Thời gian 3 ngày trôi qua rất nhanh chóng, do nguyên nhân là Ni Cổ La Tư đã ký kết thỏa thuận với Hạ Lạc Khắc, nên các thành viên của thương đoàn không được phép tự do đi lại hoạt động, cũng không được tiếp xúc với các người chơi, hoặc là hỏi bất kỳ câu hỏi nào, lúc rời đi còn kéo theo khoáng thạch quý trị giá hơn 5000 đá ma thuật, xếp đầy 3 xe lớn, sự nghị hoặc đầy mình, rời khỏi ngục tối dưới sự vui vẻ tiễn biệt của Hạ Lạc Khắc.
“Nam tước Ni Cổ La Tư, lần sau rất hoan nghênh ngươi lại đến thăm vương quốc vĩnh cửu của chúng ta,chỉ cần ngươi tuân thủ thỏa thuận giao dịch giữa chúng ta, ngươi luôn luôn là khách quý của chúng ta.”
Hạ Lạc Khắc khá nhiệt tình tiễn thương đoàn Ni Cổ La Tư bọn họ đến lối ra vào gần Lâm đông thành, và đã nói với Ni Cổ La Tư như vậy.
Vẫn có rất nhiều người chơi vây xung quanh, họ cũng giống Hạ Lạc Khắc, nói lời cáo biệt hữu nghị với thương đoàn:
“Hi vọng hoạt động lần sau có thể kiếm được nhiều đồ hơn một chút.”
“Lần này túi vải đã đổi xong, nguyên liệu của cung ngắn thì gom chưa đủ, ta đã dùng làm vũ khí hoạt động, ai...”
“Kẻ đồ tể này quả thật là xấu xí!”
“Thời gian hoạt động 3 ngày hơi ngắn, tôi muốn nói là 10 ngày mới hợp lý.”
“Hoạt động lần này có lẽ có chu kỳ, 1 tháng 1 lần, hay là chỉ định thời gian đặc biệt đến?
Những người chơi bên cạnh vẫn nói chuyện điên cuồng như thường ngày, Ni Cổ La Tư có thể nói là ít nhiều cũng đã thích ứng được với đám yêu tinh với những hành động “điên rồ” này.
Theo Ni Cổ La Tư thấy, những người chơi này đúng là một đám luôn miệng nói những lời điên cuồng, có thể ngủ bất cứ chỗ nào, lời lẽ ngông cuồng không hề e dè sợ hãi bề trên, mê mẩn thứ tiền tệ kim loại vụn vặt, nói chúng là những kẻ điên cũng không oan uổng chút nào.
Đây có lẽ là sở thích đặc biệt của tầng lớp ác ma có địa vị cao như Hạ Lạc Khắc, chiêu mộ đám yêu tinh điên, đến để xấy dựng ngục tối của hắn.
“Tôi cũng rất cảm ơn sự tiếp đãi của Hạ Lạc Khắc đại nhân trong 3 ngày vừa qua, nếu Hạ Lạc Khắc đại nhân có thời gian, cho phép tôi sau khi chạy xong thương vụ này được mời đại nhân đến tham quan viên trang ở Lâm đông thành của chúng tôi,“ Ni Cổ La Tư chân thành nói.
“Nếu có thời gian, ta sẽ đi.” Hạ Lạc Khắc cười đáp.
Sau đó Ni Cổ La Tư lấy ra 1 danh sách các nguyên vật liệu cơ bản 1 tấm thẻ và 1 cuộn chuyển, rời đưa chúng cho Hạ Lạc Khắc và nói”
“ Vậy việc vận chuyển nguyên liệu cơ bản đến Lâm đông thành xin nhờ Hạ Lạc Khắc đại nhân, tôi đã liên lạc với quản gia xưởng ren của tôi rồi, hắn sẽ đưa người đến bên ngoài đạnh sảnh tiếp đón cổng vận chuyển chờ Hạ Lạc Khắc đại nhân, việc vận chuyển về sau có thể giao lại cho bọn họ.”
