Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 477: Chương 477: Hợp tác kinh doanh




Editor: Wave Literature

Trong rừng cây tối tăm, mấy dã thú nhân nhìn bốn phía xung quanh, xem xét có người Duy Đa Lợi Á nào có dấu hiệu hoạt động gần đây không?

Mấy người bọn họ không cần phải nói, đương nhiên chính là bọn Á Sắt rồi.

“Bọn chúng có lẽ đều đang cướp bóc ở tòa thành Công Tước, bên thành chủ Duy Đa Lợi Á này chỉ có vài người.”

Sừ Hòa nhìn mấy con lợn chết, cũng không thấy bất cứ kẻ nào có dấu hiệu hoạt động.

Sau khi bọn họ từ Truyền Tống Môn ngầm đến mặt đất, cũng không di chuyển đến Thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, mà di chuyển theo hướng ngược lại, nơi đó có rất nhiều nham thạch và vách đá, là nơi vô cùng thích hợp để xây dựng cứ điểm bí mật.

Bọn Á Sắt xây dựng cứ điểm, không phải là vì chiếm lãnh địa thế giới mặt đất, bọn họ chỉ hy vọng trên mặt đất có thể có một nơi nghỉ ngơi tạm thời thôi.

Kế hoạch của bọn họ là lén chặt cây thế giới mặt đất, nơi gần nhất có thể bán gỗ để chế biến là cứ điểm ngã tư đường, nhưng cứ điểm ngã tư đường cách mặt đất một khoảng khá xa.

Nếu không phải bất lợi về phương hướng thế giới mặt đất gần rừng rậm thì các người chơi cũng không cần thường xuyên đi tới đi lui giữa thế giới mặt đất và cứ điểm ngã tư đường, có thể chặt thì liền chặt mất nửa ngày, nhưng toàn bộ gỗ tích lũy đều đặt trong cứ điểm bí mật, sau đó kéo về ngã tư đường, như vậy cho dù người chơi của thế giới mặt đất vây quét khi nhìn thấy bọn họ chặt cây, cũng không cần lo lắng toàn bộ cây gỗ đều bị lấy đi.

Nhưng lại có một cứ điểm có thể logout an toàn.

Bọn họ không biết rằng, lúc bọn họ bước vào lãnh địa thế giới mặt đất, đã trở thành những người đầu tiên của thế giới ngầm một lần nữa trở lại thế giới mặt đất trong hơn mấy trăm ngàn năm qua.

- - - - - - - - - - - - - - - -

Trong thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ.

Lúc Hạ Lạc Khắc từ trang viên Liên minh Thương nhân trở về thành phố ngầm liền tiến hành một cuộc điều tra “thân thiện” với Kê Đản Hoa.

Nhưng chuyện Kê Đản Hoa biết cũng không quá nhiều, dù sao nó cũng chỉ mới được bỏ phong ấn mà thôi.

Nhưng có thể khẳng định rằng, trước mắt quân đoàn cổ thần đang dùng cùng một cách kết nối tâm linh như Hạ Lạc Khắc với các người chơi để tiến hành hành động, điều này cũng có thể giải thích vì sao quân đoàn cổ thần lại tấn công Lâm Đông Thành trước, sẽ có các tín đồ cổ thần từ khắp nơi trên thế giới, đổ xô đến Lâm Đông Thành.

Về phần Kê Đản Hoa có liên quan đến mạng lưới tâm linh này hay không thì đáp án chắc chắn là có.

Nói cách khác đem Kê Đản Hoa về thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, chẳng khác nào mang về tai mắt của quân đoàn cổ thần, đây là chuyện mà Hạ Lạc Khắc không biết trước được.

Nhưng không sao, cẩn thận hơn một chút, sau khi cố gắng xử lý không làm đau Kê Đản Hoa, thì Kê Đản Hoa bị xử lý nửa chết nửa sống đã hoàn toàn cắt đứt liên hệ tâm linh với cổ thần.

Về quá trình này, vẹt và mèo đen đều vây xem, hơn nữa lại một lần nữa hiểu biết một mặt “Dịu dàng” của Hạ Lạc Khắc đại nhân.

Nhưng đây chỉ là chuyện bắt đầu mà thôi.

