Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 446: Chương 446: Phản công của các người chơi




Editor: Wave Literature

Mặc dù Bố Lỗ có chút không thể tin nổi, các người chơi nhìn cốt truyện trước mắt, đều khá thú vị, dù sao lượng thông tin đưa ra thực sự hơi lớn.

“Mẹ kiếp, Học Phách thực ra là học trò của Bồi Căn sao?”

“Bồi Căn chết cũng quá đột ngột rồi, tôi vốn cho rằng quan chỉ huy được rửa sạch, sẽ có nhiều cốt truyện hơn chứ! Thật giống như kỵ sĩ chết trong World of Warcraft, tiếp theo sẽ mở ra, nghề phù thủy Linh Hồn, Bồi Căn còn có thể làm thầy của chúng ta.”

“Tôi cảm thấy rất tốt, vô cùng nhiệt huyết đấy, giống như cốt truyện một bộ phim hoạt hình Nhật Bản, thầy là một nhân vật phản diện, một khắc trước khi chết, rửa sạch sau đó ngã xuống, Học Phách thân làm học trò, phẫn nộ đánh bại Kê Đản Hoa, cốt truyện đầy đủ, tiểu thuyết trên mạng đều viết như vậy!”

“Tôi thực sự muốn đánh chết biên kịch trò chơi, tôi còn chưa từng đánh Boss Bồi Căn, vậy mà đã chết?”

“Học Phách cố lên! Giúp chúng tôi làm suy yếu Boss một phen!”

“Không có lính đầu lâu, mọi người mau tấn công đi!”

Những người chơi này nhao nhao hô, hơn nữa còn giơ cao vũ khí xông thẳng đến Kê Đản Hoa.

Xương trắng đầy đất bị bọn họ dẫm lên, phát ra tiếng rắc rắc rắc rắc. Những bộ xương này đa phần đều là của học trò Học viện Linh Hồn ban đầu, đương nhiên các người chơi cũng không rõ điểm này lắm.

Á Sắt điều khiển Cao Đạt, không chút do dự, xông thẳng đến chỗ Kê Đản Hoa, tất cả các người chơi, trong nháy mắt đều như được đẩy lên cao trào, dù sao theo cốt truyện cho thấy, Kê Đản Hoa bị Hạ Lạc Khắc và Học Phách tấn công hai lần, trạng thái của nó nhất định vô cùng thấp, dựa theo lượng máu cho thấy, không chừng đã cạn đáy rồi, tình huống như vậy thực sự vô cùng thích hợp cho các người chơi tiến hành thu hoạch cuối cùng.

Không chừng sẽ ra được một bộ trang phục huyền thoại, bộ Khải Tát huyền thoại của Á Sắt cũng đã rất trâu rồi? Các người chơi nghĩ như vậy.

So với sự nhiệt tình của các người chơi, Hạ Lạc Khắc liền có vẻ rất bình tĩnh, anh nhìn Giáo sư Bồi Căn ngã xuống phía dưới, còn có Học Phách đang tức giận điên cuồng ném ra đủ loại ma pháp với Kê Đản Hoa, nói với Bố Lỗ trong đầu:

“Ông dùng từ chết để hình dung phù thủy, thật sự có vẻ quá không chuyên nghiệp, cho dù bây giờ tôi có hủy đi xương cốt của Giáo sư Bồi Căn, qua mấy tháng ông ta vẫn sẽ sinh long hoạt hổ xuất hiện trước mặt chúng ta thôi.”

Theo như lời Hạ Lạc Khắc, phù thủy Linh Hồn đã từng chết một lần, thật sự khó có thể lại chết lần nữa. Hơn nữa mỗi phù thủy đều có hộp sinh mệnh đặc biệt của riêng mình, nếu những hộp sinh mệnh này không bị phá hủy thì mạng của phù thủy vẫn sẽ kéo dài, trừ khi linh hồn bọn chúng bị tiêu diệt, ví dụ như tấn công Thánh Quang.

Đây cũng là lý do vì sao trong phụ bản của Học viện Linh Hồn, các người chơi sử dụng sức mạnh Thánh Quang, khiến các nhà lãnh đạo học viện lại căng thẳng như vậy, thậm chí phải cho Giáo sư Bồi Căn đến hỏi tình huống chi tiết.

