Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 548: Chương 548: Chắc chắn là không được




Translator: Wave Literature

Đây là dũng sĩ của Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất, lần đầu tiên chủ động tìm Phái Đại Tinh, rất đáng nghi, những dũng sĩ này tìm hắn có chuyện gì?

Nhưng hắn và dũng sĩ kia mau chóng rời đi, đi đến một công trình kiến trúc trong Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất, trước cổng công trình có một cái biển hiệu to, trên đó vẽ một bức tranh kỳ lạ, và mấy chữ:

(Thành Trường An)

Nơi này hiển nhiên là lãnh địa của công hội Thành Trường An. Nhưng Phái Đại Tinh không biết tại sao trong Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất vẫn còn tồn tại loại công hội như thế này, hắn chỉ cho là 3 chữ Thành Trường An chỉ là tên gọi thôi, hắn thật sự cảm thấy kỳ quái, cái tên này ở đâu mà có? Làm sao lại kỳ quái như vậy?

Phái Đại Tinh đi vào lãnh địa Thành Trường An, đối với người chơi khác không thể nào đi vào lãnh địa cấm của tư nhân, đối với Phái Đại Tinh thì không như vậy.

Chỉ cần được sự cho phép của chủ nhân, Phái Đại Tinh hoàn toàn có thể vào trong lãnh địa của công hội, chủ yếu là hắn có muốn hay không.

Người chơi vừa mới được Phái Đại Tinh phỏng vấn xong, đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội phỏng vấn thứ 2, với lại tòa nhà này rất khí thế, rất nhiều người ở bên trong, đơn giản là giống như một nơi làm việc rộng lớn, chỉ e rằng đây là tổ chức nội bộ quan trọng nào đó của Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất, Phái Đại Tinh nghĩ như vậy.

Sau khi đi vào cứ điểm Thành Trường An, khắp nơi đều là đồ gia dụng bày ra lung tung, và từng gian phòng hình tổ ong, khiến Phái Đại Tinh khó có thể tưởng tượng khi nhìn qua một nơi với vẻ ngoài hào nhoáng như vậy, nội bộ lại hỗn loạn thế này, điều kiện thật ác liệt, chưa kể có mùi khó ngửi, vạc nước để trước cửa ra vào đen đến mức tối đa rồi, thế mà vẫn có người rửa mặt khi ra khỏi phòng, lại còn dùng nước này rửa mặt, cái gương mặt ấy không phải sẽ bẩn hơn hay sao? Sau khi nhìn thấy mọi thứ trước mắt, Phái Đại Tinh không thể thoải mái được.

Nơi này đúng là chỉ có đàn ông mới ở được, Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất quả nhiên là ngọa hổ tàng long, tùy tiện xây dựng một thứ ghê gớm như vậy bên trong, người bình thường chắc chắn không ở được, thật không hổ danh là dũng sĩ thế giới ngầm.

Tâm trạng nể phục với công hội Thành Trường An, và không cần phải nói tới việc nể phục người chơi trong đó, không thể nào dùng ngôn ngữ để mà miêu tả được.

Hắn lấy ra máy thu mang năng xách tay, nhanh chóng quay lại, sau khi chụp vài tấm hình thì hắn sực nhớ, hắn còn chưa có sự cho phép của chủ nhân, sau đó có chút lo lắng nhìn đám dã thú rồi hỏi:

“Ta có thể chụp vài bức được không?”

Dã thú kia hiển nhiên không nghĩ rằng Phái Đại Tinh thế mà lại hỏi thăm mình vấn đề này, hắn nhanh chóng nhiệt tình nói ra:

“Đương nhiên có thể, ngươi muốn chụp gì thì chụp, chúng ta sẽ không cản đâu.”

Sau khi có được sự cho phép của chủ nhà, Phái Đại Tinh vui vẻ cầm máy thu ma năng chụp liên tục, nhưng thời gian hắn quay video không dài, bởi vì lão đại của đối phương nhanh chóng xuất hiện.

