Editor: Wave Literature
Đất hoang với nhiều màu đen của nham thạch, ngoại trừ một chút cây cỏ huỳnh quang cung cấp ánh sáng, cuối cùng là không có bất kỳ nguồn sáng nào.
Mấy yêu tinh trốn đằng sau đống nham thạch, thận trọng ngẩng đầu nhìn thôn trang ở xa xa.
Âu Thực Mâu thận trọng nhìn chăm chăm canh gác trái phải. Bên cạnh hắn, Đầu Báo Số 0 Bầu Bĩnh và Bắt Rễ Bảo đứng sau đống nham thạch dò xét thôn trang phía trước, cổng thôn trang, có hai tên Orge lười biếng đứng đó, dường như là giữ chức bảo vệ.
Thỉnh thoảng có một số bọ cánh cứng ra vào nơi này.
“Đếm rõ được bao nhiêu người không?”
Âu Thực Mâu khẩn trương hỏi hai người Bắt Rễ Bảo và Đầu Báo Số 0 Bầu Bĩnh.
“Làm sao có thể thấy rõ được nhiều hay ít người, hơn hết những tên Orge này hình như đang thi công.”
Bắt Rễ Bảo nghi ngờ nói:
“Vừa rồi hình như ta thấy được mấy tên đội mũ an toàn ra vào cổng.”
“Mũ an toàn? Trò chơi này có cả mũ an toàn rồi sao? Lão Thiết đùa ta đây.”
Âu Thực Mâu một mặt lờ mờ, ngược lại, Đầu Báo Số 0 Bầu Bĩnh nhanh chóng nói:
“Tuy nhiên chúng ta ở đây xem cái đồ chơi này thì cũng vô dụng thôi, những thứ này đều là đồ vật lập trình viên rất tốt à? Không cho phép chúng ta vừa nghiêng đầu, lập tức tiếp viện mấy trăm tên Orge.”
Âu Thực Mâu và Bắt Rễ Bảo gật đầu, dường như cũng rất tán thành.
Hơn hết khi bọn hắn nói chuyện rất điêu luyện, lại đột nhiên nhìn thấy một con bọ cánh cứng chạy đến, sau đó một người cao to mặc áo choàng toàn thân từ trên bọ cánh cứng đi xuống, bên cạnh hắn còn có mấy dã thú bảo vệ.
Những dã thú bảo vệ bên cạnh hắn, khuôn mặt ác nhân nhìn nhóm Orge, những Orge cũng rất nghiêm túc xem xét.
Tên mặc áo choàng cao lớn kia không dừng lại, mà nhanh chóng đi vào thôn trang, biến mất khỏi tầm mắt.
Đang lúc Bắt Rễ Bảo, Âu Thực Mâu và Đầu Báo Số 0 Bầu Bĩnh đang nghi ngờ xem cảnh tượng này có ý nghĩa gì. Sau lưng bọn hắn, có một người xuất hiện như linh hồn phảng phất vô thanh, người kia toàn thân che mũ màu xám, ôm tay ngồi xổm sau lưng bọn hắn, đột nhiên nói:
“Thật đúng là thu hoạch ngoài mong đợi.”
“Chết tiệt!”
Ba người bọn Bắt Rễ Bảo bị âm thanh đột nhiên xuất hiện làm giật mình.
Vừa quay đầu lại, phát hiện Hạ Lạc Khắc ngồi ngay sau lưng bọn hắn.
“Các ngươi rất dũng cảm, các dũng sĩ, nhưng hẳn là có tinh thần hy sinh nhiều hơn. Nếu như tiếp tục như vậy mà chết, chúng ta sẽ không có được bất cứ thông tin nào.”
Hạ Lạc Khắc với ánh mắt kiên nghị, nhìn bọn hắn nói:
“Các ngươi sẵn lòng nỗ lực hết mình vì bình an thế giới lòng đất, thậm chí là tính mạng của các ngươi sao?”
“Chúng ta sẵn lòng!”
“Chuyện gì chúng ta cũng sẵn lòng làm!”
Âu Thực Mâu và Đầu Báo Số 0 Bầu Bĩnh lập tức đứng lên nói, Bắt Rễ Bảo cũng kiên nghị gật đầu.
“Được rồi, các ngươi bây giờ được tổ chức tình báo Vô Thực của Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất tạm thời trưng dụng!”
Sau khi Hạ Lạc Khắc tuyên bố, nhìn 3 người trước mặt:
“Đến đây, ta dạy cho các ngươi một chút, dùng tính mạng đổi thông tin như thế nào. Đây là thao tác cơ bản của tổ chức tình báo Vô Thực của chúng ta.”
