Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 27: Chương 27: Đừng dọa người (Xin một vé giới thiệu)




Hạ Lạc Khắc và Nicolas kí xong thỏa thuận, Hạ Lạc Khắc đề xuất muốn xem một chút vật phẩm mà họ buôn bán.

Đầu tiên bên tiệm rèn "Không có gì đắt nhất" mang đến cho Hạ Lạc Khắc 10 cái cuốc mỏ quặng địa ngục, đây là một loại cuốc mỏ có thể khai thác quặng kim tinh, nhưng cần 500 ma thạch, trong tay Hạ Lạc Khắc không có nhiều tiền như vậy, sẽ đợi tính giá trị mạch khoáng kim tinh, tiện thể cũng là kiểm tra chất lượng quặng như thế nào.

Ngoài cuốc mỏ ra, vật phẩm giao dịch mà thương đoàn Nicolas mang đi rất nhiều, trong đó có của thế giới địa cầu, có của thế giới ngục tối.

Hạ Lạc Khắc nhặt một tấm vải liệm đầy ánh sáng mặt trời, bên Nicolas giải thích:

"Người ta nói rằng đây là tấm vải liệm phía trên cơ thể Chúa, chỉ có điều là chưa được giám định, nhưng từ số tầng thần thuật sử dụng trên tấm vải cho thấy, có thể khẳng định là vải liệm tối thiểu là dùng cho người cấp giám mục trở lên, nếu được tổ chức bởi Thiên Chúa, có thể tăng cấp bậc thần thuật, tuy cái đó đối với sinh vật dưới mặt đất chúng tôi mà nói không có tác dụng gì, nhưng với giới thượng lưu rất được ưa thích, nếu dùng làm chăn, có thể khiến người ta cả ngày tinh thần vui vẻ, giá không phải quá đắt, hai nghìn ma thạch có thể lấy nó đi."

"Tôi không cần loại này lắm, tôi là người khá thiết thực."

Hạ Lạc Khắc đem tấm vải liệm hư hư thực thực đặt xuống, cái gì mà vải rửa chân mất 2000 ma thạch, giới thượng lưu xa xỉ đến mức này sao?

Một miếng vải rách đã 2000 ma thạch, còn lại nào là vương miện, bảo kiếm, sách của Môn La Sở chơi cái gì, Hạ Lạc Khắc không xem nữa, giá chắc chắn đều đẹp, và những đồ này, đối với một ác ma tại vị mà nói, đều là rác!

"Nicolas, hàng hóa của ngươi cũng được, nhưng có cái gì phù hợp cho tôi tớ của Ngục tối dùng không?"

Hạ Lạc Khắc bỏ qua những thứ xa xỉ giá trị đó, sau đó hỏi như vậy.

"Thích hợp với tôi tớ à? Có một ít…." Sau khi Nicolas nói xong, đưa Hạ Lạc Khắc đến bên một chiếc xe lớn: "Hạ Lạc Khắc đại nhân, đây đều là thích hợp cho tôi tớ dùng, và giá không quá cao, Ngài thấy thích hợp hay không?"

Hạ Lạc Khắc nhìn qua mấy thứ, khá hài lòng, nhưng để đổi đạo cụ với người chơi cũng không cần quá nhiều, vì tổng cộng có 100 người chơi mà thôi, có thể để 80 người chơi có thể đổi được là được, hơn nữa cuối cùng đổi đạo cụ nào, còn do việc thương đoàn có thể nhận bao nhiêu nguyên liệu quyết định.

"Tôi thấy mấy thứ này không tồi, nhưng cụ thể là cái nào thì để những tôi tớ của ta quyết định, đúng rồi, hỏi một chút bạn nhận những nguyên liệu nhện mặt đất, cây giết người, sói không? Nếu nhận có thể nhận bao nhiêu?" Hạ Lạc Khắc hỏi như vậy.

"Những nguyên liệu này đương nhiên chúng tôi nhận, có điều là, Ngục tối của Hạ Lạc Khắc đại nhân ngài vừa mới lăn bánh, những nguyên liệu cơ bản này đều thiếu? Tôi biết rồi, chắc chắn là trước đây ngài đã mua đủ những vật phẩm này rồi? Nhưng nhận những hàng hóa đó, số lượng quá nhiều, số lượng chúng tôi có thể mang đi không nhiều…." Nicolas vừa nói, trong thâm tâm vừa khẳng định Hạ Lạc Khắc là một Lãnh Chúa ác ma giàu có, chẳng những vừa mua Ngục tối xong, lại triệu tập 100 yêu tinh tam gia xây dựng, thậm chí những nguyên liệu cơ bản để xây dựng Ngục tối, đúc trang bị, một hơi mua hết!

