Translator: Wave Literature
Y Phù Lâm đang ngồi đằng sau khu làm việc của Hiệp hội nhà thám hiểm.
Mặt mang theo nụ cười chuyên nghiệp, tay không ngừng ghi chép ủy thác của dân cư Đông Lâm Thành.
Nhìn bản đăng ký đều là ủy thác liên quan đến việc tìm gà, chăm sóc trẻ con, thông bồn cầu vân vân, có trong chớp mắt Y Phù Lâm giống như quay về việc mình từng làm ở liên minh thương nhân.
Những đăng ký ủy thác nhiệm vụ này, hầu như đều chuyển phát đến tay người chơi với tốc độ nhanh nhất, nhìn người chơi hào hứng đi làm những nhiệm vụ tốn công vô ích này, trong nội tâm Y Phù Lâm có chút cảm động và hổ thẹn.
Trước kia Y Phù Lâm, luôn cho rằng những người chơi đó thần kinh có chút vấn đề, mang ánh mắt sắc bén đối xử với bọn họ, nhưng sau khi nhìn thấy bọn họ nhiệt tình, thân thiện đối xử với những người già góa bụa cầu trợ giúp đó, Y Phù Lâm mới nhìn đến nội tâm chân chính dưới làn da xanh của bọn họ.
Ngay lúc Y Phù Lâm đang có chút cảm động, trước mặt anh ta xuất hiện mấy người da xanh còn có một tên kobold.
“Y Phù Lâm, chúng tôi tới nghe tư vấn một chuyện.”
Y Phù Lâm nhìn tiểu da xanh dẫn đầu có chút quen mắt, hình như là Mai Xuyên Khốc Tử, cái tên vô cùng kỳ cục.
Sở dĩ có ấn tượng đối với tiểu da xanh này là bởi vì anh ta thường xuyên tổ chức người tới đây nhận nhiệm vụ tập thể.
“Tôi có thể giúp gì cho các anh?”
Tuy rằng đối mặt không phải khách hàng, thế nhưng Y Phù Lâm vẫn mang theo nụ cười.
“Chúng tôi tới đây là muốn hỏi một chút về chuyện chuyển trận doanh, ID tên Vũ Trà này chuyển trận doanh rồi sao?”
Mai Xuyên Khốc Tử hỏi.
“Trận doanh? Vũ Trà?”
Y Phù Lâm sửng sốt một chút, cũng không quá rõ ràng đối với câu hỏi của tiểu da xanh trước mặt.
“A, tôi đã nói khẳng định mị ma không biết mà, hay chúng ta đi hỏi lão Hạ đi, lão Hạ là NPC có lẽ lại biết chuyện chuyển trận doanh đấy.”
Mai Xuyên Khốc Tử bọn họ nghe được Y Phù Lâm trả lời, thất vọng quay đầu rời đi, vừa đi còn vừa trò chuyện: “Trò chơi này cũng không có hệ thống điều tra chuyển trận doanh sao, nhỡ đâu bạn bè chuyển đi, chúng ta cũng không biết.”
Nhiên Thiêu Hung Mao oán trách nói.
“Đúng vậy, thiết kế quá không hợp lý.”
Sừ Hòa cũng gật đầu biểu thị tán thành: “Đăng bài kiến nghị lên diễn đàn đi, hy vọng phía công ty game có thể sớm ngày cải tiến, tạo ra hệ thống tìm kiếm.”
“Á Sắt ca ca, từ đầu biểu tình của anh thật đáng sợ...” Hi Nhĩ Ngõa Na Tư đột nhiên nhìn về phía Á Sắt trầm tư.”
Á Sắt lại ngẩng đầu mê man hỏi: “Hả?”
“Oa! Á Sắt, không lẽ cậu thích Vũ Trà rồi!”
Mai Xuyên Khốc Tử đột nhiên hỏi: “Ngẫm lại cũng đúng, dù sao Vũ Trà cũng là người dịu dàng nhất trong đám game thủ chúng ta, tính cách trong game đều tốt như vậy, khẳng định ngoài hiện thực còn tốt hơn nữa!”
“Á Sắt ca ca! Anh sẽ không thật sự thích Vũ Trà chứ?!”
Biểu tình của Hi Nhĩ Ngõa Na Tư nhìn qua có chút sụp đổ, thân là một địa tinh, có thể làm ra vẻ mặt như thế cũng có chút khó khăn cho cô ta.
“Không thể nào, là đám người Trảo Căn Bảo kia tới dò hỏi Vũ Trà, chúng tôi mới đến tìm Vũ Trà, Á Sắt không nói câu nào, chị Ngõa Tư đừng lo lắng, lòng Á Sắt chính là ở chỗ chị.”
Sừ Hòa mặt dày quay sang nói với Hi Nhĩ Ngõa Na Tư.
“Sừ Hòa cậu nói lời như vậy, cũng không sợ bị sét đánh chết sao?”
Nhiên Thiêu Hung Mao híp mắt vừa cười vừa nói: “Cậu dùng dáng vẻ này nói chị Ngõa Tư, cậu không đi lấy lòng Á Sắt à?”
“Không, Á Sắt đại ca dễ nói chuyện hơn chị Ngõa Tư nhiều.”
