Editor: Wave Literature
Nữ vương Duy Đa Lợi Á trước mắt, Kiều Trị tóc vàng không phải lần đầu tiên gặp được, lần trước sau khi gặp qua, Kiều Trị tóc vàng còn là tù nhân của nữ vương Duy Đa Lợi Á, ít nhiều được nữ vương Duy Đa Lợi Á đặc xá, Kiều Trị tóc vàng mới nhặt về một cái mạng.
“Nữ vương bệ hạ, chúng ta lại một lần nữa gặp mặt.”
Đứng phía dưới vương tọa, Kiều Trị tóc vàng cung kính nói với Lị La đang ngồi trên ghế.
Nói là vương tọa, thật ra chỉ là chỗ ngồi do nhánh cây bình thường và một ít lá dựng lên mà thôi, có điều hình dạng rất giống ghế lưng cao như vương tọa, hơn nữa Lị La đội vương miện xuất hiện trước mặt Kiều Trị tóc vàng, cho nên nói là làm chơi một chút cũng không có vấn đề gì.
“Kiều Trị tóc vàng đúng không? Lần trước tôi đã thấy anh, tôi biết, tôi đã từng nói với mấy người đừng tới rừng rậm Duy Đa Lợi Á, nhưng các người vẫn tới, nói cho tôi biết các người mang theo những thứ gì, các người có thể giúp chúng tôi cái gì?”
Nữ vương Lị La của Duy Đa Lợi Á ngồi trên vương tọa, hỏi Kiều Trị tóc vàng trước mắt, dường như Kiều Trị tóc vàng đã đoán được nữ vương sẽ hỏi mình chuyện gì, sắc mặt không chút hoảng loạn, bình tĩnh tự nhiên trả lời:
“Nữ vương bệ hạ, có lẽ binh lực và vật tư chúng tôi mang đến khiến ngài chướng mắt, nhưng lần này chúng tôi mang đến chủ yếu không phải thứ này, đây là một phần hy vọng thành viên thế giới mặt đất bắt đầu biết khó khăn ngài phải đối mặt với đám quái vật thế giới ngầm, tuy rằng trước đó giữa Thần Quốc chúng tôi và Duy Đa Lợi Á có chút xích mích không vui, nhưng khi đối mặt với kẻ địch chung, những xích mích này cũng không tính là cái gì, chúng ta hẳn là nên đoàn kết với nhau. Đã từng, mấy nghìn năm trước tổ tiên chúng ta đối mặt với đại ác ma La Cơ Lãng Khai Mễ xâm lấn, liền dựa vào đoàn kết đánh bại đám quái vật thế giới ngầm lớn mạnh, hiện tại những quái vật kia ngóc đầu dậy, chỉ dựa vào sức mạnh của Duy Đa Lợi Á sẽ không thể ngăn cản bọn chúng, mong ngài tiếp nhận viện trợ của chúng tôi, sau này sẽ có nhiều vương quốc nhân loại, yêu tinh hoặc là tinh linh cùng với những chủng tộc quang minh khác sẽ đến trợ giúp chúng ta, chúng ta sẽ giống như tổ tiên nắm tay vượt qua cửa ải khó khăn.”
Kiều Trị tóc vàng tiến lên một bước, vẻ mặt cực kỳ kiên định.
Nếu như mặc kệ những thứ khác, chỉ riêng những lời này của Kiều Trị tóc vàng cũng đã khiến người ta vô cùng cảm động, ở trong mắt Lan Tư Lạc Đặc, Kiều Trị tóc vàng thật sự suy nghĩ vì tương lai của nhân loại, nhưng anh ta cũng không phải người ra quyết sách của Duy Đa Lợi Á, không có cách nào thay Lị La làm chủ.
Có tiếp nhận Thần Quốc hay không, còn phải xem ý của Lị La, mà sau khi Kiều Trị tóc vàng nói xong, toàn bộ đại sảnh nữ vương rơi vào một mảnh trầm mặc. Lị La ấn ngón tay mình, trên người mặc bộ âu phục đen trắng, nhìn Kiều Trị tóc vàng trước mặt, giống như đang suy nghĩ lời Kiều Trị tóc vàng vừa nói.
