Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 453: Chương 453: Phi Long con




Editor: Wave Literature

Trong khi các người chơi thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ đang tích cực thảo luận trên diễn đàn, làm sao để tiếp tục tiến hành nhiệm vụ bất ngờ của Ba La, thì các người chơi thành phố tự do Duy Đa Lợi Á lại đang chú ý nhiệm vụ bất ngờ của Trảo Căn Bảo.

Sau khi bị Phi Long mang đi gần 12 tiếng đồng hồ, cuối cùng Trảo Căn Bảo cũng xuất hiện trên diễn đàn, đăng thông tin chi tiết về những gì anh ta gặp phải.

[Tôi là Trảo Căn Bảo, bây giờ tôi đang rất hoảng]

“Tôi là Trảo Căn Bảo, bây giờ tôi đang rất hoảng.”

Vốn không muốn viết bài đăng trực tuyến này, nhưng vì bạn bè yêu cầu, cảm thấy nên quảng cáo một chút cho bang hội, cho nên tôi liền viết bài đăng này.

Hàng trước nói rõ một chút, tôi là Trảo Căn Bảo hội trưởng bang hội [Vì lão Hạ đêm hôm đó].

Có ai muốn gia nhập vào bang hội trong Duy Đa Lợi Á của chúng tôi, có thể trực tiếp tìm ở cứ điểm bang hội chúng tôi ở Duy Đa Lợi Á, với một dấu hiệu ở cửa.

Mọi người có lẽ đều rất tò mò chuyện gì đã xảy ra sau đó, thực ra thì cũng không có quá nhiều chuyện kỳ lạ gì.

Tôi bị Phi Long mang đi khoảng hơn hai giờ bay, sau đó con Phi Long kia liền đứng ở một vách núi nào đó, có vẻ như nó không phát hiện ra tôi, tôi lặng lẽ cởi giáp vai, nhảy xuống vách núi đen.

Vách núi đen này xem ra chính là hang ổ của con Phi Long kia, tôi còn thấy có 4 quả trứng trong hang ổ đó.

Đây là hình ảnh hang ổ, 4 quả trứng trong hình có kích thước tương đương với cả người tôi.

Trong hang ổ có thể nhìn thấy rất nhiều cây gỗ Phi Long thích.

Cứ chất đống cùng một chỗ như vậy.

Đây có thể là lương thực dự trữ của nó, có thể là vì sẽ phải ấp trứng Phi Long con, cho nên con Phi Long này đang không ngừng tìm kiếm, thu thập lương thực, tôi đoán là như vậy.

Lúc tôi vẫn đang hoảng loạn ở vách núi đen, xem xét tình hình xung quanh, thì con Phi Long kia đậu chưa bao lâu lại bay lên, đến bây giờ vẫn chưa trở về.

Về phần tiếp theo nên làm thế nào, tôi cũng không rõ nữa, tự sát hồi sinh chắc chắn là không làm được, chỉ có thể đợi xem gần hang ổ có cốt truyện gì khác xảy ra không, nếu có chuyện gì mới xảy ra, tôi sẽ thông báo với mọi người trước tiên.”

Toàn bộ nội dung bài đăng kết thúc như vậy, nhìn qua vô cùng đơn giản, không hề phức tạp.

Về phần người chơi bình luận thế nào trong bài đăng, Trảo Căn Bảo cũng không tiếp tục chú ý, bởi vì anh ta vẫn còn phải quay lại trò chơi để xem có cốt truyện bất ngờ gì xảy ra hay không.

Dù sao cũng đã đợi mười mấy tiếng rồi, không thể lãng phí thời gian trên diễn đàn mà bỏ qua cốt truyện được.

Sự thực chứng minh, suy nghĩ của Trảo Căn Bảo vẫn vô cùng chính xác, ngay lúc anh ta vừa quay lại trò chơi, liền thấy trên đỉnh đầu có một bóng đen rất to đang lượn quanh, rất nhanh liền thấy, con Phi Long từ trên trời giáng xuống, rơi thẳng vào bên cạnh hang ổ.

