Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 42: Chương 42: Thợ mộc mới đến (cầu phiếu đề cử)




Hạ Lạc Khắc trấn an thợ rèn Tân Ba nóng nảy, sau đó tản ra đi tập trung các người chơi lại.

Những người chơi kia lúc tản ra vẫn còn bàn luận rất sôi nổi:

“Hóa ra thợ rèn Tân Ba chính là cao thủ bí ẩn, quả đúng là tay búa cừ khôi.”

“Chúng tôi không sao chém đứt được lớp vay của Khắc La Mạc, sớm biết thợ rèn Tân Ba mạnh như vậy, thì chúng tôi đã thử kéo Tân Ba cùng đi đánh BOSS.”

“Lần sau có thể thử mà.”

“Không biết thợ rèn có thể làm dòng máu phát sáng được không….xem ra cây búa này còn lợi hại hơn cây búa của Khắc La Mạc….”

“Suy nghĩ của ngươi rất mạo hiểm đấy người anh em.”

Các người chơi cười nói rời đi, thợ rèn Tân Ba nện búa xuống, cũng xem như biết tức giận, còn về những lời mà người chơi nói, Tân Ba nghe không hiểu, cũng không có tâm trí nghe, hắn đến ngục tối vương quốc vĩnh cửu cũng sắp được một tháng rồi, đối với những người chơi có vấn đề về thần kinh, thợ rèn Tân Ba cũng đã quá quen rồi, bây giờ anh ta có thể làm được dù người chơi có nói gì đi nữa, mọi biến cố anh ta đều có thể xử lý được….

“Ôi, ngươi xem mối thù hận của thợ rèn đối với Khắc La Mạc lớn như vậy, e là phía sau còn có sự tình ẩn chứa, trước đấy tôi chỉ cần hỏi anh ta một từ Khắc La Mạc thôi là anh ta đã mặt đỏ tía tai trừng mắt lên nhìn tôi rồi, thật sự là không đơn giản, sau này mỗi ngày tôi đều đến hỏi một lần, chưa biết chừng có thể tôi sẽ biết được sự việc bí ẩn.”

[Sử hòa] cợt nhả nói, phía bên kia thợ rèn Tân Ba đang nhấc cây búa lên, trừng mắt như muốn tới cho [Sử Hòa] một cái gáo vào đầu, hay là để Hạ Lạc Khắc bên cạnh mau chóng đến trấn an:

“Lão Thiết, Lão Thiết, bỏ đi bỏ đi, đừng chấp bọn họ không hiểu biết, về sau tôi sẽ dạy dỗ bọn chúng….”

Trấn an thợ rèn Tân Ba xong, Hạ Lạc Khắc liền quay về đại sảnh cõi hạch tâm ngục tối, lập tức bắt đầu biên tập phân chia phần thưởng của BOSS dưới sự giúp đỡ của “Bố Lỗ”, và báo cáo chi tiết liên quan đến tang cấp trang bị đặc biệt.

Nhưng hắn đang biên tập thì lại nghe tiếng Bố Lỗ nói:

“Hạ Lạc Khắc đại nhân, có người muốn chuyển một món hàng vào vương quốc vĩnh cửu, có cho phép vào không?”

Hạ Lạc Khắc dự tính là 100 chiếc giường mà hắn đã đặt, cộng thêm 10 chiếc giao kèo được tặng, vì lần trước những thợ người đá đã đem đến phương tiện và vật liệu xây dựng, kèm theo 100 chiếc giường cũng cần định thời gian cụ thể, nên đã giao hẹn là khi nào thợ mộc đến báo cáo thì sẽ cho chuyển tới.

Dự tính là đồ đạc và cả thợ mộc sẽ đến cùng lúc, Hạ Lạc Khắc gật đầu đồng ý.

Rất nhanh chóng ở trong đại sảnh cõi hạch tâm ngục tối đã có một cánh cổng vận chuyển lớn mở ra, sau đó có 1 chiếc giường được bọn tiểu thạch đầu khiêng vào, chẳng bao lâu sau chỗ đất trống trước đại sảnh cõi hạch tâm ngục tối đã chất đầy 100 chiếc giường.

