“Chậc chậc, chúc mừng đại nhân Hạ Lạc Khắc, vừa vui mừng nhận được anh em, người anh em này là tôi tớ trung thành, xin Hạ Lạc Khắc đừng nên hiểu nhầm.”
Khi thấy Vưu Đạt rời khỏi đại sảnh lãnh chúa, Bố Lỗ nói với Hạ Lạc Khắc:
“Bất quá, Vưu Đạt này dường như rất tin tưởng mà nhận lời của Hạ Lạc Khắc đại nhân, thậm chí không xác nhận đến cùng xem là Học Bá có phải là thiên tài ngàn năm có một hay không.”
“Vì sao anh ta lại nghi ngờ?” Hạ Lạc Khắc nhíu mày:
“Căn cứ vào thực lực ta bày ra, hiện tại ta đã để Cẩu Đản ở ngoài, ta nói rằng Cẩu Đản là hắc long mạnh nhất từ trước đến này, anh ta sẽ tin tưởng ta mà không nghi ngờ.”
“Nhưng Hạ Lạc Khắc đại nhân, tôi vẫn còn một vấn đề.” Bố Lỗ nói:“Vưu Đạt có thể đang sở hữu 30 kiến trúc sư ma năng nhỏ, ngài rõ ràng biết điểm này, vẫn còn vì anh ta mà cung cấp hợp đồng như thế, thời gian cho những đứa con của anh ta có thể sé rất khó chịu, có gây sự chú ý với công hội không? Nếu hắn báo cáo với cấp trên, tình hình có thể rất phiền phức. Chủ yếu nhất là, nếu như là do công việc, dẫn đến việc 30 đứa con của Vưu Đạt không được nuôi dưỡng, sẽ khiến các nhân viên khác bất mãn.”
“Công việc hoặc là trả tiền, ta đã đưa ra sự lựa chọn. Để nhanh chóng chữa trị cho anh ta, Học Bá có thể đã sử dụng rất nhiều vật liệu ma pháp đắt đỏ, chất lượng, với lại phí chữa trị ta cũng đã liệt kê, cho dù là không bị ràng buộc làm cho ta một năm, đến với cuộc sống của anh ta, đối với Vưu Đạt mà nói thì đều là lợi nhuận máu, tranh cãi, nghĩ như vậy ta cứ như là làm ăn thua lỗ.” Hạ Lạc Khắc tiếp tục nói:
“Về vấn đề không thể nuôi dưỡng 30 đứa con, Bố Lỗ, có phải vì ngươi đã ở dị giới quá lâu? Ngươi cảm thấy rằng thu nhập của một kiến trúc sư ma năng bình thường có thể nuôi sống 30 đứa con sao?”
“Dường như thật sự là không thể...Cho dù là kiến trúc sư cao cấp của thế giới khác, muốn chỉ dựa vào tiền lương của mình mà nuôi sống 30 đứa con cũng là thiên phương dạ đàm, cho nên Liên minh thương nhân mới phát triển đến cấp cao như vậy, họ đã bắt đầu phụ cấp cho con nhỏ cho khá nhiều gia đình rồi sao?” Bố Lỗ hỏi.
“Liên minh thương nhân đều là một đám thương nhân xây dựng tổ chức, cũng không phải là nhà từ thiện, mỗi thành viên trong liên minh, đều là thương nhân hoặc là những người làm việc cho họ, căn bản là không thực sự phụ cấp như thế.” Hạ Lạc Khắc nói:
“Có thể nuôi sống gia đình với 30 đứa trẻ, sẽ không quan tâm đến tiền lương của một kiến trúc sư ma năng.”
“Thì ra là thế, nhưng...Trực tiếp không trả lương cho Học Bá, cũng như 007, có phải là quá hà khắc phải không? Kiến trúc sư ma năng có thể xem là nhân tài về kỹ thuật, tôi đề nghị cho đãi ngộ anh ta một mức phúc lợi nhất định.” Bố Lỗ hỏi.