Ngay cả Kiều Trị tóc vàng đều có chút vội vàng muốn nói chuyện lúc này, đúng lúc này Lị La lại lên tiếng:
“Thì ra là thế, nói cách khác nếu như tôi tiếp nhận các người viện trợ, trong tương lai sẽ càng ngày càng nhiều người tới lãnh địa của tôi, là ý này sao?”
“Không sai, không chỉ là nhân loại, trong tương lai còn có tinh linh, bọn họ là đồng minh của nhân loại chúng ta, ở nghìn năm trước đối kháng với thế giới ngầm, bọn họ giống như chúng ta đứng chung một chỗ, hiện tại thế giới ngầm ngóc đầu trở lại, bọn họ nhất định sẽ đứng ra hỗ trợ chúng ta, còn có thiên sứ Thiên Quốc...”
Kiều Trị tóc vàng còn chưa nói hết, Lị La đã cắt đứt lời của anh ta:
“Tôi từ chối cự.”
“Đợi đã, anh vừa nói từ chối sao? Khi đối mặt với quái vật thế giới ngầm, lẽ nào ngài không cần bất kỳ lực lượng viện trợ nào sao? Thứ cho tôi nói thẳng, tuy rằng ý chí chiến đấu của người Duy Đa Lợi Á vô cùng kiên cường, nhưng từ tình hình tôi nhìn thấy, đám quái vật thế giới ngầm này chiếm ưu thế tuyệt đối, hơn nữa ý chí chiến đấu của bọn họ không hề kém người Duy Đa Lợi Á, thậm chí còn ngoan cường và kinh khủng hơn.”
Quân phiệt Kiều Trị vẫn muốn dùng phương pháp cũ của mình tới thuyết phục Lị La, thế nhưng cho tới giờ Lị La cũng không phải bị người nói mấy câu là có thể thuyết phục, ngoại trừ Hạ Lạc Khắc.
Hơn nữa Lị La chán ghét những chủng tộc gọi là quang minh đó, còn có tâm trạng bức thiết muốn tấn công Thiên Quốc, cô ta cũng không thể cho phép nhiều chủng tộc như vậy đặt chân lên lãnh địa của mình.
Những người chơi Duy Đa Lợi Á là ngoại lệ, bởi vì bọn họ là đầy tớ Hạ Lạc Khắc tìm tới, là tôi tớ đặc biệt hỗ trợ Lị La tấn công Thiên Quốc, theo Lị La những người này chính là quân đội của cô ta.
Kiều Trị tóc vàng đã bị lời của Lị La làm cho kinh ngạc nói không ra lời, yêu cầu tuyệt đối sẽ không bị từ chối trong mắt anh ta, lại bị Lị La không chút do dự cự tuyệt, lẽ nào nữ vương Duy Đa Lợi Á chuẩn bị mang theo người Duy Đa Lợi Á và cô ta cùng nhau bị đám quái vật thế giới ngầm giết chết sao? Theo Kiều Trị tóc vàng đây là chuyện chắc chắn sẽ xảy ra. Nếu như cô ta từ chối cơ hội liên hợp với những vương quốc nhân loại khác, chắc chắn đám quái vật thế giới ngầm đó sẽ chiếm đóng toàn bộ rừng rậm Duy Đa Lợi Á, sau đó lấy Duy Đa Lợi Á làm cứ điểm tấn công toàn bộ thế giới nhân loại.
“Nữ vương bệ hạ, mong ngài hãy nghe tôi nói...”
