Editor: Wave Literature
Không gian trong động vô cùng to lớn, đủ lớn để chứa 5 cổng dịch chuyển to lớn.
Đây chính là cổng dịch chuyển kết nối 2 thế giới lòng đất và mặt đất, được các người chơi gọi là hắc ám chi môn.
Chỉ nghe tên thôi cũng cảm giác được mười phần khí phách, mà nhìn tình hình thực tế của hắc ám chi môn, quả thực vô cùng hùng vĩ.
Toàn bộ cổng dịch chuyển cao 2 3 mươi mét, toàn thân được kết cấu từ thủy tinh phản quang, trong đó có ma lực lưu thông tứ phía.
Tướng quân Sử Đan có lẽ là lần đầu nhìn thấy cổng dịch chuyển như thế này, toàn bộ hang động sáng rực nhờ ánh sáng của cổng dịch chuyển, bờ sông nửa trước hang động hoàn toàn khác biệt, hiện tại cửa vào hắc ám chi môn đang bị người Duy Đa Lợi Á khống chế, những quái vật Vĩnh Hằng cô độc muốn đi vào thế giới mặt đất, gần như là không thể, chỉ có ngẫu nhiên vài tên liều mạng xông qua phòng tuyến, quái vật Vương quốc Vĩnh Hằng mới có thể bước vào thế giới.
Trên thực tế, sau khi người Duy Đa Lợi Á khống chế hắc ám chi môn, tướng quân Sử Đan đã không thấy bọn quái vật thế giới mặt đất trong nhiều ngày.
“Nơi này chính là hắc ám chi môn, chỉ cần đi qua thứ này, sau đó chính là thế giới của bọn lợn Vĩnh Hằng, mọi người nhất định phải cẩn thận.”
A Phi bị tàn tật nghiêm trọng phần eo, xương sống nói với các tướng quân Thần Linh quốc trước mặt.
Đối với cái lưng còng nhất định của A Phi, tướng quân Sử Đan cũng chưa từng nghe.
Hắn vốn cho là công tước Ước Khắc lấy cớ bất lực, không nghĩ rằng người tàn tật đến mức này lại có sức mạnh phi thường đến vậy, tướng quân Sử Đan đã từng thấy A Phi này chiến đấu với dã thú, dã thú cường đại trước mặt A Phi đều không cân xứng.
Nếu như vụ án đồ dùng trong nhà có liên quan trước đó cũng bởi vì sự tan tật của A Phi, như vậy thì hiện tại hắn đã có cái nhìn khác với nhân vật này.
“Lão đại A Phi, ta nghe ngươi nói, tại sao ta có cảm giác ngươi giống như NPC vậy.”
Bên cạnh A Phi, có một người cúi người để nín cười, nói với A Phi như vậy, bởi vì âm thanh đặc biệt nhỏ, gần như là vừa đủ để tướng quân Sử Đan nghe được, những người Duy Đa Lợi Á cuối cùng sẽ có vài lời nói kỳ quái trong những tình huống đã nói.
“Sau khi tướng quân Sử Đan truyền lệnh thì nơi này chính là doanh trại của người Duy Đa Lợi Á, bọn quái vật Vương quốc Vĩnh Hằng muốn tấn công hắc ám chi môn, chúng ta chỉ cần trợ giúp người Duy Đa Lợi Á giữ vững hắc ám chi môn, là có thể ngăn được những quái vật hắc ám thế giới lòng đất đặt chân lên thế giới mặt đất của chúng ta.”
Kiều Trị tóc vàng nói với tướng quân Sử Đan. Tất cả đã đến nơi đây,
Đương nhiên là không có đường quay lại nữa.