“Tôi chỉ làm nổi bật bầu không khí một chút mà thôi, ngài nhìn xem cục diện đẫm máu như vậy, tôi phải nói điều gì đó về cục diện này, ngài không cần lo lắng.”

Bố Lỗ nhanh chóng nói.

Hạ Lạc Khắc ở trong đầu nói mấy câu với Bố Lỗ, bên cạnh các người chơi và Học Phách thì vẫn đang quyết liệt tấn công Kê Đản Hoa, ảnh hưởng của Ba La đối với Kê Đản Hoa đương nhiên vô cùng lớn, đến bây giờ Kê Đản Hoa vẫn rơi vào trạng thái cuồng loạn, nhóm giáo sư phù thủy thoát khỏi sự khống chế của Kê Đản Hoa, căn bản không kịp nghĩ nhiều, kích động chạy trốn, mặc dù có vài giáo sư muốn đưa giáo sư Bồi Căn và Học Phách đi, nhưng tình huống thực tế vốn không cho phép, lại có giáo sư khác lôi kéo bọn họ đi.

Cục diện giống như một bãi chiến trường, Học Phách điên cuồng phóng ma pháp lên Kê Đản Hoa, mãi đến khi toàn bộ ma lực của anh ta tiêu hao hết mới thôi.

Học Phách quỳ một gối xuống, một bàn tay chống trên mặt đất, mỏi mệt ngẩng đầu, hốc mắt ẩn chứa sự không thể tin nổi:

“Làm sao có thể? Đòn tấn công của mình sao lại không có hiệu quả gì vậy?”

Học Phách lầm bầm lầu bầu nói.

Ngay lúc Học Phách đang nói chuyện thì trên người Kê Đản Hoa toát ra một đám sương mù đen, đám sương mù đen kia bay lên không trung, sau đó hóa thành mèo đen, rơi vào vai Hạ Lạc Khắc.

“Hạ Lạc Khắc đại nhân, tôi đã dựa theo lệnh của ngài, chặt đứt sự khống chế của Kê Đản Hoa với các phù thủy.”

Mèo đen Ba La tự hào nói với Hạ Lạc Khắc, thật giống như đang tranh công.

“Vậy vì sao cậu không tiện thể giải quyết nó luôn đi?”

Bên cạnh vẹt nói:

“Hạ Lạc Khắc đại nhân, cậu ta chắc chắn là cùng một phía với quân đoàn cổ thần!”

“Cậu cho rằng chỉ huy quân đoàn cổ thần là thứ gì đó rất đơn giản à? Có bản lĩnh cậu đi mà giết chết nó đi?”

Mèo đen Ba La tức giận hô.

“Cho nên tôi mới nói, trong 72 vị Đại Ác Ma thì thực lực của cậu là kém cỏi nhất.”

Vẹt nói với giọng điệu miệt thị.

Mèo đen và vẹt khắc khẩu, nhưng Hạ Lạc Khắc không để ý đến bọn chúng, anh đang suy nghĩ xem phải làm thế nào để phá vỡ xác ngoài chất xương cứng rắn của Kê Đản Hoa, từ liên tục tấn công nãy giờ cho thấy, mức độ cứng của cái vỏ ngoài chất xương này vượt quá sức tưởng tượng, khe hở ban đầu bị Hạ Lạc Khắc đập ra, bây giờ cũng bắt đầu không ngừng khôi phục rồi.

Cũng đang phiền não về chuyện này, không chỉ có mình Hạ Lạc Khắc, mà còn có những người chơi đang tấn công Boss.

“Á Sắt, tôi biết cách chiến đấu!”

Trước cửa đài quan sát Ma Thằng Lý Công đại lão, đột nhiên nói với Á Sắt:

“Leo lên trên lưng nó đi!”

Tuy Á Sắt không rõ vì sao Ma Thằng Lý Công đại lão đột nhiên lại muốn anh ta làm như vậy.

Nhưng anh ta vẫn vung vũ khí, dù chém đứt bao nhiêu xúc tua, cũng không thể gây thương tích gì cho Kê Đản Hoa, hiện tại chỉ có thể nghe Ma Thằng Lý Công đại lão nói mà thôi.

