Những người chơi trong ngục tối vương quốc Vĩnh Hằng đã cực kì hoan nghênh Gặt Lúa, Sylvanas, Nhiên Thiêu Hung Ngạo, Mai Xuyên Khốc Tử và Á Sắt, chào đón năm người rất nhiệt tình.
Về phần Hạ Lạc Khắc, Cẩu Đản, Học Bá và Y Phù Lâm, ngoại trừ các người chơi vây quanh bọn hắn lúc di chuyển bên ngoài thì cũng không có nhiều người nói chuyện với bọn họ.
Bởi vì bọn hắn muốn biết kịch bản trực tiếp, tất nhiên là nên đi hỏi năm người chơi đã được đi cùng.
“Thế nào, hội nghị ở Lâm Đông Thành phát sinh vấn đề gì sao?”
“Ồ có, chúng ta đã nhìn thấy con rồng! Đợi chút nữa chúng ta vào diễn đàn để đăng bài!”
“Tại sao không đăng kịch bản anime trước để chúng ta xem! Chúng ta cũng phải xem kịch bản anime!”
...…
Hạ Lạc Khắc thì đưa Y Phù Lâm, Học Bá và Cẩu Đản trở lại sảnh chính.
Khi Hạ Lạc Khắc ngồi xuống ghế, Cẩu Đản nhìn mặt của Hạ Lạc Khắc có vẻ nghiêm trọng, không nhịn được sự tò mò, quay qua nhỏ giọng hỏi Học Bá ở phía đối diện:
“Cổ Thần là cái gì? Nghe tên thật là đáng sợ!”
Học Bá quay đầu nhìn về phía Cẩu Đản:
“Sách giáo khoa của giáo dục bắt buộc đã đề cập tới, đó là các vị thần của thời đại cũ, từng thống trị thế giới ngầm và thế giới bề mặt, nắm giữ sự tồn tại của cả hai thế giới trong tay, nhưng trong một vạn năm trước, đã bị các thượng vị ác ma lãnh đạo thế giới dưới lòng đất cùng các thế lực khác liên kết lại với nhau để đánh bại. Ngươi chưa học qua lớp giáo dục bắt buộc sao?”
“Vực sâu chi long, ngầm diễm chi chủ, không cần phải học giáo dục bắt buộc!”
Cẩu Đản nói.
“Các ngươi đều ra ngoài trước đi.”
Hạ Lạc Khắc giữ hai tay trên trán, giọng trầm đến đáng sợ.
Học Bá cúi chào Hạ Lạc Khắc rồi quay người đi ra.
Y Phù Lâm siết chặt các ngón tay của mình, nhìn vào bộ dạng lo lắng của Hạ Lạc Khắc, cũng chỉ có thể quay lại và đi ra ngoài, là một nữ quái bất tài, cô không thể nào giúp đỡ được Hạ Lạc Khắc.
Cẩu Đản rất thành thạo trong việc rót một chén huyết tinh trà hoa cúc, thở dài một tiếng, sau đó sử dụng hai chân ngắn nhỏ của mình di chuyển cơ thể béo phì về chỗ của Hạ Lạc Khắc.
Đặt chén huyết tinh trà hoa cúc vào bên cạnh rồi sau đó kéo một cái ghế.
Hạ Lạc Khắc ôm trán của mình, đưa tay ra và nói:
“Cảm ơn.”
Rồi chộp lấy một khoảng trống.
“Ừng ực, ừng ực.” Hạ Lạc Khắc nhìn lên và thấy Cẩu Đản đã di chuyển đến một cái ghế và ngồi bên cạnh mình, cả hai móng vuốt đang ôm huyết tinh trà hoa cúc, sảng khoái uống một hơi cạn sạch.
“A... Quả nhiên đồ uống này rất ngon a, còn nữa không? Uống hết rồi, đây là chén cuối cùng“. Cẩu Đản đặt chén trà để xuống, sau đó nhìn về phía Hạ Lạc Khắc, hỏi:
“Ngươi không chơi trò chơi mà người đàn ông lăn lộn tránh cây búa để không bị chết sao? Ta vẫn đang chờ để xem nó.”
“Đi ra ngoài.”
Hạ Lạc Khắc chỉ ra cửa và nói.
...