“Toàn quân nghe lệnh” Tướng quân Sử Đan xoay người đối mặt với hắc ám chi môn, sau đó lập tức rút bội kiếm vắt ngay hông mình, hướng về phía các người chơi Duy Đa Lợi Á và binh sĩ Thần Linh quốc hô lên:
“Các dũng sĩ! Ta không ngừng nghĩ rằng có một ngày có thể đứng ở đây, gánh vác trọng trách to lớn như vậy! Sau lưng ta, chính là hắc ám chi môn, mà đằng sau cánh cửa này, là đám ác ma kinh khủng của thế giới lòng đất! Ta biết các ngươi sợ hãi, khi đang đối mặt với bọn quái vật kia, không ai sẽ không sợ, mà biện pháp tốt nhất để đối mặt với sự sợ hãi, chính là dũng cảm đối mặt với bọn hắn.”
Tướng quân Sử Đan lớn tiếng thét lên, rất hiển nhiên, hắn định cổ vũ sĩ khí của mọi người, mà xem ra hiệu quả không tệ, các binh sĩ Thần Linh quốc nhao nhao kêu gào, các người chơi Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất bên này cũng kích động hô hào:
“Cung cấp áo giáo sức mạnh!”
Mặc dù tướng quân Sử Đan không hiểu những chữ này có nghĩa là gì, nhưng nhìn thấy mọi người hưng phấn như vậy, hiển nhiên là rất tán thành lời nói của mình, nhất định là biểu hiện sự hưng phấn vui vẻ.
Tướng quân Sử Đan thấy mọi người hưng phấn như vậy, lại một lần nữa vung tay hô to:
“Hôm nay chúng ta đã có thể đi được đến đây, đều dựa vào quốc vương Thần Linh quốc, Thổ Đậu anh dũng...”
Tuy nhiên lời nói của quân đội miền Nam vẫn chưa nói xong thì bị A Phi ngắt lời:
“Tướng quân nói ngắn gọn được không, đã đến 8 rưỡi đêm rồi, thành thực mà nói thì trận chiến đã rất kịch liệt rồi, chúng ta lại không đến trợ giúp, không chừng hắc ám chi môn lại bị công phá, trong vòng một tiếng rưỡi chúng ta phải giữ vững được hắc ám chi môn, ngươi hiểu ý ta chứ?”
Sau khi A Phi nói xong, các người chơi Duy Đa Lợi Á nhao nhao gật đầu, bọn hắn cũng đang nói gì đó về việc trước 10h thì trận đấu phải kết thúc, còn chưa ăn cơm, tốc chiến tốc thắng, không nên bị những con lợn Vĩnh Hằng chiếm lại tiên cơ, chờ đợi những lời nói này, tướng quân Sử Đan mặc dù hiểu rõ, không thể để hắc ám chi môn rời vào tay bọn quái vật Vương quốc Vĩnh Hằng, những trận chiến này kết thúc lúc 10h đêm là có ý gì? Chẳng lẽ 10h tối thì bọn quái vật Vương quốc Vĩnh Hằng rút lui sao? Những người Duy Đa Lợi Á làm sao biết được?
Tướng quân Sử Đan mặc dù có đầy nghi hoặc, nhưng các người chơi Duy Đa Lợi Á đã bắt đầu kêu gào xuyên qua hắc ám chi môn, mà Kiều Trị tóc vàng cũng cùng với những người Duy Đa Lợi Á giơ vũ khí của mình lên hô lớn:
“Tất cả những người yêu quý tự do, quang minh hãy xông lên cùng ta, chúng ta cuối cùng sẽ được ghi vào sử sách!”
Mặc dù lời nói của Kiều Trị tóc vàng ngắn gọn, nhưng lại khích lệ vô cùng mạnh với sĩ khí của binh sĩ, binh sĩ Thần Linh quốc cũng lớn tiếng kêu gào, Kiều Trị tóc vàng và các người chơi Duy Đa Lợi Á cùng nhau xuyên qua hắc ám chi môn.
Đằng sau hắc ám chi môn là một địa ngục, khung cảnh bình thường mà bọn hắn chờ đợi.
