong phú rộng lớn.
Chuyện tiến vào như sau:
“Sau khi nhìn hai người bạn Âu Thực Mâu và Đầu Báo Số 0 Bầu Bĩnh chết thảm, Bắt Rễ Bảo chửi An Đức Lỗ ầm cả lên. Dù sao cũng chết, dứt khoát trước khi cái miệng này chết đi, Bắt Rễ Bảo nghĩ như vậy. Không nghĩa là hắn càng mắng An Đức Lỗ, thì An Đức Lỗ ngược lại không nóng lòng giết hắn.”
Ngược lại hắn nói:
“Ngươi đối với Hạ Lạc Khắc, cứ trung thành như vậy sao? Ngươi cảm thấy ta kém hắn chỗ nào?”
Sau khi hỏi vấn đề này, Bắt Rễ Bảo đương nhiên là tiếp tục mắng, điên cuồng nhục mạ An Đức Lỗ, tiện thể tán dương Hạ Lạc Khắc. Dù sao là quân địch, một lãnh chúa, hơn nữa còn thân thiện vô cùng, lãnh chúa ôn nhu.
Không có gì để hồi sinh, còn thúc đẩy kịch bản, mở miệng là “các dũng sĩ”, “anh hùng”, “Thế giới lòng đất nhờ các ngươi cứu giúp!“. Các người chơi đương nhiên là yêu thích lão Hạ hơn!
Bắt Rễ Bảo cũng không phải là ngoại lệ.
Lúc đầu Bắt Rễ Bảo cho là mình chết chắc, không nghĩ sau khi điên cuồng mắng chửi, An Đức Lỗ vẻ mặt như táo bón, sau đó thao thao bất tuyệt nói.
Nội dung rất nhiều, chủ yếu là so sánh Hạ Lạc Khắc và hắn, căn bản chính là rác rưởi. An Đức Lỗ hắn mới là trẻ tuổi nhất, có năng lực nhất, thượng vị ác ma mạnh nhất, Hạ Lạc Khắc kia chẳng qua là một lãnh chúa thành dưới đất nho nhỏ, mà An Đức Lỗ ta, đã là thành chủ Lâm Đông Thành, hay là người thừa kế thuận vị thứ 3 của Chi hỏa Vĩnh Hằng thành dưới đất! Ngươi biết không!
Bắt Rễ Bảo tỏ thái độ:
“Ta biết! Khẳng định là sau phó bản, đến lúc đó chúng ta sẽ đánh chiếm toàn bộ Chi hỏa Vĩnh Hằng thành dưới đất! Lão Hạ tuyệt nhất!”
Sau đó, lại mắng chửi điên cuồng, An Đức Lỗ nhanh chóng bộc phát, bắt đầu chửi ầm lên.
Ví dụ như:
“Hạ Lạc Khắc của các ngươi, làm gì trước mặt ta? Mạnh hơn ta vạn lần sao?”
Còn nữa:
“Ngươi biết ta làm nghề gì không? Luận văn tốt nghiệp của ta trở thành điển hình của toàn bộ thế giới lòng đất phương bắc, toàn bộ sinh viên tốt nghiệp của thế giới lòng đất phương Bắc, đều muốn tham khảo luận văn của ta. Còn bây giờ, ngươi biết ta đang làm gì không? Ta đang đào di tích! Ngay dưới chân ngươi, là di tích La Cơ Lãng Khai Mễ đại ác ma! Ngươi biết La Cơ Lãng Khai Mễ không? Thứ đó xém nữa là hủy diệt đại ác ma thế giới! Lãnh chúa Hạ Lạc Khắc các ngươi có bản lãnh này không? Chưa từng! Hắn sẽ chỉ chơi bùn thôi!”
Sau đó chính là một tràng chửi mắng Hạ Lạc Khắc, cuối cùng tổng kết một câu:
“Cuối cùng, ta so với lãnh chúa Hạ Lạc Khắc mà các ngươi xem trọng thì mạnh mẽ ưu tú hơn, ta sẽ có được La Cơ Lãng Khai Mễ, ta sẽ trở thành thượng vị ác ma mạnh nhất thế giới lòng đất này! Thậm chí có một ngày, ta có thể trở thành ác ma giống La Cơ Lãng Khai Mễ! Toàn bộ thế giới lòng đất sẽ phục dưới chân ta!”
Sau đó Bắt Rễ Bảo chết ngay.
Trên đây, Bắt Rễ Bảo thu hoạch tất cả tin tức.
Sau khi các người chơi nghe Bắt Rễ Bảo kể xong, nhao nhao oán trách:
“Cây cỏ! Kịch bản ngu ngốc đểu cáng, ngay cả chuyển chức vụ lặp đi lặp lại cũng không có, một số sách võ thuật, chính ta đã vì cái kịch bản chết tiệt này mất ba ngày ba đêm đến đây?!”
“Móa! Mấy ngày ta không ngủ, mỗi ngày kiên trì online, vì cái gì đây?!”
“Thật là thơm.”
“Mặc dù cũ, nhưng có giá trị rất phù hợp, nhiệm vụ của chúng ta chắc chắn là đánh bại An Đức Lỗ, cản trở kế hoạch hủy diệt thế giới lòng đất của hắn, trở thành một nhân vật phản diện nhỏ và dễ thương, bảo vệ tình yêu và hòa bình.”
“Ta là Vũ Tàng.”
“Ta là Tiểu Thứ Lão.”
“Đậu xanh nó ha ha ha ha ha!”
“Quaoooo!”