Editor: Wave Literature
Cứu vớt tiểu yêu tinh
Mô tả nhiệm vụ: Tiểu yêu tinh đã từng là nô lệ của lĩnh chủ Hạ Lạc Khắc gia nhập vào thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, tuy thái độ đã dần dao động, thần phục uy nghiêm của Lĩnh Chủ Hạ Lạc Khắc, hơn nữa bắt đầu trung thành với thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, dạy bảo những kiến thức liên quan đến ma dược học, nhưng sau khi xuất hiện Duy Đa Lợi Á, lập trường của tiểu yêu tinh bắt đầu xuất hiện chuyển biến, Lĩnh chủ Hạ Lạc Khắc đã bắt đầu không tin tưởng tiểu yêu tinh nữa, có vẻ như ngài quyết tâm muốn hành hình tiểu yêu tinh, nhưng tầm quan trọng của tiểu yêu tinh, tôi tin tất cả mọi người đều biết rõ, các bạn nhất định phải làm gì đó.
Mục tiêu nhiệm vụ:
Nhiệm vụ hằng ngày đủ 5000 bộ trang phục.
Di chuyển gạch đủ 5000 bộ trang phục.
Ma thạch nộp đủ 5000 bộ trang phục.
Làm việc nhà xưởng đủ 10000 bộ trang phục.
Tiếp ứng tiểu yêu tinh 1 người.
Phần thưởng nhiệm vụ: Sẽ nhận được một chút thiện cảm từ tiểu yêu tinh, 1000 điểm danh vọng, miễn phí khóa học ma dược một lần.
Hình phạt nếu nhiệm vụ thất bại: Trong vòng ba ngày vẫn chưa xong nhiệm vụ thì tiểu yêu tinh sẽ bị Lĩnh chủ Hạ Lạc Khắc tuyên án tử hình, hơn nữa sẽ hành hình trước mặt mọi người! Các bạn sẽ không có nghề ma dược học để mưu sinh cuộc sống nữa.
“Gài bố mày à! Đây là nhiệm vụ quái gì vậy chứ! Trò chơi thật quá tùy tiện mà! Cốt truyện không thể tin nổi, hoạt động không thể tin nổi, các ông muốn mở phụ bản sao thì mở à! Các ông mới là quái vật tấn công thành ấy! Nhiệm vụ sinh hoạt bị các người lấy ra làm lợi thế áp chế bọn tôi, rốt cuộc có phải đầu óc không dùng được không vậy!”
“Ôi, tôi thật sự chịu thua, tôi chơi game online mười mấy năm, tôi đã từng leo lên nhà máy chim cánh cụt, đã từng nuôi lợn trong trang trại lợn, từng được kết nối với nhà máy khoai tây, nhân vật chính đang bay loạn trên trời, tôi đều có thể xử lý được, nhưng mà làm việc ở thành phố ngầm này tôi thật sự chịu thua rồi, nghẹt thở.”
“Lão Hạ muốn chết sao! Trả tiểu yêu tinh của tôi đây!”
“Nếu lão Hạ dám giết tiểu yêu tinh, hôm nay tôi liền tự sát ở đây, nói được thì làm được, mỗi ngày đều tự sát một lần.”
“Các ông nói những lời độc ác như vậy, có thể có được bao nhiêu người rút khỏi game? Bạn bè tôi muốn chơi game còn vào không được, xin các ông đấy, mau rút đi.”
Cùng ngày với Hạ Lạc Khắc bắt tiểu yêu tinh đi, trên mọi con đường của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ đều tràn ngập những lời lẽ ngôn từ tương tự.
Không chỉ trong trò chơi, ngay cả trên diễn đàn, cũng đầy rẫy tiếng chửi rủa, các người chơi mắng người bày ra trò chơi này mất trí, vậy mà đem nghề nghiệp mưu sinh đi làm cốt truyện, hơn nữa còn để cho lão Hạ thân thiện đáng yêu, quyến rũ đẹp trai làm nhân vật phản diện, thậm chí có người dự đoán rằng nếu lão Hạ thực sự hành hình tiểu yêu tinh. Chỉ dựa vào tình cảm của những người chơi đã ở bên tiểu yêu tinh nhiều tháng như vậy, lão Hạ chắc chắn là một kẻ đầu óc đần độn, không vào bản quả thực khiến người người oán trách!
