Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 410: Chương 410: Ngươi tới làm gì?




Editor: Wave Literature

Mai Xuyên Khốc Tử vừa mới từ ma pháp trận trên Phi Không Đĩnh đi xuống, liền thấy một tên Nhuyễn Nê Quái giơ bảng trên sàn tàu Phi Không Đĩnh, đang nói chuyện với mèo đen Ba La.

Trên tấm bảng tên Nhuyễn Nê Quái giơ lên viết:

(Nhiệt liệt chào mừng Dong Binh Đoàn “Tên này không ai lấy” đã hạ cố đến trấn nhỏ xa xôi Hắc Hỏa Sơn này, tôi là Nhuyễn Nê Quái – hướng dẫn viên du lịch của các bạn)

Có điều là các người chơi đến đây, đa phần đều chưa rời khỏi bãi đất trống xung quanh Phi Không Đĩnh, tuy bọn họ đã thấy cổng ra vào “Trấn nhỏ xa xôi” ở ngay trước mắt.

Bởi vì mỗi người chơi đi ra từ cửa truyền tống, nên hệ thống nhắc nhở hiện lên thông báo:

(Xin đừng rời khỏi phạm vi xung quanh Phi Không Đĩnh, Lĩnh chủ Hạ Lạc Khắc sắp đến)

Có lời nhắc nhở như vậy nên đa số người chơi đều ở lại chỗ này, về phần một bộ phận rất nhỏ các người chơi chạy loạn khắp nơi, vẫn chưa kịp chạy đến “Trấn nhỏ xa xôi”, đã phát hiện mình không thể động đậy được nữa rồi.

Bởi vì trước khi Hạ Lạc Khắc đến đây, đã dùng uy áp cưỡng chế tất cả mọi người tiến vào cốt truyện của mình. Người chơi vẫn liên tục xuất hiện trong Ma Pháp Trận, đi xuống Phi Không Đĩnh, đi đến bãi đất trống tiến vào cốt truyện.

Về phần Hạ Lạc Khắc, cũng không sốt ruột bắt đầu cốt truyện của mình, mà đang nói chuyện sơ sơ với hướng dẫn du lịch Nhuyễn Nê Quái, để hướng dẫn du lịch dẫn mèo đen Ba La và Hắc Long Cẩu Đản mua sắm trước.

“Đợi một chút đã, không phải đoàn năm ngàn người mua sắm sao?”

Lúc nghe thấy cùng đi theo mua sắm chỉ có một con mèo và một con rồng đen lạ lùng, hướng dẫn du lịch Nhuyễn Nê Quái hoàn toàn bị lờ mờ rồi.

“Ông anh có vẻ hiểu lầm rồi, ông anh xem thường năng lực mua sắm của mèo đen thì tôi còn hiểu được ít nhiều, nhưng tôi chính là Hắc Long nha, xin tự giới thiệu một phen.”

Hắc Long Cẩu Đản di chuyển thân hình mập mạp ra, nó ngẩng đầu lên, nhìn về phía Nhuyễn Nê Quái.

“Tôi là Đại lĩnh chủ của gò núi, người đã cứu vớt Ngải Trạch Lạp Tư, là vua tàu lửa của Núi Đá Đen, vệ sĩ của Tắc Nạp Lưu Tư, Tư lệnh hạm đội Huyết Phàm, dũng sĩ Nạp Lỗ, trợ thủ của A Nhĩ Đạt...”

Nó đang nói, Hạ Lạc Khắc nhịn không được nhíu nhíu đầu mày: “Cậu cũng chơi World of Warcraft? Server nào?”

“Được Bruce thuyết phục, tôi chơi bản cũ, mấy ngày trước mới vừa mở server, lúc tôi phục vụ khách, có người đã tặng cho tôi một tài khoản. Ngay từ đầu phải đi Hoắc Lan, nhưng trên diễn đàn thảo luận, ở đó các người chơi đều chọn thức ăn nhanh đầu tiên, cho nên tôi không đi nữa.”

