Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 401: Chương 401: Cứu vớt tiểu yêu tinh (5)




Editor: Wave Literature

Bang hội Liên minh Tiên phong cùng bang hội Thành Trường An vì chuyện của tiểu yêu tinh mà chạm trán nhau, rất nhanh chuyện này được truyền bá tới đông đảo quần chúng người chơi.

Tại cứ điểm phía xa ngã tư đường, Vũ Trà đang vì giải cứu chính mình mà cố gắng làm việc, đương nhiên cũng nghe được tin tức này.

Ngay sau đó cô nàng ném cuốc xuống, quát to về phía mấy con khủng lang đang lượn lờ ở nơi nào đó bên ngoài.

Đối với nàng thì tiếng hét to của cô nàng là “A a a a!”, nhưng thân là yêu tinh, lại không có khả năng phát ra tiếng hét phức tạp như vậy, cho nên trên thực tế tiếng hét của cô nàng là: “Waaaaah!”

Tiếng hét tương tự kiểu như vậy.

Mặc kệ quá trình có như thế nào, kết cục chính là Vũ Trà sống lại tại thành phố Vĩnh Hằng Quốc Độ, sau đó chạy tới cửa đại sảnh lĩnh chủ, nơi đang xảy ra sự kiện giằng co giữa hai bên.

Nơi đó đã bị vây kín người chơi, chung quanh đều là tiếng cãi vã, thậm chí ngay cả hai anh em ải nhân, Tân Ba cùng Mộc Pháp Sa, cũng nhịn không được chạy đến xem náo nhiệt. Hai người đứng trên ghế nhìn, không ai dám đến phía trước ngăn cản, chủ yếu là bởi vì Tân Ba luôn nhìn chằm chằm những dòng chữ màu xanh trên đỉnh đầu của bọn họ, đó là tên các người chơi.

Này ai mà chịu nổi chứ, về sau còn muốn cường hóa trang bị không vậy?

Tiểu yêu tinh bị quan ở trong lao tù, bị một khô lâu vênh mặt hất hàm đắc ý dẫn đi, cực kỳ hiển nhiên, Thành Trường An có thể thuận lợi bắt được tiểu yêu tinh, phù thủy Học Phách góp không ít công sức trong đó.

Dựa theo yêu sách của những người chơi không muốn tiết lộ trên diễn đàn, tình huống lúc đó chính là ngẫu nhiên đi ngang qua Học Phách, ngẫu nhiên tiến vào Thành Trường An, ngẫu nhiên phát hiện tiểu yêu tinh tại phụ cận, Học Phách ngẫu nhiên mang theo lồng sắt, rồi sau đó ngẫu nhiên bắt được tiểu yêu tinh.

Tình huống chính là như thế này, nhưng trên thế giới nào có nhiều chuyện ngẫu nhiên như vậy. Không ít người chơi suy đoán, đây nhất định là hội trưởng hoặc người chơi của Thành Trường An ngẫu nhiên gây ra nhiệm vụ kỳ ngộ, sau đó đây là một cốt truyện ra đời.

Trên thực tế cũng không ai chắc chắn được, dù sao người của Thành Trường An hiện tại vẫn chưa có ai đứng ra giải thích tình huống, bọn họ còn đang vội xem làm sao để có thể tiến vào đại sảnh lĩnh chủ.

Vũ Trà chen lách đến, sau đó lại bị đẩy ra bên ngoài.

Một yêu tinh muốn chen từ phía sau đến, nhưng vẫn có chút khó khăn.

Tuy Vũ Trà rất muốn chen vào, kêu khàn cổ họng: “Tiểu yêu tinh!”

Sau đó tiểu yêu tinh còn có thể đáp lại một câu “Vũ Trà!”, nhưng nơi này không phải sàn diễn điện ảnh, không chen được thì chính là không chen được, cho dù có sốt ruột la to cũng không ai nghe thấy, bởi vì tất cả người chung quanh đang điên cuồng nói chuyện phiếm.

“Nếu đây không phải ngu an toàn, hiện tại khẳng định lao vào giết nhau rồi!”

“Thật muốn đánh một trận quá, khẳng định là Liên minh Tiên phong thắng đó, nhiệm vụ tiểu yêu tinh cũng sẽ bị Liên minh Tiên phong cướp tới tay.”

“Đừng nói như đúng rồi thế, Thành Trường An cũng cực kỳ trâu bò đó.”

Bên ngoài ầm ĩ nháo loạn được một thời gian, của đại sảnh lĩnh chủ lập tức mở ra, sau đó tràng diện nháy mắt trở nên lặng ngắt như tờ, Hạ Lạc Khắc đứng ở cửa, nhìn qua một vòng.

“Đã xảy ra chuyện gì, hội trưởng phù thủy của tôi?”

Hạ Lạc Khắc nhìn về phía Học Phách dẫn theo tiểu yêu tinh, hỏi.