Vẻ mặt Sừ Hòa đứng đắn nói, có điều không đến một giây sau Nhiên Thiêu Hung Mao và Sừ Hòa đã bị Hi Nhĩ Ngõa Na Tư một trái một phải kẹp dưới nách: “Ha? Phế vật hai người coi ông đây không tồn tại à? Đương nhiên ông đây biết Á Sắt ca ca yêu ông đây? Còn cần các người nói lời vô ích à?”
Vài người ồn ào nhốn nháo ra khỏi Hiệp hội nhà thám hiểm.
Mà đúng lúc mấy người đi ra ngoài định đi tìm lão Hạ thử vận may một chút, một bộ xương khô liền chắn trước mặt bọn họ.
“Tôi có thể nghiên cứu mấy người một chút không?”
(Điều thứ 526: Bề tôi của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, tuân theo quy luật hành vi nhất định, số ít người nảy sinh tình cảm, hoặc là người yêu cũng đều biểu hiện buồn tẻ, đơn giản. Bọn họ quả thực giống như người lấy phương thức của công cụ để tồn tại giống công cụ.)
Ở trên một cuốn sách, cây bút đã xóa dòng này đi, sau đó viết xuống nội dung mới:
(Chỉnh sửa điều thứ 526: Phát hiện hoạt động tình cảm của bọn họ cực kỳ phức tạp, đang theo dõi nghiên cứu.)
“Cho nên, Á Sắt thích Vũ Trà, Hi Nhĩ Ngõa Na Tư thích Á Sắt, Mai Xuyên Khốc Tử thích Hi Nhĩ Ngõa Na Tư hoặc là Á Sắt, Nhiên Thiêu Đích Hung Mao và Sừ Hòa có thể thích lẫn nhau?”
Học Phách nhìn bốn địa tinh trước mắt cùng một tên kobold, cố hết sức làm rõ mạng lưới quan hệ.
“Chờ một chút, Học Phách có phải anh hiểu lầm chỗ nào không? Chẳng lẽ bây giờ đề tài thảo luận của chúng ta không phải làm tìm kiếm Vũ Trà sao?”
“Đúng vậy, dáng vẻ này của anh là phỉ báng tôi, tôi muốn đi kiện anh!”
“Thật kích thích, NPC dạy tôi yêu đương.”
“Không không không, đây cũng không phải yêu đương, suy xét đến thân phận đại hán chân thật của Hi Nhĩ Ngõa Na Tư, năm người cường tráng chúng tôi đây là loại hình- hiện trường JIAO.”
“Nhìn biểu tình của tôi đi.”
“Cái gì?”
“Tôi thường xuyên vì không đủ biến thái mà không hợp với các cậu đấy.”
“Mẹ kiếp! Ha ha ha ha ha!”
Học Phách nhìn năm người mồm năm miệng mười trước mắt, anh ta đã sắp không phân biệt rõ ràng ai đang nói cái gì rồi.
“Về vấn đề của các anh, tôi sẽ đề cập với lĩnh chủ Hạ Lạc Khắc.”
Học Phách quay sang nói với mấy người Mai Xuyên Khốc Tử.
Mai Xuyên Khốc Tử bọn họ còn vội vã đi xác nhận rốt cuộc Vũ Trà có chuyển trận doanh hay không, đương nhiên không có khả năng vẫn luôn ở lại chỗ của Học Phách, tuy rằng Học Phách chủ động tìm bọn họ khiến bọn họ có chút ngoài ý muốn, thế nhưng Học Phách nghiên cứu game thủ cũng không phải một lần hai lần, nghiệm cứu giải phẫu cơ thể sống anh ta đều làm rồi, cái này cũng không là gì.
Sau khi tách ra với đám Mai Xuyên Khốc Tử, Học Phách trực tiếp đi đến thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ tìm Hạ Lạc Khắc.
Công việc trước mắt của Học Phách ở thành phố ngầm chính là luyện kim kiêm chức người chế tạo vật phẩm ma pháp đồng thời ở trong bang hội Mạo Hiểm Giả.
Có điều luyện kim cũng được, chế tạo vật phẩm ma pháp cũng tốt, đều bởi vì nguyên vật liệu chưa đủ, nên không thể nào phát triển, phần lớn thời gian Học Phách ở lại bang hội Mạo Hiểm Giả quan sát muôn hình muôn vẻ người chơi qua lại.
Có điều bây giờ, anh ta lại có vấn đề nghiên cứu mới.
“Cốc cốc cốc.”
Học Phách gõ cửa đại sảnh của lĩnh chủ, cửa phòng mở ra, Học Phách đứng trước mặt Hắc Long Cẩu Đản còn đang buồn ngủ.
“A... Là Học Phách à.”
Hắc Long Cẩu Đản dùng móng vuốt nhỏ dụi dụi mắt, sau đó xoay người đi đến trong phòng.
“Nhớ đóng cửa lại.”
Cẩu Đản nói một tiếng, sau đó tự mình cuộn người lại, vùi ở một góc tường dùng bùn, cành cây, rễ cỏ còn có một chút chế phẩm kim loại xếp thành ổ nhỏ hỗn độn, nhanh chóng khò khè ngủ mất.
Mặc dù Hắc Long Cẩu Đản có ổ riêng của mình, thế nhưng mấy ngày nay, dường như Cẩu Đản vẫn luôn ngủ ở đại sảnh của lĩnh chủ.
“Có chuyện gì không? Học Phách.”
Hạ Lạc Khắc ngồi sau bàn, ngẩng đầu lên, nhìn về phía Học Phách.