Lão Hạ có vào bản hay không, hiện tại vẫn chưa rõ lắm, nhưng đối với Hội liên minh người mở đường thì đây lại là một tin tức tốt.
Do những tranh cãi lớn xuất hiện trong cốt truyện mới, chủ đề thảo luận trên mọi diễn đàn vì chuyện này mà thay đổi, nội dung trước là về Vũ Trà, bài post tin đồn nhảm, trong nháy mắt đã bị đẩy xuống, toàn màn hình đều mắng chửi kế hoạch chó! Thả tiểu yêu tinh ra! Đả đảo lão Hạ! Cứu tiểu yêu tinh! Ai dám mắng ông xã Hạ Lạc Khắc của tôi thì chính là đang gây khó dễ cho tôi! Học Phách nói rằng anh ta không biết gì về chuyện này cả và cầu xin đừng đi hỏi Tân Ba làm sao để cứu được tiểu yêu tinh nữa, Tân Ba đại lão bây giờ đã muốn phát nổ rồi, cả hai trường bị đã cường hóa của tôi đều nát cả rồi đấy, tôi đỡ không nổi mất lần thứ ba đâu! Nội dung mọi việc là như thế.
Cùng lúc đó, tại cứ điểm bang hội liên minh người mở đường, trong phòng hội trưởng, nhóm năm người Á Sắt đang mở họp trong cứ điểm.
“Đội ngũ sản xuất trò chơi lần này thật sự giúp đỡ rất lớn, cốt truyện mới vừa xuất hiện, trong nháy mắt dư luận đã đảo ngược! Toàn bộ tiền bạc đám thủy quân tay lợn đứng đằng sau đều vô ích!”
Sừ Hòa nằm trên xích đu, hai tay chống sau gáy, hai chân bắt chéo, đắc ý nói.
Xích đu này vốn là của Sừ Hòa lúc vẫn còn là người đầu chó cướp được từ Lâm Đông Thành, à không phải, là giải cứu một đồ dùng trong nhà, kích thước vốn phù hợp với địa tinh, người đầu chó, nhưng bây giờ, sau khi hoàn thành nhiệm vụ tái sinh Sừ Hòa đã thành hình dạng của người thú rồi.
So với địa tinh thì xích đu này có vẻ hơi nhỏ, nhưng vẫn có thể dùng được.
“Nhưng cốt truyện này có vẻ như chỉ đơn giản muốn chúng ta đẩy nhanh tiến độ công việc hơn thôi, đi đến cứ điểm ngã tư đường dọn gạch, hơn nữa mới ba ngày, qua ba ngày, thuỷ quân sẽ thế nào thì vẫn thế ấy thôi.”
Nhiên Thiêu Hung Mao ngồi trên một cái ghế nhỏ, gãi gãi cái đầu trụi lủi, thở dài một hơi nói.
“Dù sao ba ngày cũng là thời gian để hòa hoãn mà, hôm nay Vũ Trà định sẽ rút lui, đúng lúc có nhiệm vụ này xuất hiện, vừa rồi tôi thấy Vũ Trà vẫn đi cùng thú giao thông công cộng, đến ngã tư đường di chuyển gạch xây thành mà.”
Mai Xuyên Khốc Tử nói.
“Vốn định lên nói chuyện, nhưng bị cái tên đồng tính Ngõa Tư kéo lại.”
“Ông không phải con gái đương nhiên sẽ không biết con gái suy nghĩ gì rồi! Tuy tôi không hợp với Vũ Trà nhưng hiện tại chắc chắn Vũ Trà cảm thấy, thuỷ quân công kích cô ta lại còn liên lụy đến chúng ta, làm tổn hại thanh danh chúng ta nên hiện tại chắc chắn cô ta rất khổ sở tự trách, cô ta sẽ rút lui, một phần là vì nguyên nhân này, con gái đều rất sợ làm phiền người khác! Ông lại còn đi nói chuyện với cô ta, không phải rắc muối lên miệng vết thương cô ta à?”