Kiều Trị tóc vàng hốt hoảng nói, ngay cả Lan Tư Lạc Đặc đứng bên cạnh đều có chút khẩn trương muốn đứng ra khuyên bảo Lị La, thế nhưng Lị La đã giơ tay lên, cắt đứt lời của hai người, sau đó nói:
“Tuy rằng tôi không dự định nhận viện binh của các người, nhưng không có nghĩa là tôi từ chối những loại viện trợ khác của các anh, các anh có thể ủng hộ chúng tôi vật tư, người Duy Đa Lợi Á cũng hoan nghênh số ít quan sát viên tới chỗ chúng tôi, thế nhưng đội quân quy mô lớn tuyệt đối không thể vào Duy Đa Lợi Á.”
Sau khi Lị La nói xong, vẻ mặt Kiều Trị tóc vàng lờ mờ, sau đó lặp lại hỏi một câu:
“Quan sát viên?”
Hiển nhiên anh ta chưa từng nghe qua ý này, mà sau khi Kiều Trị tóc vàng hỏi xong, Lị La liền giải thích:
“Tuy đội quân của các anh không thể vào lãnh địa của tôi, nhưng nếu như các anh có thể mang vật tư và trang bị tới, đương nhiên tôi cũng sẽ không bất cận nhân tình, cho phép một vài người các anh tới quan sát trận đấu này, đối với các anh mà nói, không muốn bỏ qua trận chiến sử thi như thế, tôi có thể thông cảm.”
Nghe xong Lị La nói, Kiều Trị tóc vàng hiểu được, hiển nhiên Lị La không quá coi trọng trận chiến này, đối với vị nữ vương Duy Đa Lợi Á này mà nói, lần chiến đấu này dường như chỉ là một trận chiến mà hai trận doanh giống như đóng kịch qua loa mà thôi, về phần quan sát viên kia thấy thế nào cũng giống như khán giả đăng ký tên theo giới hạn đến xem trận chiến.
“Nữ vương bệ hạ, có lẽ ngài không quá rõ ân oán giữa thế giới mặt đất và thế giới dưới đất, nếu như đám quái vật thế giới ngầm này thật sự đột phá cổng vận chuyển, bọn họ sẽ không chút do dự xé nát chúng ta, không chỉ là ngài, còn có trận chiến đấu này không phải ngài chiến đấu, mà là cả thế giới loài người chiến đấu, chúng tôi cũng không phải là vì muốn tham gia vào trận chiến sử thi này, mà tới nơi này để hỗ trợ ngài, chúng tôi là vì mình cứu rỗi, hỗ trợ chính chúng tôi, mong ngài đừng hiểu lầm, về phần quan sát viên ngài nói, tôi nghĩ ngài hiểu lầm, chúng tôi tới nơi này không phải vì cái gọi là thưởng thức trận chiến, một hai quan sát viên cũng không thể thay đổi thế cục trận chiến, thứ cho tôi nói thẳng, chẳng lẽ ngài muốn sau khi cho chúng tôi xem trận chiến này xong, trở về tuyên truyền quái vật thế giới ngầm, hoặc là làm thế nào để truyền bá chuyện này sao? Lẽ nào ngài còn đang tức giận? Bởi vì chuyện trước đó Thần Quốc tuyên chiến với ngài sao?”
Kiều Trị tóc vàng liên tiếp hỏi vài vấn đề xác định lập trường của nhân loại, nghe thấy câu hỏi của Kiều Trị tóc vàng, tuyệt đối sẽ cảm động lây, đồng thời gật đầu tán thành cái nhìn của anh ta, dù sao hiện tại cũng không phải thời điểm cáu kỉnh, quái vật thế giới ngầm đã đi tới trước mắt bọn họ, hiện tại nên nghĩ cách đoàn kết nhất trí, chống xâm lấn đến từ thế giới hắc ám, ít nhất Kiều Trị tóc vàng nghĩ như vậy.
Nói đều đã nói đến phần này rồi, Kiều Trị tóc vàng cũng đã làm chuẩn bị bất cứ giá nào, nếu như nữ vương Duy Đa Lợi Á còn có một tia lý trí, nhất định sẽ nghe được sự cấp thiết và hy vọng trong giọng điệu của anh ta, đồng thời tiếp thu mình cùng chiến đấu.