- - - - - - - - - - - - - - - -

Dã thú nhân Anh Đào ngồi trong văn phòng của mình, từ sau một loạt chuyện xảy ra, anh ta đã từ tiểu đội trưởng đội canh gác danh tiếng trở thành Cục trưởng Cục canh gác danh tiếng của Lâm Đông Thành.

Lý do tại sao anh ta có thể trở thành một Cục trưởng ở độ tuổi trẻ như vậy, không chỉ vì biểu hiện xuất sắc trong sự kiện núi lửa lần trước, mà còn có sự tiến cử và chống đỡ vững chắc của Hạ Lạc Khắc đại nhân và Ni Cổ Lạp Tư.

Tóm lại chính là một câu, tương lai của anh ta sáng ngời phía trước.

Mặc dù trở thành Cục trưởng danh tiếng, nhưng trong công việc của mình anh ta cũng thường xuyên tự thân tự lực, chứ không phải chỉ huy cấp dưới, tự mình ngồi trong phòng làm việc, ví dụ như hiện tại phía chính phủ Lâm Đông Thành báo cáo đội canh gác, bọn họ gặp một sự kiện khiến người ta đặc biệt kinh ngạc.

Toàn bộ cây gỗ trên lâm trường số 4 đã biến mất, không chỉ như vậy, trên lâm trường cũng đã biến thành một mảnh sa mạc hoang vu, ngay cả đá cũng còn chưa đến vài cục.

Chuyện gì đã xảy ra?

Dã thú nhân Anh Đào nhìn sa mạc trước mặt, hít sâu một hơi gậy sắt đang cháy trong miệng.

“Tư tư tư...”

Trong miệng anh ta phát ra âm thanh như thịt đang nướng, hơn nữa còn tỏa ra khói protein cháy sém.

Giống như trong đầu anh ta đang suy nghĩ gì đó.

“Cục trưởng, đây có thể nào là do người của Thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ chặt sạch không?” Lúc Cục trưởng Anh Đào đang tự hỏi vì sao cây trên lâm trường đều mất sạch, thì bên cạnh anh ta có một người đồng nghiệp cầm túi hồ sơ hỏi.

“Cho nên mới nói cậu không cần lo lắng về suy nghĩ của mình, chúng ta làm ngành này phải đưa ra giả định táo bạo, lý luận táo bạo và tổng kết táo bạo.”

Cục trưởng Anh Đào nói với người đồng nghiệp kia.

“Vâng!” Người đồng nghiệp kia đương nhiên cảm thấy rất may mắn và tự hào vì mình có thể phát huy trước mặt Cục trưởng, cậu ta nhanh chóng mở tài liệu trong tay ra, sau đó nhìn tài liệu nói:

“Theo những điều tra tôi ghi chép lại được thì việc sản xuất trên lâm trường đã thuê người của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ khoảng bốn tháng trước, vốn thời gian thuê là một năm mới hết hạn, nhưng mấy ngày hôm trước bọn họ đã trả lại lâm trường cho chúng ta, thuận tiện vẫn còn lại 8 tháng tiền thuê, tôi đang nghĩ có phải họ dùng thời gian bốn tháng chặt sạch sẽ cây trên lâm trường, sau đó vì tiết kiệm tài chính 8 tháng, cho nên đã trả lại cho chúng ta trước hay không.”

Sau khi đồng nghiệp kia nói xong, nhân viên cục canh gác bên cạnh hít vào một hơi, tỏ vẻ không thể tin nổi.

Vậy đúng là thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ rồi, là thành phố ngầm có tiền đồ nhất trong thế giới ngầm phương Bắc, cũng là nơi có số lượng người đạt tối đa, sức chiến đấu cực mạnh, trong đó lĩnh chủ Hạ Lạc Khắc nhiều lần ra ngoài dự tiệc tối với Lĩnh Chủ cấp cao, là nhân vật nổi tiếng xứng với tên xã giao, nhân vật lợi hại như vậy sẽ vì 8 tháng tiền thuê mà trả lại lâm trường sao?

“Nhưng tôi nghe nói Thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ trả lại lâm trường, là vì cây trong lâm trường đột nhiên biến mất sạch, thậm chí bọn họ còn yêu cầu chúng ta phải bồi thường một số tiền lớn.”