Hạ Lạc Khắc sửn sốt, trong lòng thấy kỳ lạ, lúc đầu không phải đã bàn xong là sẽ để người chơi Lâm đông thành chúng ta đi vận chuyển những nguyên liệu này sao, Hạ Lạc Khắc thậm chí đã nhận 15 viên đá ma thuật làm phí lao lực.
Còn về việc vận chuyển như thế nào, Hạ Lạc Khắc cũng đã tính xong cả rồi, những nguyên liệu cơ bản này số lượng tuy nhiều, nhưng đem theo 50 người chơi, sử dụng làm sự đe dọa cho bản thân lãnh chủ và cộng thêm nhiệm vụ được khen thưởng hậu hĩnh, là có thể cho họ xếp thành hàng vận chuyển nguyên liệu, như vậy cũng sẽ không xảy ra vấn đề gì lớn.
Nhưng trái lại bản thân lại vất vả một chút, giống như khi giáo viên đưa học sinh ra ngoài chơi trò chơi, giống như trông chừng những đứa trẻ không để chúng chạy lọa gây rối, nghĩ tới đây, Hạ Lạc Khắc chợt nhớ đến thời gian tốt đẹp ở trường học....
“Vậy còn tấm thẻ này....”
Hạ Lạc Khắc lại nhìn tấm thẻ trên tay, bên trên viết 3 chứ “Thẻ quà tặng“.
Ni Cổ La Tư cười ranh mãnh, sau đó nói:
“Tấm thẻ này là một chút tâm ý của tôi dành cho Hạ Lạc Khắc đại nhân vì sự quan tâm của ngài trong 3 ngày vừa qua, là 1 tấm thẻ quà tặng trị giá 1000 đá ma thuật,có thể sử dụng tùy ý ở các của hàng đã gia nhập Hiệp hội thương gia, đương nhiên, nếu Hạ Lạc Khắc đại nhân không thích thương phẩm của những người trong Hiệp hội thương gia chúng tôi, ngài có thể đem đổi thành 800 đá ma thuật, và có thể sử dụng được ở những nơi khác.”
Hạ Lạc Khắc vừa nghe đã hiểu, nhưng nét vẫn có chút khó xử rồi nói:
“Ôi trời, như thế e là không thích hợp cho lắm, đồ vật giá trị thế này nếu như ta nhận, nếu như để những người sau lưng ta biết được, ta lại phải tốn sức giải thích cho họ một phen.”
Mặc dù miệng nói như vậy, nhưng tấm thẻ cầm trên tay trong khi khước từ Ni Cổ La Tư, đã kịp nhét vào túi áo của mình.
“Lo lắng của Hạ Lạc Khắc đại nhân, tôi hoàn toàn hiểu được, nhưng số lượng 1000 đá ma thuật cũng không phải là nhiều, có những khi chỉ là uống ly trà buổi chiều cũng tốn mấy trăm đá ma thuật rồi, đây chỉ là chút quà tặng giữa bạn bè với nhau mà thôi, có đáng gì, có thể trở thành bạn của ác ma địa vị cao vô cùng tôn quý như Hạ Lạc Khắc đại nhân đây là sự vinh hạnh của tôi.”
Nghe Ni Cổ La Tư chân thành như vậy, Hạ Lạc Khắc liền tỏ vẻ “được rồi được rồi, thật là cũng không còn cách nào từ chối ngươi”, ta sẽ nhận tấm thẻ quà tặng trị giá 1000 đá ma thuật này.
Ni Cổ La Tư đi trong tiếng tiễn biệt của người chơi hết lớp này đến lớp khac càng lúc càng xa “Triệu Tứ, lần sàu lại đến nhé!”
“Hoạt động thử nghiệm” trong thời gian 3 ngày xem như đã kết thúc tốt đẹp, người chơi đã thu được một vài thương phẩm mà trong ngục tối của vương quốc vĩnh cửu không có, Hạ Lạc Khắc thu được 5000 đá ma thuật, cộng thêm 1 thẻ quà tặng, bỗng chốc lại trở nên giàu có.
