Editor: Wave Literature
(Tác Tát Hưu Tư: “Quá thảm, tất cả đều bị làm mờ.”)
(IamUnique: “Tôi thường bởi vì không đủ ngu ngốc nên mới không hợp với mấy người.”)
(Siêu Cấp Mãnh Quỷ Phân Thân: “Đầu tiên là chiên dầu, sau đó là hấp, còn có một người không quay lại đang làm sashimi.”)
(Dạ Khẩu Miêu: “Hoàn mỹ... Cái quỷ ấy! Cái cống này, tôi không thể nào khắc phục được chướng ngại tâm lý??? Hơn nữa thứ đồ chơi này chỉ thông đến bên ngoài tường thành thôi, các người trốn ngay dưới mí mắt quái nhân, sẽ không bị chặn lại, một người đi ra liền giết chết một người sao?”)
...
Trên đây chính là comment của các người chơi đối với kế hoạch của Mai Xuyên Khốc Tử.
Mặc dù người chơi phản đối kế hoạch này từ nhiều góc độ, thế nhưng cũng có người ủng hộ, giống như những những kế hoạch công lược khác, có người duy trì cũng có người phản đối.
Hạ Lạc Khắc chọn lựa vài loại từ đó, tiến hành phân tích cặn kẽ, cuối cùng vẫn theo đề nghị của Bố Lỗ làm ra quyết định để bọn họ tùy tiện chơi.
“Hạ Lạc Khắc đại nhân, người chơi luôn thích cách chơi tự do, hoàn toàn không cần phải vì bọn họ mà tăng thêm hàng rào hạn chế, hơn nữa cho dù có kế hoạch tác chiến cặn kẽ, bọn họ cũng sẽ không thành thành thật thật chấp hành. Năm nghìn người chơi, cho dù chỉ có một nửa người tham gia vào chiến dịch, cũng có thể chấp hành đủ loại phương án tác chiến theo mọi hướng.”
Bố Lỗ nói.
Hạ Lạc Khắc suy nghĩ một chút cũng thấy có lý, nhiều kế hoạch tác chiến, ngược lại sẽ có hiệu quả giảm thiểu thương vong, nếu có thể giảm thiểu thương vong thì sẽ giảm bớt thu nhập, rất rõ ràng là phù hợp với lợi ích thực hiện!
Hạ Lạc Khắc quyết định từ bỏ không để ý, đồng thời sau khi toàn bộ người chơi đi điều tra sống lại rồi trở về thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, anh liền tổ chức một cuộc họp nhân viên của thành phố Vĩnh Hằng Quốc Độ.
Sau khi Học Phách nhận được thông báo mở họp, trước tiên anh ta cầm sổ và bút, rời khỏi bang hội Mạo Hiểm Giả đang bận rộn phục vụ, từ đại sảnh cửa truyền tống của Lâm Đông Thành trở về thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ.
Về phần Y Phù Lâm, bởi vì không phải là nhân viên chính thức của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, mà là lấy thân phận khách tới hỗ trợ bang hội Mạo Hiểm Giả. Đương nhiên sẽ không nhận được thông báo mở họp, thế nhưng qua nét mặt của Y Phù Lâm, cô ta vẫn rất chờ mong có thể đi tham gia hội nghị của công nhân viên chức.
Có điều đây không phải chuyện mà Học Phách phải nhọc lòng.
Bên ngoài đại sảnh của lĩnh chủ thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ đã có không ít game thủ tụ tập, bọn họ đang thảo luận về “NPC” sôi nổi tiến vào đại sảnh thành chủ, có phải là muốn dự định triển khai cốt truyện mới hay không.
Khi bọn họ thấy Học Phách đi ra từ đại sảnh cửa truyền tống, đương nhiên lại bắt đầu nhòm ngó Học Phách một trận.
“Ôi trời! Học Phách cũng tới kìa!”
“Rốt cuộc là cốt truyện gì mà trâu bò vậy chứ?!”
“Trời ạ, hình như tất cả NPC đều đến đại sảnh của lĩnh chủ, tôi cũng muốn đi vào!”
“Tiểu yêu tinh không thể đi.”
“Tiểu yêu tinh là đặc thù đấy.”
“Học Phách! Học Phách! KHi nào anh và lão Hạ sẽ ở bên nhau!”
“Ở đây điên rồi, mau lôi đi đi.”
...
Những chuyện vây xem như vậy chỉ giới hạn bên ngoài đại sảnh lĩnh chủ.
Học Phách mở cửa đại sảnh lĩnh chủ ra, xoay người, đóng cửa.
Thế giới lập tức yên tĩnh lại.
“Ngồi bên kia đi, Học Phách.”