Nhân viên làm việc trên lâm trường nhanh chóng biểu đạt ý kiến khác nhau, anh ta còn bày ra một đơn khiếu nại, sau đó tiếp tục nói:

“Ngài xem đây là đích thân lĩnh chủ Hạ Lạc Khắc điền vào đơn khiếu nại, bên trong còn yêu cầu chúng ta phải bồi thường cho ngài ấy.”

Cục trưởng Anh Đào không vội vàng tỏ thái độ, anh ta vươn tay, cầm lấy đơn khiếu nại, sau đó cẩn thận xem:

“Uh, từ nội dung đơn cho thấy, đúng như lời Hạ Lạc Khắc đại nhân, bởi vì chúng ta cho ngài ấy thuê một năm, nhưng mới chỉ 4 tháng đã không còn cây cối gì, ngài ấy xin bồi thường cũng là có thể hiểu được.”

“Đợi một chút đã cục trưởng.”

Dã thú nhân đội viên đội canh gác có chủ trương cây cối kia bị người thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ chặt sạch vội vàng nói:

“Nếu những cây này là do chính họ chặt thì căn bản chúng ta không cần phải bồi thường gì cả.”

“Đây là chuyện tuyệt đối không có khả năng!” Gần như ngay lúc dã thú nhân đội viên đội canh gác vừa nói xong, nhân viên làm việc trên lâm trường lập tức lớn tiếng hô:

“Thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ tổng cộng có bao nhiêu người? Lâm trường đúng là rất lớn, nhưng có máy móc chuyên chặt cây mới có thể chặt được cây, người chặt cây cũng phải tỉ mỉ chọn lựa, chúng ta có mối quan hệ hợp tác với nhà tù lớn nhất Ban Tạp Tư A, Thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ lại không có quan hệ hợp tác với Ban Tạp Tư A, thì làm sao có thể có nhiều công nhân chặt cây như vậy được, càng không nói đến việc trong 4 tháng kia, chặt sạch cây trên lâm trường số 4 của chúng ta, đây là chuyện tuyệt đối không thể nào xảy ra.”

“Uh, cậu ta nói rất đúng, tôi cũng hiểu đây hẳn không phải người thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ chặt sạch, tôi đã từng đánh qua lại với những người đó, mặc dù bọn họ có chút tố chất thần kinh hành vi có vẻ quái dị, nhưng tuyệt đối không sa đọa đến mức này, tôi có thể nhìn ra được dã tính cuồng dã, còn có khát khao chiến đấu của bọn họ, chỉ có những dũng sĩ thành phố ngầm mới có phẩm chất này.”

Có Cục trưởng Anh Đào nói vậy với những người chơi thì những người khác cũng không tiếp tục nghi ngờ người của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ nữa, dù sao Cục trưởng Anh Đào, cũng là người đã phá án lớn ở Hắc Hỏa Sơn, đây chính là an kiện được lưu truyền rộng rãi trong toàn bộ thế giới ngầm.

Lợi hại như vậy, những người vĩ đại tuyệt đối không thể nào suy luận sai, tất cả mọi người không còn nghi ngờ khu rừng này vị người của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ chặt sạch nữa. Bọn họ bắt đầu điều tra có tình huống đặc biệt nào dẫn đến việc cây cối trong rừng bị tổn hại hay không, mà bên phía Liên minh thương nhân cũng bồi thường nhất định cho tổn thất của Hạ Lạc Khắc đại nhân, hơn nữa còn chân thành xin lỗi.

Hạ Lạc Khắc đại nhân của chúng ta vẫn vô cùng hào phóng, không bắt lỗi sai lầm của Liên minh thương nhân, chỉ bày tỏ, có thể bồi thường một lâm trường khác, cũng thuê với kỳ hạn một năm không, nhưng Liên minh thương nhân cũng không đồng ý với cách làm như vậy, mà lựa chọn bồi thường ma thạch và vật liệu nhất định.

Có vẫn tốt hơn không, Hạ Lạc Khắc đại nhân nghĩ nghĩ, vẫn quyết định nhận bồi thường từ bọn họ.