“Hạ Lạc Khắc đại nhân nhìn có vẻ không vui lắm, nhưng ta cũng có thể lý giải, các vị thần cổ đại này dù là một vạn năm trước, ở thế giới khác, vẫn hơi khó giải quyết. Ta tỉnh lại lúc sau thì không có bất kì ai nhắc về Cổ Thần nữa, ta nghĩ rằng bọn họ đã chết hết, dù sao họ đã bị phong ấn từ một vạn năm trước,“ Bố Lỗ tiếp tục nói:
“Nếu Hạ Lạc Khắc đại nhân thực sự rất lo lắng về trường hợp thế giới ngầm không thể đánh bại vực sâu Cổ Thần, tại sao chúng ta không gia nhập Cổ Thần đi, người chơi ở các thế giới khác nhau cũng gia nhập Cổ Thần và rất phù hợp, trên thực tế không có ít người là tín đồ hâm mộ Cổ Thần.”
“Tại sao ta lại muốn đi gia nhập vào Cổ Thần đã hàng ngàn năm?” Hạ Lạc Khắc ngẩng đầu, thở dài một hơi:
“Thật ra, ta không bận lòng về các vị thần cổ đại, ta chỉ là...”
“Chỉ là cái gì? Nếu ngay cả các vị thần cổ đại không thể làm Hạ Lạc Khắc đại nhân phiền não, vậy thì điều gì khiến Hạ Lạc Khắc đại nhân nhìn rất phiền não như vậy. “Bố Lỗ hỏi một cách khó hiểu.
“Ta tính toán một điều, đột nhiên ta nhận ra mình bị hố.” Hạ Lạc Khắc mở tay ra, nói nghiêm túc:
“Ta nghĩ trăm phương ngàn kế để giữ lại một con rồng đen non, nhưng khi nãy nhìn thấy cha con rồng non đó rời đi không chút do dự, đột nhiên ta chợt tỉnh ngộ, giữ lại một con rồng đen non dường như không có lợi cho ta.”
Hạ Lạc Khắc hỏi:
“Cẩu Đản có thể khai thác sao?”
“Sức chịu đựng của con Cẩu Đản trước mắt, ta sợ không thể.”
“Hắn có thể giúp ta chơi Warcraft sao?”
“Trước mắt Cẩu Đản mới đánh tiếp cận còn rất khó khăn, giờ gặp ma thú, một giây sẽ bị đập chết.”
“Hắn có thể giúp ta kiếm ma thạch sao?”
“Ta chưa cân nhắc đến tình huống đem Cẩu Đản đi buôn bán, ta sợ có một chút khó khăn.”
Hạ Lạc Khắc vỗ bàn một cái, nói:
“Con Cẩu Đản này thậm chí còn uống hết huyết tinh trà hoa cúc trong kho của ta! Theo tốc độ ăn của nó, kho thịt hiện tại của ngục tối sẽ được ăn hết trong vòng ba ngày, ta còn phải tốn ma thạch để nuôi dưỡng nó. Ngoại trừ việc lợi dụng hắn để tăng thêm ma pháp và vận dụng cho chủng tộc Cẩu Đầu Nhân, còn lại ta chẳng có bất kỳ lợi ích thực tế nào. Từ đầu đến cuối, dường như chỉ có những người chơi là thoải mái nhất.”
“Hay là chúng ta đem bán Cẩu Đản đi, trước khi bán, chế trước dược phẩm cho Cẩu Đầu Nhân, chuẩn bị trước cho mấy vạn người là đủ rồi.” Bố Lỗ đề nghị:
“Đứa trẻ này cũng có thể cho chúng ta một chút tại thời điểm này.”
“Đề xuất của ngươi không tệ, nhưng sau khi con rồng đến náo loạn Lâm Đông Thành một trận, ngươi có nghĩ ai sẽ mua con rồng đen non từ ta không?” Hạ Lạc Khắc hỏi ngược lại, hắn đứng lên, chắp tay sau lưng và suy nghĩ một lúc:
“Cẩu Đản này phải làm việc,công việc thư ký này không thích hợp với hắn ta, hắn trong đại sảnh của lãnh chúa, cả ngày trừ ăn và uống thì chỉ biết mò cá, điều quan trọng nhất là quấy rầy ta khi ta đang tham khảo các trò chơi khác, nếu nó không làm việc để thể hiện giá trị của hắn, tốt hơn ta nên gửi hắn ta về nhà.”
