Editor: Wave Literature
Hi Nhĩ Ngõa Na Tư hối lộ nhưng vẫn không thành công, dù sao thì hối lộ 10 triệu nhân dân tệ, từ đầu đã không người chơi nào tin.
Ngay lúc Hi Nhĩ Ngõa Na Tư thất bại trong việc bỏ trốn thì bên ngoài thành viên bang hội Liên minh Tiên Phong đã bao vây cứ điểm giam giữ Hi Nhĩ Ngõa Na Tư tấn công quyết liệt.
Hi Nhĩ Ngõa Na Tư nghe thấy tiếng nổ mạnh bên ngoài, thỉnh thoảng còn có vài tiếng bước chân vội vàng.
Bởi vì cứ điểm ngoài trời cách xa điểm hồi sinh thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, cho nên người chơi Thành Trường An cũng không thể thay thế kịp thời.
Một khi đã chết trận, sau khi kết thúc chiến đấu thì cơ bản không có cơ hội có thể gia nhập vào chiến đấu nữa, bởi vì bọn họ cần băng qua toàn bộ Đồng hoang than thở, hơn nữa đi qua một đoạn đường cũng không phải quá ngắn, nếu không đi theo đoàn thì rất có khả năng sẽ bị nhền nhện hoặc sói khổng lồ lảng vảng trên đường tấn công.
Đương nhiên điểm này cũng tương tự với người chơi thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ
Về cứ điểm lâm trường, bởi vì tồn tại điểm hồi sinh, hơn nữa trên đường lại rất an toàn, cho nên người chơi hai bên có thể lập tức hồi sinh, sau đó thông qua cửa truyền tống đi chiến đấu trên lâm trường, tốc độ thay người vô cùng nhanh chóng.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao cuộc chiến trên lâm trường lâu như vậy mà vẫn chưa kết thúc.
Do Mai Xuyên Khốc Tử dẫn đầu các người chơi, lúc này phát động tấn công quyết liệt với cứ điểm Thành Trường An, ngoại trừ dùng bom bàng quang, thì bọn họ còn có rất nhiều vũ khí kiểu mới, đa số đều do Ma Thằng Lý Công mới phát minh ra, ví dụ như bom ma pháp ký hiệu kiểu mới.
Đó là một loại loại bom ma pháp ký hiệu được thiết kế dựa trên bom bàng quang, bởi vì thích hợp thêm vào ma pháp, không chỉ gia tăng uy lực, mà còn có thể kéo dài lúc nổ mạnh.
Uy lực của loại bom kiểu mới này mạnh gấp đôi bom bàng quang, giá trị chế tạo rất cao, bởi vì cần dùng đến ma pháp trận ký hiệu, mà những ma pháp trận ký hiệu này cần phải tiêu phí nguyên liệu là ma pháp để tạo ra.
Cho dù giàu có như Á Sắt, Nhiên Thiêu Hung Mao, Hi Nhĩ Ngõa Na Tư, cũng không có quá nhiều tiền để tạo ra loại bom ma pháp ký hiệu này.
Bọn họ chỉ có mấy quả bom ma pháp đều đã dùng để nghĩ cách cứu viện Hi Nhĩ Ngõa Na Tư, ném bom cứ điểm sâu trong Đồng hoang than thở.
Dưới vụ đánh bom của các người chơi Liên minh Tiên phong, các bức tường thành do người chơi Thành Trường An xây dựng cũng kiên trì được bao lâu đã bị phá hủy hầu như không còn gì.
Dưới sự dẫn dắt của Mai Xuyên Khốc Tử, những người chơi này ùa vào trong thành, sau đó chém giết những người chơi trong Thành Trường An.
Ở trong tấn công người chơi của Liên minh Tiên Phong trên cơ bản tất cả đều là người chơi thử nghiệm ngày trước.
Bất kể bọn họ có trang bị hay kinh nghiệm chiến đấu, chắc chắn đều ưu việt hơn người chơi Thành Trường An, sau khi nhưng thành viên tinh nhuệ của Liên minh Tiên Phong xông vào trong tường thành, liền nhanh chóng phá vỡ tuyến phòng thủ của người chơi Thành Trường An.