Bởi vì lực chú ý của Hạ Lạc Khắc không nằm ở phương diện này, mà gần đây anh đang lên kế hoạch cho một việc quan trọng, hơn nữa còn cố gắng chuẩn bị tiến hành.

- - - - - - - - - - - -

Ánh sáng màn hình máy tính chiếu rọi vách tường trong đại sảnh Lĩnh Chủ, âm thanh của chuột và bàn phím làm cho con vẹt đứng trong lòng không nhịn được chớp chớp mắt, sau khi thấy Hạ Lạc Khắc đại nhân phía dưới mình đang làm việc chăm chỉ trước máy tính, vẹt hơi nghiêng đầu, cố gắng không để ánh sáng màn hình máy tính ảnh hưởng đến sự nghỉ ngơi của nó, nhưng những con này lại rất khó làm được.

Mèo đen Ba La đang trong ổ mở mắt, nó cũng thấy Hạ Lạc Khắc đang chăm chỉ làm việc trước mắt tính, nó thở dài một tiếng, lầm bầm lầu bầu một câu:

“Hạ Lạc Khắc đại nhân thật sự quá vất vả rồi...”

Tiếng tuy không lớn, nhưng đúng lúc Hạ Lạc Khắc có thể nghe thấy được, chỉ là lúc thấy Hạ Lạc Khắc không có phản ứng gì. Mèo đen Ba La lại thở dài một hơi, sau đó nằm úp sấp xuống định đi vào giấc ngủ, cú vỗ mông ngựa của nó có vẻ không hiệu quả rồi.

Còn con ba ba già Kê Đản Hoa từ đầu đến cúi đều rúc trong mai rùa của nó, ngay từ đầu đã không có phản ứng gì, thân là một con ba ba già, có mai rùa vẫn rất hữu ích.

Nhưng Hạ Lạc Khắc không phải cố gắng chăm chỉ một mình, bên cạnh anh, Hắc Long Cẩu Đản cũng đang ngồi trước máy tính, dùng móng vuốt của nó khó khăn điều khiển chuột và bàn phím, đôi mắt trong phút chốc không hề chớp nhìn hình ảnh trước mặt.

“Nhặt đèn lồng đi! Mau nhặt đèn lồng đi!”

Hắc Long Cẩu Đản đột nhiên kêu lên, tiếng kêu của nó làm vẹt và mèo đen giật nảy mình.

Hạ Lạc Khắc chăm chú, tốc độ chuột đã cực kỳ nhanh, đồng thời còn không ngừng hô với Hắc Long phía đối diện:

“Đèn lồng xuyên vào mắt, tôi không đẩy ra được! Mau giúp tôi đẩy đi, mau giúp tôi đẩy, có đại chiêu nào không, có đại chiêu nào không!”

Nhưng sau khi hô xong, hai tay Hạ Lạc Khắc liền rút khỏi chuột và bàn phím, đồng thời che mặt phát ra tiếng hít vào “Hí - -“.

“Ai da, ngài ăn với cơm thế nào? Thì giống như chọn đèn lồng vậy đấy!”

Hắc Long Cẩu Đản oán giận một câu, mà Hạ Lạc Khắc cũng nhắm mắt lại lắc lắc đầu, không nói gì thêm.

“Nếu vẫn luôn ở cấp này, thì chúng ta không thể lấy được cấp vương giả trước khi kết thúc S9, sắp sửa kết thúc rồi!”

Hắc Long cau mày oán giận nói với Hạ Lạc Khắc. Nó không ngừng oán giận, nhưng đột nhiên phản ứng kịp, đối tượng hình như là Hạ Lạc Khắc đại nhân, nhưng loại trò chơi này, một người đàn ông không thể nào cúi đầu nhận sai, cho dù là Hạ Lạc Khắc đại nhân cũng vậy, nhưng nó vẫn suy nghĩ một phen, sau đó bổ sung một câu:

“Nhưng cũng không thể trách Hạ Lạc Khắc đại nhân được, dù sao phiên bản ADC cũ này cơ bản gần như không có tác dụng, tốt hơn là nên luyện tập trên đơn vị, gần đây không phải có một tuyển thủ mạnh nhất THE SHY đó sao? Hạ Lạc Khắc đại nhân liền hướng tới mục tiêu kia cố gắng hơn, tôi cảm thấy với thao tác tiêu chuẩn của ngài vẫn rất nhẹ nhàng là có thể đạt tới trình độ này.”