Á Sắt điều khiển Cao Đạt, thân hình cực kỳ nhanh nhạy xông đến một cái xúc tua, rõ ràng Kê Đản Hoa đã hồi phục sau ảnh hưởng của Ba La, nó quơ xúc tua muốn ngăn cản hành động của Cao Đạt, nhưng xúc tua của hắn mới vừa nâng lên, đã bị các người chơi tấn công như một cơn bão dữ dội.

Sự tấn công của các người chơi, tuy không có tác dụng gì với vỏ ngoài đầy xương của hắn, nhưng tập trung tấn công một trong những xúc tua mà nói thì vẫn rất hiệu quả.

Tuy những xúc tua bị tấn công sẽ nhanh chóng phục hồi lại, nhưng mục đích của bọn họ không phải làm Kê Đản Hoa bị thương, mà là mở ra một con đường lên để Á Sắt điều khiển Cao Đạt.

Dưới sự giúp đỡ của nhóm người chơi, Á Sắt nhanh chóng xông đến bên cạnh Kê Đản Hoa.

“Chuẩn bị cao áp nhảy bật lên!”

Ma Thằng Lý Công đại lão hô.

“Rõ!”

Á Sắt hô to một tiếng, sau đó làm tư thế nửa ngồi xuống sẵn sàng, Ma Thằng Lý Công đại lão, nhanh chóng kéo cần điều khiển một cái, trong tầm mắt nhóm người chơi, Cao Đạt khổng lồ từ từ ngồi xổm người xuống, trên gót chân anh ta, rất nhiều hơi nước phun trào, dưới tác dụng qua lại của đủ loại máy móc, Cao Đạt khổng lồ, bật nhảy lên, Á Sắt đã giơ kiếm khổng lồ trong tay lên, nhắm ngay khe hở trên vỏ của Kê Đản Hoa.

Anh ta cắm sâu cây kiếm khổng lồ vào trong khe hở, Kê Đản Hoa rất nhanh liền đau đớn thét lên, âm thanh rất lớn, vang vọng toàn bộ sân.

Kê Đản Hoa điên cuồng quơ xúc tua của nó, muốn tấn công Cao Đạt trên lưng mình, nhưng những xúc tua có ý định tấn công đều bị các người chơi ngăn lại, chỉ có rất ít xúc tua đánh được vào người Cao Đạt, nhưng tấn công như vậy không thể phá được phòng ngự của Cao Đạt, đúng là vũ khí tạo hình người mà Hạ Lạc Khắc đã tiêu tốn hơn một ngàn vạn ma thạch làm ra.

Á Sắt cực kỳ thuận lợi điều khiển Cao Đạt, đi trên lưng Kê Đản Hoa, anh ta thấy được vài vết nứt rất lớn, đang không ngừng khép lại, xương cốt xung quanh đang không ngừng sinh thêm, hơn nữa còn bù lại những vết nứt này.

Đây là khe hở trước đó đã bị Hạ Lạc Khắc liên tục đánh vào tạo thành.

Sau khi Á Sắt thấy một màn này, nhanh chóng hiểu được mình nên làm thế nào.

Anh ta xông đến chỗ vết nứt phía trước, nhưng trên vỏ nhuốm máu nhanh chóng khép lại nổi lên một đám quái vật hình người, những con quái vật này đều được tạo thành từ xương của vỏ, nhìn qua thật giống như được phân tách ra từ trên người Kê Đản Hoa.

Hai tay Á Sắt cầm kiếm, hít sâu một hơi, sau đó xông đến vết nứt mục tiêu.

Kiếm của Cao Đạt không ngừng đánh bay những quái vật đang xông tới, nhưng càng có nhiều quái vật trèo lên người anh ta, Á Sắt càng cảm giác được thân thể không ngừng nặng hơn, càng lúc càng không thể điều khiển được Cao Đạt di chuyển nữa.

“Không được đâu Á Sắt, nếu cứ tiếp tục như vậy, chúng ta sẽ ngã ở đây mất, mau tăng biên độ sử dụng hơi nước lên!”

Ma Thằng Lý Công đại lão lớn tiếng hô.

“Tôi biết rõ!”