Ngay lúc Mai Xuyên Khốc Tử cho rằng mình thắng, thì đột nhiên nghe bên ngoài cứ điểm truyền đến tiếng kêu giết của người chơi khác.
Mai Xuyên Khốc Tử không biết đã xảy ra tình huống gì, nhưng người chơi Liên minh Tiên Phong sau anh ta nhanh chóng thấy được những người đi qua.
“Là bang hội khác, những người Thành Trường An liên minh với các bang hội khác rồi!”
Có người thét lên như vậy.
Tuy vô cùng kinh ngạc người chơi Thành Trường An còn có một bàn tay như vậy, nhưng hiện tại Mai Xuyên Khốc Tử chỉ có thể binh đến tướng chặn, chứ không thể thiết lập trở về thành phố, cho dù bọn họ muốn chạy trốn thì tạm thời cũng không có biện pháp lùi.
Ban đầu nhất định phải chiến đấu, hiện tại lập tức rơi vào thế vô cùng đáng lo.
“Nếu tình huống không ổn thì chuẩn bị tiến hành kế hoạch B!”
Nhìn thấy tình huống đột ngột thay đổi, Mai Xuyên Khốc Tử hô to với các người chơi, mà cái gọi là kế hoạch B chính là ban đầu nghĩ cách cứu viện Hi Nhĩ Ngõa Na Tư đổi thành giết chết Hi Nhĩ Ngõa Na Tư. Sau đó bọn họ sẽ tự sát tập thể, về phần có khả năng sẽ tổn thất trang bị, chỉ cần bọn họ không bị nhốt thì mấy thứ như trang bị thực ra cũng không phải vấn đề lớn.
- - - - - - - - - - - - - -
Trảo Căn Bảo bị trói đi phía sau một tiểu yêu tinh, mà ở bên cạnh hắn còn có một kẻ khác cũng bị trói lại.
Về phần hai con sói rừng rậm, tiểu yêu tinh cũng không làm khó hai bọn chúng, có vẻ như tiểu yêu tinh cũng không có địch ý gì với những động vật này, bọn họ chỉ trói Trảo Căn Bảo và Tây Hồng Thị lại, thậm chí ngay cả Phi Long con bọn họ cũng không xử lý, Phi Long con kia cũng không có ý định rời khỏi Trảo Căn Bảo, toàn bộ hành trình đều múa may cánh đi theo phía sau Trảo Căn Bảo, hai con sói rừng rậm cũng đi theo phía xa xa, nhưng không làm ra hành động gì quá kích.
Trảo Căn Bảo đi theo sau tiểu yêu tinh, đã đi một quãng thời gian rất dài, đương nhiên tiểu yêu tinh vô cùng quen thuộc với khu rừng này, bọn họ quẹo trái quẹo phải băng qua rừng cây.
Trong quá trình đi bộ, những tiểu yêu tinh đó cũng không ngừng líu ríu nói chuyện, ngôn ngữ của họ Trảo Căn Bảo cũng không hiểu được.
Nhưng từ biểu cảm lúc họ nhìn mình, đương nhiên có thể suy đoán ra, đa số là bọn họ đang đàm luận về mình, Tây Hồng Thị và các Ma Pháp Sư cùng với lính đánh thuê đã bị bọn họ xử lý và bỏ tại chỗ.
“Thầy ơi, những tiểu yêu tinh này muốn mang chúng ta đi đâu?”
Trảo Căn Bảo quay đầu lại hỏi Tây Hồng Thị phía sau.
Nhưng lúc anh ta vừa dứt lời, một tiểu yêu tinh bên cạnh liền vỗ cánh bay đến, sau đó vỗ vỗ đầu Trảo Căn Bảo rồi nói:
“Đừng nói gì cả, nhân loại. Các người trái với hợp đồng, tự tiện xông vào lãnh địa của chúng tôi, chúng tôi phải đưa các người đến xét xử.”
