Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 385: Chương 385: Phù thủy linh hồn




Editor: Wave Literature

Hi Nhĩ Ngõa Na Tư cầm trong tay cung ngắn, chạy trên tường thành, hai đâu tường thành đều bị ma năng pháo bắn thủng, bây giờ chỉ còn khối tường thành này, cũng chỉ dài bốn năm trăm thước thôi.

Nhưng chính vì độ dài như vậy của tường thành, lại chen chúc hơn ba trăm người chơi, quan trọng nhất chính là mỗi người chơi đều trang bị nỏ, tên, còn có ba cái xe nỏ.

“Mau lên tên!”

Một người chơi địa tinh la lên, rất nhanh có một yêu tinh khác ôm tên khổng lồ, đặt lên trên xe, hai người chơi địa tinh hăng hái hợp lực, sau đó một người chơi khác nhắm ngay nơi nhiều người nhất, giơ tay để nỏ tên bắn ra ngoài.

Tên khổng lồ bắn ra, xuyên hai tên quái nhân thành xâu đính trên mặt đất.

“Tiếp tục bắn!”

Hi Nhĩ Ngõa Na Tư hô lớn một tiếng, sau đó cài tên, giương cung, bắn tên, động tác nhanh nhẹn lưu loát, phối hợp với tài bắn cung cao siêu của Hi Nhĩ Ngõa Na Tư, còn có hệ thống xạ kích trợ giúp, một mũi tên kia chuẩn xác trúng mục tiêu là một tên quái nhân đang có ý đồ tấn công “Cao Đạt“.

Tuy chỉ bắn vào mông anh ta, không xem như vết thương trí mạng, nhưng cuối cùng vẫn trúng mục tiêu, khoảng cách xa mà có thể bắn chuẩn như vậy, đã rất không dễ dàng rồi.

Hi Nhĩ Ngõa Na Tư thêm tự tin, tiếp tục cài tên, giương cung, bắn tên!

Một dã thú ngã xuống. Hi Nhĩ Ngõa Na Tư giả vờ như không phát hiện ra, tiếp tục tìm kiếm mục tiêu tiếp theo.

Quái nhân phía dưới, đã bắt đầu lấy thang dây, muốn đánh chiếm đoạn tường thành còn lại này.

Dù sao thì số lượng quái nhân cũng rất nhiều, những người chơi này từ trên cao nhìn xuống, cứ bắn tên xuống dưới thì xong việc, trúng mục tiêu chuẩn xác như Hi Nhĩ Ngõa Na Tư, cũng rất ít.

Huống chi, một khoảng lớn bên ngoài tường thành đều không có bất cứ đồng minh nào, nhắm mắt lại bắn bắn bắn thì xong việc rồi!

Một đám thang dây nhanh chóng đáp đầy mái tường, đoạn tường thành này bị chiếm cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi...

- - -

Cao Đạt khổng lồ đang đấu đá loạn xạ trên chiến trường, hai kiếm khổng lồ dài hơn mười thước cũng không phải chuyện đùa, quái nhân cao to nhất cũng chỉ bốn năm thước mà thôi.

Hai kiếm khổng lồ dài hơn mười thước bắt đầu khua loạn, quả thực giống như máy xay thịt đang thu hoạch.

Quan trọng nhất chính là năm cỗ ma năng pháo đều cùng bắn ra một lúc, ma lực của Ma Căn gần như đều bị vét sạch, đây đều là ma năng pháo cỡ lớn, khả năng muốn nhắm chuẩn ngay Cao Đạt kia trong khoảng thời gian ngắn là rất nhỏ.

“Ma Pháp Sư! Ma Pháp Sư quái nhân! Mau qua đây bổ sung năng lượng cho ma năng pháo!”

Ma Căn gọi với về phía đoàn quân quái nhân, rất nhanh có mười mấy ma pháp sư quái nhân chạy tới, bắt đầu đồng thời bổ sung năng lượng cho một cỗ ma năng pháo.

Ở trong trận chiến đấu này, không phải chỉ có các người chơi đang nỗ lực.

Một vài quái nhân vốn đã chết trận ngã trên mặt đất, bất thình lình lại đứng lên, đôi mắt bọn chúng trống rỗng, tỏa ra ánh sáng trắng mỏng manh, cầm vũ khí, nhưng không tấn công về phía các người chơi, mà đi về phía ngược lại, quái nhân với bộ dạng kiểu này càng lúc càng nhiều hơn.

Mục tiêu của bọn chúng là ma năng pháo.

Một quái nhân va phải một con quái nhân vừa “hồi sinh”, anh ta nguyền rủa một câu, sau đó phát hiện tên quái nhân này có chỗ không bình thường, anh ta không có một cánh tay, nửa cái đầu không biết bị thứ gì đập dẹp, lại vẫn đi như không bị gì cả, tên quái nhân kia vừa định hỏi gì đó, nhưng quái nhân “hồi sinh” kia lại bất ngờ cầm gậy răng sói nện xuống, đập dẹp đầu đối phương, đồng thời xông đến cỗ ma năng pháo đã ở rất gần kia.