Hạ Lạc Khắc nhìn về phía Học Phách vừa vào cửa, đồng thời chỉ chỉ chỗ ngồi còn dư lại bên cạnh, lúc này trong đại sảnh lĩnh chủ đã có Tân Ba, Mộc Pháp Sa, Mạc La Tư, Vưu Đạt còn có dã thú.
Đây là tất cả những nhân viện hợp đồng chính thức với thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ.
Học Phách tìm một chỗ ngồi xuống, hiển nhiên anh ta là người cuối cùng.
“Nếu người đều đã đến đông đủ, như vậy chúng ta bắt đầu hội nghị lần này, tôi tin rằng mọi người cũng đều nghe được chuyện gần đây bằng nhiều nguồn khác nhau.”
Hạ Lạc Khắc nhìn về phía những nhân viên trước mắt, nói.
“Thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ của chúng ta gần đây đã tiếp nhận ủy thác của thành chủ tân nhiệm của Lâm Đông Thành, sẽ làm lính đánh thuê, tấn công những quái nhân đang xâm chiếm Lâm Đông Thành.”
Hạ Lạc Khắc vừa dứt lời, phía dưới lặng ngắt như tờ nhìn anh.
Dù sao tính cả bộ xương khô không nói chuyện, căn bản không quan tâm đến thế giới người sống là Học Phách, tổng cộng cũng chỉ có sáu người mà thôi, còn đều là hợp đồng lao động, chính là kiểu hợp đồng vừa giải trừ liền vỗ mông chạy lấy người.
Có thể trông cậy vào bọn họ thảo luận cái gì?
Hắc Long Cẩu Đản đang dùng miệng ngậm cốc dùng một lần, hai móng vuốt nhỏ ôm hai cái ấm, đến vị trí của từng nhân viên rót nước, cơ thể xiêu xiêu vẹo vẹo lắc lư trái phải, cái loại cảm giác này giống như một giây kế tiếp sẽ đổ toàn bộ hai cái ấm nước sôi trên tay lên người của những nhân viên đang mở họp.
“Gọi mọi người tới là muốn thông báo một chút, không lâu sau chúng ta sẽ xuất phát, để Vưu Đạt mang theo hai trăm con dân của Vĩnh Hằng Quốc Độ, còn có dã thú và Học Phách, hai người đi đến ngoài căn cứ của quái nhân lập chốt quân đội của chúng ta trước, sau đó chúng ta sẽ dùng ma pháp đẩy thuyền bay di chuyển tới đây.”
Hạ Lạc Khắc sắp xếp.
“Ngoài ra, sắp tới có thể cửa hàng thợ rèn và cửa hàng thợ mộc sẽ phải tăng ca, mong mọi người chuẩn bị sẵn sàng.”
“Cái đó... Tôi thì sao? Lĩnh chủ Hạ Lạc Khắc?”
Mạc La Tư nhìn qua rất tích cực, giơ tay lên hỏi.
“Tôi có thể cùng chiến đấu không? Lĩnh chủ Hạ Lạc Khắc, ngài đừng nhìn tôi chỉ là một địa tinh gầy yếu, trước khi trở thành bảo vệ của Lâm Đông Thành, tôi là dũng sĩ giác đấu truyền kỳ đấy.”
“Đương nhiên tôi biết, nhưng mà Mạc La Tư, trong thời gian chúng tôi đều đi ra ngoài tác chiến, thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ của chúng ta không thể không có phòng bị gì, đây cũng chính là tác dụng của anh, là dũng sĩ giác đấu truyền kỳ, chỉ có anh mới có thể bảo vệ thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ khi chúng tôi đều rời đi, tôi tin chắc như vậy.”
Vẻ mặt Hạ Lạc nghiêm túc, cho thấy thái độ tin tưởng đối với Mạc La Tư, đồng thời tiếp tục nói: “Hơn nữa những yêu tinh này cũng rất cần anh, đa số bọn họ đều là tay mơ không có kinh nghiệm tác chiến gì, người có thể huấn luyện những tay mơ đó trở thành chiến sĩ kiên cường, chỉ có anh mới có thể làm được. Đương nhiên, để mau chóng huấn luyện bọn họ, anh có thể sẽ thỉnh thoảng tăng ca một chút, hy vọng anh có thể khắc phục điểm khó khăn này.”
Nghe thấy lời Hạ Lạc Khắc nói, mắt Mạc La Tư đều đỏ lên, khẳng định là đã cảm động.
Chuyện đã nói xong, Hạ Lạc Khắc còn tổng kết công việc sắp tới một chút, an ủi mọi người bận rộn làm việc, trả giá rất nhiều để xây dựng thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ tốt đẹp, đồng thời cũng cho thấy, sẽ tiến thêm một bước xây dựng tư tưởng văn hóa cho các con dân, thúc đẩy văn minh tố chất bạn tôi, bạn nói là tôi nói... À không phải, là ngăn chặn tất cả lời nói không đẹp, cấm các con dân quấy rầy những nhân viên hợp đồng, thậm chí động tay chân.