Á Sắt cũng lớn tiếng trả lời, anh ta cũng biết nếu không làm gì đó, có thể Cao Đạt sẽ báo hỏng ngay ở đây, ở trên vỏ nên người chơi cũng không thể trợ giúp anh ta được.

Tại các đốt ngón tay Cao Đạt, phun ra hơi nước nóng bỏng, những con quái vật bám trên người Cao Đạt liền xông ra ngoài, nhưng lại càng lúc càng nhiều quái vật vọt qua, trên cái vỏ chi chít một mảnh.

“Không thể dùng lần nữa đâu, năng lượng sắp cạn đáy rồi!”

Ma Thằng Lý Công hô to.

Á Sắt cũng biết, nhưng bây giờ nếu dừng lại, thì có thể Cao Đạt sẽ không cách nào di chuyển được nữa, ngay lúc chỉ mành treo chuông, nỏ tên buộc dây thừng từ khắp các hướng bắn qua.

Đa số nỏ tên bắn vào vỏ cứng, bị dội ngược trở ra, nhưng cũng có số ít nỏ tên móc vào vết nứt hoặc là vào người Á Sắt Cao Đạt.

“Mau nắm lấy dây!”

Ma Thằng Lý Công đại lão đang ở cửa quan sát thét lên.

Á Sắt không chút do dự nắm lấy nỏ tên bên cạnh.

Những dây thừng buộc nỏ tên này, là do các người chơi đẩy nỏ lên nơi cao của tòa nhà rồi quăng đến.

Những người chơi này như đặc công trong phim, hai tay cầm vải dệt, mắc vào sợi dây, từ trên dây thừng cao trượt xuống.

Hi Nhĩ Ngõa Na Tư với thân hình cường tráng vác cung dài sau lưng, sau đó hai tay nắm lấy dây thừng, một chân dùng lực đạp, liền trượt xuống.

Bên cạnh Hi Nhĩ Ngõa Na Tư, các người chơi phóng ra vô số nguyên tố ma pháp, nhưng Hi Nhĩ Ngõa Na Tư cũng không có chút sợ hãi nào.

Sừ Hòa đứng trên tòa nhà, kinh ngạc nói:

“Quá đẹp trai, tất cả tôi đều quay video clip lại rồi, lúc phát lên diễn đàn chắc chắn sẽ có rất nhiều bình luận!”

“Nhanh đi thôi, phía sau còn rất nhiều người xếp hàng đấy!”

Nhiên Thiêu Hung Mao phía sau Sừ Hòa, đẩy anh ta một cái rồi nói.

Sừ Hòa gật gật đầu, cũng bắt chước Hi Nhĩ Ngõa Na Tư, vươn người nhảy lên, sau đó không nắm được mảnh vải trên tay, từ tòa nhà cao rơi xuống, mơ hồ có thể nghe được tiếng hò hét của anh ta vang vọng trong sân, nhưng cuối cùng bịch một tiếng, biến mất không thấy đâu nữa.

“Quá thảm rồi.”

Nhiên Thiêu Hung Mao lắc lắc đầu, nói.

Anh ta cũng nhảy lên, từ dây thừng trượt lên vỏ con Kê Đản Hoa.

Càng lúc càng nhiều người dùng phương pháp như vậy để lên được vỏ Kê Đản Hoa, nhưng số lượng bọn họ vẫn ít hơn rất nhiều bọn quái vật xương kia, nhưng mà rất nhanh tiếp viện của bọn họ đã đến rồi.

Học Phách dùng ma pháp bay lên vỏ Kê Đản Hoa, tuy anh ta không rõ các người chơi muốn làm gì, nhưng một mớ sắt gồ ghề to như vậy, chắc chắn không phải lên để ngắm cảnh rồi, nếu ma pháp của mình không có chút tác dụng gì với con quái vật khổng lồ này, vậy thì bây giờ cũng chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào những người chơi thần kỳ này thôi, bây giờ anh ta quyết định, sẽ cố hết sức có thể trợ giúp Cao Đạt.

