Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 539: Chương 539: Hội nghị nhân viên trước khi mở đại hội Beta (Phần 1)




Editor: Wave Literature

Là vua của Vương quốc Thánh Thần, Thổ Đậu II có vóc dáng cao lớn cùng thân thể cường tráng. Từ nhỏ hắn đã phải chịu sự huấn luyện nghiêm ngặt về mọi mặt như các gia đình hoàng gia khác.

Nhưng những khóa huấn luyện này không bao gồm cả việc kiểm soát cảm xúc bên trong. Thực tế, đối với mọi người, Thổ Đậu II lại là người rất dễ cáu giận.

Mỗi ngày mọi việc đều làm cho hắn cảm thấy tức giận, và sự việc ngày hôm nay lại làm cho hắn ta thêm phần tức giận hơn.

“Chết tiệt, chuyện quái gì đang xảy ra vậy?”

Thổ Đậu II vừa gào lên, vừa đem bình hoa đang cầm trên tay phẫn nộ ném xuống, những mảnh kính vỡ vụn nằm rải rác trên mặt đất.

Trước mặt Thổ Đậu II là quả cầu pha lê khổng lồ mà bao trùm bên ngoài là các vị pháp sư mặc áo choàng. Những vị pháp sư này đang không ngừng dùng ma thuật của mình để nắm bắt những hình ảnh từ bên trong quả cầu pha lê truyền tới.

Trước đây loài người không thể nắm giữ được pháp thuật, nhưng kể từ khi tên đại ác ma của thế giới ngầm – Cơ Lãng xuất hiện, đem theo đội quân và xâm chiếm thế giới mặt đất thì loài người đã dần nắm giữ được ánh sáng thần thánh đặc biệt này.

Về phần sức mạnh này có thật sự tà ác hay không thì mọi người không thể phỏng đoán được. Nhưng trước mắt có thể thấy sức mạnh của ma pháp này vẫn dễ sử dụng, đương nhiên là không bằng với ánh sáng thần thánh kia.

Trong quả cầu pha lê trước mặt Thổ Đậu II, phản chiếu chính là vẻ mặt mệt mỏi của tướng quân. Vừa mới đây, tướng quân nói về việc hắn đã tấn công người Duy Đa Lợi Á và giải cứu Công chúa yêu tinh. Mặc dù hắn ta đã rất khéo léo khi nói về việc này, đem con số thương vong của trận đánh vừa rồi về con số nhỏ nhất có thể nhưng đối với Thổ Đậu II mà nói, điều này lại là một tin vô cùng xấu.

Khai chiến với người Duy Đa Lợi Á? Thổ Đậu II không tin được mình điều động quân đội đi để chiến đấu với người Duy Đa Lợi Á?

Mặc dù biết người Duy Đa Lợi Á có chút tranh đấu với Vương quốc Thần Linh, thậm chí còn giết chết đi một công tước nhưng hiện tại người Duy Đa Lợi Á đang chiến đấu với những tên quái vật ở thế giới ngầm kia.

“Bệ hạ, thần chiến đấu với người Duy Đa Lợi Á là đều có nguyên nhân, bởi vì chúng đã phản bội chúng ta. Bọn chúng với những tên quái vật ở thế giới ngầm kia giờ là cùng một phe với nhau. Thần đã có nhân chứng về việc này ở đây“.

Tướng quân hướng vào bên trong quả cầu pha lê và nhanh chóng hét lên đầy kích động, đồng thời một tên yêu tinh có màu xanh lục trên đầu bị kéo qua, yêu tinh này trông rất phấn khích, hét lên với Thổ Đậu II trong quả cầu pha lê:

“Ta làm chứng, tướng quân là toàn tâm toàn ý bảo vệ cho Vương quốc, hướng về toàn thể loài người, những người Duy Đa Lợi Á kia đã sa ngã rồi, bọn chúng đã đổi chiều. Nhất là A Phi và Trảo Căn Bảo lại còn giúp đỡ Vĩnh Hằng, hại ta tổn thất hai bộ binh khí tại hắc ám chi môn. Thật là làm ta tức chết mà!“.

Có thể thấy được tên yêu tinh xanh lục kia thực sự tức giận nhưng dù sao Thổ Đậu II cũng chưa thấy được sự rõ ràng trong chuyện này, chẳng lẽ tướng quân là dùng yêu tinh này để nói dối nhằm khiêu chiến với người Duy Đa Lợi Á?

“Tất nhiên chuyện không phải chỉ như vậy thưa Bệ hạ. Những tội lỗi của người Duy Đa Lợi Á có nói ba ngày ba đêm cũng không hết. Mặc dù biết hiện giờ nếu khiêu chiến với người Duy Đa Lợi Á sẽ gây ra sự bất mãn cho Thánh Chủ Giáo Đình nhưng xin Bệ hạ hãy tin tưởng thần, chờ thần tự mình đi giải thích tường tận với Thánh Chủ Giáo Đình hoặc khi họ tới đây điều tra, ngài nhất định sẽ hiểu thôi“.

