Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 282: Chương 282: Bắt đầu chiến ca




Translator:Wave Literature

Vung kiếm, chặt xuống. Yêu tinh toàn thân mặc giáp đen, thực hiện động tác chém chuẩn xác trên chiến trường, ném tên Orge vết thương đầy mình trên mặt đất.

Bên cạnh hắn vẫn còn các yêu tinh, Cẩu Đầu Nhân tinh anh khác, quây xung quanh bọn hắn, phía dưới tường thành, nơi này là nơi chiến đấu với cường độ kịch liệt nhất.

Nhóm Orge cũng chưa từng trực tiếp tấn công chiếm tường thành, tiếp theo chiễm lĩnh nơi này. Bọn hắn càng giống như là đang đùa giỡn như mèo vờn chuột, đứng dưới tường thành, chờ từng người chơi ra chịu chết.

Bọn hắn dùng lưỡi búa, dùng khảm đao, bổng Lang Nha, dùng búa đinh, thậm chí dùng răng của bọn hắn, cố gắng giết càng nhiều người chơi có thể.

Phần lớn người chơi tự do đều không thể chống lại những tên Orge này, chỉ có quần thể người chơi lấy công hội làm đơn vị, mới nơi chủ lực để tấn công chống cự Orge.

Mà trong sức chiến đấu của tất cả, cường đại nhất chính là Liên minh Người mở đường mà các người chơi thử nghiệm đầu tiên tạo dựng lên.

Cho nên Liên minh Người mở đường lấy được nhiều nhất “chiếu cố” của Orge.

“Anh Đào đại vương, ngoại trừ số lượng những tên tiểu lục da này hơi nhiều, cũng không có gì đặc biệt, Anh Đào đại vương nhất định đã không cẩn thận ngay từ đầu, bị chiến thuật biển người của bọn hắn đánh bại?”

Người bên cạnh Anh Đào đại vương, các thủ lĩnh bộ lạc tụ tập bên cạnh toe toét cười nói, vũ khí trên tay bọn hắn thậm chí chưa từng nhuốm máu, bởi vì bọn hắn chưa kịp xông lên chém giết đám tiểu lục da kia, thủ hạ của bọn hắn đã thay bọn hắn xử lý toàn bộ một cách thuần thục.

“Mặc dù như vậy, nhưng chúng ta không thể phớt lờ, nhìn số lượng những tên tiểu lục da này nhiều như vậy, ai biết bọn hắn có quân viện trợ hay không. Nếu như chờ chúng ta đánh bại tiểu lục da ở đây liền rời đi, vậy rất có thể bọn hắn sẽ phản công lại, di sản La Cơ Lãng Khai Mễ đại ác ma không phải chuyện đùa. Ta đề nghị, lần này chúng ta tới nhưng không rời đi, lưu lại hỗ trợ phòng thủ, tuyệt đối không thể để cho di sản La Cơ Lãng Khai Mễ đại ác ma gặp nguy hiểm.”

“Đúng vậy, đúng vậy.”

“Ta cũng nghĩ như vậy.”

Mọi người nghe cũng khá ủng hộ quan điểm này.

Anh Đào đại vương mặc dù có chuyện nói, nhưng cũng không có cách nào nói ra, thực lực bộ lạc của hắn hiển nhiên không chống cự nổi nhóm thủ lĩnh những bộ lạc này, muốn trách thì chỉ có thể trách những tên tiểu lục da này, nếu như không do bọn hắn, chủ lực bộ lạc của mình căn bản là không có tổn thất, có bộ lạc của mình, những bộ lạc khác căn bản là không tính đến!

Nhưng hiện tại nói gì cũng đã muộn rồi,

Mặc dù tâm lý oán trách căm hận những nhóm tiểu lục da này, nhưng Anh Đào đại vương nghĩ rằng, hy vọng những tên tiểu lục da này có thể kiên trì, tốt nhất là không cùng đến chỗ chết với các thủ lĩnh bộ lạc không nghe lời này, sau đó mình có thể hợp nhất sức mạnh bộ lạc của bọn hắn.

Dù sao vẫn còn rất nhiều bộ lạc Orge mình có thể lôi kéo.

Trong lòng Anh Đào đại vương suy nghĩ những mưu kế này, chỉ có điều khi lướt mắt nhìn qua, dường như không thể thực hiện được, những tên tiểu lục da, bị thu hoạch thành từng mảnh, nhìn từng tên tiểu lục da này ngã xuống, Anh Đào đại vương không biết tại sao có chút oán giận, rõ ràng khi đánh với ta lợi hại như vậy, tại sao bây giờ cứ đồ ăn vậy?

- --

Các người chơi không phải đồ ăn, các người chơi chỉ là không nghĩ rằng đột nhiên gặp nhiều “Dã quái” như vậy.

