Editor: Wave Literature
Trong nhà giam tối tăm, một người đàn ông thương tích đầy mình, cột sống dị dạng nằm bên trong không nhúc nhích, nếu như không phải bởi vì ngực còn hơi phập phồng, thì tất cả mọi người nhìn thấy một màn như vậy sẽ cho rằng anh ta đã chết.
Tiếng bước chân từ bên ngoài truyền tới, một nhân loại thân hình mập mạp đi theo đằng sau mấy tên thủ vệ, từ con đường tối đen đi thẳng tới đây.
Mọi người không nói gì, chỉ có người đàn ông thân hình mập mạp kia dạo bước vài lần quanh lồng sắt, quay sang thủ vệ bên cạnh hỏi: “Tình huống như vậy duy trì bao lâu rồi?”
“Từ lúc hắn tới đây đã như vậy rồi, trừ phi chính hắn muốn động, nói cách khác chúng tôi căn bản không có biện pháp khiến hắn động đậy. Hắn nằm xuống liền ngủ, bất kể là ai kêu cũng không tỉnh, có lẽ hắn không muốn tỉnh, tôi chưa từng nhìn thấy người nào có ý chí kiên định như vậy!”
Thủ vệ kia dùng vẻ mặt sợ hãi nói.
“Hừm...”
Người đàn ông mập mạp kia gật đầu, không nói gì, lúc này một thủ vệ bên cạnh đi tới nhỏ giọng nói: “Chủ nhân, huấn luyện kiếm thuật giỏi nhất thành phố đã tới.”
“Ừm, cho anh ta vào đi.”
Người đàn ông mập mạp kia ra lệnh, rất nhanh liền có một người đàn ông cao gầy để ria mép đi vào, hiển nhiên anh ta chính huấn luyện kiếm thuật giỏi nhất toàn thành phố.
“Đại nhân.”
Người huấn luyện kiếm thuật kia hành lễ với người đàn ông mập mạp, người đàn ông mập mạp gật đầu, nói: “Tôi cần anh huấn luyện người đàn ông này, anh ta có ý chí kiên cường, sẽ trở thành chiến sĩ vô cùng lớn mạnh!”
“Tôi đã hiểu, đại nhân.”
Người huấn luyện kiếm thuật kia cung kính nói.
“Ừm...”
“Đại nhân! A Phi tỉnh rồi!”
Ngay lúc người đàn ông mập mạp kia dự định rời đi, người thủ vệ kia đột nhiên hô lớn với ông ta, người đàn ông kia kích động quay đầu lại, thấy A Phi mình đầy thương tích đứng lên, trên mặt anh ta mang theo tràn đầy kiên nghị: “Cho nên nhiệm vụ hôm nay là gì? Là chống chọi qua đòn hiểm sao?”
“Không, nhóc con, nhiệm vụ hôm nay chính là đánh bại tôi, dùng tất cả phương pháp mà cậu nghĩ tới!”
Người huấn luyện viên kiếm thuật để râu kia nói.
Địa tinh tình báo Bang Đức nhận được tin tức khiến người ta khiếp sợ do Anh Đào gửi về, ông ta lập tức gửi phần tin tình báo này cho phía liên minh thương nhân, không bao lâu liên minh thương nhân lại viết một lá thư, gửi cho bá tước Ni Cổ Lạp Tư.
“Đề nghị tôi điều tra kho tàng của Hơi thở hoang dã?!”
Từ khi trở thành thành chủ của Lâm Đông Thành, Ni Cổ Lạp Tư đã biết rất nhiều chuyện cơ mật trước kia không biết, đương nhiên cũng có rất nhiều phiền não, ví dụ như bức thư đề nghị được gửi tới này.
Đề nghị trong phong thư, mặc dù chỉ điều tra kho tàng của Hơi thở hoang dã, thế nhưng hiển nhiên xem tin tình báo nhận được lúc này. Đúng là Hạ Lạc Khắc đại nhân cũng cảm thấy hứng thú với kho tàng của Hơi thở hoang dã, thậm chí còn bảo ông ta chủ động chấp nhận lần nhờ vả này, cũng là vì cái này sao?
Ni Cổ Lạp Tư cũng không muốn trở thành kẻ địch của Hạ Lạc Khắc đại nhân, dù sao cũng là thượng vị ác ma có gia thế bối cảnh sâu xa, không làm tốt cha ông ta chính là Ma vương nào chứ? Sự kiện Tát Mạch Nhĩ trước đó, có lẽ còn cãi nhau ầm ĩ với chú rồi? Huống hồ, nơi Hơi thở hoang dã này, Ni Cổ Lạp Tư chưa nghe đến bao giờ!
Về phần phong thư này, tám chín phần là để hãm hại ông ta, nếu như ông ta không đi điều tra Hơi thở hoang dã, đến lúc đó nhất định nội bộ liên minh thương nhân sẽ xuất hiện chuyện... Ni Cổ Lạp Tư so với lợi ích của liên minh thương nhân, càng để ý đến lợi ích của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ!
