Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 233: Chương 233: Nhà nước phát đường thực sự đáng ghét




Editor: Wave Literature

Đường phố treo đầy đèn ma pháp, mọi người xếp thành một vòng tròn lớn, vây quanh hai người ngã trên mặt đất, bàn tán xì xào.

Hạ Lạc Khắc mang theo một đám người xuyên qua vòng tròn người ấy, chỉ thấy được trong vòng tròn người ấy, có một yêu tinh ngã trên mặt đất, toàn thân run rẩy, miệng sùi bọt mép.

Rất hiển nhiên, đây là một yêu tinh phát bệnh rồi ngã xuống đường phố, khiến quần chúng hung hăng vây xem.

Các người chơi đi theo Hạ Lạc Khắc, hơn hết đều không nói gì, thì bị uy áp của Hạ Lạc Khắc khống chế, đưa vào hình thức kịch bản.

Hạ Lạc Khắc nhìn yêu tinh nằm trên mặt đất, nhíu mày.

“Cự ô! Cự ô! Cự ô!”

Một con trùng cứu hộ nhanh chóng chạy đến, ngồi trên trùng cứu hộ là một người hô và ra ký hiệu để mọi người tránh đường, trên thân trùng cứu hộ dán chữ “Xe cứu thương của Bệnh viện trung tâm Chắc chắn phải chết“.

Trùng cứu hộ nhanh chóng dừng lại. Sau đó có mấy người nhảy xuống, y tá mặc đồng phục trắng và bác sĩ chế ngự yêu tinh, dã thú, Sử Lãi Mỗ nhảy xuống, chạy đến chỗ yêu tinh nằm trên mặt đất.

“Tránh ra! Tránh hết ra! Chúng ta là nhân viên chữa bệnh!”

Một bác sĩ dẫn đầu vừa hô vừa mang người chạy đến, sau đó ngồi xổm xuống đất và bắt đầu xem xét thân thể bị thương của yêu tinh kia.

“Trên cổ người bị thương có vết cắn rõ ràng, lạnh cả người, miệng sùi bọt mép, mặt xanh lét, dường như là trúng độc!”

“Bác sĩ, mặt yêu tinh có màu xanh.”

Y tá Sử Lãi Mổ tốt bụng bên cạnh nhỏ nhẹ nhắc nhở, nhưng bác sĩ lại quát lớn:

“Nói gì đó, chẳng lẽ ta không biết sao, hắn là lục lại càng thêm lục, không được, nhất định phải cắt bỏ phần trúng độc của hắn, đặt lên trùng, chuẩn bị cắt bỏ cả vòng cổ! Ngươi cần lập mã thiết để loại trừ vị trí bị thương, có thể sống sót hay không, chỉ có thể nhìn vào chính khát vọng sống của hắn có đủ mạnh hay không.”

“Không xong rồi! Bệnh nhân ngừng thở rồi!”

“Nhanh! Chuẩn bị giải phẫu cắt phổi!”

Một đám y tá mau chóng đỡ yêu tinh nằm dưới đất lên, đưa lên người trùng cứu hộ, sau đó là một hồi âm thanh “Cự ô! Cự ô! Cự ô” rời đi.

Sau khi bọ cánh cứng rời đi không bao lâu, đám người tản ra, vẫn có người đang thảo luận xem yêu tinh vừa rồi sợ là sẽ không sống được lâu.

Chỉ có Hạ Lạc Khắc đại nhân nhìn trùng cứu hộ rời đi, hình như có suy nghĩ gì đó.

“Hạ Lạc Khắc đại nhân, có chỗ nào không ổn sao?”

Âm thanh của Bố Lỗ xuất hiện trong đầu Hạ Lạc Khắc, Hạ Lạc Khắc lắc đầu:

“Không, không liên quan gì đến chúng ta.”

- ---

Hạ Lạc Khắc dẫn các người chơi đi chơi hơn nửa đêm, nửa đường thì Y Phù Lâm buồn ngủ quá nên trở về phòng nghỉ ngơi.

Kết quả là có 3 phòng, chia ra cho dã thú, Vưu Đạt 1 phòng, Học Bá 1 phòng, và Mị Ma một mình một phòng.

Về phần Cẩu Đản, đi chơi quậy phá cùng các người chơi cả đêm.