Xét xử? Chỉ nghe từ này liền cảm thấy không được tốt đẹp gì, bởi vì cái gọi là xét xử này phần lớn cuối cùng sẽ bị phán tử hình.
Nhiệm vụ bất ngờ của mình sẽ không vì nguyên nhân này mà kết thúc chứ, Trảo Căn Bảo có phần lo lắng nghĩ.
Nhưng suy nghĩ một chút, thật sự cứ như vậy mà kết thúc thì đúng là rất có khả năng, bởi vì nếu cứ để mình tiếp tục theo Tây Hồng Thị học tập, nếu có thể học được thuật ám sát như ông ta thì những người chơi khác còn chơi cái bóng gì nữa, đừng nói Á Sắt có phần thưởng trang bị vô cùng mạnh, cho dù anh ta có cường hóa trang bị hơn bội lần, chỉ cần có được kỹ xảo chiến đấu cao siêu của Tây Hồng Thị, thì trước mắt đều chẳng là gì nữa cả.
Cho tới bây giờ tính cân bằng của trò chơi này vẫn rất không tệ, dù bạn có tiền hay không có tiền thì lúc người chơi đang tiến hành PK đều hoàn toàn dựa vào thực lực chiến đấu của mình, tuy trang bị có thể thăng cấp, nhưng phạm vi thăng cấp vẫn không quá lớn, nhưng nếu chính bạn học được kỹ thuật chiến đấu lợi hại như vậy, bạn hoàn toàn có thể bỏ qua trang bị, suy nghĩ một chút trò chơi này không thể nào cho mình nhẹ nhàng đạt được trình độ cao như vậy, vậy thì quá không công bằng với những người chơi khác, nếu không có tính cân bằng, một người có thể đánh được mười mấy người thì tính giải trí sẽ giảm đi rất nhiều với phần lớn người chơi bọn họ, điều này chính là trí mạng đối với trò chơi.
Điều này cũng có nghĩa là Tây Hồng Thị sau mình có thể sẽ chết như vậy, hoặc là phải phân biệt với mình, chỉ là suy nghĩ như vậy có phần khó khăn với Trảo Căn Bảo, dù sao thì vẫn chưa học được thuật ám sát của ông ta.
Có lẽ sau này có thể còn có nhiệm vụ khác có thể gặp ông ta cũng nên.
Tây Hồng Thị trầm mặc tự hỏi, ông ta nhìn Trảo Căn Bảo cũng đang suy tư như vậy, ông ta vô cùng vui mừng vì chàng trai trước mắt này, tuy tiếp xúc không nhiều, nhưng dù là ý chí hay nguyện vọng huấn luyện của cậu ta thì vẫn rất cao, mà hiện tại nhìn thấy cậu ta có thể gặp nguy không loạn, khiến ông ta càng thêm vui vẻ, nhưng ông ta có nằm mơ cũng không ngờ rằng lúc này trong lòng Trảo Căn Bảo đang tự hỏi vấn đề vớ vẩn gì.
Tây Hồng Thị cũng không phải không nghĩ đến vấn đề chạy trốn, nhưng xung quanh rất nhiều tiểu yêu tinh, hơn nữa ngay trên thân cây cũng có thể nhìn thấy tiểu yêu tinh.
Chỉ cần mình có chút hành động gì khác thường thì nước miếng của nhóm tiểu yêu tinh đó sẽ lập tức tấn công đến ngay, không chừng đầu có thể bị đánh ngay tại chỗ, ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có, mà sở dĩ những tiểu yêu tinh này đến đây, nhất định là bị hấp dẫn bởi cuộc chiến vừa rồi, bởi vì xung quanh nhà ông ta đã được bố trí bùa mê nên tiểu yêu tinh không cảm nhận được làn sóng ma lực ở đó.
Về phần xét xử trong lời tiểu yêu tinh nói, sau khi Tây Hồng Thị nghe được tiểu yêu tinh nói, ánh mắt trở nên nghiêm túc.
