Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 143: Chương 143: Không có chỗ nào an toàn để đi




Một bộ xương khô nhanh chóng chạy qua hành lang, hắn mặc bộ quần áo có dán số [56254], cầm một tờ giấy lớn trong tay, đó là tài liệu thử nghiệm của hắn.

Ở phía sau hắn là một trung sĩ Vu Yêu được dán dãy số [62521].

Hai Vu Yêu lần lượt bước qua cổng, đến vị trí bàn điều khiển của tầng bốn và nhanh chóng bắt đầu chuẩn bị cho kỳ thi.

Không lâu sau, trong thủy tinh cầu, xuất hiện năm con yêu tinh, bọn hắn tiến vào sân huấn luyện, bắt đầu thực hiện một số chuẩn bị cơ bản ở cổng, đặt ba lô xuống và kiểm tra áo giáp, vũ khí.

Hai Vu Yêu mở to mắt, nhìn chằm chằm vào hình tượng trong thủy tinh cầu, số [56254] còn nhấc tờ giấy lên và xem tài liệu của chính mình:

“Không có tấm khiên hình thuẫn.”

“Không có búa.”

“Không có mũ giáp!”

“Không có bom bàng quang!”

“Quá tốt rồi học trưởng!” Số [62521] hưng phấn hét lên với số [56254]:

“Bọn hắn đều chỉ ở độ khó của yêu tinh! Lần này ổn rồi.”

“Ổn mẹ nó!” [56254] đưa tay đánh vào đầu [62521] một cái rồi nói:

“Chiến lược tốt nghiệp bên trên đã nói, tuyệt đối đừng nhắc đến hai từ ổn! Nếu không muốn rớt tín chỉ, nhanh lên!”

“Phù phù phù!”

Số [62521] ở bên cạnh nhổ một bãi nước miếng.

Một trận chiến rất quan trọng đối với cả hai bên sắp bắt đầu.

.......

“A... quá khó đi... bản sao này! Chúng ta đánh tới nửa đêm mới qua!”

Âu Thực Mâu ngồi dưới đất, không phải là hắn thấy mệt mỏi mà bởi vì chân hắn bị gãy.

Lúc đánh boss cuối cùng, đã sắp thắng, nhưng khi con dã thú ngã xuống, vũ khí đã đâm vào chân Âu Thực Mâu và làm gãy chân của hắn.

“Bắt Cây Bảo ngươi thật là mạnh! Ngươi vừa dùng chiêu gì vậy? [ Trượt xẻng giết lão hổ] sao?”

Đầu số 0 bầu bĩnh cũng tán thành nói.

Bắt Cây Bảo có chút ngượng ngùng, cười nói:

“Không có, trước đây ta đã luyện qua một cuộc chiến vũ trang đầy đủ, ta đã vô tình trượt chân và cắt phải chân boss, đó không phải là một chiêu gì lớn.”

“Ta mặc kệ, dù sao ngươi cũng là lão soái! Cảm thấy sức mạnh của ngươi, nếu được trang bị đầy đủ, có khả năng đánh được người chơi đầu tiên Á Sắt! Ta cảm thấy mọi người ca ngợi Á Sắt quá nhiều.”

Âu Thực Mâu không phục nói:

“Nói không đúng, Á Sắt rất mạnh, lại là một thổ hào, được trang bị toàn bộ dịch vụ tốt, nhưng vẫn là người đầu tiên đấu với con nhện đầu đàn, thực sự rất mạnh. Mà hiện tại người ta là địa tinh, ngươi định cầm đầu đi đánh?”

Ngược lại Đầu số 0 bầu bĩnh rất xem trọng Á Sắt.

“Nói đến những con nhện dưới lòng đất, ngươi có cảm thấy rằng những con nhện bên trong hang ổ ngày càng ít đi không?”

So với [Á Sắt], người chơi huyền thoại đầu tiên,thì Bắt Cây Bảo quan tâm nhiều hơn đến chuyện tổ nhện.

Dù sao việc nâng cấp trang bị đòi hỏi vật liệu sinh học của nhện, nhưng bây giờ ở trong sâu lòng đất mới có tổ của nhện.

