Editor: Wave Literature
(Là kỵ sĩ hắc ám mới, dâng lên tán dương!)
Nhìn tiêu đề của báo chí, Hạ Lạc Khắc trực tiếp bỏ qua, nhìn nội dung phía dưới.
“Thật sự không tệ, tự nhiên lại nhân được 10 vạn ma thạch, nếu như mỗi năm đều có hoạt động tranh tài như thế cũng tốt.” Bố Lỗ vui vẻ nói:
“Hiện tại Á Sắt và dã thú nói chung đang cùng gặp mặt vợ trước của dã thú, không biết sẽ tiến triển như thế nào, thật sự rất đáng tiếc, không có cách nào tiếp cận để quan sát vở kịch đạo đức luân lý này. Hơn nữa, nếu như vợ trước của dã thú đáp ứng yêu cầu trợ giúp của dã thú, để dã thú rời thành dưới đất, Hạ Lạc Khắc đại nhân của chúng ta nên làm gì bây giờ? Mặc dù ta không thích lắm sức mạnh Thánh Quang, nhưng nếu thiếu đi thân quan dã thú này, là chuyện rất đáng tiếc với chúng ta, cứ như là không có cơ hội thứ hai. Hơn nữa là không cần tiền.”
“Ta tin năng lực của Dương Thông Đầu, hắn đã kiến quyết muốn dã thú rời khỏi Lâm Đông Thành, thì chắc chắn sẽ có sự chuẩn bị, những chuyện này không phải chuyện chúng ta nên quan tâm.” Hạ Lạc Khắc săn tay áo lên, hỏi:
“Đúng rồi, Mã Khả Ba La ra sao rồi?”
“Hắn đã thành công tuyên truyền sự sa đọa vào bên trong dân nghèo, những người nghèo kia mỗi ngày đều đến chỗ Mã Khả Ba La học tập, xem Mã Khả Ba La như là đạo sư nhân sinh.” Trong lời nói của Bố Lỗ tràn đầy ý cười:
“Nhờ có như thế, chuyện sắp xếp ông chủ mở cửa hàng không khác biệt lắm. Còn lại là các thủ tục chính thức chuẩn bị hoàn thiện, chúng ta liền có thể buôn bán chính thức, Hạ Lạc Khắc đại nhân định dùng cửa hàng để làm gì? Chẳng lẽ đúng như cái tên của nó, ngoại trừ làm ăn bên ngoài, còn phải tiếp tục làm nhiệm vụ sao? Ta đề nghị, giống như <<Naruto>>, chia nhiệm vụ thành các loại A, B, S, chủ yếu nhất là nhất định phải cho các người tên danh hiệu đặc biệt, tốt nhất là phân đẳng cấp cho người mạo hiểm.”
“Sau đó, mỗi khi bọn hắn muốn thăng cấp cho những người mạo hiểm này, đều muốn lấp đầy những ngày bình thường, bao nhiêu tiền và danh vọng, hoàn mỹ một cách đơn giản.” Hạ Lạc Khắc khẳng định, gật gật:
“Đúng rồi, <<Naruto>> là gì?”
“Một trong những bộ Anime trứ danh, hiện tại không ít người phổ cập Anime ở thế giới khác.”
“Ta biết rồi, thu xếp rồi, lần trước đề cử Anime Gundam cũng không tệ lắm.”
“ Hạ Lạc Khắc đại nhân thích là được, tiện thể nhắc đến, kế hoạch của ngài thật sự quá tuyệt vời.”
Sau khi Hạ Lạc Khắc và Bố Lỗ thảo luận, bắt đầu quy định những thủ tục liên quan đến công hội những người mạo hiểm, dù sao cũng là gia tăng tính chất trò chơi cho các người chơi, gia tăng vấn đề lớn là thu nhập ma thạch của Hạ Lạc Khắc, không dự tính những kế hoạch tốt chắc chắn là không được.
....