- --
Thôn trang của dã thú Bình Quả cũng không lớn lắm, có hai hoặc ba mươi gia đình, mà sau khi bị Orge chiếm, toàn bộ dã thú của thôn trang đều bị trục xuất ra ngoài và những người không nguyện ý bỏ đi đương nhiên là vĩnh viễn ở lại vùng đất này, chỉ có Bình Quả mang theo phần lớn dã thú trẻ, chạy đến Lâm Đông Thành tìm viện binh.
Mà sau khi nhóm Orge chiếm thôn trang, đặt vòng đất lên, sau đó bắt đầu đào hào, trước mắt đã đào được một hố rất to, nhưng vẫn tiếp tục đào móc.
Thi công khác với thế giới văn minh, ở sân bãi thi công của nhóm Orge, cũng không có biển nhắc nhở an toàn bắt mắt, nhưng có mang theo mũ an toàn.
Người đàn ông mặc áo choàng đen kia, được một loại dã thú bảo vệ, nhanh chóng đi tới công trường, sau đó trực tiếp lập nên một mảnh lều vải ở phía sau.
Có mấy tên Orge đã ở nơi đó nghênh đón hắn.
Người mặc áo choàng kai đi tới lều vải to lớn trước mặt, sau đó đi vào.
Dã thú khác thì phân xung quanh lều vải và những nhóm Orge cùng bảo vệ nơi đó.
Trong lều vải, khắp nơi đều bày đủ loại răng và xương để trang trí. Có một xương đầu cự long, bày ở trong góc nhất của lều vải.
Một người vóc dáng cồng kềnh, ước chừng to gấp 2 lần tên Orge đang ngồi trong lều vải, trên tay hắn cầm một cái móng nung đỏ, một vòng đất bọc lấy cái móng ấy, dính đầy chất béo bùn đất, mà nâu đỏ bóng loáng, khiến người khác rất muốn ăn. Món ấy nồng đượm vị ngọt của đất, càng khiến người ta nhỏ dãi, cảm giác mềm mềm ấy, khiến người ta không khỏi yêu thích.
Orge mập mạp, cắn một cái thật to, ăn hết vòng đất xung quanh móng cho vào miệng, mềm mềm, dẻo dẻo, tan trong miệng, móng pha tạp vào chất béo của đất, tràn ngập trong miệng, khiến hắn không khỏi lộ vẻ mặt hưởng thụ.
“Đại nhân An Đức Lỗ, mừng ngài đến chơi!”
Tên Orge to lớn kia, lớn tiếng hoan nghênh người mặc áo đen trước mắt.
Người áo đen kia vén áo choàng, lộ ra khuôn mặt tái nhợt, chính là thành chủ hiện tại của Lâm Đông Thành, An Đức Lỗ đại nhân.
“Đại vương Anh Đào.”
An Đức Lỗ nói với tên Orge to lớn:
“Không tìm được đồ vật sao?”
“Làm sao tìm nhanh chóng được đây, đây chính là La Cơ Lãng Khai Mễ, thứ đó đã xém chút nữa hủy diệt vật còn lại của đại ác ma thế giới, nếu có thể tùy tiện tìm tới, những dã thú phế vật kia đã sớm tìm được.”
Đại vương Anh Đào nói với An Đức Lỗ:
“Chúng ta đã đẩy nhanh tiến độ thi công, chỉ có điều đám dã thú kia dường như cũng không từ bỏ, bọn họ có phải di chuyển đến làm viện binh không? An Đức Lỗ đại nhân, không phải ngươi nói đã khống chế Lâm Đông Thành trong tay, tuyệt đối sẽ không có người đến giúp đỡ bọn hắn sao? Đám yêu tinh, Goblin và Cẩu Đầu Nhân kia là như thế nào?”
“Chính ta muốn đên đây làm rõ chuyện này, sự việc có sự thay đổi.”
An Đức Lỗ ghen tỵ nói:
“Xuất hiện một thượng vị ác ma, hắn là lãnh chúa Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất. Hắn thậm chí mở rộng xúc tu đến Lâm Đông Thành, những người kia chính là thuộc hạ của hắn!”
“Một lãnh chúa sao? Một lãnh chúa tại sao lại khoa tay múa chân với Liên minh thương nhân như thế?”
Đại vương Anh Đào khinh thường, khinh bỉ An Đức Lỗ một cách lộ liễu.
“Có đủ loại nguyên nhân trong đó.”
An Đức Lỗ tiếp tục nói:
“Nhưng hiện tại phải nắm bắt thời gian, tranh thủ tìm được vật kia!”
“Đại vương! Đại vương!”
Ngay khi An Đức Lỗ và đại vương Anh Đào đang nói chuyện, một tên Orge lao đến, lớn tiếng hô:
“Chúng ta bắt được 3 quân địch! Bọn hắn có ý đồ xâm nhập!”