Cùng một thời gian, rất nhiều quái nhân “hồi sinh” đều đã xông đến ma năng pháo, đám quái nhân nhất thời hỗn loạn.

“Giết bọn chúng! Bọn chúng không phải người một nhà với chúng ta đâu!”

“Cút đi! Kia là bộ lạc của chúng ta! Cậu làm cái gì đấy!”

“Người của cậu dám giết bộ lạc của tôi! Cậu muốn chết sao?!”

“Tránh ra! Tránh ra! Mấy tên quái nhân này chết rồi!”

Lúc Ma Căn cũng phát hiện sự hỗn loạn bên này, thì đã có một quái nhân xông đến trước mặt anh ta rồi.

Ma Căn vừa thấy tên quái nhân này liền biết đã xảy ra chuyện gì, chính là phù thủy!

Tên phù thủy thiên tài ngàn năm mới gặp một lần kia!

Ma Căn rút vũ khí của mình ra, chỉ một phát đã chặt đứt đầu tên quái nhân “hồi sinh” kia, anh ta hô to với xung quanh: “Nhìn đôi mắt! Những tên quái nhân đã chết sẽ có đôi mắt phát sáng, là phù thủy đang điều khiển bọn chúng!”

Ma Căn hô xong, liền bắt được một thủ lĩnh quái nhân bên cạnh, ra lệnh cho anh ta: “Tổ chức người, tìm kiếm mắt của linh hồn! Chính là con mắt lơ lửng như thế này, phá hủy toàn bộ cho tôi! Còn nữa, tìm ra tên phù thủy kia! Anh ta không thể nào ở nơi quá xa để điều khiển xác chết, tìm thấy anh ta, đập tan xương cốt của anh ta cho tôi!”

“Vâng!”

Thủ lĩnh quái nhân lên tiếng, sau đó dẫn theo người dặn dò xuống phía dưới.

Ma Căn nhìn xác chết quái nhân không ngừng tấn công về bên này, hơn nữa bên kia tường thành, kiếm khổng lồ đang khua loạn, cao đạt đấu đá lung tung, xem ra cuộc tấn công thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, còn cần nhiều thời gian hơn nữa mới có thể kết thúc.

- - -

Lúc cả thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ rơi vào lửa chiến, thì tại khu thành cũ của Lâm Đông Thành, đại bộ phận nhóm người làm thuê của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, đều đã ở trong này tạm thời nghỉ ngơi.

Có quân đội của Lâm Đông Thành bảo vệ, trấn giữ tại cửa, để ngăn ngừa khả năng nơi này sẽ thành mục tiêu công kích khác.

Dù sao trong chiến đấu, toàn bộ người làm thuê của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ đều có thể trở thành đối tượng tập kích của Ma Căn, chỉ là trước mắt mà nói, ngay từ đầu Ma Căn đã không thèm để mắt đến đám người làm thuê của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ.

Hắc Long Cẩu Đản, Y Phù Lâm, Mộc Pháp Sa, Tân Ba, dã thú tiền bối, còn có mấy người Mạc La Tư đều đã tụ tập ở chỗ công hội mạo hiểm giả.

Bọn họ dựa theo mệnh lệnh của Hạ Lạc Khắc, tạm thời rời khỏi thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ.

Dù sao thì thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ cũng đang trong tình trạng chiến tranh, bọn họ lại không có khả năng chiến đấu, cho dù có, thì bộ dạng giống như dã thú Thánh Quang ngay từ đầu năng lực đã không thích hợp để sử dụng trước mặt mọi người, ít nhất thì chính dã thú này cho là như vậy.

Tất cả mọi người vô cùng im lặng chỉ có tiếng nói chuyện của các người chơi trong công hội Mạo hiểm giả.

“Cửa truyền tống đã đóng, muốn trở về cũng chỉ có thể tự tử thôi.”

“Tự tử để làm gì chứ? Bọn họ đều đang bận rộn giữ thành, tất cả tài nguyên nhiệm vụ ở Lâm Đông Thành đều là của chúng ta, cũng không ai cướp đoạt với chúng ta cả.”

“Tôi cũng vậy, tôi không thích kiểu chiến tranh công kích này.”

“Nhưng trò chơi này có rất nhiều người trên cùng một màn hình, nghe nói số quái nhân tấn công thành là mấy vạn người, cảnh tượng đó chắc đồ sộ chết mất.”

“Mẹ kiếp, mấy vạn quái nhân cùng tấn công thành? Kích thích như vậy?”

“Cảm giác lão Hạ chết chắc rồi, không biết vì sao tôi có chút vui vẻ.”

Y Phù Lâm mang theo vẻ mặt lo lắng, nhìn về phía những người chơi đang nói chuyện, trong lòng tràn ngập lo lắng.

Hạ Lạc Khắc đại nhân…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.