Hơn hết cũng không liên quan, chưa hề nghe nói sợ ít quái, không cầm trang bị, chưa từng nghe có người nào sợ nhiều quái vật, không chỉ không sợ, còn thích những thứ lít nha lít nhít kia đều là quái, cảm giác nguy hiểm khi đi trên lưỡi kiếm, không cẩn thận thì bị chém chết, toàn bộ trang bị vỡ tung, mình còn phải thận trọng chạy lại chiến trường thu thập trang bị.

Sự kích thích kia, sự chua chát thoải mái kia, chính là khi trang bị nổ có chút đau lòng, hơn hết cũng không quan trọng, tất cả mọi người đã quen rồi, cũng không phải không về được.

Còn đau lòng hơn khi thợ rèn Tân Ba dùng búa đập lại trang bị của ngươi sao?

Nhưng “Dã quái” nhiều như vậy, lại còn chiến đấu như thế, nếu làm không tốt sẽ bị “Dã quái” tấn công vào thành!

Các người chơi vất vả khai quật di sản La Cơ Lãnh Khai Mễ đại ác ma, cũng không mở ra xem bên trong là gì, nếu như bị quái vật công thành, di sản La Cơ Lãng Khai Mễ đại ác ma kia có thể ném đi không? Chắc chắn là không thể!

Có biết phần thưởng nhiệm vụ di sản La Cơ Lãng Khai Mễ là gì không? Một nơi hoàn chỉnh cho công hội, và miễn phí cung cấp vật liệu xây dựng, còn có thể nhận được danh hiệu Đại sư khảo cổ!

Chuyện này đối với công hội có khái niệm như thế nào? Tiền tích lũy đến chết nhất định cũng không thể mua được đất để xây dựng công hội hoàn chỉnh, hiện tại hoàn thành nhiệm vụ khảo cổ này, công hội cầm được di sản La Cơ Lãng Khai Mễ đại ác ma, liền có thể nhận được đất hoàn chỉnh cho công hội, thành viên công hội có thể nhận được danh hiệu Đại sư khảo cổ, có thể nghĩ rằng điều này là dành cho các người chơi, nhất là những hội trưởng công hội thổ hào, sức hấp dẫn rất lớn.

Còn việc di sản La Cơ Lãng Khai Mễ cuối cùng là thuộc về công hội nào, thì không được biết. Nhưng cứ tiếp tục phát triển như thế, để lũ Orge tấn công vào, di sản La Cơ Lãng Khai Mễ lớn như vậy có lẽ sẽ biến mất một cách rõ ràng.

Nhóm quản lý đại công hội rất nhanh chóng tập trung lại, đồng thời nhất trí tán thành.

Thống nhất sở hữu sức mạnh công hội, thống nhất từ công hội của người chơi thử nghiệm đầu tiên có danh vọng cao nhất, Liên minh Người mở đường sẽ làm lãnh đạo, Mai Xuyên Khốc Tử sẽ là tổng chỉ huy chiến dịch. Trước tiên là thanh lý số lượng dã quái, còn việc phân phối chiến lợi phẩm, việc này càng đơn giản hơn, căn cứ vào số người tham gia và đóng góp sức lực nhiều hay ít, dựa vào công hội làm đơn vị hậu kỳ tiến hành phân phối bình quân. Còn nội bộ công hội phân phối như thế nào, đó là chuyện riêng của công hội.

Các người chơi mặc dù theo lẽ bình thường sẽ đồ sát lẫn nhau, một mất một còn, nhưng khi gặp được kịch bản cần sự đồng tâm hiệp lực, rất nhanh đoàn kết lại, nếu như không đoàn kết lại là sẽ chết, đặc biệt là như vậy.

“Tất cả tập hợp, theo sát thủ lĩnh đội của mình, thủ lĩnh đội theo Mai Xuyên Khốc Tử, để muốn đánh ở đâu là có mặt thực hiện, nếu như sau khi chết hồi sinh lại không thấy đội của mình, thì chạy đến chỗ có nhiều người, theo đám người đó tuyệt đối đừng tụt lại phía sau!”

“Diễn đàn kêu gọi nhiều người chơi bình thường tham gia! Có bạn thì tranh thủ thời gian kéo nhau!”

“Chờ chút, trang bị rơi vãi làm sao chia đây?”

“Trước tiên là thêm vào công hội, sau khi đánh xong sẽ dựa vào công hội mà chia trang bị, việc đơn giản như vậy cũng không hiểu sao?”

Các người chơi bắt đầu nhanh chóng bẩm báo, rất nhanh, các người chơi chết sau khi hồi sinh lại, xây dựng một đoàn quân khổng lồ, một mảng đen nghịt, khi Mai Xuyên Khốc Tử dẫn đầu các người chơi thử nghiệm đầu tiên khác, đàn áp những nhóm Orge.

“Giết! Giết!”

“Vì Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất!”

“Nhanh lên! Chiến!”

“Bắt đầu chiến ca!”

Trong đám người có người hô như vậy.

“Gào!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.