Trảo Căn Bảo trốn trong một cái hốc nham thạch trên vách núi cheo leo, cho nên con Phi Long kia cũng không phát hiện ra bóng dáng anh ta.

Con Phi Long kia dạo quanh hang ổ một lúc, sau đó nhìn mấy quả trứng tròn trong hang ổ của mình, nó dùng đầu mình ủi ủi 4 quả trứng trong hang ổ, tựa hồ đang thúc giục bọn chúng mau nở đi.

Phi Long có chút nôn nóng bất an, tình huống cứ duy trì như vậy khoảng chừng nửa tiếng đồng hồ.

Ngay lúc Trảo Căn Bảo cho rằng mình phải xem hình ảnh này trong vòng vài tiếng đồng hồ nữa thì một trong những quả trứng Phi Long đột nhiên bắt đầu chuyển động, một vết rạn xuất hiện trên vỏ trứng, mắt Trảo Căn Bảo lập tức mở to, nhưng còn hưng phấn hơn cả anh ta chính là con Phi Long kia, miệng nó lập tức đến gần vỏ trứng, nhìn qua giống như gấp gáp muốn mổ nứt vỏ trứng ra.

Đương nhiên là Phi Long con sắp sửa ra đời rồi.

Trảo Căn Bảo không ngờ rằng mình lại may mắn đến mức được nhìn thấy hình ảnh Phi Long ra đời, ngay lúc anh ta đang chờ mong Phi Long con ra đời, hơn nữa muốn tìm xem có cơ hội lén bỏ trốn hay không.

Lại nghe được trên bầu trời có một tiếng động bất thường khác.

Trảo Căn Bảo ngẩng đầu, nhìn thấy trên đỉnh đầu có một dải màu đen đè lên đầu mình, lúc anh ta đang khó hiểu đó là thứ gì thì dải màu đen kia đã đến đỉnh đầu anh ta.

Đó là một bầy quạ.

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì rất khó nghĩ một bầy quạ đen như vậy dám trực tiếp bay đến chỗ Phi Long.

Bầy quạ đen kia trực tiếp bay về phía Phi Long khổng lồ, con Phi Long kia nhìn qua có vẻ rất ngoài ý muốn, nhưng nó nhanh chóng phun lửa về phía bầy quạ đen.

Đa số quạ đen né qua bên cạnh, chỉ có số ít quạ đen bị lửa thiêu cháy.

Những con quạ đen kia cũng không hề bị ngọn lửa của Phi Long dọa sợ, sau khi trải qua một lần tránh, bọn chúng tiếp tục đổi hướng bay đến chỗ Phi Long.

Rất nhanh phần lớn con quạ đã bay đến bên cạnh Phi Long, hơn nữa bắt đầu dùng móng vuốt và cái mỏ sắc bén của chúng tấn công Phi Long.

Những con quạ đen đặc biệt chọn hướng Phi Long không có bất cứ phòng ngự nào để tấn công, ví dụ như lỗ mũi, đôi mắt nó.

Những nơi không có vảy trên người Phi Long đều bị bầy quạ tấn công, cho dù là Phi Long, cũng không thể chịu đựng đau đớn như vậy.

Nó lớn tiếng kêu lên, hơn nữa còn kích động vỗ cánh.

Nhưng đám quạ đen kia không hề e ngại gì với Phi Long này, bọn chúng tiếp tục tấn công mắt, còn có các bộ phận mềm mại khác của Phi Long nữa.

Cuối cùng Phi Long không thể nhịn được nữa, nó lại phun ra cột lửa lên bầu trời, nhưng vẫn không tấn công được mục tiêu nào cả, nó vỗ cánh, thân thể cao lớn bay lên trời, bắt đầu ra khỏi hang ổ của nó.