Đó là một dã thú ngoại hình xấu xí, mở rộng kiến thức cho Phái Đại Tinh, sau khi nhìn thấy tướng mạo của hắn, đầu tiên là cảm thấy xấu kinh khủng, mà những dã thú khác khi thấy hắn xuất hiện lại nhao nhao than vãn sợ hãi:

“Ông trời ơi, mặt mũi này quả thực có cá tính.”

“Lão đại đẹp trai thật.”

“Mô hình này có số liệu không? Ta cũng muốn gương mặt như vậy.”

Mặc dù không hiểu bọn hắn muốn nói bóp số liệu là gì, nhưng đại khái có thể nghe được, những người này tán dương sự đẹp trai của hắn.

Thẩm mỹ tại Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất có vấn đề lớn vậy sao?

Trong lòng Phái Đại Tinh, cứ nghĩ mãi như vậy, mà dã thú xấu xí kia vươn một tay về phía hắn:

“Hoan nghênh vào Thành Trường An của chúng ta, ta là trưởng công hội, Người Bí Ẩn.”

“Cái ngươi nói với ta là tên của ngươi sao? Ta nghe nói các ngươi hình như muốn phỏng vấn ta về một phần văn chương gì đó, nhưng tòa báo của chúng ta, nếu như cần phóng viên phỏng vấn báo cáo chuyên môn, mặc dù có thể nặc danh phát biểu lời văn, nhưng quá trình phỏng vấn vẫn muốn biết tên người là gì.”

Phái Đại Tinh lưu loát nói như vậy.

Dã thú với đỉnh đầu có các ký tự lục sắc kia mỉm cười nhưng không để mất sự lễ phép, lặp lại tên của mình cho Phái Đại Tinh.

Phái Đại Tinh lúc này mới kịp phản ứng, Người Bí Ẩn cũng không che giấu tên của mình, mà tên này được gọi là Người Bí Ẩn, mặc dù tên có vẻ kỳ quái, nhưng không ảnh hưởng đến việc phỏng vấn.

Người Bí Ẩn không nghĩ rằng NPC lại có các tính như vậy, mặc dù biết NPC ở Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất đều là như vậy, nhưng hắn vẫn hơi bất ngờ.

“Phóng viên Phái Đại Tinh, xin theo ta vào trong, chúng ta gần đây dự định mở rộng thêm nhân viên, xin phiền ngài thông báo rộng rãi một chút.”

Người Bí Ẩn vừa dẫn Phái Đại Tinh vào phòng, vừa nói như vậy.

Phái Đại Tinh nhanh chóng đi đến bàn bên cạnh, sau đó ngồi xuống, hắn cau mày nói:

“Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất cần chiêu mộ người sao? Tuyệt đối không có vấn đề gì, Hạ Lạc Khắc đại nhân cần nhân viên chuyên nghiệp ra sao? Tòa báo chúng ta nhất định sẽ để tin của Hạ Lạc Khắc đại nhân lên trang nhất.”

“Cũng không phải Hạ Lạc Khắc đại nhân cần chiêu mộ nhân thủ, mà nói đúng hơn thì Thành Trường An chúng ta cần chiêu mộ nhân thủ.”

Người Bí Ẩn nói với Phái Đại Tinh.

“Chờ chút, công hội Thành Trường An của các ngươi sao?”

Phái Đại Tinh lập tức cảnh giác, theo đạo lý mà nói thì những người này đều là người của Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất, nếu như không có mệnh lệnh của lãnh chúa Hạ Lạc Khắc, tại sao bọn hắn lại chiêu mộ nhân thủ? Nói cách khác, lý do duy nhất chính là bọn hắn dự định thoát ly khỏi Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất.

Bọn hắn muốn phản bội, bỏ trốn sao? Vẫn có ý định từ chức sau khi ra làm một mình sao? Phái Đại Tinh không hiểu lắm, nhưng hắn biết bất kỳ một thành chủ ngục tối nào, cũng sẽ không vui lòng nhìn thấy phía dưới có người từ chức hoặc làm phản.

Phản ứng đầu tiên của Phái Đại Tinh là muốn phản đối, nhưng nhìn dã thú xung quanh, từng tên đều thô kệch, thần sắc hung ác, tướng mạo lại còn xấu xí như vậy...