Làm một nhân loại, tuyệt đối không muốn bị xét xử, bởi vì điều đó có nghĩa là bạn phải giao tính mạng mình cho một loài thực vật quyết định, tuy loài thực vật kia là điểm tượng trưng cho thế giới ma lực tụ hội.
Cây thế giới, cũng là ngôi nhà sinh hoạt của nhóm tiểu yêu tinh.
Khi họ càng tiến sâu vào trong rừng, cảnh vật xung quanh cũng càng trở nên khác, ban đầu trong cây cối rậm rạp, có thế nhìn thấy càng lúc càng nhiều tiểu yêu tinh qua lại, hơn nữa còn có một vài nhà trên thân cây nữa.
Cực kỳ hiển nhiên, nơi này chính là khu vực sinh sống của tiểu yêu tinh rồi.
Vừa mới vào nơi này chưa bao lâu, Trảo Căn Bảo liền nhìn thấy một cây cổ thụ khổng lồ trước mắt, cái cây kia thật sự giống như một tòa nhà cao tầng, trước mắt nó Trảo Căn Bảo nhỏ bé như một con kiến, cánh lá no sum suê, thân cành khỏe mạnh như cái ô khổng lồ che được cả bầu trời.
Đây là Cây thế giới mà tiểu yêu tinh dựa vào để sinh tồn.
Trong những cành lá kia có thể nhìn thấy, khắp nơi đều là tiểu yêu tinh đang hoạt động, thậm chí có vài tiểu yêu tinh đang mở cửa hàng ngay trên thân cây, treo bảng hiệu, lại còn có một số đang bê chậu nước làm bằng cây gỗ, đổ nước bẩn sinh hoạt từ trên xuống, tiểu yêu tinh sống bên dưới sẽ ngẩng đầu lên hét to bày tỏ sự bất mãn của mình.
Cả bức tranh tràn đầy sức sống.
Nhưng luôn cảm thấy có gì đó không thích hợp, chẳng lẽ sinh vật như tiểu yêu tinh không siêu thoát trên thế gian giống như lũ nhóc con tinh linh sao?
Nhưng suy nghĩ một chút về hành vi của các người chơi tinh linh đó, dường như ngay từ đầu thế giới này đã không có loại sinh vật siêu thoát này vậy.
Tuy Trảo Căn Bảo đã từng nhìn thấy Cây thế giới rất nhiều trong các tác phẩm điện ảnh, truyền hình và phim hoạt hình, nhưng đây là lần đầu tiên thấy Cây thế giới trong tình huống thực tế như vậy, dù sao cơ sở vật lý của trò chơi thành phố ngầm này được tạo ra hoàn toàn gần với cảm giác thực tế, loại chấn động này căn bản không thể dùng ngôn từ nào hình dung được.
Bọn họ nhanh chóng bị dẫn đến dưới Cây thế giới, mà ở dưới Cây thế giới, đã có một tiểu yêu tinh già chờ ở chỗ này rồi.
“Bọn chúng chính là kẻ đã xâm nhập sao? Nhưng ta nhớ kẻ xâm nhập có vài người mà.”
Tiểu yêu tinh già đứng dưới tàng cây, nhìn Trảo Căn Bảo còn có Tây Hồng Thị hỏi.
“Trưởng lão, người khác đều đã chết, lúc chúng tôi đi, những kẻ khác đã nằm trên mặt đất không thở nữa rồi.”
Một tiểu yêu tinh trong đó dẫn Trảo Căn Bảo và Tây Hồng Thị đi đến dưới Cây thế giới nói như vậy, mà ngay lúc tiểu yêu Tinh này mới vừa nói xong, đôi mắt tiểu yêu tinh già lại sáng lên một cái, chớp chớp lông mi mình, sau đó nói với Trảo Căn Bảo và Tây Hồng Thị:
“Nói như vậy là hai người các cậu đã bảo vệ rừng rậm vĩ đại của chúng tôi, tuy cách đối phó với những người xâm nhập như các cậu có phần quá bạo lực, nhưng vẫn phải cảm ơn các cậu...”
