Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 317: Chương 317: Nhiệm vụ phiêu lưu của Mã Khả Ba La




Editor: Wave Literature

Thành phố dưới đất Vĩnh Hằng Quốc Độ, đại sảnh cửa truyền thống.

Một tia sáng chợt lóe lên, sau đó là mười lăm người đang cãi nhau ầm ĩ được đưa ra từ cửa vận chuyển, rất nhanh liền có mấy người chơi vây quanh xem náo nhiệt.

Người bị đưa ra từ cửa vận chuyển không phải ai khác, chính là một đám đại lão khai hoang của Liên minh Tiên phong, bang hội những người chơi phiên bản một.

Từ khi đoàn đội phó bản mười lăm người ở Học viện linh hồn được mở ra tới nay, Liên minh Tiên phong vẫn ở ra sức giữ vững thành tựu này.

Thế nhưng tính đến trước mắt mà nói thì có vẻ rất trắc trở, cũng đã gần hai mươi ngày trôi qua, thế nhưng tất cả các Bang hội bao gồm cả Liên minh Tiên phong, không có bất kỳ bang hội nào thông qua. Ngược lại không phải vì không đánh lại, trên thực lực bị nghiền ép, mà bởi vì thời gian hạn chế, hơn nữa mỗi lần BOSS đều không giống nhau, dẫn đến mỗi lần người chơi đối mặt với BOSS mới, đều phải một lần nữa khai hoang, mà chết hơn mười lần rốt cục cũng có chút đầu mối, nhưng thời gian lại không đủ.

Nói cho cùng, vẫn không thể duy trì việc người chơi bay liên tục và tăng thêm dược phẩm, mặc dù đồ ăn có thể tăng BUF hiệu quả một chút, thế nhưng dùng cái này để tăng lên, cảm giác thật giống như gãi không đúng chỗ ngứa, không có tác dụng gì.

Hiện tại đánh phó bản, người chơi vì bảo đảm trạng thái tốt nhất, đánh xong một BOSS, hầu như sẽ tập thể thay phiên nhau tự sát một lần. Sau đó đảm bảo mọi người một lần nữa trở thành trạng thái đầy máu, không chỉ phải lãng phí uy tín mà còn chậm trễ thời gian, chỉ chạy phó bản liền mất nửa giờ, vài lần khai hoang chiến BOSS xong, một nửa thời gian đều là đợi hồi sinh chạy phó bản.

Nếu như có thể có một chút dược phẩm, để người chơi trực tiếp hồi phục trạng thái, hoặc là có thể trong thời gian ngắn tăng cường thực lực cực lớn, tin rằng phó bản này liền dễ đánh hơn rất nhiều.

Có điều tính đến những kỹ thuật luyện kim mà các người chơi nắm giữ trước mắt mà nói, vẫn không quá khả năng, tuy rằng từ các loại tin đồn, cũng chính là do tiểu yêu tinh không có việc gì đi khoác lác nói chuyện với Vũ Trà. Đúng là có một loại thuốc như thế, chẳng qua tác dụng phụ khá lớn, ví dụ như 24 tiếng đồng hồ sau sẽ chết bất đắc kỳ tử, một năm sau cơ năng cơ thể giảm xuống, về sau già rồi sẽ tiểu tiện mất kiểm soát vân vân.

Nói đùa sao, chúng ta có tận bốn thảm họa thiên nhiên lại đi sợ loại chuyện này? Nếu chơi trò này ba ngày không chết, coi như tôi thua!

Cho dù người chơi không sợ, cũng không có cách nào làm được, bởi vì thiếu nguyên vật liệu, dựa theo lời tiểu yêu tinh nói chính là:

“Hừ! Nếu để tôi gieo trồng dưới ánh nắng mặt trời, thì ba ngày tôi đã có thể cung cấp thuốc khôi phục sinh mệnh cho một trăm người rồi, chỉ cần người không chết, đều có thể khôi phục hầu hết các vết thương, còn có bánh quy đè nén sinh mạng, thông qua loại bánh bích quy này sẽ không ngừng thu được lực lượng sống, nhanh chóng chữa trị cơ thể, chẳng qua ở đây không có thế giới cây, càng không có ánh mặt trời!”

Người chơi nghe được câu này, thiếu chút tổ chức đi lên tấn công một gốc cây trong thế giới cây.

“Mẹ kiếp! Lại thất bại, tên BOSS này chỉ thiếu chút xíu nữa là chúng ta qua cửa rồi!”

Nhiên Thiêu Hung Mao thẹn quá thành giận kêu lên, có điều Sừ Hòa ngồi bên cạnh vỗ vỗ bờ vai của anh ta, ngón tay xoay xoay, nói: “Hung Mao ca, một chút mà anh nói là chỉ tên BOSS còn một nửa mạng sao?”

“Ai nha, đều mệt chết đi được, liên tục chơi game mười hai tiếng rồi, không được, tôi muốn logout nghỉ ngơi một chút, đắp mặt nạ. Á Sắt ca ca, chờ lát nữa chúng ta dùng Wechat nói chuyện phiếm đi.”

Hi Nhĩ Ngõa Na Tư lập tức tiến đến bên cạnh Á Sắt, thế nhưng Á Sắt lắc đầu nói: “Không được, anh còn muốn qua nghiên cứu làm thế nào để chuyển chức sang dã thú, nếu phía diễn đàn chính thức đã tung tin tức về dã thú, vậy nhất định có phương pháp chuyển đổi, anh đi nói chuyện với NPC xem liệu có thể nhận được nhiệm vụ không.”