Phái Đại Tinh quyết định phối hợp trước với bọn hắn, chờ đến sau khi ra khỏi nơi này an toàn, sẽ mang tin những dã thú này phản bội báo cho lãnh chúa Hạ Lạc Khắc.

“Không sai, chúng ta muốn thuê một vài nhân viên chiến đấu chuyên môn, và có thể chế tạo tường thành, nhân viên xây dựng chuyên nghiệp, đúng, thợ rèn mạnh mẽ, có thực lực và tốt nhất, kỹ thuật chiến đấu nhất định phải tốt, có thể tạo ra trang bị màu cam truyền thuyết.”

Người Bí Ẩn nói, trong lòng Phái Đại Tinh cũng đã dời sông lấp biển.

Lại là nhân viên chiến đấu, lại là xây dựng phòng hộ cho Thành Trường An, còn phải chế tạo vũ khí trang bị? Muốn tạo phản à!

Nếu như trước đó, tâm trạng Phái Đại Tinh mơ hồ hoài nghi lời nói, như vậy hiện tại đã chắc chắn khẳng định, bọn này muốn tạo phản!

Không được, mình nhất định phải an toàn thoát ra, sau đó báo cáo nhanh cho Hạ Lạc Khắc đại nhân!

“Chuyện chính là như vậy, Hạ Lạc Khắc đại nhân, thuộc hạ của người, tên Người Bí Ẩn và một đám người khác muốn làm vậy.”

Sau khi nghe xong yêu cầu của Người Bí Ẩn, đồng thời gật đầu đáp ứng cả hành trình, cam đoan trang đầu sẽ giúp hắn đăng tin quảng cáo tuyển dụng, Phái Đại Tinh nhanh chóng rời khỏi cứ điểm Thành Trường An, lập tức chạy đến đại sảnh lãnh chúa, sau đó báo cáo nhanh cho Hạ Lạc Khắc đại nhân.

“Người Bí Ẩn sao?”

Hạ Lạc Khắc chờ cho Phái Đại Tinh hoàn toàn nói xong, đưa ra vấn đề của mình, dù sao hắn quả thực không biết người chơi “Người Bí Ẩn”, nhiều người chơi hoạt động như vậy trong Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất, mình làm sao có thể nhớ hết được.

“Chính là lão đại của công hội Thành Trường An, bọn hắn nói như vậy, dài như vậy.”

Phái Đại Tinh lấy ra một khối đá kim tinh, sau khi nhập ma lực vào, trong đá kim tinh nhanh chóng xuất hiện hình ảnh, đó là một đám dã thú, hình như là ảnh chụp với Phái Đại Tinh thấp bé ở chính giữa.

Phái Đại Tinh ngồi trên ghế sô pha dài, những dã thú cao lớn đứng sau lưng Phái Đại Tinh, so sánh màu da, Phái Đại Tinh trắng hơn nhiều, những dã thú kia có làn da tối hơn nhiều.

“Đây chính là Người Bí Ẩn.”

Dương như là sợ Hạ Lạc Khắc không biết, Phái Đại Tinh cố ý chỉ vào một dã thú cho Hạ Lạc Khắc xem, nói:

“Tên dã thú xấu nhất này, chính là Người Bí Ẩn.”

“Hình ảnh này sao mà nhìn khó chịu vậy?”

Trong đầu Hạ Lạc Khắc, Bố Lỗ với giọng điệu kỳ lạ nói.

“Nơi đó có gì không ổn sao?”

Hạ Lạc Khắc hỏi.

“Thì hình ảnh bản thân đã nói, không nhiều vấn đề lắm. Nhưng...Chính là rất kỳ lạ, không thể nói được.”

Bố Lỗ kỳ quái, Hạ Lạc Khắc cũng không muốn hỏi tiếp.

Nhưng đây đúng là một vấn đề lớn, những người chơi này như vậy mà định qua mặt mình thuê nhân viên sau?

Chuyện này chắc chắn là không được!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.