Trảo Căn Bảo nhìn thấy Phi Long và bầy quạ đen đều đã đi hết rồi, lộ vẻ do dự, không biết có nên thừa dịp này bắt lấy quả trứng Phi Long sắp sửa ra đời rời khỏi nơi này không.

Nhưng vách núi đen rất cao, trứng Phi Long thì quá to, Trảo Căn Bảo cảm thấy mình không có cách nào mang được quả trứng Phi Long đi.

Ngay lúc Trảo Căn Bảo tiếc nuối thì anh ta đột nhiên nhớ ra, mình đã từng chứng kiến một lời đồn, ví dụ như, loại động vật đẻ trứng này, sinh vật nó nhìn thấy đầu tiên sau khi phá vỏ đều sẽ cho rằng đó là mẹ mình, nếu bây giờ mình tiến lên, Phi Long con kia ra đời liền nhìn thấy mình đầu tiên thì có thể nào cho rằng mình là mẹ nó, sau đó đi theo mình hay không? Trảo Căn Bảo cảm thấy rất có khả năng, nhiệm vụ bất ngờ trò chơi này không chừng được lại thiết kế như vậy.

Dù thế nào, anh ta vẫn quyết đánh cuộc một lần, biết đâu có thể thành công thì sao?

Trảo Căn Bảo nhìn bầy quạ đen và Phi Long bay càng lúc càng xa, không biết lúc nào bọn chúng sẽ trở lại. Anh ta quyết định không chần chừ nữa, nhất định phải bắt lấy cơ hội hiếm có này, anh ta xông thẳng đến quả trứng Phi Long đang động đậy kia.

Trên vỏ quả trứng Phi Long đang không ngừng động đậy kia dày đặc vết rạn, hơn nữa không ngừng phát ra tiếng va chạm, nghe giống như con Phi Long con kia sắp sửa phá vỏ ra ngoài.

Trảo Căn Bảo đang suy nghĩ có nên dùng vũ khí của mình đến giúp nó một tay không thì vỏ trứng đột nhiên vỡ ra, ngay trước mặt Trảo Căn Bảo, đầu Phi Long con không có một cái vảy nào, màu da trụi lủi, giống hệt con gà tây, thò ra.

Con gà tây kia ngẩng đầu nhìn về phía Trảo Căn Bảo, mắt to như bóng đèn chớp chớp, sau đó kêu một tiếng với Trảo Căn Bảo.

“Cát điêu! Cát điêu!”

Con gà tây kia thét lên với Trảo Căn Bảo.

Tuy tiếng Phi Long con kêu nghe như đang mắng người, nhưng vẻ mặt nó lại rất niềm nở.

Đương nhiên Trảo Căn Bảo không tức giận, bởi vì anh ta biết kế hoạch của mình có thể đã thành công, con Phi Long trụi lủi kia vẫn đang cọ cọ vào người mình, vô cùng thân thiết, cảm giác này thật giống như nó xem mình như người thân của nó vậy.

Thành công, mình thành công rồi!

Trong lòng Trảo Căn Bảo không nén được hưng phấn hạnh phúc, nhưng chuyện kế tiếp cũng khiến người ta rất đau đầu, phải làm sao để trốn thoát đây?

Toàn bộ vách núi đen sâu không thấy đáy, hơn nữa còn dốc thẳng đứng, muốn tay không leo xuống, đừng nói mang theo Phi Long con, chỉ một mình Trảo Căn Bảo đã không thể nào an toàn được rồi, nếu mang theo Phi Long con kia, cơ bản là chết chắc rồi.

Nhưng điều đó cũng không làm khó Trảo Căn Bảo quá lâu, cốt truyện trò chơi đã ra quyết định cho anh ta, bầy quạ vốn bay theo Phi Long, không biết vì sao lại vòng trở về, mục tiêu của bọn chúng, bây giờ trở thành Trảo Căn Bảo.