Cẩu Đản nhanh chóng trả lời.

Hạ Lạc Khắc gật gật đầu, sau đó nhìn về phía hướng dẫn du lịch Nhuyễn Nê Quái đang trợn mắt há hốc mồm: “Chính anh nghe được rồi đấy, năng lực mua sắm của một mình Hắc Long là không thể nghi ngờ, huống chi nó còn có nhiều danh hiệu vĩ đại như vậy. Bây giờ nhanh lên đi thôi.”

Hướng dẫn du lịch Nhuyễn Nê Quái đương nhiên đã bị dăm ba câu của Hạ Lạc Khắc thuyết phục, sau đó dần theo mèo đen Ba La và Hắc Long Cẩu Đản đi về phía phố mua sắm trong trấn nhỏ xa xôi.

Sau khi hướng dẫn du lịch Nhuyễn Nê Quái dẫn theo Hắc Long Cẩu Đản và mèo đen Ba La tạm thời rời khỏi, Hạ Lạc Khắc đi tới trước mặt các người chơi, sau đó dang hai tay ra, nói với các người chơi: “Hỡi các dũng sĩ của Vĩnh Hằng Quốc Độ! Lâm Đông Thành gặp nguy hiểm, nhất định phải do chúng ta tới giải quyết! Tôi có thể cảm nhận được, nơi này đã bị quân đoàn Vực Sâu làm cho ô nhiễm, toàn bộ vùng đất này đang tỏa ra hơi thở suy sút, nếu chúng ta không giải cứu người dân nơi này, mà cứ chờ đợi bọn họ, thì chỉ có tận thế! Hỡi các dũng sĩ! Hãy dùng thời gian để thiết lập một cứ điểm! Vài ngày sau chúng ta sẽ xuất phát, thăm dò Núi Đá Đen và trong thời gian này, hãy tìm kiếm càng nhiều thông tin càng tốt, tìm người mà các bạn có thể tìm, dùng tất cả các phương pháp mà các bạn có thể dùng! Tra rõ sự thật về việc đội buôn bán Lâm Đông Thành bị tập kích!”

Hạ Lạc Khắc nói xong, trước mặt tất cả người chơi đều xuất hiện một nhiệm vụ:

(Tên nhiệm vụ: Điều tra trấn nhỏ xa xôi Hắc Hỏa Sơn)

(Mô tả nhiệm vụ: Trấn nhỏ xa xôi đang gặp nguy hiểm, cuộc sống thường ngày đã bị phá vỡ, hàng hóa và vật tư của Lâm Đông Thành đã bị cướp bóc giữa đường, điều này rất có thể là do quân đoàn Vực Sâu làm, chúng ta nhất định phải điều tra rõ ràng)

(Mục tiêu nhiệm vụ: Điều tra trấn nhỏ xa xôi, tìm kiếm người có hiểu biết và thu thập cành nhiều thông tin càng tốt)

(Phần thưởng nhiệm vụ: Mỗi một tin tức có ích, sẽ có thể đổi được phần thưởng danh vọng và tiền trò chơi)

Tuy khen thưởng nhiệm vụ rất mơ hồ, nhưng dù sao cũng thuộc loại nhiệm vụ có cốt truyện lớn, Hắc Hỏa Sơn này, chỉ nhìn từ xa, cũng đã có thể thấy vô cùng hùng vĩ đồ sộ, huống chi còn có một trấn nhỏ rộng lớn như vậy nằm ngay trước mặt, không cần phải nói, đoạn cốt truyện lớn này hoàn toàn đầy màu sắc.

Đương nhiên, trước khi tiến vào trấn nhỏ xa xôi, các người chơi còn phải hoàn thành một việc khác, đó là thành lập cứ điểm tạm thời! Dùng để bảo vệ chiếc Phi Không Đĩnh đỗ lại trong này.