“Tôi với anh cùng nhau đi, tôi cũng muốn viết bài post về việc công lược chuyển chức, gần đây mấy post công lược ít quá rồi.”

Mai Xuyên Khốc Tử nói theo.

“Tôi cũng đi! Tôi cũng đi!”

Sừ Hòa cũng hô theo.

“Vậy thì đi thôi, Ngõa Tư.”

Nhiên Thiêu Hung Mao quay sang Hi Nhĩ Ngõa Na Tư nói một câu, những người chơi khai hoang phó bản khác cũng đều biểu thị muốn đi nghiên cứu nhiệm vụ chuyển chức sang dã thú như thế nào.

Hi Nhĩ Ngõa Na Tư vừa thấy mình lại bị loại ra ngoài, lúc ấy liền nổi giận, bắt lấy Nhiên Thiêu Hung Mao, thít cổ anh ta, sau đó vừa cười vừa nói: “Nếu như Á Sắt ca ca đi, khẳng định em cũng đi theo cùng, từ trước đến nay em và Á Sắt ca ca luôn đồng bộ nhất!”

“Cô không đắp mặt nạ thật sự có thể được chứ? Không đeo mặt nạ, lông dài ra thế nào giả vờ làm em gái đáng yêu được?”

Mai Xuyên Khốc Tử vừa mới nói xong, Hi Nhĩ Ngõa Na Tư vốn dĩ đang thít cổ Nhiên Thiêu Hung Mao, lập tức nhảy sang thít cổ Mai Xuyên Khốc Tử.

Người chơi bên cạnh đều sôi nổi ồn ào, thoáng qua liền vứt sau đầu chuyện lại một lần khai hoang thất bại.

Chẳng qua Á Sắt không gia nhập vào đội ngũ tranh cãi ầm ĩ cùng bọn họ, mà là nhìn về vườn hoa cách đó không xa, bên kia vẫn có rất nhiều người chơi chen lấn, còn có người xếp hàng chờ dùng đất, thế nhưng Á Sắt nhìn một vòng, vẫn không thấy bóng dáng của Vũ Trà.

Á Sắt vừa nhìn về phía tiểu yêu tinh, tiểu yêu tinh đang một mình nằm trong ngôi nhà trên cây, điên cuồng nhổ nước miếng với đám người chơi dám can đảm tới gần cây, hoặc dự định leo cây, cảnh tượng giống như xe chở nước phòng ngừa bạo lực ở trên đường, dùng súng bắn nước đối mặt với lũ bò.

Có điều trong khi Á Sắt trầm tư, một người đột nhiên đi ra từ cửa vận chuyển, sau đó hô to lên: “Mau tới xem! Tôi nhận được nhiệm vụ phiêu lưu Duy Đa Lợi Á!”

Đỉnh đầu người kia có mấy chữ Mã Khả Ba La.

“Mẹ nó, Mã Khả Ba La đại lão lại làm ra cốt truyện mới?!”

Ngay khi lời nói vừa dứt, Sừ Hòa cùng Mai Xuyên Khốc Tử bị Hi Nhĩ Ngõa Na Tư “Khống chế”, thoáng cái liền thoát khỏi khống chế của Hi Nhĩ Ngõa Na Tư, sau đó nhanh nhảu xông tới, đám Á Sắt cũng nhanh chóng đi theo.

Chẳng mấy chốc, trước mặt Mã Khả Ba La cũng đã tụ tập rất nhiều người.

Mã Khả Ba La mặc quần soóc, hiển nhiên là anh ta trở về sau khi chết, nhìn thấy xung quanh có người tụ lại đây, anh ta vội vàng nói ra nhiệm vụ phiêu lưu mình nhận được một lần.

Vốn dĩ trong lúc Mã Khả Ba La xuất phát tìm kiếm Duy Đa Lợi Á, đi được nửa ngày, trước mắt đột nhiên xuất hiện một ánh sáng xanh lục, mà ở trong ánh sáng xanh có một người tự xưng là tiên tri lạ hoắc, thậm chí có phải sinh mệnh hay không đều không rõ ràng lắm.

Cái vật kia nói cho Mã Khả Ba La:

“Con đường anh đi sai rồi, nhưng tôi vẫn cảm động thay cho tinh thần mạo hiểm của anh, bởi vì có chút nguyên nhân đặc biệt, tôi không thể tới gần thành phố dưới đất Vĩnh Hằng Quốc Độ, cho nên hy vọng anh có thể quay về truyền đạt một chút tin tức, nói cho lĩnh chủ Hạ Lạc Khắc cẩn thận thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, hòa bình hay là hủy diệt đều phụ thuộc vào sự lựa chọn của các người.”

Nói chung chính là câu nói tương tự của thần linh.

Không cần phải nói, đây là nhiệm vụ phiêu lưu nha! Mã Khả Ba La một lòng muốn kích hoạt nhiệm vụ phiêu lưu thậm chí không kịp để ý hành lý của mình, tự sát ngay tại chỗ, sau đó quay trở về thành phố dưới đất Vĩnh Hằng Quốc Độ, dùng tốc độ nhanh nhất để hoàn thành nhiệm vụ phiêu lưu này!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.