Hỏa cầu thật lớn xẹt qua bầu trời, lướt qua tạo thành một vòng cung thật dài, chiếu sáng toàn bộ thông đạo dưới lòng đất.
Tướng quân Sử Đan ngẩng đầu, nhìn những đỉnh đầu trong bóng tối, hắn vốn cho là thế giới lòng đất thật thấp bé, địa phương nhỏ như lô cốt, không nghĩ rằng nơi này lại không có ánh sáng mặt đất.
Trên đầu hắn là bầu trời hắn chưa bao giờ thấy, hỏa cầu thật lớn kèm theo bọn quái thú ma pháp ca hát trước mặt, cách đó không xa là doanh trại của người Duy Đa Lợi Á.
Tiếng nổ truyền khắp chiến trường. Không ít binh sĩ Thần Linh quốc không biết sợ hãi, nhưng những người Duy Đa Lợi Á lại chẳng mảy may e sợ, ngược lại càng hưng phấn hơn.
Hắc ám chi môn được dựng lên sau lưng tướng quân Sử Đan. Trước hắc ám chi môn, là bọn quái vật thế giới lòng đất nhiều vô tận. Bọn hắn cầm vũ khí kinh khủng, cưới chim hai chân quái dị, không ngừng khởi xướng tấn công về hướng hắc ám chi môn, những người Duy Đa Lợi Á dùng đồ vật to lớn bằng nham thạch và gỗ, từ từ lâm trận, đã bị tàn phá không sử dụng được nữa, nhưng vẫn còn hình dạng cơ bản, những ma pháp sư Duy Đa Lợi Á không ngừng đọc thần chú, phóng thích ra ma pháp kinh khủng, ngăn cản bọn quái vật Vương quốc Vĩnh Hằng tấn công, có người Duy Đa Lợi Á tay cầm đại đao xông lên gào thét, liều mạng của mình tiêu diệt 2 3 con quái vật, điều này xảy ra dưới sự quan sát chăm chú của tướng quân Sử Đan và các binh sĩ Thần Linh quốc.
Đa số là nhìn thấy các người chơi chiến đấu với thổ dân, bọn hắn bị các người chơi anh dũng bất khuất rung động thật sâu, các người chơi Duy Đa Lợi Á đã từng bị tướng quân Sử Đan miệt thị, sức chiến đấu thấp, nhưng hiện tại bọn hắn hoàn toàn không như vậy, nếu như địa quân Thần Linh quốc không chuẩn bị giao chiến với đội quân ở trong tình trạng này, coi như có thể thắng lợi, tướng quân Sử Đan cũng tin rằng chắc chắn sẽ tổn thất nặng nề.
Dù vậy, các người chơi Duy Đa Lợi Á cũng đã lầm vào tình cảnh khốn cùng, dù là nhân số hay là phương tiện vũ khí chiến tranh, bọn hắn đều thua kém nhiều so với bọn quái vật dưới mặt đất đối phương, bọn hắn đã lao vào khổ chiến hắc ám chi môn, chỉ sợ vấn đề thời gian.
Nhưng những người Duy Đa Lợi Á dường như chẳng mảy may lo lắng vấn đề này, dựa theo những gì bọn hắn nói chính là “Chỉ cần chống cự được đến 10h tối là chúng ta chiến thắng!”
Các chiến sĩ Thần Linh quốc xông tới, bọn hắn duy trì trận hình, dưới sự chỉ huy của các tướng quân thực hiện các bước tiến ngay ngắn, nhanh chóng tham gia vào chiến trường, và các người chơi không có kết cấu gì khác biệt, quân đội Thần Linh quốc đã được huấn luyện chuyên nghiệp, tướng quân của bọn hắn nhanh chóng nhìn thấy điểm yếu trong trận chiến, đồng thời ra lệnh cho bọn binh sĩ lấp lại những nơi phòng ngự yếu.