Đạn ma lực màu xám rơi vào tứ phía của Cao Đạt, đánh bay đám quái vật xương đang liều mạng muốn leo lên người Cao Đạt, Á Sắt cảm giác rõ thoải mái đi không ít, tuy nhiên cũng vì đạn ma lực của Học Phách nên bị ném cho nghiêng trái nghiêng phải, nhưng dù sao vẫn dễ chịu hơn việc bị đám quái vật sương kia đè lên người không thể nào động đậy được.

Cao Đạt tiếp tục xông lên trước, dưới sự yểm trợ của Học Phách, Cao Đạt phá vỡ sự phong tỏa của quái vật xương, cho dù thỉnh thoảng có vài con cá lọt lưới, cũng bị kiếm của Á Sắt chém sang một bên.

“Xông lên đi Á Sắt!”

“Xông lên đi Á Sắt!”

“Đừng bị BOSS đánh bại!”

“Tuy tôi không biết anh muốn làm gì, nhưng anh cố lên nha!”

Những người chơi đến trợ giúp Á Sắt, nhao nhao la hét lên, còn Á Sắt cũng nhanh chóng xông về phía vết nứt lớn nhất kia.

Quái vật xương xung quanh xông đến, muốn ngăn cản anh ta, nhưng đều bị đạn ma pháp của Học Phách phóng ra đánh tan.

Á Sắt đâm thẳng thanh kiếm của mình vào trong vết nứt, thanh kiếm vừa vặn ngăn vết nứt đang khép lại kia.

“Á Sắt! Chuẩn bị toàn lực khởi động!”

Ma Thằng Lý Công đại lão hô.

“Chế độ hơi nước, toàn bộ trong trạng thái mở ra!”

Á Sắt hô to một tiếng, cùng với Ma Thằng Lý Công kéo cần gạt sang một bên, Á Sắt bắt đầu tập trung toàn bộ sự chú ý của mình vào Cao Đạt.

Từ quan sát của các người chơi, nhìn thấy Cao Đạt được Á Sắt điều khiển, toàn thân toát ra hơi nước, hơn nữa còn có ký hiệu ma pháp cổ quái và các đốt ngón tay Cao Đạt máy móc bắn ra, bước chân cũng xuất hiện móng vuốt, vừa vặn bám vào lớp vỏ dưới chân.

“Ầm - - xuy xuy - -!”

Tiếng hơi nước phun trào vang vọng trên vỏ, cả người Á Sắt đều bị bao quanh bởi những hơi nước đó, những quái vật xương bên cạnh xông thẳng đến Á Sắt và biến mất trong làn hơi nước.

Hạ Lạc Khắc ở phía trên nhìn mọi thứ mà Á Sắt và các người chơi làm, thân là một thượng vị ác ma, anh vô cùng khâm phục sức chiến đấu mà những người chơi thể hiện.

Nhất là Cao Đạt do mình tiêu phí 1000 vạn ma thạch tạo ra, trở thành lợi khí không thể ngăn cản trong tay nhóm người chơi, thậm chí có thể chống lại mấy chiêu của Kê Đản Hoa – chỉ huy quân đoàn cổ thần, mặc dù Kê Đản Hoa này vẫn chưa có trạng thái hoàn chỉnh, nhưng điều này cũng đã khiến người ta vô cùng kinh ngạc rồi.

“Hạ Lạc Khắc đại nhân, chúng ta có nên ra tay hay không?”

Bố Lỗ hỏi trong đầu Hạ Lạc Khắc.

“Không cần, tôi cảm thấy bọn họ phát huy rất tốt, nếu vừa dùng ma lực của tôi, lại vừa muốn đích thân tôi kết thúc cuộc chiến này, điều này có vẻ hơi vô lý, chúng ta có thể thử nghiệm trạng thái vũ khí kiểu mới xem thế nào.”

Hạ Lạc Khắc ôm cánh tay, rất bình tĩnh nói.

Mà theo Hạ Lạc Khắc, biểu hiện của những người chơi này cũng không tệ, nhất là Cao Đạt do Á Sắt điều khiển, với sự trợ giúp của khoa học kỹ thuật đen của Ma Thằng Lý Công đại lão, còn có Ma Pháp Trận trợ giúp, cắm kiếm vào vết nứt, từ từ bắt đầu cạy vỏ trước mặt.