“Bố Lỗ, ta để Học Bá dày công mà chữa trị cho anh ta, mà không trực tiếp đưa hắn đến bệnh viện của Lâm Đông Thành chờ chết,
Chẳng lẽ vì chờ đợi sau khi anh ta tỉnh lại, lại dùng nhiều tiền để thuê anh ta, đưa ra các loại phúc lợi lớn, hầu tạ lão gia cũng như hầu hạ anh ta sao? Tại sao ta lại không trực tiếp đến Lâm Đông Thành thông báo một tin tức chiêu mộ, sau đó chiêu mộ một kiến trúc sư ma năng trở về phục vụ lão gia đây?” Hạ Lạc Khắc mở tay ra:
“Ngươi cảm thấy ta là thiên sứ với vòng đức hạnh trên đầu và cánh lông vũ sau lưng à?”
“Không, ngài là ác ma, thượng vị ác ma.” Bố Lỗ nói.
- -----
Lâm Đông Thành, người của Liên minh thương nhân đang giải quyết tình hình.
“Mười một tiểu binh kiểm soát pháo ma năng, nhẹ nhõm như uống nước cũng như liên tục sử dụng pháo ma năng, mỗi cái đều thể hiện ra tiêu chuẩn thực lực của đại sư ma pháp, cho dù là Chi hỏa Vĩnh Hằng thành dưới đất không giàu có như thế, thậm chí còn nuôi một tiểu hắc long, tiểu hắc long kia bưng trà dâng nước cho lãnh chúa! Vì chữa trị cho tôi, mà bố trí Vu Yêu Học Bá thiên tài ngàn năm có một! Vì báo đáp ân tình của anh ta, tôi quyết định làm việc cho anh ta một năm, trả hết nợ nần, cho nên mới làm thủ tục từ chức.”
Nhìn nhân viên phụ trách phòng đăng ký nhân sự trước mặt, Vưu Đạt cố gắng nói thật ngắn gọn.
“Điền vào đơn đi.”
....
Ở phía trước một biệt thự to lớn nào đó của Lâm Đâm Thành.
Vưu Đạt mang theo dáng vẻ mệt mỏi, đi đến chỗ người vợ trong nhà, 30 đứa con ầm ầm chạy xuống, vây quanh Vưu Đạt.
Vợ nhìn thấy yêu tinh Vưu Đạt chưa tử trận, chỉ vào đứa con trong ngực, vui đến phát khóc:
“Ba năm rồi anh không về nhà, mau đến gặp con mới lớn của anh một chút đi. Lão Vương cạnh nhà đối xử với chúng ta rất tốt, vẫn luôn hỗ trợ chúng ta đấy.”
“Em và các bảo bối cũng vất vả rồi, tiện giúp anh cảm ơn lão Vương bên cạnh nhé, đúng, a từ chức rồi, vì một số lí do, anh dự định đến Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất, lần này anh về nhà thông báo cho em biết. Dáng dấp của các con thật giống em.”
“Vưu Đạt, anh cứ yên tâm, trong tim em anh vẫn luôn tuyệt vời nhất. Chuyện sinh sản trong nhà anh không cần lo lắng, em biết anh không phải loại người thích ăn cơm chùa, em sẽ không bắt anh phải từ bỏ sự nghiệp đâu.”
“Đương, đương nhiên là không rồi.”
....
Tại Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất.
“Nơi đây chính là trụ sở sau này của anh, ta sẽ giới thiệu một chút về đồng sự tương lai của anh.” Hạ Lạc Khắc dắt Vưu Đạt theo, đi thăm quan thành dưới đất, các người chơi xung quanh bên cạnh sẽ tự động vào kịch bản.
Cho nên xung quanh Hạ Lạc Khắc là một đám người chơi đến xem kịch bản.
“Vị kia là Tân Ba, một người lùn sắt thân mật nhiệt tình, phụ trách thợ rèn ở thành dưới đất, sau này sẽ giao tiếp với cậu nhiều, anh có thể gần gũi với ông ấy.”
Hạ Lạc Khắc chỉ vào trong nhà thợ mộc, Mộc Pháp Sa đang làm bữa tiệc lộn xộn bùn đất, Hạ Lạc Khắc nói:
“Vì này là Mộc Pháp Sa, em của Tân Ba, phụ trách cơm nước cho thành dưới đất, chức vụ là thợ mộc.”
Mộc Pháp Sa và Vưu Đạt nhanh chóng bắt chuyện.
