Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 280: Chương 280: Khảo cổ




Editor: Wave Literature

“Ngươi đang làm gì đấy?”

Hạ Lạc Khắc đứng sau lưng Cẩu Đản hỏi.

“Ta là vì tự do của Ngân Hà mà...”

Cẩu Đản chưa nói được nửa câu, vội vàng đứng lên, ngoan ngoãn đứng bên cạnh, sau đó hắc long dựng thẳng đồng tử trong mắt, ánh mắt chân thành tha thiết khác thường.

“Ta đang giúp ngài thí nghiệm trò chơi, ngài xem, ta vừa mới tìm được một công ty game không tệ, các trò chơi cũng không tệ, Hạ Lạc Khắc có thể thử xem.”

Hiện tại Cẩu Đản đã nắm giữ thuần thục kỹ năng ở chúng với Hạ Lạc Khắc, không thể không nói, tuổi còn nhỏ, năng lực học tập rất tốt, mặc dù chỉ có hai tuổi, nhưng với bản năng thiên phú của hắc long mà nói, trí thông minh của Cẩu Đản phát triển tương đối toàn diện.

“Chính là từng cái tiểu cầu, và rất nhiều ký tự như vậy, có gì vui không?”

Hạ Lạc Khắc nhíu mày, nhưng Cẩu Đản hưng phấn nhanh chóng giải thích.

“Ngay từ đầu ta cũng nghĩ như vậy, nhưng sau khi hiểu rõ tư liệu bối cảnh, chơi 30 phút, thực sự không thể kiềm chế được, xảy ra chuyện này, Hạ Lạc Khắc đại nhân, ta nói với ngài kỹ hơn một chút...”

Hạ Lạc Khắc mang theo thái độ nghi ngờ, ngồi xuống.

...

Hai ngày sau.

Á Sắt đến trụ sở của Liên minh Người mở đường, sau đó đi đến đại sảnh cổng dịch chuyển.

Từ khi các người chơi giúp dã thú đánh bại bọn Orge chiếm đoạt quê hương của dã thú, nơi bị các tên Orge đào không đâu vào đâu, bị các người chơi chiếm lĩnh triệt để.

Không chỉ như thế, các người chơi còn có nhiều hơn một nhiệm vụ mỗi ngày, khảo cổ.

Cái gọi là khảo cổ, cũng không phải đơn giản đào đất là xong việc.

Đương nhiên, Á Sắt không có gì để nghiên cứu trong lĩnh vực này, cũng chỉ có thể đào đất thôi. Nhưng lão đại Dây Gai Lý Công công nghệ khoa học, là người chơi am hiểu nhất công trình thổ mộc, nhiệm vụ hắn nhận được hoàn toàn khác so với người chơi chiến đầu điên cuồng Á Sắt.

Còn khác nhau chỗ nào, mặc dù lão đại Dây Gai Lý Công giải thích rất kỹ trên diễn đàn, nhưng nhiều kiến thức chuyên nghiệp như vậy, căn bản là không có ai hiểu được.

Chủ yếu chính là căn cứ tầng thổ nhưỡng và hoàn cảnh nham thổ xung quanh, tiến hành xác định vị trí nơi chôn giấu di sản.

Mặc dù người chơi không có bản đồ kho báu,

Nhưng khảo cổ học, không phải từ trước đến nay đều dựa vào bản đồ kho báu mà tiến hành.

Trong đạo lý khoa học, Á Sắt cũng không rõ, nhưng khoa học, bản thân nó tựa như là một thứ gì đó thần kì giống như ma pháp.

Đối với thế giới trò chơi, viện học tập khoa học kỹ thuật của các ngươi chơi, vậy mà cũng có thể sử dụng như là kỳ tích như vậy, có thể nói gì được ngoài việc cảm nhận sức mạnh của nhà sản xuất game?

“Á Sắt!”

Khi Á Sắt đang thông qua phù văn ma pháp trận dịch chuyển đến di sản La Cơ Lãng Khai Mễ đại ác ma, một yêu tinh xấu xí đang vui vẻ lanh lợi chạy đến chỗ hắn, trên đỉnh đầu có chữ Hi Nhĩ Ngõa Na Tư.

“Ngươi có thể xem là, người ta chờ ngươi đến bây giờ, ta cũng chưa từng khảo cổ, hai chúng ta cung đi khảo cổ đi.”

Hi Nhĩ Ngõa Na Tư mang theo mũ an toàn màu vàng, yểu điệu cầm một cái xẻng nhỏ trong tay, nếu như không cân nhắc đến cuống họng thô ráp của yêu tinh, Hi Nhĩ Ngõa Na Tư lựa chọn giới tính nữ, tiếng nói có lẽ rất dịu êm.

“Cái đậu xanh, vừa mới sáng đã buồn nôn, ngươi là tên người Hán gãy chân lại đi cưa cẩm một anh hùng.”

Hơn hết Á Sắt không trả lời Hi Nhĩ Ngõa Na Tư, lại thấy một yêu tinh khác từ phía sau chạy đến, là Mai Xuyên Khốc Tử.