Hi Nhĩ Ngõa Na Tư gác chân ngồi trên giường Á Sắt, vô cùng nghiêm túc nói.
“Oa, cô mới nói như vậy, tôi dám khẳng định trăm phần trăm cô là một người đàn ông cao to vạm vỡ, bởi vì cô không sợ làm phiền đến bọn tôi gì cả.”
Mai Xuyên Khốc Tử giờ một ngón tay lên, chỉ vào Hi Nhĩ Ngõa Na Tư khẳng định nói.
“Ông mày thế đấy thì sao!”
Hi Nhĩ Ngõa Na Tư đưa tay sờ vũ khí bên hông, nhưng sau khi vào trong cứ điểm của bang hội, tất cả áo giáp và vũ khí của mọi người đều bị thay thế, dù sao thì việc mặt ít khi được rửa sạch, toàn là mùi máu tươi trong phòng kín, thì không mang vào vẫn hơn.
“Thời gian ba ngày là đủ rồi.”
Ngay khi Hi Nhĩ Ngõa Na Tư sắp sửa đứng lên, thực hiện cú siết cổ Judo với Mai Xuyên Khốc Tử thì Á Sắt mở miệng nói: “Đêm qua, tôi đã cho người đi tìm thủy quân lục chiến thương lượng, cái gì nên tra cũng đã tra, tuy vẫn chưa chắc chắn trăm phần trăm, cũng không có chứng cứ đầy đủ, nhưng chuyện lần này, chắc chắn là do đám người Thành Trường An làm.”
“Thành Trường An?! Là bang hội sau lần thử nghiệm ba, tròn 500 người mà hội trưởng bang hội tên Người thần bí đó sao? Mẹ kiếp, ban đầu tôi còn tưởng rằng Long tộc muốn hại chúng ta chứ!”
Mai Xuyên Khốc Tử có chút kinh ngạc nói.
“Vì sao lại cảm thấy là Long tộc làm chứ?”
Nhiên Thiêu Đích Hung Mao ngây ra một lúc hỏi.
“Bởi vì Long tộc vẫn rất cao ngạo, trên mọi diễn đàn đều là quảng cáo thu nhận tinh anh của bọn chúng, quầy hàng, phòng đấu giá, thậm chí ngay cả cửa phụ bản đều có người đứng la hét quảng cáo của Long tộc! Được xưng là một trong mười bang hội trò chơi trực tuyến lớn nhất nước mà.”
Mai Xuyên Khốc Tử giải thích.
“Không thể nào, hội trưởng Long tộc Tư Không Diệc Tân tôi quen biết, cha cậu ta và cha tôi là đối tác làm ăn, trước đây cậu ta là người chơi nhiệt huyết truyền kỳ, thủ đoạn đê tiện nhất là chặn ở điểm hồi sinh chửi ông, hoặc là tấn công bằng cát, cho ông thủ cả đêm.”
Sau khi Nhiên Thiêu Hung Mao nói xong, Sừ Hòa kinh ngạc hô to: “Mẹ kiếp! Ông Hung Mao sao trước nay cũng chưa từng nghe ông nói qua vậy!”
“Tôi đã từng ăn ba đĩa cơm với hội trưởng liên minh Kiêu Phạn, chẳng lẽ cũng phải nói cho người khác biết sao? Vô cùng bình thường, người trong vòng nhỏ hẹp này, mọi người ít nhiều đều quen biết nhau, ông cho rằng thế giới này rộng lớn bao nhiêu hả?”
Nhiên Thiêu Hung Mao nói xong, Á Sắt giơ tay lên ngắt lời bọn họ tiếp tục nói chuyện tào lao, nhàn nhạt nói.
“Hôm nay tôi đến thành Trường An tìm hội trưởng bọn họ nói chuyện, nếu đồng ý chủ động đứng ra nhận sai lầm, hối lỗi và khôi phục danh dự cho Vũ Trà, thì tôi sẽ không đối phó với bọn họ nữa, còn không thì bang hội bọn họ ngày nào còn chưa sụp đổ, ngày đó tôi sẽ không bỏ qua.”