Dù sao, nơi này cũng là lãnh địa bị quân đoàn Vực Sâu làm cho ô nhiễm!

- --

Trấn nhỏ xa xôi, là một trấn du lịch nhỏ nằm dưới đường vào Hắc Hỏa Sơn, tuy ngọn Hắc Hỏa Sơn sau lung từng phun trào nhiều lần, nham thạch nóng chảy phun ra đều cao đến mấy chục mét, nhưng người trong trấn nhỏ xa xôi vẫn có một cuộc sống nhàn nhã thong dong, hòa bình mà lại an bình.

“Ầm!”

Lại là một tiếng động từ núi lửa ở phía xa.

Trong bối cảnh dung nham phun trào, một địa tinh tuổi đã già nằm trên xích đu, vừa uống trà chiều, vừa cảm khái nói: “Thật sự là một ngày yên bình...”

Nơi này nằm ngoài cổng tổng bộ của đội canh gác trấn nhỏ xa xôi, một người thú thân hình cao lớn, mặc chế phục màu nâu vừa lấy được, đội mũ cao bồi miền viễn tây, đẩy cửa đi ra.

“Anh Đào tiên sinh, chúng tôi đã xem qua lý lịch của ngài, hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của đội canh gác trấn nhỏ xa xôi chúng tôi, nhưng tôi có chút không hiểu rõ...”

Một địa tinh dò xét thò ra, mặc đồng phục giống với Anh Đào, nhưng trên vai cài nhiều hoa hơn, đương nhiên là thân phận cấp bậc cũng cao hơn.

“Một thành phố lớn như Lâm Đông Thành, vì sao ngài lại từ chức chứ?”

“Trên thực tế, là vì tôi đã bị một người bạn từng quen biết lừa dối, vì bọn họ làm chuyện gây tổn hại đến Lâm Đông Thành, xuất phát từ tự trách nên tôi mới rời khỏi nơi đó.”

Anh Đào cũng không giấu diếm, mà nhanh chóng nói rõ nguyên nhân bên trong.

Làm tiểu đội trưởng của đội canh gác Lâm Đông Thành, cuộc sống của Anh Đào vốn rất vui vẻ và sung túc, tuy thường xuyên có người chơi Vĩnh Hằng Quốc Độ đến Lâm Đông Thành phạm tội khiến gia tăng lượng và độ khó công việc cho anh ta. Nhưng những thứ này đều là một phần công việc, về sau Bang Đức tự sát bỏ mình tìm được anh ta, bảo anh ta đi điều tra tin tức về thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, sau này sự thật chứng minh rằng, thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ không làm chuyện gì tổn hại đến Lâm Đông Thành.

Không chỉ như vậy, đám quái nhân trong pháo đài quái nhân, lại cùng nổi dậy với tên Ma Căn bị giam giữ, khởi xướng tấn công thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ. Mà Bang Đức cũng đã thông đồng với một số người trong Liên minh thương nhân, muốn hãm hại thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, làm suy yếu sức mạnh của họ, làm cho cuộc chiến giữa thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ và Ma Căn rơi vào thế bất lợi.

Liên minh thương nhân vốn nghiêm khắc duy trì thế trung lập, vậy mà lại xuất hiện vụ bê bối như thế này, báo cáo chi tiết của thành chủ Lâm Đông Thành – Ni Cổ Lạp Tư đã vạch trần điểm này, một phản ứng dây chuyền được kích hoạt, giống như một sự xáo trộn lớn trong Liên minh thương nhân.

Mà phần lớn sự thật, đều đã bị che giấu theo việc Bang Đức tự sát.