Hạ Lạc Khắc bước đi thong thả trong phòng, suy tư một chút, sau đó trở lại máy vi tính phía trước và bắt đầu gõ phím.
[Bản vá tạm thời: người huấn luyện kỹ năng ma pháp mới cho np Cẩu Đản]
“Hạ Lạc Khắc đại nhân nói rất có lý, nhưng ta cảm thấy, so với quan tâm Cẩu Đản lúc này, ta nên để ý vấn đề [ Cổ Thần nói nhỏ].”
Bố Lỗ nói xong, Hạ Lạc Khắc suy nghĩ, cầm lên bảng báo cáo từ con dã thú, nội dung trong đó cơ bản giống như nội dung của thành chủ Dương Thông Đầu ở hội nghị các thành chủ của thành phố ngầm.
[Tài liệu khám phá khảo cổ thượng cổ di tích số 85: Cổ Thần nói nhỏ]
“Theo thông tin mới nhất, vì sự phá hủy của con rồng, phù văn ma pháp trận của tàn tích cổ số 85 đã trở nên hỗn loạn, dẫn đến một nơi không xác định thời gian và không gian, trở thành cầu nối giữa hai thượng cổ di tích số 85 bây giờ và thượng cố di tích ngày xưa.”
Thật không may là từ thời gian và không gian bị hỗn loạn bên trong, các điều tra viên cấp cao của chúng ta đã phát hiện ra Cổ Thần nói nhỏ!
Đáng sợ nhất là các tín đồ của Cổ Thần, những sinh vật uyên thâm đó thông qua khoảng thời gian và không gian bị hỗn loạn, xuất hiện trong vùng lân cận của khu vực thượng cổ di tích số 85!”
Nếu chúng ta không nhanh chóng hành động, những tín đồ vô tận của Cổ Thần sẽ lợi dụng thời gian và không gian bị hỗn loạn, xuất hiện ở gần Lâm Đông Thành trong vòng chỉ năm ngày nữa.
“Chúng ta nhất định phải lấy lại thượng cổ di tích cổ số 85,, khôi phục lại cánh cổng không gian!”
“Bố Lỗ, ngươi thấy thế nào?” Hạ Lạc Khắc hỏi.
“Hạ Lạc Khắc đại nhân, ta nghĩ đây là một nguy cơ lớn, hoặc là chúng ta dẫn đường cho các vị thần hoặc cố gắng hết sức để chống lại cuộc đấu tranh, trước khi thất bại, chúng ta sẽ dẫn đường.” Bố Lỗ nói rất chân thành.
“Dẫn đường thì quên đi. Các tín đồ Cổ Thần nhìn thấy chúng ta là những thượng vị ác ma giống như nhìn thấy kẻ thù đã giết cha của chúng.” Hạ Lạc Khắc tiếp tục nói:
“Đối với chúng ta mà nói, cũng không có nhiều cơ hội tốt, một bản sao hoàn toàn mới!”
“Ý tưởng của Hạ Lạc Khắc đại nhân thật sự quá tốt rồi! Nhưng ta muốn chỉnh sửa một chút, Hạ Lạc Khắc đại nhân, nếu để cho các người chơi tham gia chiến đấu, nên gọi là toàn cảnh chiến dịch để phù hợp hơn.” Bố Lỗ cảm khái nói.
“Như thế nào thì tốt, chỉ là một cái tên thôi mà.” Hạ Lạc Khắc nói một cách thờ ơ.
Như vậy Hạ Lạc Khắc đại nhân chuẩn bị tham chiến sao?
“Đương nhiên, trong trường hợp có nhiều lợi ích như vậy, tại sao lại không tham chiến? Ngay cả khi xem như mò cá, không có việc gì chỉ dọn dẹp chiến trường, cũng có thể để những người chơi trải nghiệm được niềm vui không? Còn có thể tận dụng cơ hội để chế tác trang bị và lấy tiền thuê. Ta chưa bao giờ yêu quý Cổ Thần như bây giờ.” Hạ Lạc Khắc nhanh chóng gõ bàn phím máy tính.
“Đã đến lúc phát triển phiên bản mới.”