“Thôi, đêm nay không xếp, nghỉ ngơi sớm một chút đi, bên Dị Thế Giới có thể đang nghỉ, học sinh tiểu học hơi nhiều.”

Sau khi Hạ Lạc Khắc nói xong tắt máy tính, sau đó dựa vào ghế nhắm mắt dưỡng thần, mà Hắc Long Cẩu Đản cũng không nỡ mà tắt máy tính, sau đó nói một tiếng ngủ ngon với Hạ Lạc Khắc, sau đó đi đến góc phòng, nằm úp sấp trong ổ của mình, tuy Hắc Long Cẩu Đản có ổ của riêng mình trong Thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, nhưng so với việc ngủ bên ngoài ổ, nó có vẻ thích việc ngủ trong đại sảnh Lĩnh Chủ hơn.

Mà Hạ Lạc Khắc cũng không thèm để ý trong đại sảnh Lĩnh Chủ của mình nhiều người ngủ như vậy.

“Hạ Lạc Khắc đại nhân.”

Ngay lúc Hạ Lạc Khắc vừa nhắm mắt dưỡng thần, trong đầu anh, Bố Lỗ đột nhiên nói.

“Hửm?”

Hạ Lạc Khắc lên tiếng đáp.

“Hạ Lạc Khắc đại nhân, chẳng lẽ ngài không định tính toán bước kế tiếp sao? Quân đoàn cổ thần vẫn luôn trong tối như hổ rình mồi, mà còn ý của ngài, có vẻ như Ủy ban ác ma không thành thật, ngài đã thu nhận hai cấp dưới của La Cơ Lãng khai gạo dưới trướng, thậm chí lại còn bắt Kê Đản Hoa – một trong quan chỉ huy tiền nhiệm cao cấp nhất của quân đoàn cổ thần, hiện tại trong thân thể Evelyn thậm chí còn có nhân vật quan trọng La Cơ Lãng khai gạo hồi sinh, đổi lại không biết tình huống gì, người bình thường chỉ e là đã gấp đến độ mỗi ngày đều vò đầu bứt tai, còn ngài lại không hề sốt ruột, mấy ngày nay ngày nào cũng thi đánh bài, đương nhiên kỹ thuật của ngài cũng không tồi.”

Bố Lỗ mới nói xong như vậy, Hạ Lạc Khắc mở mắt, rất nhanh khởi động nói:

“Đúng, tôi đã nói không phải vấn đề ở tôi, ADC của tôi mạnh như thế, sao có thể có vấn đề chứ?”

“Không phải thảo luận vấn đề này, Hạ Lạc Khắc đại nhân.”

Bố Lỗ tiếp tục nói:

“Ngài có kế hoạch gì chưa? Có cần tôi ra lệnh cho các người chơi phối hợp với kế hoạch của ngài không?”

“Lao vào ngục giam giam giữ cổ thần, sau đó trực tiếp xử lý cổ thần, rồi lại xông vào Ủy ban ác ma giết sạch bảy Đại Ma Vương, ông thấy kế hoạch này thế nào?”

Biểu cảm Hạ Lạc Khắc nhìn qua không giống như đang nói đùa, mà Bố Lỗ rất nhanh kích động nói:

“Thật không hổ là Hạ Lạc Khắc đại nhân, nhanh như vậy đã có một kế hoạch hoàn chỉnh như vậy, ngài yên tâm, tôi nhất định sẽ bảo các người chơi phối hợp cao nhất với ngài, chỉ cần bọn họ có thể đánh động, cổ thần đánh động, nhóm ác ma tin tưởng chúng ta, thì mặc kệ là cổ thần hay bảy Đại Ma Vương, thì không là gì trước mặt bọn họ cả.”

Bố Lỗ có vẻ như vô cùng tin tưởng các người chơi, không chỉ như vậy, sau đó ông ta còn đề nghị Hạ Lạc Khắc đầu tiên tấn công Lâm Đông Thành, lấy Lâm Đông Thành làm cứ điểm phát triển lớn mạnh lực lượng của bọn họ, vũ trang cho nhưng người chơi này, rồi lại tiếp tục huấn luyện bọn họ.