Khi Hạ Lạc Khắc đang quy định những chế độ liên quan đến công hội người mạo hiểm,
Tâm trạng dã thú đang thấp thỏm, cùng đi với Á Sắt, chờ hắn lấy vợ trước.
Địa chỉ của tiệc rượu tối đã được sắp xếp trong thành chủ đại sảnh của Lâm Đông Thành, kiểu cách thật cao.
Á Sắt mặt không đổi ngồi trên ghế, dã thú giả bộ đi cùng nhân viên, Á Sắt đi bên cạnh nhân viên, thậm chí thêm một điểm rất thật, trên đỉnh đầu dã thú còn bị Hạ Lạc Khắc viết hai chữ Hán thật lớn “Dã thú”
Trước mắt, ngụy trang có lẽ vô cùng thành công, cũng chưa từng có sự hoài nghi nào đối với dã thú.
Chỉ có điều chờ hơn nửa ngày, mới đến lượt một dã thú tự xưng là con gái của Dương Thông Đầu, đồng thời cẩn thận ngồi xuống bên cạnh Á Sắt một cách thân mật.
Á Sắt vừa chuẩn bị đứng dậy để dã thú ngồi ở đây, nhưng dã thú lập tức đè vai hắn xuống, thấy dã thú nhìn hắn, vẻ mặt thành thật, lắc đầu, biểu lộ ý muốn rất rõ ràng:
Người này không phải là vợ của ta!
...
Đối diện phòng ăn của tiệc rượu trong lâu đài, Dương Thông Đầu chắp tay sau lưng đứng bên cửa sổ.
Từ vị trí cửa sổ, có thể thấy rất rõ Á Sắt và dã thú ngồi cùng một chỗ, cùng ăn tối.
Toàn bộ quá trình nằm trong sự giám sát của Dương Thông Đầu.
“Đại nhân trưởng phán quyết, xem ra vị lãnh chúa Hạ Lạc Khắc kia, vô cùng hợp tác với ngài, cũng chưa từng nhân cơ hội này để để dã thú gặp mặt con gái của ngài.”
Một dã thú già đứng bên cạnh Dương Thông Đầu, hắn từ đầu đến cuối cùng Dương Thông Đầu quan sát quá trình dùng cơm của Á Sắt.
“Lãnh chúa Hạ Lạc Khắc đương nhiên rất đáng tin. Với lại ta cũng có sự chuẩn bị, dù sao đi nữa cũng không để dã thú và con gái của ta gặp nhau.”
Sau khi Dương Thông Đầu nhìn đến đây, kéo màn cửa lên, sau đó quay lại ghế ngồi:
“Sắp xếp chuyện công việc liên tiếp nhau ra làm sao.”
“Sắp xếp không khác biệt lắm, thành chủ nhiệm kỳ mới cũng sẽ đến chỗ của hạch tâm thành dưới đất. Đại khái là ngày kia có thể đến Lâm Đông Thành.” Dã thú lấy ra cặp công văn:
“Tất cả sắp xếp giao nhận, ta đều đặt trong bọc, sau khi hoàn thành giao nhận trong ngày mốt, trưởng phán quyết đại nhân liền có thể nhậm chức.”
Dương Thông Đầu nhẹ gật đầu, thở dài một hơi thật sâu, nhìn bên ngoài cửa sổ:
“Hy vọng mọi chuyện đều thuận lợi, xin nhờ ngài, Hạ Lạc Khắc đại nhân.”
Phi Không Đĩnh to lớn vững vàng đáp xuống trước cổng Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất, sau đó lơ lửng tiến vào bên trong thành dưới đất, lơ lửng tới gần bãi đất trống gần lối ra.
Vưu Đạt, dã thú và Á Sắt lần lượt đi xuống từ Phi Không Đĩnh.
Dã thú thất lạc trở về, Á Sắt cau mày thử an ủi:
“Đừng quá khó chịu, nghĩ thoáng một chút đi, không cho phép vợ ngươi tái gia đâu?”