Bầy quạ đen kia kết thành đoàn lao thẳng về phía Trảo Căn Bảo, Trảo Căn Bảo chỉ có thể bảo vệ đầu mình, dựa vào áo giáp trên người chống lại sự tấn công của đám quạ đen, bốn phía đều đen kịt, giống như một mảnh gió xoáy bao bọc lấy anh ta.

Phi Long con vừa sinh ra vẫn chưa biết xảy ra chuyện gì, nó chỉ thấy bầy quạ kia không ngừng tấn công Trảo Căn Bảo, nó ở bên cạnh lo lắng không ngừng kêu “Cát điêu cát điêu“.

Trảo Căn Bảo cảm giác bầy quạ đang mổ xung quanh người anh ta, thậm chí sức mạnh khổng lồ khiến anh ta đứng không vững, lảo đảo ngã ngay bên cạnh vách núi đen.

Những con quạ đen này muốn đẩy anh ta xuống vách núi đen, Trảo Căn Bảo lập tức phản ứng kịp.

Tuy không rõ đám quạ đen này muốn làm gì, nhưng đương nhiên bọn chúng đang ngăn cản mình đem Phi Long con đi, Trảo Căn Bảo làm sao có thể cho phép chuyện này xảy ra, rất không dễ dàng chờ đợi mười mấy tiếng, cuối cùng mới bắt được cơ hội có thể mang một Phi Long con đi, anh ta tuyệt đối không để đám quạ đen này ngăn cản mình.

Một tay Trảo Căn Bảo bảo vệ đầu mình, một tay kia lập tức rút Phi Hồng Đao ra, bắt đầu múa may loạn xạ, muốn đuổi đám quạ đen quanh mình đi.

Nhưng ngay cả Phi Long cũng không có cách nào đuổi đám quạ đen này đi, huống chi là Trảo Căn Bảo, một bả vai anh ta vì không có áo giáp phòng hộ nên bị quạ đen mổ rướm máu.

Còn những bộ phận khác ngoài sự bảo vệ của bộ giáp cũng gần như thế, duy nhất khiến người ta cảm thấy may mắn chính là hình thể Trảo Căn Bảo không to lớn như Phi Long, điểm yếu là đôi mắt mềm mại không bị bầy quạ đen tấn công.

Một chút vết thương nhỏ này chỉ cần không nguy hiểm đến tính mạng thì không là gì cả với Trảo Căn Bảo.

Dù sao người chơi cũng không có bất cứ cảm giác đau đớn gì.

Đối với Trảo Căn Bảo mà nói, điều duy nhất khiến anh ta cảnh giác chính là đám quạ đen vẫn cứ muốn đẩy anh ta xuống vách núi đen.

Ngay lúc chỉ mành treo chuông, Phi Long lại lần nữa bay trở về, tiếng hú chói tai vang vọng trên vách đá cheo leo.

Phi Long lao thẳng xuống Trảo Căn Bảo đang bị bầy quạ đen quấn quanh.

Đám quạ đen lập tức tránh ra, còn Trảo Căn Bảo cũng lập tức tránh, né thoát móng vuốt sắc nhọn của Phi Long.

Con Phi Long kia bay qua đỉnh đầu Trảo Căn Bảo, còn đám quạ đen lại lần nữa bay đến chỗ Phi Long.

Trảo Căn Bảo ngã nhào trên mặt đất, nhìn quạ đen và Phi Long đã cùng bay lên, vội vàng bò dậy.

Cách anh ta không xa, Phi Long con vừa mới ra đời đang vỗ vỗ đôi cánh không có vẩy của mình, nghiêng bên nọ ngả bên kia tập tễnh đi đến chỗ Trảo Căn Bảo, trong miệng còn gọi:

“Cát điêu! Cát điêu!”

Tiếng con gà tây gọi to nghe tràn đầy thân thiết.

Tuy tạm thời tránh được sự tấn công của đám quạ đen, nhưng vấn đề lớn nhất của Trảo Căn Bảo vẫn chưa được giải quyết, đó chính là thoát ra khỏi nơi này.