Đương nhiên đây là bước đầu tiên hoàn thành chinh phục toàn bộ thế giới.

Nhưng Hạ Lạc Khắc không có hứng thú gì đặc biệt với tham vọng của Bố Lỗ.

Sau khi Bố Lỗ thao thao bất tuyệt nói xong tham vọng và kế hoạch của ông ta, Bố Lỗ đột nhiên nhớ ra gì đó nói với Hạ Lạc Khắc:

“Đúng rồi, Hạ Lạc Khắc đại nhân có liên quan đến việc gần đây công ty Xí Nga vẫn luôn gửi tin cho ngài, ngài có xem qua chưa?”

“Tin gì?”

Hạ Lạc Khắc nghi ngờ hỏi, đương nhiên anh cũng không để ý công ty Xí Nga gì đó gửi tin gì cho anh.

“Chính là chuyện có liên quan đến việc muốn hợp tác với chúng ta mở rộng trò chơi thành phố ngầm này, hơn nữa họ đầu tư tổ chức thi đấu cấp quốc gia lần đầu tiên.”

Sau khi Bố Lỗ nói xong, máy tính trước mặt Hạ Lạc Khắc đột nhiên mở ra, rất nhanh tiến vào màn hình, hơn nữa còn văng ra một tài liệu, đương nhiên đây là Bố Lỗ hy vọng Hạ Lạc Khắc xem.

Sẽ sớm bắt đầu, nội dung của các tập tin trang như lời Bố Lỗ đã nói, do công ty Xí Nga gửi đến, nội dung và mục đích hợp tác cung cấp một số chương trình hợp tác trong tương lai, vv...

Trong đó trọng điểm là công khai thử nghiệm rộng khắp cả nước và mở server nước ngoài. Lại còn một cái khiến Hạ Lạc Khắc có vẻ thấy hứng thú, chính là Giải đấu quốc gia đầu tiên, sở dĩ không phải Giải đấu toàn cầu là vì trước mắt trò chơi “ Thành phố ngầm “ này không có server nước ngoài, toàn bộ đều đến từ Đông Phương đại quốc.

“Giải đấu quốc gia? Trên thế giới này người còn có thể tiến hành trận đấu sao? Giống như Liên minh huyền thoại vậy à?”

Hạ Lạc Khắc nghĩ nghĩ hỏi, dù sao anh cũng không ngờ trò chơi này ngoại trừ việc các người chơi chém giết lẫn nhau trong tự nhiên, và chiến đấu với danh nghĩa bang hội hoặc là đơn vị cá nhân, thì còn có thể tiến hành trận đấu.

“Tôi cảm thấy có lẽ là đấu trường trận đấu giống World of Warcraft vậy, tuy tính cạnh tranh và tính thưởng thức không bằng trò chơi Liên minh huyền thoại, nhưng là trò chơi độc nhất trên thế giới, tôi cảm thấy nếu chúng ta tổ chức giải đấu quốc gia thì sẽ tăng tính động viên hay là tính hữu ích với các người chơi, hơn nữa công khai thử nghiệm giải đấu quốc gia, cũng có thể tăng mức độ phổ biến của chúng ta ở quy mô lớn, sau khi chúng ta chiếm được Cây Thế Giới cung cấp ma lực cho chúng ta công khai thử nghiệm, có thể mời nhiều người chơi hơn gia nhập vào thành phố ngầm của chúng ta.”

“Chà, nghe có vẻ thú vị đấy, ông gửi cho công ty Xí Nga một lá thư bày tỏ việc chúng ta muốn thử hợp tác và để họ lên kế hoạch chi tiết.”

Hạ Lạc Khắc nói xong lại tắt máy tính, nằm xuống, nhưng Bố Lỗ hỏi thêm một câu:

“Vậy Hạ Lạc Khắc đại nhân chuyện có liên quan đến Ủy ban ác ma và quân đoàn cổ thần thì...”

“Tôi biết rõ, ngày mai tôi sẽ giết sạch bọn chúng.”

Hạ Lạc Khắc qua loa nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.