Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 97: Chương 97: Cửa vào




“Không có vấn đề! Tổ trưởng!”

“Đưa nó cho tôi! Tôi là một tên trộm phương bắc, hiệp hội khảo cổ, hoàn toàn là người đầu tiên mở cánh cửa đến những tàn tích cổ xưa!”

“Các móng vuốt đen đã chuẩn bị xong.”

“Thật sự không cần phiền toái như vậy, mở thượng cổ di tích ra, vấn đề chỉ là ma pháp bạo liệt bùng nổ!”

Các nhà khảo cổ học rất nhanh chóng đưa ra lời khuyên đồng thời bắt đầu khảo sát trên mặt đất, mỗi người đều thể hiện tính chuyên nghiệp cao.

Chỉ có Hạ Lạc Khắc hai tay đút vào trong túi quần, đứng ở đó không làm gì cả.

Dã thú tiền bối thấy các nhà khảo cổ mình chiêu mộ đều cố gắng, rất là vui mừng, nhưng nhìn thấy Hạ Lạc Khắc không nhúc nhích, lúc đó có chút bồn chồn, ngoài nguyên nhân đó, không tốt đi nhắc nhở Hạ Lạc Khắc.

Cũng may hôm nay tới đây, chỉ là khảo sát tại chỗ một chút, còn việc khai quật khảo cổ thì còn phải đợi nhân viên thi công đến hiện trường mới có thể chính thức tiến hành.

Dã thú tiền bối đứng cách phía sau lưng Hạ Lạc Khắc không xa, lấy ra một chén hồng trà, híp mắt lại.

“Ta vẫn còn rất nhiều việc để viết vào ban đêm, ta sẽ đi xuống trước, ngày mai sẽ cùng nhau soát vật liệu, với đẳng cấp thành thạo của ta có thể chơi bản sao.”

“Vậy ngươi đến nhanh lên một chút, bây giờ thiết bị rất có giá trị, rất nhiều phân tích lớn thứ hai sẽ bắt đầu, chúng ta bây giờ tích lũy một ít thiết bị, trở lại bán cho người chơi thử nghiệm thứ hai, chắc chắn kiếm được món hời lớn, đến lúc có tiền, mua chút đồ dùng trong nhà,làm cho tổ nhỏ của chúng ta đẹp hơn.”

“Ta đã biết, ta sẽ có hai buổi huấn luyện mới vào ngày mai, đoán chừng không khác nhau lắm.”

“Vậy ta xuống Wechat trò chuyện trước.”

“Ừ, trò chuyện trên Wechat.”

Một con yêu tinh và người bạn đồng hành mới hồi sinh của mình đã thực hiện một cuộc đối thoại như vậy, sau đó hai người dắt tay cùng nhau đi về phía khu sinh hoạt.

Học Bá đứng ở cổng đại sảnh nghĩa trang, sau khi nhìn hai con yêu tinh rời đi, lấy quyển sổ của mình ra tiếp tục ghi chép:

“18: Đã có thể xác định rằng những con yêu tinh này nói tới bản sao, chính là bài kiểm tra tốt nghiệp của Vong Linh học viện, bọn hắn dường như sử dụng nó như một hình thức giải trí. Sự hợp tác giữa vương quốc Vĩnh Hằng và Vong Linh học viện không đơn giản như những gì thấy.

19: Những con yêu tinh này khác với những con yêu tinh bình thường, bọn hắn ở cùng một đàn, bọn hắn dường như đang nảy sinh một thứ tương tự như tình yêu, nhưng đến nay ta vẫn chưa phát hiện thấy sự kết hợp chân chính của đôi yêu tinh nào, những điều này còn phải tiếp tục quan sát.”

Trong hạ thành của vương quốc Vĩnh Hằng, số lượng yêu tinh đang hoạt động ngày càng ít, hầu hết các yêu tinh đều tới khu cư trú của bọn hắn, một tòa nhà đang xây dựng.

Học Bá đã từng tranh thủ thời gian đi xem qua một lần, tòa kiến trúc kia có chút quy mô, từ các bản vẽ ở trên vách tường, đây là một tòa nhà cao ba tầng, bao gồm hai tầng kiến trúc dưới mặt đất.

Mặc dù bọn hắn vẫn còn chưa xây xong tầng đầu tiên.

Ở đằng xa, cánh cửa của sảnh chính lại được mở ra, Hạ Lạc Khắc lãnh chúa mặc áo choàng đen, ăn mặc chỉnh tề, từ sảnh chính bước ra,Học Bá lông mày hơi nhíu lại.