Trảo Căn Bảo vẫn chưa kịp nghĩ nhiều, liền nhìn thấy Phi Long con như con gà tây kia, tập tễnh chạy tới trước mặt mình, lập tức nhào vào lòng mình.

Không cần nghĩ nhiều cũng nhìn ra được Phi Long con vừa ra đời kia chắc chắn là xem mình như mẹ nó rồi.

“Cát điêu... Cát điêu...”

Không biết vì sao, nhìn con gà tây làm nũng trong vòng tay mình, ngoài ý muốn Trảo Căn Bảo lại cảm thấy có phần đáng yêu.

Đáng yêu thì đáng yêu, nhưng làm sao để mang nó ra ngoài được vẫn là một vấn đề khó khăn không nhỏ.

Lại là một tiếng kêu to, Trảo Căn Bảo ngẩng đầu lên liền nhìn thấy một móng vuốt khổng lồ đang lao thẳng về phía mình, anh ta vội vàng ôm Phi Long con vừa ra đời lăn qua chỗ khác, móng vuốt kia đâm thẳng vào vị trí Trảo Căn Bảo vừa ngồi, túm được một mảnh đất nham thạch lớn.

Đôi mắt Phi Long bị thương, một chút máu tươi từ khóe mắt nó chảy ra, đám quạ đen quay quanh trên đỉnh đầu Phi Long, không biết lúc nào sẽ tiếp tục tấn công.

Nhưng so với những kẻ tấn công này thì đương nhiên Phi Long để ý đến kẻ trộm trứng như Trảo Căn Bảo hơn.

Ngay lúc Phi Long định tiếp tục tấn công, thì nó không thể không dừng lại vì Phi Long con vừa ra đời, thân thể trần truồng loạng choạng đi tới trước mặt Trảo Căn Bảo, hơn nữa còn dang đôi cánh không có vảy của nó, lớn tiếng kêu lên với Phi Long trước mắt:

“Mẹ kiếp! Mẹ kiếp!”

Đại khái là đang mắng Phi Long sao, Trảo Căn Bảo nghĩ như vậy.

Nhưng nếu những gì nó kêu lên là theo nghĩa đen, vậy thì vừa rồi nó cũng có ý mắng mình sao?

Không biết vì sao Trảo Căn Bảo đột nhiên nghĩ đến những vấn đề nhàm chán này.

Con mình sinh ra lại mắng chửi mình Trảo Căn Bảo không hiểu rõ tâm trạng hiện tại của Phi Long cụ thể là gì, nhưng chắc chắn là không tốt đẹp gì.

Con Phi Long khổng lồ đương nhiên cũng cảm thấy nghi hoặc chuyện đứa bé của mình làm, nó gọi tên con mình hai lần, nhưng đứa bé kia vẫn lớn tiếng kêu:

“Mẹ nó! Mẹ nó!”

Nếu trong trò chơi bình thường thì có lẽ lúc này sẽ phát ra cốt truyện đạo đức, nhưng dù sao đây cũng là trò chơi thực sự, đám quạ đen xung quanh lại nhanh chóng lao xuống, bây giờ mục tiêu của chúng là Trảo Căn Bảo và Phi Long con vừa ra đời.

Vì bầy quạ tấn công, Phi Long khổng lồ không có bản lĩnh để đáp lại Trảo Căn Bảo, nó quay đầu lại, phun lửa về phía bầy quạ đen, hơn nữa còn tung cánh lên đuổi đám quạ đen đáng ghét muốn làm tổn thương con của nó.

Trảo Căn Bảo nhìn lực chú ý của Phi Long bị đám quạ đen kia hấp dẫn, đang suy nghĩ có nên nhanh chóng đưa Phi Long con đi hay không.

Mà khi đó Phi Long con ở trước mắt anh ta đã vòng trở về.