Ngoài ánh sáng Anh Đào không chịu bất cứ ảnh hưởng gì, tuy chủ tâm của anh ta là vì Lâm Đông Thành, nhưng dù sao cũng trái với quy định của Liên minh thương nhân, cho dù Ni Cổ Lạp Tư không truy cứu trách nhiệm của anh ta thì anh ta cũng không còn thể diện để tiếp tục ở lại Lâm Đông Thành, sau khi từ chức, anh ta đi tha hương đến Hắc Hỏa Sơn, nơi này cách xa Lâm Đông Thành và thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ.

Trên thực tế, vẫn còn một lý do khác từ chức và ra đi mà Anh Đào không nói với cảnh sát trưởng trấn nhỏ xa xôi, đó chính là anh ta đã không định tiếp tục quấn quýt lấy mấy tên nhóc con cổ quái trên đầu có chữ xanh lá kia nữa.

Anh Đào buông bỏ lòng hiếu kỳ của mình xuống, toàn thân thoải mái.

“Được rồi, tuy tôi cảm thấy hoàn toàn không cần thiết phải có cái này, nhưng tôi vẫn hoàn toàn tôn trọng quyết định của anh, hi vọng anh có thể vui vẻ khi làm việc ở nơi này của chúng tôi.”

Cảnh trưởng nói với Anh Đào xong, hai người bắt tay.

“Yên tâm đi, tôi sẽ đặc biệt chú ý trấn nhỏ xa xôi thật tốt!”

Anh Đào cũng mỉm cười từ tận đáy lòng.

Anh ta nhìn về phía trấn nhỏ xa xôi yên bình phía trước, hít sâu một hơi, từ nay trở đi, mình sẽ bắt đầu một chặng đường mới trong cuộc sống từ nơi này! Tạm biệt mọi phiền não trong quá khứ!

Lúc anh ta nghĩ như vậy, có vài yêu tinh với ký hiệu màu xanh lá trên đỉnh đầu đi qua trước mặt anh ta, bọn họ cũng thấy Anh Đào, có người hô:

“Mẹ kiếp! Đây không phải Anh Đào – Đội trưởng đội canh gác của Lâm Đông Thành sao?! Vì sao lại ở chỗ này chứ?!”

“Nhanh chóng đăng bài đi! Theo kinh nghiệm của tôi là như vậy!”

“Chết tiệt, đừng uống nước! Giữ lại nước cho tôi!”

Nhóm người trước mắt, kêu lên như vậy.

- --

Văn phòng đội canh gác trấn nhỏ xa xôi.

Anh Đào ngồi sau mặt bàn tồi tàn, bên ngoài xếp một hàng rồng rắn dài, đều là các người chơi trên đầu có ký hiệu màu xanh lá, họ vì một nguyên nhân nào đó, đến đây xếp hàng hoặc đến đây tìm kiếm thông tin.

Đương nhiên, ở ngoài mặt không thể nói như vậy, theo quy trình mà nói, bọn họ đến để báo án!

“Anh đến trấn nhỏ xa xôi làm gì?”

Một người chơi cuối cùng cũng đến được chỗ Anh Đào “báo án”, anh ta ngồi xuống trực tiếp hỏi.

“Nếu cậu tới hỏi chuyện của tôi thì bây giờ ra ngoài đi, còn nếu đến để “Báo án” thì khẩn trương nói.”

Sự không kiên nhẫn trên khuôn mặt Anh Đào đã không còn, thậm chí thiếu kiên nhẫn cũng bị bào mòn rồi.

“Tôi qua đây báo án, quân đoàn Vực Sâu đã làm mục nát nơi này, ngày tận thế sắp xảy ra, anh nói cho tôi biết anh tới làm gì?”

“Người kế tiếp.”

Anh Đào mặt không đổi sắc nói ra phía sau.

Rất nhanh người chơi xếp hàng phía sau kéo người kia đi, một người chơi khác vẫn luôn xếp hàng phía sau hưng phấn ngồi xuống, sau đó chờ mong nhìn Anh Đào, người chơi kia hỏi: “Anh đến trấn nhỏ xa xôi làm gì?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.