Trong những ngày gần đây, Hạ Lạc Khắc lãnh chúa đã đi ra ngoài thường xuyên, không chỉ vào ban ngày không ở thành phố ngầm mà thậm chí vào giữa đêm cũng vẫn đi ra ngoài.

Hạ Lạc Khắc nhìn thấy Học Bá ở đằng xa, gật đầu chào lịch sự rồi tiếp tục đi về phía sảnh cổng thông tin, một tia sáng ma pháp lóe lên, rõ ràng, Hạ Lạc Khắc đã sử dụng cổng để rời khỏi ngục tối.

Học Bá cúi đầu xuống, tiếp tục viết vào cuốn sổ tay của mình:

“20: Hạ Lạc Khắc đại nhân dường như đang yêu.”

Một vài chiếc đèn pha ma pháp đung đưa trên công trường trống rỗng.

Lối đi tới nguyên bản lúc này không có một ai, cũng không có con giáp trùng thú nào, im lặng giống như sắp tận thế.

Nơi đây là hiện trường khai quật khu di tích cổ số 85.

Vài ngày trước, toàn bộ đội ngũ thi công đã rút khỏi, đội khảo cổ của Lâm Đông Thành rất nhanh chóng đã tiếp quản hiện trường của khu di tích cổ số 85.

Không giống như cảnh ồn ào vào ban ngày, toàn bộ khu trại trông yên tĩnh vào ban đêm.

Ánh sáng của đèn pha tĩnh mịch trong đêm, đột nhiên đóng lại tối đen bao trùm lấy hiện trường khu di tích khai quật số 85.

Chỉ có phù văn trắng ở dưới đáy hố sâu, trong bóng đêm, tản ra ánh sáng dìu dịu.

Một tia sáng ma pháp lóe lên, Hạ Lạc Khắc trong chiếc áo choàng bước ra từ cổng thông tin.

Hạ Lạc Khắc hướng về phía hố sâu có chút ánh sáng, một cái lưng ở phía ánh sáng mờ ảo, biết Hạ Lạc Khắc đến, hắn xoay người vào bóng tối, hai mắt sắc bén nhìn thẳng vào thượng vị ác ma.

Khi Hạ Lạc Khắc đến gần, người kia đưa tay vào y phục của mình kèm với một tiếng “Này!”, hắn ta chỉnh lại áo khoác để lộ quần áo bên trong, ba con hamster chồng lên nhau màu lông đen trắng xen kẽ nhau.

Hamster ở giữa vẫn giữ nguyên một quả.

Hamster phía trên cùng, phía bên phải nhảy xuống dưới, con ở giữa cũng nhảy theo, chẳng mấy chốc, ba con hamster rúc vào nhau theo hướng từ trái sang phải.

Bọn hắn nói từ phải sang trái theo thứ tự:

“Hạ Lạc Khắc đại nhân, tại sao lại tại Lâm Đông Thành?”

“Chúng ta xem như tìm tới Hạ Lạc Khắc đại nhân.”

“Nhưng tại sao Hạ Lạc Khắc đại nhân lại muốn chúng ta làm chuyện này?”

“Hạ Lạc Khắc đại nhân, chúng tôi đã làm theo sự giao phó của ngài, khống chế toàn bộ hiện trường!”

“Chúng tôi đã cho thêm bài tiết trung vào thức ăn của bọn hắn!”

“Lượng đủ chết!”

Con hamster phía bên trái nói xong, hai hamster còn lại cùng một lúc nhìn về phía hắn.

Con hamster bên phải lấy ra một nắm đất, nói:

“Mở miệng ra!”

Hamster ngoài cùng bên trái mở miệng để cho con hamster bên phải nhét miếng đất vào miệng, con hamster bên trái bắt đầu nhai nuốt, một giây sau liền ngã xuống đất, bộ ngực vẫn thở phập phồng.

Con hamster ở bên phải quay đầu lại nhìn về phía 1:

“Cũng không có!”

Hamster cầm quả kinh ngạc nhìn người bạn của mình nằm ngủ, sau đó chất vấn con hamster cứng đầu bên cạnh:

“Mê man trùng? Kế hoạch của chúng ta không phải thả bài tiết trùng để bọn hắn bài tiết đến mê man sao? Tại sao lại thả mê man trùng? Đây không giống với kế hoạch của chúng ta!”

Hamster bên phải nhanh chóng phản bác lại:

“Bởi vì thả bài tiết trùng ra, toàn bộ hiện trường sẽ tràn ngập mùi hôi thối, ngươi đến quét dọn sao?!”

“Thả mê man trùng thì không hôi thối sao?”