Nhưng Lị La lại rất bình thản nói:
“Quan sát viên là điểm mấu chốt của tôi, đã không có con đường trao đổi khác, nếu như các anh hy vọng, có thể phái vài người tới đây quan sát một chút, dĩ nhiên, tôi cũng hy vọng các anh trở về truyền bá nhiều hơn, cũng không phải truyền bá Vĩnh Hằng Quốc Độ lớn mạnh như thế nào, mà là truyền bá nữ vương Duy Đa Lợi Á tôi đây có quân đội đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.”
Lỵ La nói xong câu đó, liền ra lệnh cho ba con hamster dẫn Kiều Trị tóc vàng rời khỏi thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, nói chuyện này cho các tướng quân Thần Quốc, hơn nữa số lượng quan sát viên cũng có hạn định, chỉ cho phép mười người.
Mặc dù Kiều Trị tóc vàng tiếc nuối, nhưng cũng chỉ có thể tiếc nuối rời khỏi thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, lần hành động này có thể nói là thất bại, nhưng cũng không phải không thu hoạch được gì, ít nhất xác định thành phố tự do Duy Đa Lợi Á còn tồn tại hoàn hảo không hao tổn gì, đám quái vật thế giới ngầm này chỉ ở bên ngoài Duy Đa Lợi Á, cũng không thể đột phá vào mảnh đất trung tâm, đương nhiên đây hoàn toàn là kết quả do người Duy Đa Lợi Á anh dũng đấu tranh.
Dù vậy, Kiều Trị tóc vàng cũng không ôm thái độ lạc quan với việc Duy Đa Lợi Á có thể đánh bại thế giới dưới đất hay không, chỉ là một Duy Đa Lợi Á mà thôi, muốn là kẻ địch của toàn bộ thế giới ngầm, thật sự có chút không biết tự lượng sức.
Kiều Trị tóc vàng được người Duy Đa Lợi Á hộ tống đi tới thành phố tự do, mà anh ta rời khỏi thành phố tự do trở về trấn Thiểm Kim, cũng là do những người Duy Đa Lợi Á đó tống trở lại, dù sao Kiều Trị tóc vàng là trở lại mang vật tư cho mấy người chơi Duy Đa Lợi Á nên các người chơi vẫn vô cùng tích cực, cam tâm tình nguyện hỗ trợ Kiều Trị tóc vàng.
Nhưng Kiều Trị tóc vàng nghĩ nghĩ, chỉ viết một phong thư, sau đó để người Duy Đa Lợi Á mang đến cho tướng quân Sử Đan ở trấn Thiểm Kim, mà anh ta thì ở lại thành phố tự do Duy Đa Lợi Á làm quan sát viên, dù sao anh ta trở lại cũng không có tác dụng gì quá lớn, chỉ là truyền lại tin tức mà thôi, so với ở lại trấn Thiểm Kim, còn không bằng ở lại Duy Đa Lợi Á, ít nhất có thể nhìn tình hình chiến đấu phát triển ra sao.
Đối với sự dũng cảm của Kiều Trị tóc vàng, Lan Tư Lạc Đặc cũng vô cùng kính phục, nếu như trước đó còn nghĩ Kiều Trị tóc vàng là kẻ địch mà đối thủ của mình, như vậy hiện tại Lan Tư Lạc Đặc đã thấy được tinh thần và phẩm đức thuộc về kỵ sĩ trên người Kiều Trị tóc vàng.
Kiều Trị tóc vàng cũng không biết mình làm như vậy có đáng giá hay không, nhưng anh ta tuyệt đối sẽ không hối hận, ngay khi anh ta quyết định ở lại Duy Đa Lợi Á không bao lâu, liền có người Duy Đa Lợi Á chạy về, hưng phấn hô:
“Vĩnh Hằng heo lao ra cổng vận chuyển, theo rất nhiều hướng chạy về phía Duy Đa Lợi Á chúng ta bên này!”