Điều quan trọng là công việc của Hạ Lạc Khắc trở nên nhẹ nhàng hơn nhiều, vốn dĩ theo dự tính sẽ giống như dẫn học sinh ra ngoài chơi, dẫn các người chơi đi vận chuyển nguyên liệu làm khổ sai, bây giờ nhìn lại, Ni Cổ La Tư đã tự mình giải quyết vấn đề này hết sức chu đáo, đương nhiên hắn sẽ phải tự trả phí thuê người vận chuyển.
Giải tán đám người chơi vẫn đang vây quanh chờ xem “kịch”, Hạ Lạc Khắc liền bảo “Bố Lỗ” đi đăng “Thông báo tất cả các dịch vụ”, tạm thời đóng hệ thống hồi sinh, thời gian từ 1 đến 3 giờ đồng hồ, vì Hạ Lạc Khắc phải đi Lâm đông thành một chuyến, một là để giúp Ni Cổ La Tư vận chuyển số lượng lớn nguyên liệu cơ bản đến Lâm đông thành, để cho quản gia xưởng rèn của hắn tiếp nhận, hai là để thu mua một vài vật dụng mà ngục tối cần dùng, vị trí ưu tiên số một là giường trong ký túc xá, sau đó là cung ngắn dùng cho mũi tên.
Cung ngắn mà người chơi đổi được từ chỗ Ni Cổ La tư, nhưng chỉ được tặng kèm 30 mũi tên thôi, quan trọng là túi đựng tên, cũng may số cung ngắn đổi được cơ bản đều có túi vải nhỏ.
Hạ Lạc Khắc đã xem được bài viết oán trách số mũi tên không đủ của người chơi trên diễn đàn, thấy được ý kiến mà ngừi chơi đưa ra, thân là lãnh chủ, đương nhiên phải là người đầu tiên chỉnh sửa và hoàn thiện.
Sau khi thương đoàn của Ni Cổ La Tư rời đi, sân bài trước kia dự định xây dựng ký túc xá cho người chơi lại có thể tiếp tục khai thác, mức độ hoàn thành đã đạt 80%, dự tính chỉ cần thời gian 2 đến 3 ngày là có thể hoàn công.
Đến lúc đó 100 người chơi thử nghiệm không cần phải ngủ trên đường phố lớn, họ có thể vào trong lý túc riêng của mình nghỉ ngơi.
Mà làm thế nào để người chơi tự giác đên ký xá nghỉ ngơi, thì chỉ cần cho họ thêm chút lợi ích là được, cũng đã chơi thử nghiệm 20 ngày rồi, nếu như không thể có cách nào dẫn dắt người chơi làm việc một cách rõ ràng, thì vị trí thành chủ kia Hạ Lạc Khắc vẫn làm thì đúng là lãng phí.
Cộng thêm ý kiến của “Bố Lỗ”, đây cũng không phải là vấn đề gì lớn, dựa theo lời của “Bố Lỗ” thì:
“Nếu thêm vào hệ thống phòng, người chơi dị giới sẽ sướng phát điên, chỉ số hài lòng sẽ tăng, sự đam mê cuồng nhiệt của họ đối với bất động sản cả nhân vượt ngoài sức tưởng tượng.”
Rất nhanh chóng, “Bố Lỗ” đã đăng tải thông báo lên.
[Sau nửa tiếng nữa, hệ thống hồi sinh sẽ tạm ngưng tiến hành bảo trì trong khoảng 1 đến 3 giờ, Hạ Lạc Khắc đại nhân sẽ tạm rời ngục tối, mong người chơi quý trọng sinh mạng, hãy tránh xa các mối nguy hiểm.]
“Thảo! Sao tự dưng lại bảo trì?!”
“Cười đến chết mất, những người dọn dẹp nguyên liệu ở lối ra vào hang nhện kia không phải là đầu đều nổ tung rồi sao.”
“Khanh Thiều! Trước khi bảo trì đều không có thông báo nào sao? Tôi vừa mới lập nhóm đi phá hang nhện.”