Đi theo phía sau Mai Xuyên Khốc Tử còn có Gặt Lúa và Thiêu Đốt Lông Ngực, hiển nhiên đây là nhóm năm người làm bằng sắt cố định.

“Ngươi tranh thủ thời gian đi, phía dưới kia có rất nhiều người đang khảo cổ, hiện tại để vào nơi làm nhiệm vụ khảo cổ, phải xếp hàng đấy. Chúng ta còn phải đi khai hoang phó bản, mấy ngày không đánh rồi. Đừng cảm nhận nó, nó không tốt đâu.”

Thiêu Đốt Lông Ngực thúc giục.

“Các ngươi thi xong chưa?”

Á Sắt nhìn Mai Xuyên Khốc Tử, hỏi.

“Không, Gas tỷ nói muốn chờ ngươi, chúng ta đều đang đợi ngươi.”

Cẩu Đầu Nhân Gặt Lúa vừa dứt lời, Hi Nhĩ Ngõa Na Tư chạy lại đánh hắn ngã xuống.

“Bố mày bảo là chờ Á Sắt ca ca, các ngươi bay lượn chờ cái gì? A?”

Mọi người cãi nhau ầm ĩ mãi cũng thành thói quen, thậm chí không ai ngăn cản, Gặt Lúa tí nữa chết vì ngạt thở đang lấy hơi.

Mai Xuyên Khốc Tử đi đến bên cạnh Á Sắt, kéo Á Sắt qua một bên nói:

“Ta đã móc nối với lão đại Dây Gai Lý Công rồi, trước mắt hắn dẫn đội nhân viên là chủ lục đào móc ở hiện trường khảo cổ, mặc dù còn có các công hội lớn khác muốn lôi kéo hắn, nhưng bọn hắn sẵn lòng ưu tiên cho chúng ta thành quả khảo cổ và phần thưởng.”

“Hắn giá bao nhiêu?”

Á Sắt nhẹ gật đầu, hỏi.

Mai Xuyên Khốc Tử vươn một ngón tay, chớp mắt:

“Số này.”

“Mấy chữ số? Sáu? Bảy? Tám?”

Á Sắt nhìn Mai Xuyên Khốc Tử, nhưng Mai Xuyên Khốc Tử cười nói:

“Thì một chữ số, hắn muốn ngươi giúp hắn trong game thành lập một phòng thí nghiệm cỡ lớn, không phải có rất nhiều đất ở phố cổ trong tay lão Hạ sao? Trước đó khi chúng ta làm nhiệm vụ phá dỡ, di dời người dân ở phố cổ, hiện tại mặt đất của bọn hắn cũng là của lão Hạ. Dựa theo tính nước tiểu của trò chơi này, những mặt đất không thể không cần, Công hội Người mạo hiểm lại dùng không bao nhiêu, trên diễn đàn cũng đã dự đoán, mảnh đất ở phố cổ, cuối cùng phải được sử dụng cho người chơi, không làm tốt về sau còn có thể mua một cửa hàng cũ kĩ.”

“Cho nên Dây Gai Lý Công muốn làm một phòng thí nghiệm lớn ở Lâm Đông Thành? Tại sao hắn không tha cho chủ thành, hoặc là tha cho đám đầm lầy ngư nhân?”

Á Sắt cau mày hỏi.

“Đương nhiên là thuận tiện, vật liệu rất nhiều! Rất nhiều đạo cụ ma lực không thể dịch chuyển qua cổng dịch chuyển, chẳng lẽ lại vác về à? Với lại Lâm Đông Thành cũng an toàn, ví dụ có làm một chút thí nghiệm nổ, nổ xong thì hệ thống có thể tự chữa trị, ngươi nhìn chiến dịch của tín đồ Cổ Thần trước đó xem, chúng ta nổ tung Lâm Đông Thành như vậy, hiện tại không phải đã chữa trị rồi sao?”

Mai Xuyên Khốc Tử chắc chắn nói.

“Ta biết, chi phí không nhỏ, hơn hết chỉ cần hắn có thể lấy được phần thưởng nhiệm vụ di sản La Cơ Lãng Khai Mễ đại ác ma trước, sau đó giao cho chúng ta. Một phòng thì nghiệm là không có vấn đề, nhưng ta không dám hứa chắc thời gian.”

Á Sắt gật đầu.

“Hiểu rồi, hiện tại lượng ma thạch sản xuất nhỏ như vậy, làm một phòng thí nghiệm chắc chắn mất rất nhiều ma thạch, lão đại Dây Gai Lý Công có thể hiểu được.”

Hai người nói chuyện, chỉ nghe thấy tiếng có người đánh nhau cách đó không xa, hiển nhiên là giữa đại công hội lại phát sinh dã chiến.

Chỉ cần rời khỏi Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất và phố cổ Lâm Đông Thành, hệ thống trò chơi liền thiếu đi rất nhiều hạn chế với người chơi, chủ yếu nhất là không hạn chế đồng loại tấn công lẫn nhau. Phải biết rằng, Lâm Đông Thành và Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất, hiện tại đều là khu vực an toàn.

“Ta phát hiện ra rồi...!”

Phía trước có tiếng hô hoán lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.