Đám người chơi đã sớm đến quan sát, có một vài người chơi muốn leo lên làm điều gì đó, liền bị Hạ Lạc Khắc dùng sức mạnh khống chế không thể cử động được, theo như đám người chơi kia thấy thì trái lại giống như đang mở phim hoạt hình vậy, tiến lại gần mà không làm sao nhúc nhích được, bọn chúng đứng bên cạnh cứ nói chuyện ào ào, không biết đã xảy ra chuyện gì.

Sau khi tất cả những chiếc giường đều đã được vận chuyển vào trong, thì thấy có một người lùn đen đúa với bộ râu lớn bước ra, hắn đảo mắt nhìn đám yêu tinh đang đứng xung quanh, dường như đang tìm người nào đó, sau đó nhìn Hạ Lạc Khắc đi ra từ đại sảnh cõi hạch tâm ngục tối.

“Lãnh chủ Hạ Lạc Khắc tôn kính, tôi ở Lâm Đông thành cũng đã nghe danh tiếng của ngài! Mộc Pháp Sa phía dưới, chính là thợ mộc mới của ngài, đây là hợp đồng của chúng ta, thời hạn là 3 tháng.”

Tên người lùn đen đúa tự xưng là Mộc Pháp Sa đưa 1 bản hợp đồng cho Hạ Lạc Khắc, Hạ Lạc Khắc cầm bản hợp đồng xem qua, nội dung bên trên cũng tương tự như của Tân Ba, điểm khác biệt duy nhất chính là tên trong đó đổi thành Mộc Pháp Sa, chức vụ thì đổi thành thợ mộc.

“Ngọa Tào? NPC mới à? Sao ta luôn cảm thấy cái tên NPC mới này quá rẻ so với thợ rèn?”

“Chẳng lẽ nào do ta đánh chết Khắc La Mạc sau đó đã gây ra tình trạng này?”

“Cũng có khả năng này.”

Những người chơi đứng bên cạnh nói chuyện, tên người lùn đen đúa tên Mộc Pháp Sa kia nhìn cảnh rất nhiều yêu tinh vây xung quanh mình điên cuồng nói chuyện như vậy rõ ràng là không phù hợp.

Hạ Lạc Khắc không vội vã kí kết hợp đồng, sau đó dẫn đến chỗ của thợ rèn, vừa đi vừa nói:

“Hoan nghênh hoan nghênh, vương quốc vĩnh cửu chỗ chúng tôi không giống những nơi khác, ngươi có thể sẽ phải chú ý một chút để ý đến các hạng mục công việc, ta sẽ giới thiệu cho ngươi một vị lão tiền bối, ông ấy không có việc gì có thể dạy ngươi vài điều.”

Mộc Pháp Sa mạc dù cũng là một người lùn đen đúa, nhưng nhìn có vẻ là một người hướng nội, họ đang nói chuyện thì đã tới chỗ xưởng thợ rèn, Hạ Lạc Khắc đang muốn nói gì đó, thì thợ rèn Tân Ba thấy liền đặt búa xuống, sau đó niềm nở đi về phía Hạ Lạc Khắc, giang rộng cánh tay tiến về phía Mộc Pháp Sa.

“Em họ! Em họ Mộc Pháp Sa! Sao em lại đến đây!”

“Anh họ! Anh họ Tân Ba!”

Mộc Pháp Sa cũng niềm nở đón chào, nhưng phía sau những người chơi vẫn nói chuyện không ngừng nghỉ:

“Trò đùa gì đây, Mộc Pháp Sa và Tân Ba là anh em họ ư?”

“Điều này có liên quan đến vấn đề bản quyền không?”

“Có lẽ là không vi phạm bản quyền đâu, cũng không phải là sư tử, mà là người lùn hắc thiết.