Hạ Lạc Khắc dẫn Vưu Đạt tiếp tục đi về phía sân huấn luyện, trên đường đi ngang qua vườn hoa, nói:
“Kia là tiểu yêu tinh, không cần phải ngạc nhiên, ta chỉ ngẫu nhiên mang tù binh về làm tôi tớ mà thôi, cô ta tương đối thẹn thùng, rất sợ người lạ, không có việc gì phải để ý đến cô ta, trước mắt là phụ trách trồng trọt.”
“Kia là Học Bá, anh cũng biết rồi, ta không nói nữa.”
“Kia là Mạc La Tư, cùng tộc với anh đấy, trước kia là dũng sĩ giác đấu huyền thoại.”
Hạ Lạc Khắc dẫn Vưu Đạt đi dạo một vòng, sau đó quay người, nói với Vưu Đạt:
“Như vậy, chính thức hoan nghênh anh gia nhập Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất của ta, công việc anh phụ trách rất đơn giản.”
Hạ Lạc Khắc chỉ vào các người chơi, nói:
“Thứ nhất, để các Goblin, yêu tinh, Cẩu Đầu Nhân vui lòng đi theo anh mà học tập, và sau khi có thể gia nhập vào chủng tộc khác, học được kiến trúc ma năng. Thú hai, căn cứ vào yêu cầu của ta, chế tạo một số kiến trúc ma năng cho thành dưới đất, ví dụ như Phi Không Đĩnh, pháo ma năng, xin cứ yên tâm, ta sẽ cung cấp nguyên liệu.”
“A?”
Vưu Đạt tỏ vẻ kinh ngạc đối với Hạ Lạc Khắc, dù sao muốn học được kiến trúc ma năng, không chỉ phải cần có ma pháp thiên phú ưu tú, đầu óc cũng phải thông minh, chỉ là bức vẽ kiến trúc thôi, cũng đã quá đủ để người ta chùn bước.
Thậm chí có thể nói rằng, kiến trúc ma nang là một ngành học có tiếng là khô khan, yêu tinh còn dễ nói, trí thông minh bẩm sinh tương đối cao, nhưng Goblin và Cẩu Đầu Nhân chẳng hạn, họ thật sự có thể học được sao?
“Đừng ngạc nhiên, anh cứ dạy thật tốt là được rồi, về những thứ khác, hãy cứ xem là duyên số của họ.” Hạ Lạc Khắc tiếp tục nói:
“Đúng rồi, chúng ta đến đại sảnh lãnh chúa ngồi một chút, ta cần thảo luận với anh vài thứ, có liên quan đến chuyện đãi ngộ của anh, yên tâm đi, tuyệt đối giống như Học Bá, đương nhiên, nếu anh không hài lòng, cũng có thể lập tức chi trả hoàn toàn chi phí chữa trị.”
...
Bên trong văn phòng của Lâm Đông Thành.
Các nhân viên đến từ Liên minh thương nhân, đang bận rộn trước một tấm bản đồ cát, dự đoán giai đoạn sau khi thắng lợi, đang đi từ từng phương hướng, kéo dài về hướng giảm bớt khe hở, củng cố và thu nhỏ phòng tuyến.
Thành chủ Dương Thông Đầu, lúc này cũng đứng trước bản đồ cát, con rể của anh, quái thú đang nói chi tiết tình hình chiến đấu.
“Tiếp tục thúc đẩy trận tuyến về phía trước, mặt khác...”
Hai người đang thảo luận chuyện có liên quan đến quy định chiến thuật, đã nhìn thấy một viên chức đưa tin vội vã chạy đến, sau đó đưa ra một thư kiện.
Thành chủ Dương Thông Đầu sau khi xem hết tin, nhíu mày.
“Chuyện gì thế? Nhạc phụ?” Dã thú cao lớn nhìn Dương Thông Đầu hỏi.
“Là lãnh chúa Bạch Tuộc Viên viết thư đến, anh ta dường như bất mãn vì chúng ta sắp xếp Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất và Chi hỏa Vĩnh Hằng thành dưới đất ở khu 10.”
“Chuyện đó....làm sao đây?”
Thành chủ Dương Thông Đầu trầm tư một chút, sau đó chỉ vào một chỗ trên bản đồ:
“Và lãnh chúa Hạ Lạc Khắc đại nhân hiệp thương một chút, điều động quân của Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất đến đây đi.”
Dã thú thấy Dương Thông Đầu chỉ vào chỗ kia, tỏ vẻ kinh ngạc, bất đắc dĩ gật đầu, sau đó bố trí.