“Mã Đức! Diễn đàn tối nay nhết định phải ùng nổ! Kế hoạch nhất định phải tổ chức chứ!”
Toàn bộ người chơi sẽ nhận được phần thưởng mang tính chất bồi thường là 200 danh vọng, 100 đồng xu.
“Làm việc làm việc, mau chóng chuyển gạch đi.”
“Ai bán tơ nhện vậy! Tôi còn thiếu hút nguyên liệu để có thể cường hóa trang bị!”
“Đúng rồi, ai trao đổi cung ngắn vậy, hiệu quả sử dụng như thế nào, có thể cho tôi mượn chơi thử chút không!”
“Nhanh lên, đằng kia Mạc La Tư bắt đầu lên lớp.”
“Không có gì không có gì, vừa nãy tôi không nói gì hết.”
Nhìn thấy cảnh tượng hài hòa người chơi trần đầy hứng khởi, không có chút oán trách nào, Hạ Lạc Khắc thấy rất yên tâm.
Cầm lấy cuộn chuyển, Hạ Lạc Khắc đến nơi để nguyên liệu cơ bản phía bên kia ngục tối, hắn đã quy hoạch được khu vực người chơi không thể đến gần, đương nhiên sẽ không xảy ra việc người chơi lấy trộm nguyên liệu.
Mở cuộn chuyển ra, vầng sáng ma pháp bảo phủ xung quanh Hạ Lạc Khắc, Hạ Lạc Khắc sử dụng ma lực khuếch đại vầng sáng ma thuật, làm cho toàn bộ nguyên liệu cơ bản tập trung trong đó chất thành đống giống như ngọn núi nhỏ ngay bên cạnh, sau đó nó vằng sáng ma thuật biến mất ngay tại chỗ trong sự chú ý của người chơi.
Một giây sau, Hạ Lạc Khắc đem theo 1 đống lớn đồ vật đến đại sảnh đón tiếp cổng vận chuyển của Lâm đông thành.
Vì cuộn chuyển Hạ Lạc Khắc sử dụng là loại có biên độ tăng trưởng cao,vận chuyển đến nơi là phòng tiếp đón cổng vẫn chuyển chuyên dụng 1 loại hàng hóa khác.
Còn hơn là phòng tiếp đón cổng vẫn chuyển trước đây, ở đây sơ sài hơn một chút, nhưng không gian rộng lớn hơn rất nhiều, cổng vận chuyển to nhỏ và khoảng cách giữa chúng cần lớn hơn một chút, nhưng số lượng tương đối thì ít hơn nhiều.
Nơi này là kho đón hàng của Lâm đông thành.
Đứng cạnh cổng vận chuyển là một địa tinh đeo kính, trong tay cầm một cuốn sổ, đang nhìn số liệu trên thiết bị ma thuật ước tính trọng lượng, rõ rằng là đang ước tính trọng lượng món hàng mà Hạ Lạc Khắc mang đến.
Sau đó địa tinh khai hóa đơn, còn có cả biểu mẫu, đưa cho Hạ Lạc Khắc:
“Dựa vào trọng lượng món hàng mà ngài mang theo, chúng tôi thu tổng cộng 10 viên đá ma thuật phí thủ tục, đây là hóa đơn.”
Hạ Lạc Khắc mắt trợn tròn mồm há hốc nhìn hóa đơn mà địa tinh đưa, hắn ta đây là lần đầu vận chuyển một món hàng lớn đến Lâm đông thành, cũng là lần đầu tiên nghe thấy việc thu phí làm thủ tục.
“Xin đợi một chút, Ngài Là Hạ Lạc Khắc đại nhân có phải không?”
Trong lúc Hạ Lạc Khắc đang do dự không biết có nên trả món tiền hày hay không, hay là tức giận đến mức nuốt trọn số hàng này, một món đồ trông như một thứ quả lạnh lật bật chạy đến, vội vàng nói.
Đó là một quái vật bùn lầy đang mặc một chiếc áo bành tô ướt át.