Á Sắt hung ác nói.
Bên cạnh Sừ Hòa cảm thán một câu: “Á Sắt bình tĩnh đi, có cần lôi kéo người khác vào trong thực tế không? Á Sắt ông xem khả năng có thể tra được không, nếu tra được tôi lập tức sẽ qua ngay! Tuy tôi có vẻ gầy, nhưng kỹ thuật chiến đấu vô địch, trong trường học bọn tôi không ai có thể đánh thắng được tôi đâu.”
“Chơi trò chơi, cho ông chơi đến Linh Lan Chi Điên cũng ăn xong.”
Mai Xuyên Khốc Tử ở bên cạnh cười nói.
“Nhưng mà Á Sắt, nói theo lý, cho dù thành Trường An có chủ động hối lỗi, nhưng tình hình trở nên rất xấu hổ như vậy, cuối cùng tôi vẫn cảm thấy Vũ Trà vẫn sẽ ra đi, ông có thể làm cách nào giữ Vũ Trà lại không?”
Nhiên Thiêu Đích Hung Mao lo lắng chồng chất, nhìn thấy Á Sắt trầm mặc không nói, anh ta cũng chỉ có thể thở dài một hơi.
“Haiz, tôi vốn đang nghĩ tìm đâu ra một Dược Tề Sư lợi hại như vậy trong bang hội chúng ta, nước thuốc đều có thể mua được hời như vậy, hiện tại ngâm toàn bộ trong nước nóng, 300 chai nước thuốc sinh mạng sơ cấp Vũ Trà làm, có khi dùng chưa được vài ngày đã hết.”
“Ông cũng đừng chỉ nghĩ đến chuyện nước thuốc thôi, đó đều là chuyện tiền bạc dễ giải quyết, nếu bây giờ Vũ Trà không chơi nữa, bang hội chúng ta mất đi một em gái dịu dàng, đây mới là tổn thất lớn nhất đấy!”
Mai Xuyên Khốc Tử vỗ vỗ Nhiên Thiêu Hung Mao.
“Không có Vũ Trà còn có lão tử mà! Lão tử cũng là em gái dịu dàng đây!”
Hi Nhĩ Ngõa Na Tư lớn tiếng hô, nhưng Mai Xuyên Khốc Tử lập tức phản bác: “Không thể nào, cô mà là em gái dịu dàng thì tôi là một chị gái hung ác.”
“Cái gì?! Ông lặp lại lần nữa cho lão tử?!”
“Thôi quên đi, Ngõa Tư à, đừng chấp nhặt Khốc Tử.”
“Đánh nhanh lên đánh nhanh lên!”
Trong phòng cả đám ầm ĩ, Sừ Hòa, Mai Xuyên Khốc Tử, Nhiên Thiêu Hung Mao, Hi Nhĩ Ngõa Na Tư, tuy chuyện Vũ Trà bị người thuê thủy quân tung tin đồn công kích khiến người ta vô cùng tức giận, nhưng dù sao Vũ Trà cũng không phải nhân vật nòng cốt của bọn họ, nhiều lắm chỉ xem như bạn bè quen biết, bọn họ góp công góp sức, nhưng trong lòng cũng không quá uất ức.
Đương nhiên, điều này không có nghĩa là bọn họ không muốn có một kết quả tốt, ai cũng đều hi vọng có thể có một kết quả tốt.
Á Sắt nghiêng đầu sang chỗ khác, từ cửa phòng nhìn ra ngoài, thấy được Lĩnh chủ Hạ Lạc Khắc đứng trên ngã tư đường.
Trong nháy mắt có một loại ảo giác, hình như Lĩnh chủ Hạ Lạc Khắc cũng đang nhìn mình, nhưng chờ lúc anh ta phản ứng kịp thì Lĩnh chủ Hạ Lạc Khắc đã dẫn theo một đội quân người chơi thật dài như một cái đuôi, tiếp tục tuần tra.