Tiểu yêu tinh già được gọi là trưởng lão kia nói với chỗ Trảo Căn Bảo và Tây Hồng Thị, sau khi nói xong đi về phía trước, thậm chí muốn bắt tay với Trảo Căn Bảo.
Thậm chí Trảo Căn Bảo cảm thấy tiểu yêu tinh già NPC này có phải đang châm chọc mình không, dù sao nghe lời ông ta nói đều như đang mỉa mai thế nhỉ? Nhưng nhìn biểu cảm vô cùng nghiêm túc của người này, lại không thể nào liên tưởng được có liên quan gì đến châm chọc cả.
Ông ta nghiêm túc.
Ngay lúc tay mình sắp sửa bị tiểu yêu tinh già nắm lấy, Trảo Căn Bảo chắc chắn có thể nghĩ như vậy.
Nhưng bên cạnh có một tiểu yêu tinh khác, lúng túng đi đến bên cạnh tiểu yêu tinh già kia, sau đó nâng một tay che miệng mình, xì xầm to nhỏ với tiểu yêu tinh già kia.
Sau khi tiểu yêu tinh gia nghe xong tiểu yêu tinh này nhắc nhở, lộ vẻ bừng tỉnh đại ngộ, sau đó nghiêm túc địa nhìn về phía Trảo Căn Bảo và Tây Hồng Thị trước mắt:
“Hóa ra là nội chiến, các cậu vậy mà đã xảy ra chuyện như vậy, khẳng định là Cây thế giới nhìn không được sự xâm nhập vào rừng rậm của các cậu.”
Sau khi tiểu yêu tinh tuổi già kia nói xong quay về Cây thế giới, tiếp tục nói:
“Vận mệnh của các cậu sẽ không do chúng tôi xét xử, mà sẽ do Cây thế giới xét cử, sẽ do Cây thế giới phán đoán, các người cần phải chấp nhận trừng phạt.”
Ông ta mới vừa nói xong, nhóm tiểu yêu tinh bên cạnh Trảo Căn Bảo thúc bọn họ đi đến Cây thế giới trước mặt, sau đó đẩy cậu ta về phía Cây thế giới.
Trảo Căn Bảo dựa lưng vào Cây thế giới, mà ngay lúc Trảo Căn Bảo vừa mới chạm vào thân cây Cây thế giới, từng sợi dây lập tức quấn quanh, sau đó cột Trảo Căn Bảo vào cây.
Trên Cây thế giới khổng lồ, nhóm tiểu yêu tinh tò mò nhìn Trảo Căn Bảo bị Cây thế giới trói, có vẻ như lần đầu tiên bọn họ thấy những người ngoài bị Cây thế giới xét xử.
“Hỡi Cây thế giới vĩ đại ơi, chúng tôi cầu xin thần tích của ngài, hy vọng ngài có thể xét xử những nhân loại tội ác này, chỉ dẫn tương lai cho chúng tôi!”
Tiểu yêu tinh già giơ hai tay lên hướng về Cây thế giới, lớn tiếng hô.
Nhưng Cây thế giới lại không có phản ứng gì, chỉ có Trảo Căn Bảo cảm thấy dây trói mình, đang không ngừng hấp thụ ma lực của mình.
Mức độ hấp thụ không lớn, nhưng quả thật có thể cảm nhận được ma lực đang trôi về phía Cây thế giới.
Chẳng qua Cây thế giới kia mới vừa hấp thụ được ít, đã lập tức ngừng việc hấp thụ ma lực của Trảo Căn Bảo, hơn nữa dây trói Trảo Căn Bảo lập tức buông ra.
