Editor: Wave Literature
Bình Quả chưa hề nghĩ rằng sẽ có một ngày, gặp được hình ảnh lữ hành hoành tráng như vậy.
Hắn tràn đầy tự tin, mang theo đội ngũ hơn 1000 người, dự định trèo đèo lội suối, trở lại quê hương hắn, đuổi bọn Orge tà ác đang chiếm giữ quê hương.
Mặc dù trên đường có một số thứ ngoài ý muốn, ví dụ như tai nạn giao thông, các công hội chém giết nhau vì thù xưa, nhưng tổng thể vẫn không có gì liên quan lắm.
Nhưng thời gian trôi qua từng ngày, chờ đến khi bọn hắn sắp tới nơi, hắn đột nhiên phát hiện số lượng những yêu tinh, Goblin, Cẩu Đầu Nhân đi theo hắn ngày càng ít đi.
Có một phần là chết vì đánh nhau, một phần là bị bọ cánh cứng đâm chết và phần lớn là sau khi bọn hắn vào đại lộ thông đạo lòng đất, tiến vào tiểu đạo, chạy lung tung kết quả là không tìm được nhau.
Mà ngày càng nhiều, sau khi ngủ vào đêm, là không thấy tỉnh lại.
Tại sao vẫn chưa tỉnh lại? Bình Quả cũng không rõ lắm, hắn đoán là ngã bệnh.
Mỗi ngày bọn hắn ăn ít ngủ ít, uống nước cũng không thể uống được, không sinh bệnh mới là kỳ lạ?
Nhìn thấy số người ngày càng ít đi, Bình Quả lòng đau như cắt, trong lòng tự trách, dày vò vô cùng. Nếu như không phải là vì giúp mình, bọn hắn cũng sẽ không chết ở những nơi rừng núi hoang vắng như này, đây chính là mấy trăm sinh mệnh.
Đang lúc Bình Quả khổ sở, những dũng sĩ đầu màu lục này, thật giống như là chưa có chuyện gì xảy ra, vẫn cười hì hì vui vẻ mỗi ngày, tuy nhiên cuối cùng bọn hắn cũng nói:
“Tại sao còn chưa tới?”
“Xa vậy sao? Mấy ngày qua chúng ta đều đang đi đúng đường à, ta muốn mau chóng xung trận giết địch!”
“Ông trời ơi, toàn bộ đều phỏng theo mạng lưới hiện thực, ngay cả đường đi cũng phỏng theo như thế sao?!”
“Làm nhiệm vụ, đi đường 3 ngày, cũng là phục.”
“Xuỵt, đừng cho NPC nghe được, nhập vai nhập vai.”
Bình Quả mặc dù nghe không hiểu bọn hắn nói gì, nhưng cũng có thể cảm giác được sự háo hức được chiến đấu với Orge của bọn hắn.
Thật sự là một đám người tốt, Bình Quả nghĩ như vậy.
“Thôn trưởng! Thôn trưởng! Phía trước có người đến!”
Ngay khi Bình Quả xúc động với những người đỉnh đầu màu lục này,
Tâm địa thật sự quá hiền lành, cách đó không xa có một dã thú chạy tới, là dò đường của Bình Quả.
“Là Orge sao?”
Bình Quả lập tức khẩn trương lên, bởi vì đã rất gần làng rồi, nếu như đám Orge kia vẫn còn ở đó, khả năng cao sẽ chú ý đến chỗ nhiều người như ở đây.
“Là Orge! Rất nhiều Orge!”
Bình Quả khẩn trương đứng lên hô lớn:
“Các dũng sĩ, mau tỉnh lại! Mau tỉnh lại, hình như có người đến! Có Orge đang đến chỗ chúng ta!”
Bình Quả hét lớn, vừa thức giục yêu tinh ngủ sấp mặt xuống đất. Nhưng dù Bình Quả có hô như thế nào, yêu tinh kia cũng không phản ứng, nếu như yêu tinh vẫn còn thở, Bình Quả xém chút nữa cho rằng hắn đã chết.
Bình Quả thấy người này làm thế nào cũng không thở nổi, trong lòng buồn, chẳng lẽ lại thêm một dũng sĩ vĩnh viễn ra đi vì bệnh sao?
Bình Quả không khỏi bi thương trong lòng, tâm trạng u uất phần nội cực độ, nhanh chóng thúc giục một yêu tinh đang ngủ khác. Bây giờ không phải lúc bi thương!