Trảo Căn Bảo đang không hiểu Phi Long con muốn làm gì thì Phi Long con kia đã vỗ đôi cánh của nó, sau đó vờn quanh Trảo Căn Bảo như muốn ám chỉ gì đó với anh ta.

Con Phi Long con kia bay đến bên cạnh Trảo Căn Bảo, dùng đầu ngăn cánh tay anh ta lại, muốn nâng cánh tay anh ta lên, sau khi phát hiện Trảo Căn Bảo không phản ứng gì, con Phi Long kia chạy đến trước mặt Trảo Căn Bảo, hơn nữa còn làm mẫu vỗ vỗ cánh mình hai lần.

Trảo Căn Bảo nhìn thế liền hiểu ra, con Phi Long này muốn mình bắt chước nó học cách bay lên, nó muốn mình rời khỏi đây sao?

Đây đương nhiên là chuyện không thể làm được, dù sao Trảo Căn Bảo cũng không phải Phi Long, mà anh ta cũng không có cách nào giải thích cho Phi Long con trước mắt cả.

Dù vậy Trảo Căn Bảo vẫn nhanh chóng đi theo Phi Long con rời khỏi chỗ này, dù sao uống vách núi đen bằng cách bò, chỉ có thể chết mà thôi, nhưng nếu không rời khỏi nơi này thì trăm phần trăm là chết chắc rồi.

Ngồi chờ chết cũng không phải phong cách của Trảo Căn Bảo, không dễ gì mới được phần thưởng lớn trong nhiệm vụ bất ngờ như vậy, dù thế nào Trảo Căn Bảo cũng không muốn từ bỏ ở đây.

Nó đi theo Phi Long con chạy đến mép vách đá đen, hơn nữa nhanh chóng dùng cả hai tay hai chân bắt đầu bám bò xuống dưới, về phần Phi Long con thì vẫn theo bên cạnh anh ta và vẫy vẫy cánh nó.

Mà lúc này con Phi Long khổng lồ kia vẫn đang chiến đấu ác liệt với đám quạ đen trên bầu trời.

Trảo Căn Bảo vừa vặn bò xuống được vài mét thì cũng cảm thấy đã đến giới hạn rồi, nguyên nhân quan trọng là vách đá gần như thẳng đứng phía dưới không phải là thứ mà con người có thể khiêu chiến.

Nhưng hiện tại đã không còn lựa chọn nào khác, bò lại lên trên thì phải đối mặt với bầy quạ đen và con Phi Long đáng sợ kia.

Tuy tình huống vô cùng nguy cấp, nhưng cũng không phải không có cơ hội cho Trảo Căn Bảo, nếu có thể lợi dụng vũ khí cắm vào vách đá làm chống đỡ thì không chừng có thể bò xuống được, Trảo Căn Bảo nghĩ như vậy.

Một tay Trảo Căn Bảo cầm Phi Hồng Đao, đâm vào vách tường, một tay kia rút rút dao găm bên hông cắm trên vách tường hơi dựa người vào. Sau đó lại rút Phi Hồng Đao ra, cắm ở dưới thấp hơn.

Có thể thành công!

Trảo Căn Bảo thử một lúc sau, tuy cảm thấy rất vất vả, nhưng vẫn có thể dùng cách này để di chuyển xuống dưới, dù sao vẫn còn tốt hơn là không có cách nào.

Nhưng kế hoạch vẫn luôn biến hóa khó lường, ngay lúc Trảo Căn Bảo định dùng cách này để tiếp tục di chuyển xuống dưới thì đám quạ đen kia lại lao thẳng đến chỗ anh ta.

Dưới sự hợp tác tấn công của Phi Long và quạ đen, Trảo Căn Bảo vốn không còn cách nào tiếp tục giữ thăng bằng trên vách đá được nữa.

Anh ta lập tức rơi xuống, trong miệng phát ra tiếng hò hét inh ỏi, Phi Long con vừa sinh ra chưa được bao lâu kia cũng lao xuống theo...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.