Trảo Căn Bảo hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì, nhìn sắc mặt mê hoặc của những tiểu yêu tinh xung quanh, mà tiểu yêu tinh trưởng lão hiển nhiên cũng là lần đầu tiên phát hiện tình huống như vậy, ông ta sửng sốt một phen, sau đó ho hai tiếng, nói với tiểu yêu tinh xung quanh:
“Rõ ràng Cây thế giới của chúng ta không hề nhận thức hai nhân loại này là kẻ xâm nhập nên chấp nhận tử hình, nhưng ta có thể nghe được Cây thế giới nói với chúng ta, tuy ngài miễn tội chết, nhưng một vài trừng phạt vẫn không thể thiếu được, ta tuyên án hai nhân loại xâm nhập này phải làm việc cộng đồng cho chúng ta 100 năm!”
Trưởng lão mới vừa nói xong, nhóm tiểu yêu tinh xung quanh đã phát ra tiếng vỗ tay rung trời, còn có tiếng hoan hô, có vẻ như bọn họ vô cùng hài lòng với phán quyết xét xử người xâm nhập này.
“Đợi chút đã, làm việc cộng đồng 100 năm là có ý gì?”
Trảo Căn Bảo sửng sốt một phen, nhìn về phía những tiểu yêu tinh kia, mà Tây Hồng Thị ở bên cạnh Trảo Căn Bảo thở dài một hơi nói:
“Chính là ý trên mặt chữ đấy.”
............ …
Lúc Trảo Căn Bảo đang ở Cây thế giới chấp nhận xét xử của nhóm tiểu yêu tinh, thì ở thế giới ngầm cách đó rất xa, trong trang viên tiệc tối Liên minh Thương nhân.
Hạ Lạc Khắc vừa mới từ bùn nhão quái biết được, nhóm quân đoàn cổ thần định hồi sinh La Cơ Lãng Khai Mễ, anh đang trong phòng suy nghĩ bước tiếp theo nên hành động như thế nào thì đột nhiên cảm thấy ở nơi xa, ma lực của mình đang bị một ma lực vĩ đại hấp thụ, tuy chỉ là chuyện trong nháy mắt, nhưng tổng lượng ma lực của đối phương vẫn khiến Hạ Lạc Khắc kinh hãi.
“Bố Lỗ kiểm tra xem trạng thái của những người chơi này, nói cho tôi biết bọn họ đang làm những gì.”
Hạ Lạc Khắc ra lệnh cho Bố Lỗ.
“Xin ngài chờ một chút Hạ Lạc Khắc đại nhân.”
Bố Lỗ nhanh chóng trả lời Hạ Lạc Khắc, rồi im lặng, mà chưa liên tục được bao lâu, ông đã nói với Hạ Lạc Khắc:
“Bang hội Thành Trường An và bang hội Liên minh Tiên Phong, và vài bang hội nhỏ khác, đang hỗn chiến ở hai chiến tuyến khác nhau, không thể không nói những người chơi này rất có sức tưởng tượng, vậy mà bọn họ bắt đối thủ lại, giam giữ trong lồng giam, sau đó cố gắng lấy phương pháp bất tử của đối phương để phá hoại trải nghiệm trò chơi của người chơi, thật sự rất có thiên phú, tự mình sáng tạo cách chơi.”
“Còn bên Duy Đa Lợi Á, Lan Tư Lạc Đặc và Cách Ni Vi Nhân đã dẫn theo bộ phận nhỏ người chơi lên đường đến Công Tước Ước Khắc, đại khái khoảng hai ngày sau bọn họ có thể đến phạm vi bên ngoài Công Tước Ước Khắc, không bao lâu nữa chúng ta có thể nhìn thấy cảnh người chơi Duy Đa Lợi Á phát động tấn công với Công Tước đại nhân trên thế giới mặt đất, nhất định sẽ vô cùng phấn khích, dù sao bọn họ cũng là bước đầu tiên để Hạ Lạc Khắc đại nhân ngài chinh phục thế giới.”
Sau khi Bố Lỗ nói xong, ông nhanh chóng sửng sốt một phen, sau đó hưng phấn nói:
“Chờ một chút Hạ Lạc Khắc đại nhân, tôi thấy có một người chơi có vẻ khác thường...”
“Người chơi kia hình như đang trong phạm vi của Cây thế giới?!”