Hai con hamster trông giống như chúng sẽ đánh nhau, Hạ Lạc Khắc giơ tay lên và ngắt lời cuộc cãi vã của bọn hắn, nói:

“Thời gian của chúng ta có hạn, đừng lãng phí thời gian ở đây.”

Khi nghe Hạ Lạc Khắc nói, hai con hamster kia đã ngừng cãi nhau, sau đó chúng cực kỳ nhanh nhẹn và hai chân thuần thục trèo lên vai của 1.

Hạ Lạc Khắc cúi xuống, đem con hamster nằm mê man trên mặt đất đặt trên tay.

Hắn đi đến rìa của hố sâu, không chút do dự và nhảy xuống hố sâu.

Cơn gió lớn thổi tung áo choàng của 1, hai con hamster bám vào cổ áo đang bay của 1, khuôn mặt đầy lông cũng bị biến dạng.

Đường hầm vòng quanh cùng tường thành bao vây, quá trình rơi xuống bên trong trở thành tàn ảnh.

Hạ Lạc Khắc rơi xuống hàng trăm mét rất nhanh, hắn ta suýt đâm xuống mặt đất, đôi cánh thịt quỷ dữ phía sau hắn ta đột nhiên mở ra, hướng xuống đất một chút, phát ra một luồng khí dữ dội với tiếng [phạch, phạch] trong không khí.

Tro bụi bị cuốn lên, quay như một cơn lốc xoáy cách cơ thể của Hạ Lạc Khắc vài mét.

Hạ Lạc Khắc đột nhiên dừng lại giữa không trung gần mặt đất, hắn điều chỉnh hình dáng cơ thể một chút, đôi giày da sáng màu không bị vấy bẩn bởi bụi bẩn, phía sau lưng chiếc áo khoác dần dần rơi xuống.

Đôi cánh thịt căng ra được thu lại, khép kín vào sau lưng Hạ Lạc Khắc.

Xoay người vài vòng với bụi bay xung quanh, từ từ chậm rãi và đáp xuống mặt đất một lần nữa.

Hai con hamster bám theo cơ thể của Hạ Lạc Khắc nhanh chóng trèo xuống, sau đó bắt đầu làm sạch như phù văn trên mặt đất, bắt đầu sử dụng móng vuốt đầy nước bọt chải vuốt lại lông tóc bị gió thổi làm tán loạn.

Ngược lại, mái tóc đen của Hạ Lạc Khắc gần như không thay đổi, hắn đợi cho đến khi hai con hamster chải vuốt xong rồi ném con hamster trong tay cho bọn hắn.

Bọn hắn liền sử dụng móng vuốt nhỏ của mình, đánh liên tiếp vào mặt con hamster đang ngủ và hét lên:

“Mau tỉnh lại! Ăn cơm!”

“Ăn cơm! Ăn cơm!”

Con hamster đang ngủ rất nhanh liền tỉnh dậy hay nói cách khác là bị đánh thức, hắn mở to đôi mắt sưng húp, bối rối nhìn xung quanh:

“Ăn cơm sao?”

Hạ Lạc Khắc giơ cổ tay lên nhìn vào thời gian trên chiếc đồng hồ bỏ túi, sau đó, hắn ta thả ba con hamster xuống và đi đến góc của phù văn, hai tay đặt trên mặt đất chỗ ma lực phù văn, bắt đầu bổ sung năng lượng.

Hắn đi tới tám cái liên tiếp và theo thứ tự tiến hành ma lực bổ sung năng lượng.

Những phù văn trắng ngày càng lóe sáng, khiến ba con hamster không thể mở mắt.

Bụi cùng những mảnh đá vụn nhỏ bị sức mạnh của phù văn thổi lên, lơ lửng ở trong không khí.

Ánh sáng nhấp nháy một lúc rồi dần mờ đi, bụi và đá vụn một lần nữa lại rơi xuống, ánh sáng chói mắt đã bắt đầu trở nên mềm mại hơn.

Hạ Lạc Khắc bước tới chỗ ba con chuột, cúi xuống, đưa tay ra vỗ nhẹ vào bộ lông mượt ở sau lưng chúng:

“Đến lượt các ngươi.”

Ba con hamster nhanh chóng đáp bốn chân xuống, bắt đầu tìm kiếm theo ba hướng khác, dùng mũi cẩn thận đánh hơi, tìm kiếm khoảng vài phút sau đó.

Con hamster bị đánh sưng mặt sưng mũi hướng về phía Hạ Lạc Khắc hét:

“Là nơi này! Nơi này chính là cửa vào!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.