Mà những binh sĩ Thần Linh quốc, bởi vì không có các ký tự lục sắc trên đỉnh đầu giống như người chơi Vương quốc Vĩnh Hằng, rất dễ để phân biệt với các người chơi Duy Đa Lợi Á, sau khi bọn hắn xuất hiện sau chiến trường, người chơi hai bên cũng nhận thấy sự xuất hiện của các NPC, người chơi Duy Đa Lợi Á tự nhiên hưng phấn tăng vọt, mà tâm trạng người chơi Vương quốc Vĩnh Hằng cũng không tệ, bởi vì sự xuất hiện của những NPC này, có nghĩa là bọn hắn có thêm nhiều trang bị.
Mặc dù là phe nào cũng sẽ không cảm thấy vui với sự xuất hiện của Thần Linh quốc, mà đối với đám binh sĩ của Thẩm Chí quốc mà nói, trận chiến tiếp theo mà bọn hắn đối mặt là trận chiến khổ cực nhất từ lúc sinh ra đến nay.
“A!”
Một binh sĩ Thần Linh quốc giơ lá chắn và đoản kiếm hô to, vọt tới dã thú phía trước, ở phía sau hắn là hai bộ đội của Thần Linh quốc, 3 người là một tổ nhỏ giúp đỡ nhau trong trận chiến, hiệu suất rất cao, thường thường có thể tạo tổn thương cho các người chơi Vương quốc Vĩnh Hằng.
Mặc dù những binh linh này chiến đấu dũng mãnh, nhưng bọn hắn gặp phải sự chiến đấu cũng mạnh mẽ không kém của người chơi Vương quốc Vĩnh Hằng, những người chơi này có đặc điểm chủ yếu là không sợ chết.
Binh sĩ Thần Linh quốc mặc dù biểu hiện sự dũng mãnh, nhưng một người chơi yêu tinh nhanh chóng vọt tới trước mặt hắn, sau đó cao giọng giơ lá chắn lên, trong khoảnh khắc khiên ngắn chặn lại trong nháy mắt, người chơi yêu tinh kia giơ chùy to của mình lên đập vào mặt binh sĩ trước mặt.
Khi người chơi Vương quốc Vĩnh Hằng đối phó với những NPC Thần Linh quốc, cũng cố gắng không giết chết bọn hắn, mà là bắt sống, dù sao mỗi một NPC có thể phát động nhiệm vụ ẩn, giết chết những NPC này lại không được ban thưởng, đánh bọn hắn ngất xỉu cũng thế.
Đây hệ thống nhiệm vụ cho bọn họ hướng dẫn, mà Bố Lỗ của hạch tâm thành dưới đất sở dĩ hướng dẫn các người chơi như vậy cũng không phải là do hắn ngập tràn trái tim của Thánh Mẫu, không muốn giết chết những binh sĩ mặt đất Thần Linh quốc này, là một thành viên của thế giới lòng đất, hắn và thế giới mặt đất không thể tồn tại sự qua lại tốt được, hơn nữa, những binh sĩ Thần Linh quốc này sau đó đều có thể mang đi đổi tiền hoặc tài nguyên đều được.
Phải biết, ma thạch chính là đơn vị tiền tệ thế giới lòng đất. Nguồn gốc của nó là ngoại trừ những khoáng mạch ma thạch hi hữu, cũng chỉ có dùng rút ma lực trên người của những chủng tộc nhân loại, các loại tinh linh thế giới mặt đất mới tạo ra được mà thôi. Mà nếu nhân loại chết đi thì không có cách nào rút ma thạch ra từ trên người bọn hắn.
Mà sau khi đã rút ma thạch ra xong, còn có thể đem bọn hắn làm tù binh bán cho Thần Linh quốc, theo Thần Linh quốc, tài nguyên và vũ khi chẳng hạn, được thu hoạch trên cơ thể, dù có nghĩ thế nào cũng phải có lợi nếu so với việc trực tiếp giết binh sĩ Thần Linh quốc.