Mặc dù diễn đàn có bản đồ, một số ký hiệu được đánh dấu bởi các tiền bối trên các bức tường của hang động, tuy nhiên gần đây đã có một số người đầu óc có vấn đề, vẽ các biểu tượng trên vách đá, hại người khác đi sai đường.

Cũng có loại người chuyên tập trung vào việc phá hủy trải nghiệm chơi trò chơi của người khác.

“Trò chơi này thật kỳ quái, ngoại trừ bản sao đổi mới giết trộm chậm. Giết nhện quá nhanh, đương nhiên sẽ ít đi.” Đầu số 0 bầu bĩnh nói:

“Một người nào đó trên diễn đàn đã đề cập rằng cần phải phong tỏa hang ổ của nhện trong một thời gian để nó phục hồi, nghe nói rằng ở lối ra thứ 2 cũng tìm thấy lòng đất nhện, nhưng giờ vẫn chưa tìm thấy sào huyệt.”

Âu Thực Mâu cũng đi theo nói.

Ba người vừa thảo luận vấn đề này một cách nhiệt tình, vừa thu lại trang bị và hai thi thể của đồng bọn bị bỏ lại.

Trên người bọn họ treo đầy trang bị, kéo đi hai người kẻ bất tài, một người là bạn đồng hành, người còn lại không phải, cùng quay trở về ngục tối của vương quốc Vĩnh Hằng.

Bọn hắn hướng về phía hội trường nghĩa trang Vu Yêu để hồi sinh,

Đúng lúc trên đường còn gặp Mộc Pháp Sa, Mộc Pháp Sa đang kéo lấy một đống đất lớn, thấy được Bắt cây bảo và ba người bọn họ,và hai con yêu tinh đầy máu me, Mộc Pháp Sa nhanh chóng cúi đầu chạy.

“Cái Np này hỗ trợ chi tiết thực sự tốt.”

Mọi người khen một câu rồi tiếp tục đi hồi sinh.

......…

Âu Thực Mâu, Bắt Cây Bảo, Đầu số 0 bầu bĩnh cùng hai người chơi khác là [ Thằng hề bóng đêm] và [Nguyễn đường muội tử], đem tất cả các chiến lợi phẩm đem phân phối theo mức trung bình, có dị nghị thì cuộn điểm phân phối hoàn tất về sau.

Nguyễn đường muội tử đã nói:

“Không để cho ta kiểm tra chim hai chân thật sao?”

Âu Thực Mâu lập tức đưa tay:

“Không được, không được,trước đó các ngươi luôn chạm vào con chim của ta, lông chim của ta đã bị các ngươi sờ trọc, đêm qua, có một vài cô gái trẻ đến chạm vào con chim của ta, liền bị nôn mửa và nôn ra một bãi màu trắng sữa, không thể chạm vào, ta cảm thấy con chim của mình đang bị trầm cảm, không thể đứng thằng người lên khi bị lôi kéo và không có chút tinh thần.

“Phù!”

Nguyễn đường muội tử phun một bãi nước miếng vào Âu Thực Mâu.

Đầu số 0 bầu bĩnh cùng Thằng hề bóng đêm cười nhạo Âu Thực Mâu mấy câu, rồi Thằng hề cũng rời đi, cầm trang bị được giao đi trước.

Ba người nhóm Bắt Cây Bảo cũng cầm trang bị được giao đi giám định.

Bắt Cây Bảo lấy ra một cái búa, nhanh chóng bỏ một ít đồng tệ cùng giá trị danh vọng và hoàn thành việc nhận dạng:

[Búa cầm tay của vong linh( Lục sắc ưu lương)]

[Sức tấn công: 0-20]

[Trọng lượng: 25]

[Độ bền: 10]

[Xuất xứ trang bị: Vong Linh học viện · Sân huấn luyện]

[Yêu cầu cấp độ danh tiếng: Thành dưới đất- vương quốc Vĩnh Hằng danh vọng cấp 2]

[Trang bị mà các Vu Yêu của Vong Linh học viện đã chuẩn bị kỹ lưỡng giờ là của các ngươi.]