Lòng thành kính và tôn trọng đều biểu hiện hết trên khuôn mặt tướng quân Stan, nhưng Thổ Đậu II cũng không đơn giản giải thích được qua biểu hiện cùng lời nói của tướng quân.

“Để đáp lại công lao của ngươi, đợi khi ngươi mang theo đội quân còn lại trở về, ta sẽ ban thưởng cho ngươi thật tốt“.

Thổ Đậu II đặc biệt nhấn mạnh hai từ “còn lại” nhưng ngay khi Thổ Đậu II dự định ngắt liên lạc với tướng quân Sử Đan thì hình ảnh tướng quân trong quả cầu đã kinh hãi hét lên:

“ Bệ hạ! Bệ hạ! Thần còn một chuyện muốn nói với người“.

“Là chuyện gì? Ngươi muốn nói mấy tên quái vật đã tuyên chiến với chúng ta và đang chuẩn bị tấn công chúng ta ư? Chỉ vì ngươi ngu xuẩn đem quân đi tấn công Công chúa điện hạ?”

Thổ Đậu II chế giễu như vậy nhưng tướng quân Sử Đan không để ý nhiều tới lời chế nhạo đó mà vẫn hướng về Thổ Đậu II nói:

“Bệ hạ! Thần tìm được người đã cướp đi con Rồng Bay của chúng ta rồi“.

“ Ngươi nói cái gì?”

Thổ Đậu II kinh ngạc nghiêng đầu về phía bên trong quả cầu pha lê, nhìn vào tướng quân, lát sau vô cùng nghiêm túc nói:

“Người kia chính là người Duy Đa Lợi Á tên Trảo Căn Bảo!”

Ở hai đầu của con đường dưới lòng đất, những dây leo có ánh sáng mờ nhạt và những ngọn đuốc được người Duy Đa Lợi Á dùng dầu lửa thắp lên.

Mặc dù trong thế giới ngầm, ánh sáng đã dần trở nên phổ biến nhưng Vương quốc Vĩnh Hằng vẫn dùng đuốc thắp sáng. Không ít người đã từng hiếu kỳ hỏi về chuyện này thì được Lãnh chúa Hạ Lạc Khắc của Vương quốc Vĩnh Hằng trả lời rằng:

“Việc này không phải rất tốt sao, có thể tiết kiệm được ma thuật, giờ ma thuật đang bị ô nhiễm nghiêm trọng, sử dụng ít điểm ma thuật lại càng sử dụng ít điện, như trở lại cuộc sống trước đây, rất tốt cho sức khỏe và tinh thần.”

Những lời này nói ra dường như là kiếm đại một cái cớ giải thích cho xong chuyện.

Dù Hạ Lạc Khắc đại nhân nói như thế nào, Mạc La Tư đều không để ý bởi vì trong lòng hắn, Hạ Lạc Khắc đại nhân đây chính là người mạnh nhất, lợi hại nhất, đối với quân địch thì khắc nghiệt như mùa đông phương bắc, còn đối với bạn bè như đã vơi đi một nửa giá lạnh vào cuối thu.

Nói tóm lại, Mạc La Tư chưa bao giờ thấy vị đại nhân ác ma nào mạnh như thế.

Với sự bí ẩn và sức mạnh mà vị đại nhân này có có thể ngay lập tức đem con người từ cõi chết trở về. Ngay cả khi họ không có thân xác, Đại nhân có thể nhanh chóng tạo ra cho họ một cơ thể. Thân là người tuân thủ mọi huấn luyện của Vương quốc Vĩnh Hằng, Mạc La Tư đã chứng kiến sự bất tử của những người này không dưới một lần.

Thật ra ngay từ đầu khi Mạc La Tư tới đây là muốn chứng minh cho thê tử của hắn thấy, sau khi bị cho thôi công việc ở chỗ cũ, hắn vẫn có thể tìm được một công việc ổn định để phụ giúp gia đình những chi tiêu cần thiết. Mà bây giờ hắn đã một lòng đi theo Lãnh Chúa Hạ Lạc Khắc, thậm chí còn có thể đạt được một thỏa thuận sinh mệnh với Hạ Lạc Khắc Đại nhân.

Cứ như vậy, Mạc La Tư có thể có được cuộc sống vĩnh viễn như những cư dân tại Vương quốc Vĩnh Hằng của Hạ Lạc Khắc đại nhân.

Nghĩ theo hướng này, ta có thể biết được vì sao tại đây được gọi là Vương quốc Vĩnh Hằng.

Mạc La Tư miên man suy nghĩ về công việc của mình. Bởi vì bài kiểm tra thứ ba đã qua được vài tháng, mặc dù có nhiều người quay lại khóa huấn luyện nhưng số lượng lại vô cùng ít ỏi.

Điều này không có nghĩa là bọn họ đều đã giỏi về kỹ năng chiến đấu mà là bởi vì những người này đã tự mình hình thành nên một hệ thống huấn luyện hay còn gọi là sư đồ hệ thống.

Tốn ít tiền hơn và được huấn luyện tốt hơn bởi vì có quá nhiều người tập luyện phía bên Mạc La Tư.

“Mạc La Tư! Tới đây triển khai hội nghị“.

Hắc Long Cẩu Đản hét lên từ xa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.