Sáng sớm, Vưu Đạt tỉnh lại, sau đó một đám người đông nghịt mở Phi Không Đĩnh lên để quay trở về trong thành dưới đất.

Cẩu Đản mệt mỏi cả đêm, sau khi trở về Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất thì tìm đến ổ của mình ngủ.

Về phần các người chơi khác, có khoảng một nửa người đăng xuất tại Phi Không Đĩnh, còn lại thì đến Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất không được bao lâu thì cũng đăng xuất đi ngủ. Dù sao đã online lâu như vậy, đã là chuyện vượt ngoài mức giới hạn.

Mà đối với các người chơi lần này tham gia vũ hội tại Lâm Đông Thành, tự nhiên được đưa lên diễn đàn đầu tiên.

Khi Hạ Lạc Khắc đang xem diễn đàn, có rất nhiều hồi âm cho bài viết trên, có những nội dung sau:

(Báo cáo tại chỗ toàn bộ vũ hội Lâm Đông Thành, có liên quan đến chuyện chính thức phát kẹo)

“(^^) chào mọi người, ta là Mai Xuyên Khốc Tử.”

Đã lâu không gặp, mới đây xuất hiện một nhóm người chơi ưu tú, trên diễn đàn tuyên bố rằng có đủ loại dinh dưỡng, là bài viết có nội dung, dẫn đến bài viết mới đây lộ ra ánh sáng tương đối ít, nhưng lần này tuyệt đối là tin tức quan trọng, mọi người nhớ kỹ trang đầu của ta.

Sự thật đã chứng minh, quá nhiều nhiệm vụ xây dựng gan dạ trong trò chơi này mỗi ngày tuyệt đối là không có lỗi, từ sau khi hệ thống tích điểm nhiệm vụ hằng ngày thượng tuyến thần không biết quỷ không hay. Ta và đám bạn của ta, bỏ ra nhiều thời gian, duy trì những phần này ở trình độ rất cao.

Hôm qua nhận được nhiệm vụ đặc biệt, đi theo lão Hạ tham gia vũ hội Lâm Đông Thành.

Lâm Đông Thành làm một thành phố NPC đặc biệt, ta tin rằng sau khi Lâm Đông Thành trải qua mấy trận chiến tranh trước, mọi người nhất định vô cùng quen thuộc với Lâm Đông Thành, hiện tại trong phòng của ta vẫn còn đồ nội thất từ Lâm Đông Thành chuyển về, dùng rất tốt.

Mà địa chỉ vũ hội lần này được tổ chức ở một khuôn viên ngoại ô Lâm Đông Thành, ở đây ta lại bùng lên một chút chế tác của trò chơi, rất là tinh tế, thậm chí ta không nói điều đó để mọi người nhìn bố trí đồ ở hiện trường:

(Hình ảnh)...

Kịch bản lần này đưa ra một chút nhân vật mới, trong tương lai có thể sẽ có nhiệm vụ mới, bao gồm cả thượng vị ác ma An Đức Lỗ:

(Hình ảnh)...

Vẫn còn có một nhiệm vụ về dã thú đạo sư Thánh Quang, thông qua việc dã thú sụp đổ khóc lóc kể lể, chúng ta đã biết dã thú ban đầu là chủ nhiệm phòng làm việc tại Lâm Đông Thành - con rể của thành chủ Dương Thông Đầu, yêu quý cấm kỵ sức mạnh Thánh Quang, cũng chính là yêu quý học tập.

Sau khi quân đoàn Cổ Thần tấn công Lâm Đông Thành, nhạc phụ của hắn phủi sạch quan hệ với hắn, lừa hắn nói rằng hắn muốn bị cắt chức, không thể làm thành chủ bảo vệ hắn, để hắn rời khỏi Lâm Đông Thành, chạy tới tìm lão Hạ. Kết quả là kịch bản vũ hội hôm nay, phát hiện nhạc phụ của hắn căn bản không phải là mất chức mà là thăng chức.

Dã thú cảm giác được sâu sắc sự lừa gạt chỉ hy vọng tham gia tranh tài “Kỵ sĩ hắc ám”, sau đó gặp vợ hắn một lần.

Đủ loại nguyên nhân bên ngoài (cũng chính là kịch bản trò chơi cần), dã thú không thể báo danh mình tham gia. Cho nên 40 người chơi đều báo danh tham gia, tiếp theo là chờ cuộc tranh tài bắt đầu.