Tạo ra một thành phố ngầm thời đại mới tuyệt đẹp, nơi mọi người là của tôi, tôi là của tất cả mọi người, hòa đồng có tình yêu và tự nguyện tăng ca.
Hạ Lạc Khắc phát biểu xong, tạo ra một tràng pháo tay kéo dài không thôi của Hắc Long Cẩu Đản.
Hội nghị kết thúc, Học Phách và những công nhân viên khác từng người một đi ra khỏi đại sảnh lĩnh chủ.
Khi Tân Ba là người thứ nhất đi ra thì không khí lặng ngắt như tờ, Mộc Pháp Sa theo sau Tân Ba cũng không bị người chơi quấy rầy chút nào.
Lúc Mạc La Tư đi tới, có người nhỏ giọng bàn tán, khi dã thú đi ra liền nghe thấy tiếng các người chơi nhiệt liệt thảo luận về đề toán học, Vưu Đạt trực tiếp bị đám người Ma Thằng Lý Công chờ lôi đi, cuối cùng là Học Phách với một bộ xương khô lặng lẽ đi tới.
“Học Phách! Có nhiệm vụ không vậy?!”
“Cốt truyện đâu? Vì sao không có cốt truyện cho chúng tôi xem?”
“Học Phách tôi muốn làm phù thủy!”
“Học Phách nghiên cứu tôi đi, lúc nào đến lượt nghiên cứu tôi thế?”
...
Hạ Lạc Khắc nhìn những người ồn ào bên ngoài cửa sổ, thấy dáng vẻ các người chơi vẫn rất hòa bình, cũng không quản nhiều, xoay giúp Cẩu Đản cất mấy cái ghế dùng để mở họp do Lâm Đông Thành tài trợ, hơn nữa còn rửa sạch ly dùng một lần, cất đi để lần sau lại dùng.
Làm xong mọi chuyện, Hắc Long Cẩu Đản thoải mái dễ chịu ngồi xuống ghế, sau đó mở máy tính nhỏ của mình ra, bắt đầu một ngày 5 giờ chơi game của mình.
Về phần Hạ Lạc Khắc, anh bắt đầu mở diễn đàn chính thức, biên tập nội dung mới:
(Cập nhật phiên bản 0. 31 của game).
“Mặc dù âm mưu của Tát Mạch Nhĩ đã bị các dũng sĩ của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ ngăn cản, thế nhưng quái nhân còn lại cũng đã dần dần lớn mạnh, cuộc khủng hoảng về quái nhân đã bắt đầu xuất hiện, chúng ta không thể ngồi yên mặc kệ!
Cập nhật phiên bản trò chơi mới (Bộ lạc quái nhân).
Cập nhật bối cảnh mới (Pháo đài quái nhân): Bộ lạc quái nhân không ngừng lớn mạnh đã chiếm đóng nhiều trạm gác biên phòng của Lâm Đông Thành, đồng thời còn thành lập nên một pháo đài quái nhân khổng lồ, dùng pháo đài này làm khởi điểm, thời đại của bộ lạc quái nhân dường như đã bắt đầu mở màn.
Pháo đài quái nhân: Đây là nơi bị nhiều quái nhân cường tráng chiếm giữ, hôm nay đã bị biến thành một pháo đài chiến tranh đáng sợ, nơi này không ngừng thu hút càng nhiều bộ lạc quái nhân tham gia, vũ khí cường đại, áo giáp kiên cố, thậm chí còn có trang bị truyền kỳ xuất hiện ở chỗ này.
Cập nhật nhiệm vụ mới (Quái nhân xâm lấn): Quái nhân lớn mạnh, đồng thời cũng phóng ánh mắt tới thế giới trên mặt đất, hiển nhiên thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, có rất nhiều tài nguyên bọn chúng cần, bước chân xâm lược của quái nhân đã càng ngày càng gần, không ai có thể lo cho thân mình trong cuộc chiến tranh này.
Điều chỉnh NPC mới (Ni Cổ Lạp Tư): Ma cà rồng Ni Cổ Lạp Tư là đồng minh vững chắc của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, hôm nay dưới sự đề cử của lĩnh chủ Hạ Lạc Khắc, anh ta trở thành thành chủ của Lâm Đông Thành, hoạt động của các dũng sĩ của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ ở Lâm Đông Thành sẽ càng tiện và rõ ràng hơn.
Thêm bản cập nhật trống mới: Nghĩ ra chúng tôi sẽ tăng thêm.”