“Hạ Lạc Khắc đại nhân, tôi bắt được tiểu yêu tinh chạy trốn, nhưng một phần con dân của ngài, dường như không đồng ý xử quyết tiểu yêu tinh, bọn họ chặn lại trước cửa.”

Học Phách cung kính nói.

“Như vậy sao, xem ra có rất nhiều người bất mãn với quyết định của tôi, mấy tháng qua các người cho rằng tiểu yêu tinh là người đáng tin cậy hay sao?”

Lúc Hạ Lạc Khắc nói xong, các người chơi liền phát hiện ra mình có thể lập tức nói chuyện, sau đó bọn họ theo hình thức cốt truyện, bắt đầu kêu gào: “Không thể giết được! Lại không cho trang bị truyền thuyết, giết tiểu yêu tinh thì chúng tôi học chế ma dược làm sao được?!”

“Thả tiểu yêu tinh! Dậy bọn tôi cách chế ma dược!”

“Á Sắt lão ca thật trâu bò! Đánh chết lão Hạ!”

“Học Phách, không nghĩ tới cái đồ mày rậm mắt to nhà anh cũng phản bội chúng tôi!”

“Này, này, các người đừng có nhiều chuyện chứ! Đây là nhiệm vụ mà bang hội Thành Trường An của chúng tôi nhận được!”

“Hội trưởng của chúng tôi nói, sau khi lấy được 100 bộ trang bị truyền kỳ, một nửa đều sẽ miễn phí cho mọi người, ai muốn đều có thể tới rút thường, tổng cộng sẽ có 50 người được nhận đó!”

“Không nên tin lời nói nhảm của đám người Thành Trường An, khẳng định là đang gạt chúng ta đó!”

“Nói là để cho một đám người không phải hội trưởng như chúng tôi đến rút thăm ư? Có phải là đang xem thường chúng ta không! Này!”

“Á Sắt nói! Những ai hôm nay tới giúp chặn đường Thành Trường An, anh ta sẽ chịu trách nhiệm cường hóa trang bị một lần cho người chơi đó!”

“Mẹ kiếp! Cường hóa trang bị cho toàn bộ người chơi đó! Đúng là đại gia mà!”

“Ta chọn đứng về phía Á Sắt!”

“Tiểu yêu tinh là của chúng ta! Cấm xử quyết!”

Các người chơi hô gào khiến quần chúng bị kích động, nhưng tiếng kêu la đến đây liền dừng lại, bởi vì tất cả các người chơi, lại một lần nữa tiến vào hình thức cốt truyện.

Hạ Lạc Khắc đặt cánh tay ở trước ngực, trầm tư một phen, gật đầu nói: “Tôi hiểu được, nếu mọi người có tâm nguyện này, tôi cũng không phải là lĩnh chủ không thấu tình đạt lý, nhưng tôi cũng cần suy xét đến hai trận doanh, vậy nên cứ dùng phương pháp truyền thống để quyết định đi.”

Hạ Lạc Khắc mở hai tay ra, lớn tiếng tuyên bố nói: “Dụng chiến đấu để quyết định thắng bại! Bên thắng có quyền quyết định có được xử quyết tiểu yêu tinh hay không, hỡi các dũng sĩ, vận mệnh của cô ta bị nắm trong tay các bạn. Mà trước đó, Học Phách phải trông giữ tiểu yêu tinh cho thật tốt, không được để cô ta trốn thoát nữa.”

Hạ Lạc Khắc nói xong, xoay người đi tới giữa đại sảnh lĩnh chủ.

Học Phách cũng cúi người hành lệ với Hạ Lạc Khắc, sau đó giải trừ hình thức cốt truyện, mà trước mặt tất cả các người chơi đều xuất hiện một thông báo:

Bang hội Thành Trường An và bang hội Liên minh Tiên phong, sau mười tiếng nữa sẽ có một trận quyết đấu tại đại sảnh phía Bắc, trận đấu được tiến hành trong ba hiệp khác với quy tắc quyết đấu của bang hội, người thắng sẽ quyết định có xử quyết tiểu yêu tinh hay không.

Rất nhanh ở bên dưới liền xuất hiện thêm một thông cáo khác: “Tất cả người chơi không tham gia thi đấu đều có thể đặt cược, mỗi lần đặt cược mà thắng, người chơi sẽ đặt được một lượng lớn giá trị danh vọng“.

Rất hiển nhiên, trong lúc Thành Trường An và Liên minh Tiên phong chiến đấu, không chỉ có bang hội của bọn họ chiến đấu, mà còn liên quan đến đến cốt truyện của toàn server.

Thành Trường An thắng, tiểu yêu tinh nhất định phải chết, bọn họ sẽ đạt được phần thưởng là 100 bộ trang bị truyền kỳ. Còn nếu Liên minh Tiên phong thắng, khẳng định không cần phải nói, tiểu yêu tinh sẽ được cứu, mà nhiệm vụ của Thành Trường An cũng sẽ thất bại.