“Đúng là nhặt được báu vật rồi, bản sao của trò chơi đặt tên là thiên tài.”

Ngược lại Hạ Lạc Khắc không để ý đến vấn đề đặt tên là gì, mà hắn để ý đến quan hệ anh em họ giữa Tân Ba và Mộc Pháp Sa, dù sao Tân Ba cũng đã từng nói là anh ta có một người em họ làm thợ rèn, và còn muốn tiến cử người em họ đến vương quốc vĩnh cửu, tên Mộc Pháp Sa có lẽ không phải là thợ rèn đâu? Nhảy vọt từ thợ rèn sang thợ mộc có phải là hơi quá không.

“Hạ Lạc Khắc đại nhân, đây chính là người em họ mà tôi muốn giới thiệu với ngài, kỹ thuật rất tinh xảo! phải rồi em đến với chức vụ gì vậy?”

“Thợ mộc!” Mộc Pháp Sa hang hái trả lời.

“Không sai, người anh em của ta, thợ mộc với ngón nghề điêu luyện!” Tân Ba tự hào nói.

Dường như do sự biểu hiện bản thân có năng lực kỹ thuật không tồi chút nào mà Mộc Pháp Sa nhanh chóng lấy được giấy chứng nhận, bên trên có viết [giấy chứng nhận tư cách đầu bếp phương tây mới], Hạ Lạc Khắc lập tức kiểm tra thử một chút, có một vài điều, nhưng những thứ này không thể làm mất đi sự thật là hắn gần đây mới chuyển từ thợ rèn sang làm thợ mộc.

“Mộc Pháp Sa, ta rất hoan nghênh ngươi đến với vương quốc vĩnh cửu, nhưng cũng rất mong ngươi có thể hiểu ý ta, không phải là ta nghi ngờ kỹ thuật làm mộc của ngươi, giấy chứng nhận này đã chứng tỏ ngươi là một thợ mộc đạt tiêu chuẩn, nhưng hiện giờ chỗ chúng ta không có nguyên liệu gỗ, không thể kiếm được trong thời gian ngắn, vì thế ngươi cần phải thử việc một thời gian, thời gian thử việc là 1 tháng, nếu như trong vòng 1 tháng, kỹ thuật của ngươi luôn được đảm bảo tốt, ta sẽ tang lương chính thức cho ngươi, trong thời gian thử việc ngươi chỉ cần làm tốt công việc thợ mộc của mình thôi, phải rồi, Tân Ba sẽ dẫn ngươi đi xem phòng dự trữ thức ăn, mỗi ngày đều sẽ có yêu tinh đến giúp ngươi vận chuyển nguyên liệu thực phẩm.”

Hạ Lạc Khắc vừa nói dứt, đã nhanh chóng sửa lại hợp đồng, thêm vào đó thời gian thử việc, mỗi tháng 30 viên đá ma thuật, khi làm việc chính thức, lương 100 viên đá ma thuật mỗi tháng.

“Đương nhiên là không có vấn đề gì, Hạ Lạc Khắc đại nhân!” Mộc Pháp Sa nhanh chóng kí tên vào bản hợp đồng, có vẻ rất thoải mái.

Hạ Lạc Khắc cũng đã kí tên, hai người bắt tay nhau, hoàn thành xong bản khế ước.

Thợ rèn Tân Ba đưa Mộc Pháp Sa đi tham quan quanh vương quốc vĩnh cửu, nhận tiện nói cho hắn biết một số khác việc cần phải chú ý.

Còn về những người chơi luôn bàn tán ồn ào đã có một số người tản ra, có một số người lại đàm tiếu về Tân Ba và Mộc Pháp Sa, phỏng đoán xem liệu có sự việc gì khác xảy ra nữa không.

Đã có Tân Ba dẫn đường cho Mộc Pháp Sa, Hạ Lạc Khắc cảm thấy rất yên tâm, hắn còn bận đi xử lý chuẩn bị thông báo nội dung đổi mới, và sắp xếp đống giường mới được chuyển đến này nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.