Thế nhưng đi điều tra, quan hệ với Hạ Lạc Khắc đại nhân khó tránh khỏi trở nên xấu hơn, bây giờ nên làm gì đây?
Trong lúc Ni Cổ Lạp Tư đang sầu não, Hạ Lạc Khắc đại nhân luôn giỏi hỗ trợ người khác cũng đã đi tới phòng làm việc của anh ta.
“Ni Cổ Lạp Tư đại nhân, Hạ Lạc Khắc đại nhân đang ở bên ngoài chờ gặp ngài.”
Trợ lý dã thú của Ni Cổ Lạp Tư gõ cửa, nói một câu.
“Cái gì? Hạ Lạc Khắc đại nhân đến?”
Ni Cổ Lạp Tư vội vàng cất thư mình nhận được đi, sau đó đi về phía cửa, nói.
“Hạ Lạc Khắc đại nhân ở đâu?”
Ông ta mở cửa, sau đó liền thấy trợ lý dã thú của mình đang cùng Hạ Lạc Khắc đứng bên ngoài căn phòng.
“Hạ Lạc Khắc đại nhân?!”
“Vài ngày không gặp, khí sắc của thành chủ Ni Cổ Lạp Tư vẫn tốt giống như trước đây.”
Hạ Lạc Khắc nhìn khuôn mặt tái nhợt không chút huyết sắc của bá tước ma ca rồng Ni Cổ Lạp Tư, sau đó hỏi: “Tôi có thể vào không?”
“Đương nhiên có thể, nhanh đi pha một ly trà cho Hạ Lạc Khắc đại nhân.”
Hạ Lạc Khắc đi vào phòng làm việc của Ni Cổ Lạp Tư, hai người ngồi xuống.
Hạ Lạc Khắc đi thẳng vào vấn đề: “Trên thực tế, lần này đây tới đây, tôi có một việc muốn nói cho thành chủ Ni Cổ Lạp Tư, nhiệm vụ quét sạch quái nhân trên cơ bản đã hoàn thành, mặc dù còn một bộ phận nhỏ quái nhân chiếm lĩnh ở chỗ sâu nhất trong pháo đài, dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, nhưng cũng sẽ không tạo thành uy hiếp quá lớn, có điều...”
“A, Hạ Lạc Khắc đại nhân, ngài yên tâm! Thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ vì quét sạch pháo đài quái nhân mà phải bỏ ra cái giá lớn, tôi, còn có tất cả các con dân của Lâm Đông Thành sẽ nhớ kỹ trong lòng, đương nhiên, tiền an ủi đang chuẩn bị, mong Hạ Lạc Khắc đại nhân không cần lo lắng.”
Ni Cổ Lạp Tư nhanh chóng nói.
“À, về điểm này, tôi hoàn toàn yên tâm về thành chủ Ni Cổ Lạp Tư, nhưng điều tôi muốn nói cũng không phải chuyện này.”
Hạ Lạc Khắc phiền muộn nói.
“Trên thực tế, trong thời gian thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ chúng tôi và quái nhân liều chết đấu tranh, có một nhóm nhân loại, yêu tinh và các tinh linh lặng lẽ đến gần pháo đài quái nhân, đồng thời thành lập cứ điểm.”
“Ban đầu tôi cũng muốn dọn sạch trận doanh của đám nhân loại kia, nhưng lãnh tụ của bọn họ là một nữ công tước tên là Lị La, thực lực thật sự là quá mức lớn mạnh, đợt thứ nhất chúng tôi tấn công đám nhân loại Duy Đa Lợi Á này đã thất bại. Nhưng anh yên tâm, xuất phát từ thiện ý đối với Lâm Đông Thành, chúng tôi sẽ đối kháng đến cùng với đám nhân loại kia, hơn nữa những nhân viên tử trận cũng sẽ không thu các loại phí trợ cấp khác trong khi chiến đấu.”
Hạ Lạc Khắc một mạch nói xong, Ni Cổ Lạp Tư có chút kinh ngạc.
“Không, không thu phí trợ cấp? Nhưng Hạ Lạc Khắc đại nhân...”
“Không cần nhưng, tôi biết ý tốt của thành chủ, thế nhưng đây cũng không phải chuyện của riêng Lâm Đông Thành, mà chuyện của cả thế giới dưới lòng đất, thân là một thượng vị ác ma có trách nhiệm, có lý tưởng, có hoài bão, có khát vọng tuổi trẻ, thành chủ thành phố ngầm, tôi nghĩ cần phải có nghĩa vụ tới trợ giúp thế giới dưới lòng đất đối kháng với trận doanh nhân loại.”
Hạ Lạc Khắc hùng hồn nói, đồng thời ngắt lời Ni Cổ Lạp Tư chuẩn bị nói.
“Không cần nói, thành chủ Ni Cổ Lạp Tư, chuyện này cứ để tôi lo hết là được! Đương nhiên, tôi cũng có chút tâm tư, những chiến lợi phẩm của nhân loại, yêu tinh và tinh linh đó đều thuộc về thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ của chúng tôi, không có vấn đề chứ?”