Mà bởi vì gần đây tăng số lần mở rộng ngục tối, giá của những nguyên liệu cơ bản có thể lên cao, Lãnh chủ Hạ Lạc Khắc không những mua hết, thậm chí đến nay, có thể xuất khẩu những nguyên liệu cơ bản này! Có thể nghĩ, ngục tối của Hạ Lạc Khắc lãnh chủ, đã có một chút sức chiến đấu, những tôi tớ gọi về ít nhất cũng phải giai đoạn địa tinh, nhưng địa tinh cũng phải ngục tối cấp hai mới có thể gọi về tôi tớ, Hạ Lạc Khắc lãnh chủ chắc chắn là mua hai ngục tối, sau đó mang hai hạch tâm hợp thành ngục tối cấp hai! Sau khi gọi về địa tinh, còn vũ trang cho họ, những cái này đều là tiền, thế mới chẳng bao lâu, mới chưa đến nửa tháng a? Đây gọi là Ngục tối của Vương quốc vĩnh cửu đã phát triển nhanh như vậy?

Đáng sợ! Đây là ác ma tại vị Hạ Lạc Khắc, kinh khủng như vậy a! Sợ không phải vì khả năng kiếm tiền! Trong thâm tâm Nicolas, đã cho là như vậy.

"Không thể nhận quá nhiều à?" Hạ Lạc Khắc bối rối, dù sao trong kế hoạch anh ta định để những người chơi mang những nguyên liệu cơ bản đổi lấy những vật phẩm chỉ định của thương đoàn, nhưng nếu thương đoàn chỉ có thể nhận số lượng ít, phải nghĩ ra cách thức đổi khác.

"Không không không, những nguyên liệu cơ bản này đương nhiên là chúng tôi muốn nhận hết, chỉ là nếu số lượng quá nhiều, sau khi nhận hàng xong, e rằng phải nhờ tôi tớ của Hạ Lạc Khắc đại nhân ngài, giúp tôi đem những nguyên liệu cơ bản này trở về Lâm Đông Thành một chuyến, tôi có một cửa hiệu ở Lâm Đông Thành, có thể để những nguyên liệu cơ bản này để bán trong thành, đương nhiên, nếu ngài đồng ý giúp tôi, tôi có thể dành cho ngài 10 ma thạch thù lao."

Nicolas nói với giọng thỉnh cầu.

Hạ Lạc Khắc tỏ vẻ hiểu, dù sao người làm thương nhân buôn bán, cái cần chính là năng suất, mang nhiều nguyên liệu cơ bản như thế trên đường, không những chiếm diện tích còn làm giảm tốc độ, đem những nguyên liệu cơ bản này tập trung ở một thị trường lớn để buôn bán là chuyện bình thường.

"Tại sao ông không dùng người của chính thương đoàn?" Hạ Lạc Khắc không hiểu hỏi.

"Không dối ngài, Lãnh Chúa đại nhân, nhà kho của chúng tôi khá vắng vẻ, nếu hàng quá nhiều, thời gian tổn hao e rằng càng nhiều, tiền thuê những tôi tớ bảo vệ thương đoàn này cũng không rẻ, tiền thuê nửa ngày sớm đã vượt quá giá 10 ma thạch, lại còn tính phí vận chuyển, tôi không có ma lực mạnh như vậy, người và vật tư để có thể vận chuyển một lần lớn, phí vận chuyển sẽ tăng lên tương ứng. Nếu vì vấn đề thù lao, tôi đồng ý bỏ 15 ma thạch."

Nicolas nói xong, Hạ Lạc Khắc cười vỗ cánh tay của Nicolas:

"Ô kìa, nam tước Nicolas, ông quá khách khí, tôi và ông mới gặp đã thân, đừng nói chuyện thù lao không thù lao, đó chẳng phải xa lạ sao, việc như này chỉ một câu nói là xong, 15 ma thạch có thể cho vào tiền cuốc mỏ không?"

Hạ Lạc Khắc vừa niềm nở nói với Nicolas, vừa dẫn thương đoàn Lâm Đông Thành hướng về ngục tối Vương quốc Vĩnh cửu, trên đường tiện thể đem giá các nguyên liệu cơ bản, còn giá của những háo rẻ mà Hạ Lạc Khắc đã xem ghi lại.

Sauk hi Hạ Lạc Khắc dẫn Nicolas quay trở lại Ngục tối, những người chơi của ngục tối sớm phát hiện ra một đám bụi mù của thương đoàn đang hướng về phía ngục tối.

Lúc này không có ai đi chuyển gạch, chỉ ở trong ngục tối, tất cả đều tụ tập ở đây, sợ bỏ lỡ sự kiện tiếp theo.