Bắt Cây Bảo cảm thấy vận khí cũng không tệ lắm, lục sắc ưu lương trang bị, cũng có thể bán được một hai trăm nhân dân tệ.

Ngược lại Âu Thực Mâu ở bên cạnh một mặt khó chịu hét lên:

“Oa a---! Tại sao bản sao lại cho ta trang bị rác màu xám! Thuộc tính phòng thủ thấp như vậy sao! Bản sao tiếp theo đều xui như vậy sao?!”

“Số lượng …” Đầu số 0 bầu bĩnh bên cạnh với biểu cảm do dự, nói với Âu Thực Mâu:

“Dao găm tốt, sức tấn công 0-25.”

“Mẹ!”

Âu Thực Mâu vừa mới mắng xong, trong cổng thông tin ở đại sảnh cách đó không xa, nhìn thấy một từng Thạch Đầu Nhân nhỏ đang khiêng đủ thứ đồ vật từ bên trong ra.

Bắt Cây Bảo kinh ngạc, có phải lại phát sinh ra một kịch bản mới.

Không xa phía sau, cánh cửa đại sảnh của lãnh chúa được mở ra, và lãnh chúa Hạ Lạc Khắc, người đang ngồi ở đó bước ra.

Những người chơi khác đang định chạy tới để xem chuyện gì đang xảy ra, nhưng liền bị Hạ Lạc Khắc khống chế, uy áp khiến bọn họ không thể nói chuyện cũng không thể di chuyển.

Hạ Lạc Khắc bước tới chỗ nhóm Thạch Đầu Nhân thương lượng một lúc, sau đó đưa Thạch Đầu Nhân nhỏ đến vị trí kho, không lâu sau nhìn thấy một đám người khiêng tất cả các loại gỗ, dây cung, vân vân rất nhiều nguyên vật liệu.

Phải mất hơn một giờ, Thạch Đầu Nhân mới không xuất hiện nữa, sau đó một Thạch Đầu Nhân đi theo Hạ Lạc Khắc thương lượng một lúc, rồi cúi đầu, từng người một bước qua cổng thông tin rời đi.

Rất nhiều người chơi suy đoán xem đó có phải là bước phát triển mới của kịch bản, nhưng những cái đầu gỗ kia để làm gì?

Bắt Cây Bảo cũng thấy kì lạ, sau đó thấy được Lão Hạ đi vào sảnh trước quảng trường, đứng viết chữ tại bảng thông báo.

Không lâu sau liền trở về đại sảnh của lãnh chúa, sau đó cánh cửa lại mở ra và một tấm bảng gỗ được treo lên -

[Đừng gõ cửa, gõ cửa số của ngươi sẽ biến mất.]

Sau đó, cánh cửa sảnh chính của lãnh chúa một lần nữa đóng lại.

Bắt Cây Bảo đợi cho đến khi Hạ Lạc Khắc rời đi, uy áp biến mất, một nhóm người nhanh chóng chạy đến bảng thông báo bên kia để xem bị tẩy cái gì thì liền thấy:

[Các con dân của vương quốc Vĩnh Hằng:

Để mọi người có thể mau chóng dọn sạch những cự tích xung quanh vương quốc Vĩnh Hằng, chúng ta đã nhập một nhóm nguyên vật liệu và sắp bắt đầu sản xuất các loại cung dài và cung ngắn.

Nếu các con dân muốn thu hoạch được cung dài và cung ngắn, hãy tiếp tục làm việc chăm chỉ và kiếm được danh vọng, nếu mức độ danh vọng đạt từ mức ba trở lên mới có thể mua cung dài hoặc cung ngắn, xin hãy nói với nhau.]

Mọi người xem xong đều ngây ngẩn cả người, trong đám người, người chơi trên đầu có mấy chữ [Nhiên Thiêu Hung Ngạo] với giọng tuyệt vọng, lầm bầm lầu bầu nói:

“Xong đời, lần này đi đâu cũng không an toàn…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.