“Tỉnh dậy! Dũng sĩ hãy mau tỉnh dậy!”
Bình Quả lớn tiếng thúc giục yêu tinh kia, vẫn không có phản ứng gì.
“Chuyện gì xảy ra vậy, tại sao lại như thế này?”
Bình Quả xuýt chút nữa thì òa khóc, bằng sự khống chế của người trưởng thành, hắn thật vất vả mới cố nén cho nước mắt không trào ra. Cũng may ngay trong thời khắc tuyệt vọng, một yêu tinh mặc hắc giáp từ trong bóng tối đi ra:
“Chuyện là như thế nào?”
Yêu tinh đội hai chữ Á Sắt, hỏi Bình Quả.
Bình Quả đương nhiên không hiểu hai chữ Á Sắt, nhưng hắn biết yêu tinh này, toàn thân hắn đằng đằng sát khí, cũng nhận ra được!
“Hình như có Orge tới, nhưng đồng bọn của người tại sao không đứng dậy?”
Bình Quả dương như gặp được cứu tinh, nắm lấy Á Sắt hô lớn.
“Ngươi chờ đi, ta gọi điện thoại ngay đây, lên diễn đàn kêu người.”
Á Sắt kia nói một câu, Bình Quả còn muốn hỏi điện thoại và diễn đàn đâu, liền thấy Á Sắt trước mặt ngã xuống, phịch một cái chạm xuống đất.
Bình Quả giật nảy mình, nhanh chóng hét lên:
“Dũng sĩ! Dũng sĩ?!”
Khi Bình Quả đang lớn tiếng kêu gọi, các người chơi khác cũng chú ý đến sự khác thường của NPC này, đến xác nhận chuyện là như thế nào.
“Thế nào?”
“Ngươi vừa hô có địch tấn công?”
Bình Quả sốt ruột, nhìn số lượng lớn các dũng sĩ ngã xuống đất, nhìn số ít còn tỉnh táo, đồng thời các người chơi nhiệt tình vây lại, bọn hắn không có chút cảm giác khẩn trương nào, ngược lại là rất mong đợi.
“Orge đang tới!”
Bình Quả hô to.
“Sao?! Lại có chuyện như vậy?!”
“Nhanh đi kêu người đi!”
“Hiện tại đang nửa đêm, chó tính kể lại đang làm kịch bản à?!”
“Cây cỏ! Ta vừa mới chuẩn bị ngủ đây!”
Sau khi Bình Quả nghe được tiếng nói chuyện, những người chơi kêu la sau đó từng người ngã xuống, phát ra tiếng hít thở cân xứng.
Ngủ thiếp đi?!
Bình Quả hoàn toàn ngây cả người, nước mắt hắn cuối cùng không nhịn được mà trào ra. Một tiếng “oa” vang lên.
“Thôn trưởng! Đừng khóc nữa, mau lên!”
Vài dã thú bị la hét bối rối mặc giáp giả lên, nói với Bình Quả:
“Mang vũ khí nhanh lên, đám Orge đến rồi!”
Người bên cạnh nói, muốn đưa kiếm ngắn từ người chơi cho Bình Quả, nhưng kéo một cái, không chuyển động.
Bỗng nhiên kéo một cái, kết quả vẫn không chuyển động.
Hơn hết cũng không còn thời gian cho bọn hắn suy nghĩ tình trạng kỳ quái trước mắt là như thế nào.
Trong thông đạo trước mắt, đã truyền đến âm thanh chạy nhanh.
Có 3 con bọ cánh cứng “lạch cạch lạch cạch” chạy tới, có thể nhìn thấy 3 con bọ cánh cứng kia toàn thân võ trang đầy đủ, khắp nơi đều có gai nhọn như nhím.
Trên thân bọ cánh cứng, mỗi con đều có mấy chục Orge, tổng cộng hơn 50 Orge.
Nhóm Orge thân hình cao lớn, dã thú cũng chỉ đến vai hắn mà thôi, làn da màu trắng, đỏ và lam, hơn hết chủ yếu vẫn là da xám.
Mỗi Orge đều có bắp thịt rắn chắc, nhìn qua mạnh mẽ vô cùng, cùng với khảm đao to lớn, bổng Lang Nha các loại vũ khí, nhìn qua dáng vẻ rất siêu cường.
Trong đó một Orge to lớn dừng lại trước các người chơi, sau đó thấy được Bình Quả đang đứng. Hắn chế nhạo:
“Đây chính là viện binh các ngươi tìm được sao?”