“Đương nhiên không có vấn đề gì! Hạ Lạc Khắc đại nhân ngài thật sự khiến cho tôi cảm động, vậy mà vì thế giới dưới lòng đất, có thể làm đến loại trình độ này, tôi thật sự xấu hổ, nếu như không phải tôi vừa làm thành chủ, rất nhiều chuyện còn chưa ổn định, tôi nhất định sẽ cùng Hạ Lạc Khắc đại nhân, đánh đuổi đám nhân loại yêu tinh còn có các tinh linh muốn xâm chiếm thế giới lòng đất của chúng ta ra khỏi vườn nhà chúng ta!”
Ni Cổ Lạp Tư nước mắt lưng tròng, yên lặng lấy ra một lá thư, nghẹn ngào nói.
“Trên thực tế, phía liên minh thương nhân đã biết hành động gần đây của ngài, đồng thời còn tiến hành điều tra thêm một chút, nhưng Hạ Lạc Khắc đại nhân, ngài không cần lo lắng, đây chắc chắn không phải là ý kiến của phần lớn liên minh thương nhân, chỉ là có vài người không thích tôi trở thành thành chủ, hoặc là có người có ý đồ làm chuyện mờ ám mà thôi, đại nhân Hạ Lạc Khắc ngài gần đây có nhìn thấy người nào khả nghi không?”
Hạ Lạc Khắc nhận lấy lá thư từ tay Ni Cổ Lạp Tư, nhìn một chút rồi vuốt cằm có chút bất đắc dĩ nói.
“Chậc, suy luận như vậy nhìn qua giống như không có sơ hở gì...”
“A? Hạ Lạc Khắc đại nhân, ngài nói cái gì?”
“À, tôi muốn nói không nghĩ tới nội bộ liên minh thương nhân lại phản đối anh làm thành chủ, tâm địa còn ác động như vậy, có điều thành chủ Ni Cổ Lạp Tư có thể hoàn toàn yên tâm, mối quan hệ giữa hai chúng ta sẽ không bởi vậy mà có bất cứ dao động gì, quan hệ giữa Vĩnh Hằng Quốc Độ và Lâm Đông Thành cũng tuyệt đối sẽ không thay đổi.”
Hạ Lạc Khắc mỉm cười nhanh chóng nói.
“Đó là đương nhiên!”
Ni Cổ Lạp Tư rất tin tưởng nói.
“Đương nhiên, tôi cũng cần phải giải thích về chuyện lần này, cái gọi là Hơi thở hoang dã tuyệt đối không giấu bảo vật gì, mà là chúng tôi bên này để tiện đối phó với pháo đài quái nhân nên lấy tên giống cánh đồng hoang vu bên cạnh, đám người từ thế giới mặt đất rơi xuống kia, dường như dự định chiếm Hơi thở hoang dã làm doanh trại cho bọn họ. Nguyên nhân có thể là khoáng vật ở đó tương đối phong phú, vị trí pháo đài cũng rất thích hợp phòng thủ, tầm nhìn thoáng đãng, tôi đoán đại khái là nguyên nhân như vậy, nhưng anh không cần lo lắng, số người của bọn họ cũng không nhiều, tôi hoàn toàn có thể ứng phó được.”
Hạ Lạc Khắc nói xong, Ni Cổ Lạp Tư cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Hạ Lạc Khắc đại nhân nói như vậy tôi cũng yên tâm, vậy tôi sẽ báo cáo chuyện này để tháo gỡ hiểu lầm này, mà đại nhân Hạ Lạc Khắc, ngài thật sự không cần Lâm Đông Thành chúng tôi hỗ trợ sao?”
“Không cần, hiện tại Lâm Đông Thành vừa mới trải qua khó khăn, thế cục còn chưa ổn định lại, vẫn nên chờ ổn định lại rồi hãy nói, dù sao ai tới làm thành chủ, cũng sẽ không khiến người vui vẻ như thành chủ Ni Cổ Lạp Tư tới làm. Nếu như bởi vậy mà khiến ông gặp phiền toái, đối với thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ chúng tôi cũng không phải là một chuyện tốt.”
“Tôi đã biết, Hạ Lạc Khắc đại nhân, ngài nhất định phải cẩn thận gấp bội, nếu như cần tôi tiếp viện binh lực, ngài cứ nói thẳng, ngoài ra, mặc dù ngài không cần tiền, thế nhưng tôi vẫn quyết định tự bỏ vốn, tài trợ cho Hạ Lạc Khắc đại nhân một ít vũ khí trang bị, xin anh đừng từ chối!”
Vẻ mặt Ni Cổ Lạp Tư kiên định, Hạ Lạc Khắc cũng không tiện từ chối cái gì, khó xử gật đầu.
“Thật sự không có cách nào với ông, được rồi được rồi. Đúng rồi, cho nhiều trang bị dã thú một chút, gần đây tôi bắt đầu chiêu mộ dã thú.”