Kê Đản Hoa tiếp tục phát ra tiếng kêu rên, từ sau khi hồi sinh, tiếng kêu rên của Kê Đản Hoa chưa từng dừng lại.

Thân là chỉ huy của quân đoàn Cổ Thần, có thể hắn chưa từng nghĩ rằng mình vừa hồi sinh mở mắt ra liền nhìn thấy nhiều sinh vật ngầm cổ quái như thế.

Ngoại trừ thượng vị ác ma như kẻ điên kia, lại còn có một khối sắt gồ ghề cho đến bây giờ cũng chưa từng thấy qua, quan trọng nhất chính là, khối sắt gồ ghề này thật sự dùng tay cầm kiếm, cạy mở vỏ của hắn.

Hạ Lạc Khắc cũng không nhịn được cảm thán:

“Thời đại tiến bộ quá nhanh, hiện tại kỹ thuật ma năng rồi kỹ thuật vật liệu, đều đã phát triển đến mức độ này, nếu qua mấy ngàn năm nữa, không chừng cổ thần ra tù cũng đánh không lại những thứ sinh vật bình thường của thế giới ngầm này mất.”

“Ặc, Hạ Lạc Khắc đại nhân, thật sự không khoa trương đến mức như vậy.”

Bố Lỗ nói, thay vì nói đang phản bác Hạ Lạc Khắc, thì nói đang an ủi Hạ Lạc Khắc có vẻ đúng hơn.

“Không, tôi nói thật, ông xem Cao Đạt do Á Sắt điều khiển kìa, vậy mà có thể làm đến mức độ này, thật sự khiến người ta kinh ngạc đấy.”

Hạ Lạc Khắc cảm khái nói.

Anh mới vừa nói xong, liền nhìn thấy Á Sắt giơ thanh kiếm trong tay lên, sau đó thừa dịp miệng vỏ bị cạy mở vẫn chưa khép lại, nhảy vào, những xúc tua và cơ bắp cuồn cuộn trong vỏ, trong nháy mắt bao bọc toàn bộ Cao Đạt, Hạ Lạc Khắc có một dự cảm xấu, nhưng anh còn chưa kịp ngăn cản, liền nhìn thấy trên người Cao Đạt, lại phát ra một màn sương dày.

Sau đó cả người Cao Đạt đều biến mất không thấy đâu nữa, anh ta rơi vào sâu trong thân thể Kê Đản Hoa.

“Á Sắt, cậu chuẩn bị xong chưa?”

Ma Thằng Lý Công đại lão nói với Á Sắt, giờ phút này ở cửa sổ quan sát bên ngoài, có thể nhìn thấy bộ phận cơ bắp trong cơ thể Kê Đản Hoa.

“Tôi đã chuẩn bị xong, chỉ có chút tiếc nuối Cao Đạt này, tôi vẫn rất thích anh ta.”

Á Sắt thở dài một hơi nói.

“Không sao, Cao Đạt không có vẫn có thể tạo ra được, còn trò chơi mà không còn thì thật sự xong đời, tôi hoàn toàn tin tưởng rằng trò chơi này có thể mang đến hạnh phúc cho tôi.”

Trên gương mặt yêu tinh của Ma Thằng Lý Công lộ ra một nụ cười tỏa nắng, rất khó tưởng tượng một yêu tinh lại có thể cười tỏa nắng như vậy.

“Ừm, khởi động chương trình tự phát nổ!”

Cuối cùng Á Sắt hô to một tiếng.

“Ầm - -!”

Cùng với tiếng nổ mạnh giống như cả đời buồn bực vì bị nhét trong hộp, thân thể Kê Đản Hoa phát nổ từ bên trong, những mảng thịt vỡ vụn như mưa từ trên trời rơi tán loạn xuống, vỏ Kê Đản Hoa cũng bị nổ chia năm xẻ bảy.

Về phần những người chơi xung quanh, họ cũng bị cuốn vào vụ nổ trước tiên.

Hạ Lạc Khắc trừng to hai mắt, nhìn cục diện như một màn pháo hoa trước mắt, tim anh như muốn ngừng đập, lúc mưa màu đỏ rơi trong sân, Hạ Lạc Khắc mới thì thào nói một câu:

“Một ngàn vạn của tôi...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.