“Oa!”
Dã thú khóc chạy ra.
Chuyện của dã thú cũng đã được một thời gian, mà Á Sắt hoàn thành nhiệm vụ ẩn, cũng mất một đêm, cùng dã thú tham gia tiệc tối tại Lâm Đông Thành, cũng không nhận được phần thưởng gì đó quá tốt.
Cũng chỉ cần một chút danh vọng và tiền trò chơi mà thôi.
Sự thật chứng minh, không phải nhiệm vụ bất ngờ nào cũng có phần thưởng tốt, cũng có nhiệm vụ bất ngờ cho đồ chả ra làm sao, giống như nhiệm vụ bất ngờ của dã thú.
Điểm tốt duy nhất ở đây, đại khái là được đến đại sảnh thành chủ của Lâm Đông Thành, tiện thể ăn được một bữa tối miễn phí, không thể chịu được việc một dã thú tự cho mình là dáng dấp đẹp mắt đến cọ xát với hắn.
Khi Phi Không Đĩnh gần như hạ xuống, các người chơi đã tụ tập đến đây, từng người vây quanh Á Sắt, hỏi đến chuyện có liên quan đến nhiệm vụ bất ngờ.
Hạ Lạc Khắc đứng tại đại sảnh lãnh chúa, sau khi nhìn bọn Á Sắt trở về, sau đó thì đóng cửa lại đi về.
Cẩu Đản ngồi xuống đất, trước mặt hắn, dùng các loại gỗ và kim loại dựng thẳng xuống đất, nhìn qua như một cái thị trấn nông thôn nhỏ.
Trong chân trước của Cẩu Đản cầm một mớ bù hình cự long, trong mồm còn lẩm bẩm:
“...Ta tức là đại tai biến! Gào!”
Sau đó bỏ cự long vào trong “Thành thị”, tùy ý phá hỏng.
Hạ Lạc Khắc đi qua người Cẩu Đản, cũng không quấy rầy trò chơi của Cẩu Đản, Bố Lỗ nói trong đầu hắn:
“Thành chủ Dương Thông Đầu hẳn là không qua được vài ngày liền muốn giao nhận rời khỏi Lâm Đông Thành, Hạ Lạc Khắc đại nhân có muốn thừa cơ dọa dẫm một lần không, ví dụ như uy hiếp nếu như không trả tiền, thì lập tức báo cáo Liên minh thương nhân?”
“Ta là một ác ma có nguyên tắc, làm sao làm chuyện như thế được? Chớ đừng nói là thành chủ Dương Thông Đầu trợ giúp ta ban thưởng nhiều như vậy, còn cho ta nhiều thứ tốt, cho ta chiếu cố con rể của hắn.”
Hạ Lạc Khắc nói như thật.
“Không biết thành chủ mới như thế nào đây, hy vọng là 1 người dễ nói chuyện, Hạ Lạc Khắc đại nhân mở công hội người mạo hiểm tại Lâm Đông Thành, hy vọng thành chủ nhiệm kỳ mới không ngăn cản là được.”
Bố Lỗ xúc động nói.
“Sẽ biết sớm thôi.”
Hạ Lạc Khắc ngồi trên ghế, hai tay chống cùng một chỗ:
“An Đức Lỗ có nằm trong chuyện này không.”
“An Đức Lỗ? Hạ Lạc Khắc đại nhân, ngài đang nói gì vậy?”
Bố Lỗ sửng sốt một chút.
“Tin này chắc chưa gửi đến, sau khi hạch tâm Lâm Đông Thành đến được Lâm Đông Thành, An Đức Lỗ sẽ tự mình đứng ra tuyên bố. Sở dĩ không tuyên bố, đại khái là muốn bí mật quan sát trước.”
Hạ Lạc Khắc rất khẳng định nói:
“Dù sao mang đến vài trăm triệu ma thạch, mua vị trí ngồi của một thành chủ, cũng không phải là chuyện gì kỳ lạ nhỉ?”