Sau khi đã tính toán rõ ràng món nợ này, xem như Hạ Lạc Khắc cũng đã đồng ý cả hai tay việc dự định bắt sống binh sĩ Thần Linh quốc, mà đám binh sĩ Thần Linh quốc hắn đem từ hắc ám chi môn đến đây, cũng chính là xuất phát từ sự cân nhắc này, một mặt là để Trần Chí quốc chứng kiến sức chiến đấu của Lâm Đông Thành, để Thần Linh quốc bỏ rơi mơ ước của Duy Đa Lợi Á.
Một mặt khác cũng là nghĩ rằng có thể ép ma thạch từ trên người của một số tù binh hay không.
Binh sĩ Thần Linh quốc kia bị chùy đập vào đầu, mũ giáp kim loại phát ra âm thanh nhỏ, binh sĩ Thần Linh quốc đó sau khi quay một vòng quanh chỗ đó, ngã bịch xuống đất.
Sau đó, mặc dù có người của Thần Linh quốc khác muốn tới trợ giúp hắn, nhưng thủy binh kia nhanh chóng bị người chơi Vương quốc Vĩnh Hằng lôi đi.
Rất nhiều người chơi Vương quốc Vĩnh Hằng trên chiến trường cũng làm như vậy, tận dụng khả năng bắt giữ binh sĩ Thần Linh quốc.
Toàn bộ khung cảnh chiến đấu lập tức biến thành ý đồ bắt binh sĩ Thần Linh quốc của người chơi Vương quốc Vĩnh Hằng.
Thậm chí còn phát sinh sự hiệp trợ của các người chơi Duy Đa Lợi Á...
Tướng quân Sử Đan trên chiến trường vung vẩy tuấn mã bảo bối của mình và chiến đấu với những quái vật thế giới lòng đất, bên cạnh hắn là một người chơi Duy Đa Lợi Á, không biết từ khi nào hắn đã đến gần, người chơi Duy Đa Lợi Á kia cầm một sợi xích trên tay, mặc dù vũ khí tương đối quái dị, nhưng chỉ cần vì nhân loại, vì tương lai tươi sáng của chủng tộc, cầm cái gì đều không quan trọng.
Tuy nhiên khi tướng quân Sử Đan nhìn người chơi Duy Đa Lợi Á kia, người chơi Duy Đa Lợi Á đó lại cầm xích sắt lao đến phía hắn, trong miệng kêu gào các lời nói quái dị, mặc dù tướng quân nghe không hiểu, nhưng các dã thú bên cạnh dường như hiểu rõ, bọn hắn cũng đang kêu gào các từ ngữ lạ lùng, nối tiếp theo ngôn ngữ của người Duy Đa Lợi Á dường như là một loại, nghe giống như là long ngữ.
Sau đó tướng quân Sử Đan bị người chơi Duy Đa Lợi Á dùng xích sắt trói người lại, một mặt xích sắt nện vào đầu hắn, khiến hắn chóng mặt, xém tí nữa ngã xuống đất, bên cạnh hắn bọn cảnh vệ nhao nhao hò hét chạy đến, bảo hộ sau lưng hắn.
Có dã thú xông đến, muốn bắt lấy tướng quân Sử Đan, nhưng học thuật của bọn cảnh vệ bên cạnh tướng quân Sử Đan rất nhiều, những dã thú kia căn bản là không thể xông phá lớp phòng ngự, nhưng người Duy Đa Lợi Á phản chiến vẫn khiến tướng quân Sử Đan giật nảy mình, hắn thực sự không nghĩ tới việc lại có người Duy Đa Lợi Á bị quái vật thế giới lòng đất ấp trứng làm nên chuyện như vậy, thật sự quá kinh tởm.