Về phần tranh tài có cách ghi danh khác hay không, ta cũng không biết rõ.

Đến đây cũng không còn vấn đề gì, tổ chế tác làm kịch bản điêu khắc cát cũng là điều dễ hiểu.

Nhưng về sau chúng ta hãy tập nhảy, tập thể dục theo đài giúp lão Hạ cool ngầu hơn, ta vẫn không thể hiểu được (toàn bộ kế hoạch thất bại).

Ừm, sau khi tổ chế tác bắt đầu phát kẹo.

Lúc đầu tiểu tỷ tỷ Mị Ma Y Phù Lâm của chúng ta, vẫn muốn mời lão Hạ khiêu vũ. Yêu tinh như ta cũng nhìn ra dụng ý đặc biệt của tiểu tỷ tỷ Mị Ma, ngươi nói khiêu vũ bình thường là không có vấn đề gì, kẹo này cũng là bình thường, không có vị ngọt đặc biệt.

“Nhưng làm sao thực hiện được, đến đọa thiên sứ cũng muốn làm bạn nhảy của lão Hạ đây?”

Không nói nhảm nhiều lời, ta đưa lên hình ảnh của đọa thiên sứ:

(Hình ảnh)...

Đến thì đến ngay đi, mấu chốt là sau khi cô ấy tới, phong cách vẽ ấy, khung cảnh ấy, đơn giản thật giống như phong cách đô thị thấp kém được sử dụng để làm khung cảnh, người người cũng mơ ước đối với đọa thiên sứ này, thậm chí An Đức Lỗ còn đứng ra chủ động tỏ tình đọa thiên sứ.

Dựa vào hành động có thể tính toán trước, đọa thiên sứ kia cũng không đáp lại An Đức Lỗ, trực tiếp đi đến trước mặt Hạ Lạc Khắc, sau đó yêu cầu lão Hạ làm bạn nhảy.

Ta có thể gặp bố ngươi, chẳng lẽ người chơi không phải nhân vật chính sao? Vì sao không bố trí đọa thiên sứ này cho chúng ta?

Sau đó cũng không cần nói, đọa thiên sứ và Y Phù Lâm một trái một phải chen vào bên người lão Hạ, ngay cả Cẩu Đản chủ nhân của chúng ta cũng không có chỗ ngồi, hình ảnh đây:

(Hình ảnh)...

Sau khi vũ hội trôi qua, chúng ta còn vô cùng may mắn được ở lại Lâm Đông Thành đi chơi một đêm!

Mặc dù trước đó đã đến Lâm Đông Thành, nhưng lúc ấy chỉ là đến giải cứu thành phố này, chúng ta là sứ giả của chính nghĩa, nhưng lúc ấy mọi người Lâm Đông Thành đều trong tình trạng hôn mê. Mà lần này, tình huống của chúng ta ở Lâm Đông Thành rất khác nhau, chúng ta hưởng thụ thế giới lòng đất muôn màu muôn vẻ về đêm.

Cuối cùng, chúng ta theo Hạ Lạc Khắc đại nhân ăn chơi tứ phía, còn chứng kiến một yêu tinh bị thương ngã xuống đất, sau đó bị nhân viên y tế mang đi, trước mắt không biết kịch bản này có ý nghĩa gì.

Có liên quan đến cuộc sống về đêm ở thế giới lòng đất, ta sẽ đặt tại một bài viết khác để giới thiệu kỹ hơn cho mọi người!

Hạ Lạc Khắc xem hết bài viết, âm thanh của Bố Lỗ nhanh chóng vang lên:

“Hạ Lạc Khắc đại nhân, yêu tinh kia có vấn đề gì không? Ta thấy dáng vẻ ngài lúc ấy hơi chú ý phải không?”

“Không có vấn đề gì, chỉ là yêu tinh kia mang theo hơi thở của Tát Mạch Nhĩ trên người.”

Hạ Lạc Khắc nói rất thẳng thắn.

“Tát, Tát Mạch Nhĩ?”

Bố Lỗ hơi kinh ngạc, hơn hết Hạ Lạc Khắc cũng không nói gì nữa, mà có một là thư từ trong trung tâm, rất nhanh bị đưa đến.

(Gửi đến lãnh chúa Hạ Lạc Khắc tôn kính - Liên minh thương nhân).

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.