Đang lúc nhóm người chơi hưng phấn thảo luận cốt truyện mới, cùng hai bang hội lớn quyết đấu tại thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ thì thông cáo thứ ba liền xuất hiện:

(Trận đầu quyết đấu, là trận đấu đoàn thể. Toàn bộ thành viên Thành Trường An và Liên minh Tiên phong sẽ tiến vào đấu trường của thế giới ngầm phía Bắc tiến hành loạn đấu, tất cả những thành viên tử vong đều sẽ bị phán định là kẻ thua cuộc!)

“Trời đất ơi, trận đầu chính là ngàn người quyết chiến sao?”

“500 người đối đầu với 500 người, có phần khủng bố đó!”

“Má nó! Có thể đặt cược a!”

“Tôi cược 10 tệ là Thành Trường An thắng!”

“Chim ngốc, trước đó bọn họ đã từng đánh qua, Liên minh Tiên phong thắng áp đảo đó. Tôi cược cho Liên minh Tiên phong!”

“Nói trước bước không qua, lần trước Liên minh Tiên phong thắng, nguyên nhân lớn nhất là vì Thành Trường An vừa mới thành lập, rất nhiều thành viên đều là người mới đi? Hiện tại cũng đã hai tháng, trang bị cũng đã khá hơn trước, Thành Trường An chưa chắc đã đánh không lại Liên minh Tiên phong đâu!”

“Hội trưởng Thành Trường An đã mất vài trăm vạn để làm trang bị, phát tiền lương, 500 thành viên Thành Trường An gần như đều là người chơi, bên nào thắng còn rất khó nói đó.”

Một cuộc khủng hoảng, dưới sự dẫn dắt của cốt truyện dần hướng về phía quyết đấu công khai.

Tuy Thành Trường An rất không hài lòng với cốt truyện, nhưng cho dù có không hài lòng cũng chẳng có ích gì, bởi vì trò chơi “Thành phố ngầm” này, ngay từ đầu người chơi đã không có quyền khiếu nại gì cả, bởi vì thứ nhất không bắt người chơi nạp thẻ, thứ hai không chạy quảng cáo, quả thực chính là tuyên bố không kiếm tiền từ người chơi.

Có quỷ mới biết trò chơi nào kiếm lợi nhuận ở đâu ra?

Người của hai bang hội đều tản ra, trở về để làm chuẩn bị, dù sao mười tiếng đồng hồ sau sẽ bắt đầu quyết đấu, chắc chắn sẽ lấy phương thức 3 trận thắng 2 để tuyên bố người thắng cuộc, trong tình huống hai trận còn lại chưa rõ sẽ đấu như thế nào, đương nhiên là càng chuẩn bị nhiều càng tốt.

Chỉ có Vũ Trà sốt ruột bên ngoài đám người, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Bằng không mình đi luyện chế nước thuốc sinh mệnh sơ cấp giúp Liên minh Tiên phong nhỉ?

Nhưng mười tiếng là quá ít đối với cô nàng! Căn bản không có thời gian gieo trồng nguyên vật liệu rồi! Từ từ, mình có thể đi mua, trực tiếp đi mua nguyên vật liệu là được rồi!

Vũ Trà nghĩ tới đây, liền khẩn trương chạy tới quảng trường buôn bán, vốn là đến phòng đấu giá, bắt đầu lục sục mua nguyên vật liệu, nhưng chỉ có được một số ít nguyên vật liệu, đừng nói đến nguyên vật liệu,ngay cả nước thuốc sinh mệnh sơ cấp đã được chế xong cũng không có. Còn về những quầy bán hàng...

“Giá mua nguyên vật liệu chế tạo nước thuốc sinh mệnh và các thành phẩm nước thuốc sinh mệnh đã tăng cao! Có tài liệu có nước thuốc thì mau kiếm tiền đi!”

Vũ Trà khẩn trương chạy tới, đối phương là một người của bang hội Thành Trường An.

Không cần nghĩ cũng biết đây là tình huống gì, Thành Trường An đang tiến hành chuẩn bị chiến đấu, đồng thời còn có thể giảm bớt nước thuốc sinh mệnh sơ cấp của Liên minh Tiên phong, loại chuyện lấy tiền đập người, nghĩ một chút thôi cũng rất khó có thể tưởng tượng ra.

Nhưng nếu không thể chế đủ nước thuốc sinh mệnh mà nói, chính mình có năng lực làm gì, có năng lực giúp được cái gì đây?

Vũ Trà mê mang mất mát đứng tại chỗ, không biết nên làm như thế nào.

Mà không biết từ lúc nào bên cạnh Vũ Trà liền xuất hiện thêm một con mèo, con mèo kia ngồi dưới đất, nói với Vũ Trà: “Meo meo, hình như tôi thấy cô có một quyến sách ma pháp nhỉ, meo.”

“Ai đó?”

“Có hứng thú tiếp nhận nhiệm vụ kỳ ngộ không? Học ma pháp trị liệu, meo!”

Con mèo liếm móng vuốt, híp mắt nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.