"Hạ Lạc Khắc đại nhân, những tôi tớ của ngài thật sự rất nhiệt tình." Nicolas cùng Hạ Lạ Khắc cùng ngồi trên ghế tựa trên lưng con bọ cánh cứng phía trước, nhìn về phía ngục tối, một đám đang dò xét suy nghĩ của đám yêu tinh kia ở cổng ra vào nói.

Ngoài nói đám yêu tinh kia nhiệt tình, Nicolas còn có thể nói cái gì? Nếu nói chúng quá tùy ý không có tính kỉ luật, chẳng phải là không nể mặt Hạ Lạc Khắc lãnh chúa sao?

"Chúng luôn như vậy, hi vọng không làm ông sợ." Nhưng Hạ Lạc Khắc tỏ ra bình thường, không có gì là xấu hổ, việc xấu hổ nhất thì những người chơi này đều làm rồi, bây giờ có mỗi ló đầu ra nhìn thì có gì đâu?

Nicolas không biết nói gì thì tốt, may mà thương đoàn cũng chạy đến cửa ra vào của ngục tối, dưới sự dẫn dắt của Hạ Lạc Khắc, thương đoàn dần tiến vào ngục tối.

Phải biết rằng, thương đoàn được tạo thành bởi rất nhiều thú bọ cánh cứng có áo blu-dông kéo những xe hàng, khiếng búa lớn hoặc đại đao, người thú với răng nanh to, làn da đen sẫm, còn một đám địa tinh mũi nhọn tai nhọn, người sói toàn thân bao trùm bởi long còn một con quái chắp vá!

Những người chơi xung quanh phát ra những tiếng sợ hãi liên tục.

"Ngọa Tào!"

"Ngưu Phê a!"

"Đó là sinh vật say này chúng ta có thể chọn sao? Cái miếng thịt khâu vá kia là con quái gì vậy?"

"Rốt cuộc hậu trường của trò chơi này có bao nhiêu ngạnh? Đều có thể qua xem xét?"

"Đừng nghĩ nữa, đó là thử nghiệm đầu, sau này chắc chắn là phiên bản cua đồng."

"Tôi nghĩ nhện dưới mặt đất đã đủ kinh khủng, bây giờ thấy cảnh này, tôi thấy nhện dưới mặt đất giống như em trai."

"Ai đó nói với tôi đây là trò chơi đơn điệu? Bạn thấy đây chỉ là cưỡi ngựa và phương tiện giao thông?"

"Quá lợi hại, trời ơi, diễn đàn tối nay nhất định nổ đạn hạt nhân!"

"Bây giờ đã nổ đạn hạt nhân rồi, Mai Xuyên Khốc Tử đưa tin!"

Nicolas thấy, đa số những yêu tinh vây xem ở các hẻm đều nói ngôn ngữ mà ông ta không thể hiểu, không phải là ngôn ngữ không thể hiểu, mà là sự kết hợp những từ kia, Nicolas không thể hiểu họ nói cái gì.

Ngược lại Hạ Lạc Khắc trên lưng con bọ cánh cứng giơ tay lên nói với những người chơi: "Xin trật tự, những con dân của vương quốc vĩnh cửu, đây là những vị khách ở xa đến, xin chú ý lễ phép."

Có sự lên tiếng của Lãnh chúa đại nhân, những người chơi này dường như không ồn ào nữa, nhưng vẻ mặt như bị quỷ thấy vậy.

Giữa lúc quân đội đang chậm rãi đi qua bức tường ma thuật tiến vào ngục tối, Nicolas chú ý đến, mấy yêu tinh cách đó rất gần đang nhìn không chớp mắt vào bọ cánh cứng của ông ta, Nicolas vẫn đang nghĩ những yêu tinh này quả không có kiến thức, đột nhiên trong lúc đó một yêu tinh vọt ra, xem chừng muốn trèo lên trên bọ cánh cứng, nhưng lực nhày không tốt, không nhảy lên được, dù sao so sánh sự to nhỏ của yêu tinh với bọ cánh cứng thì khoảng cách khá lớn, không điều chỉnh được cũng không sao, mấu chốt là, sau khi yêu tinh rơi xuống đất, rơi đúng điểm bước tiếp của bọn cánh cứng.

"Bùm!"

Chân trước của bọ cánh cứng vĩ đại giẫm thật mạnh xuống, phát ra âm thanh như thứ gì bị giẫm nổ tung.

Nicolas đứng lên, kinh hoàng nhìn xuống dưới bọ cánh cứng, vừa mới vào ngục tối của lãnh chúa, coi như bộ mặt của lãnh chúa, giẫm chết một tôi tớ của ông ấy.

Sắc mặt Nicolas tái xanh, Nicolas tuy hào hoa phong nhã như nam tước khát máu, lúc này không nhịn được hét lên một tiếng:

"Tôi không biết!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.