[SCBOY: Phiên bản ứng dụng quá thấp, vui lòng tải xuống phiên bản mới nhất để tăng thêm hình
ảnh]
[Gió khóa mây khói: Ma thạch tương tự giống như việc nạp tiền trong trung tâm thương mại.]
[pf Là chó: Trò chơi này miễn phí cho các ngươi chơi đều thua lỗ.]
[Bì Bì gấu: tên ăn mày máy mô phỏng vẫn ổn.]
[Âu Thực Mâu: Đại lão a! Điều này đều có thể sao?! Này, ta cũng muốn đi đến Lâm Đông Thành làm công!]
[Một núi không dung Nhị Cáp: Ngươi là đồ phản bội Lâm Đông Thành! Chó bày ra nếu nhìn thấy lời này của ngươi, sẽ đem ngươi đi kết tội.]
[Nhiên Thiên Hung Ngạo: Ta đã học được, cảnh chiến đấu vào lần tới, ta cũng sẽ ngoại tuyến, đợi khi trận chiến kết thúc, ta sẽ lên trực tuyến một lần nữa, ta xem liệu ta có thể nhận được thẻ BUG không.]
[Mai Xuyên Khốc Tử: Thẻ ma thạch này đã xuất hiện trong nhiệm vụ trước đó, chúng ta thực hiện nhiệm vụ đặc biệt, vợ Vưu Đạt đã đưa cho chúng ta để thay đổi trang bị truyền kì khi trở về ngục tối!]
....
Hạ Lạc Khắc xem hết nội dung bài đăng cùng phản hồi, quay sang Bố Lỗ hỏi:
“Kiểm tra một chút dữ liệu về người chơi Mã Khả Ba La, mấy ngày qua hắn đã làm cái gì.”
“Thật nhiều, ta đã biết.” Bố Lỗ trầm lặng một chút rồi tiếp tục nói:
“Ta đã tìm thấy tất cả dữ liệu hành động của Mã Khả Ba La từ trận chiến của Lâm Đông Thành cho đến bây giờ, sau khi hắn tỉnh dậy, hắn bị thẩm vấn bởi phòng giữ đội ở Lâm Đông Thành, sau đó hắn ta đói nên đi tìm rác, sau đó lại bắt đầu ăn xin trên đường, phải nói rằng khả năng sống sót của hắn ta còn rất mạnh.”
“Đợi đã, hắn ta không có bằng chứng để cầu xin, đội phòng vệ không đem hắn giết ngay tại chỗ?”
Hạ Lạc Khắc cau mày hỏi.
“Nguyên nhân là Lâm Đông Thành đã mất đi hạch tâm dưới đất, toàn bộ thành phố đều đang rối bời, đội phòng vệ so với việc xử tử tên ăn xin không có bằng chứng thì còn nhiều chuyện khác quan trọng hơn phải làm.” Bố Lỗ giải thích nhanh chóng, sau đó hỏi Hạ Lạc Khắc:
“Hạ Lạc Khắc đại nhân, nên làm gì bây giờ? Ngài có muốn kết tội Mã Khả Ba La này không? Công nhiên sử dụng kẽ hở này để thách thức quyền uy của ngài, nên trực tiếp xử lý. Sự uy nghiêm của Hạ Lạc Khắc đại nhân là bất khả xâm phạm!”
Mặc dù Bố Lỗ nói đúng, nhưng Hạ Lạc Khắc không nghĩ như vậy, hắn nói thẳng:
“Ta có thể lý giải rằng có người chơi đã thoát khỏi sự giám sát của ngươi, ngươi xấu hổ và tức giận vì là người của hạch tâm ngục tối, nhưng truyền cảm xúc này cho người chơi, ta cảm thấy rằng không nên chuyện bé xé to, mà lại đây không hẳn là điều xấu.”
Hạ Lạc Khắc ngồi thẳng người, nói:
“Thật ra trong thời gian này, ta đã suy nghĩ về một điều, đó là nhiệm vụ cho người chơi quá dễ dàng, ta đã làm rất nhiều cho họ, và bỏ ra nhiều như vậy nhưng phần thưởng thì không tương xứng, thân là một thượng vị ác ma, ta cảm thấy xấu hổ sâu sắc, ta nên cho bọn hắn thêm nhiều việc phải làm để bọn hắn có thể báo đáp ân tình của ta.”
“Những điều Ni Cổ Lạp nhắc nhở ta rằng thế giới ngầm rất lớn, chỉ cần để những người chơi xung quanh ta là không thể nào tạo ra đầy đủ của cải!”
Hạ Lạc Khắc cảm khái nói xong, Bố Lỗ hưng phấn hỏi:
“Hạ Lạc Khắc đại nhân! Ngài rốt cuộc đã suy nghĩ kĩ chưa? Ngài đã chuẩn bị sẵn sàng đón thảm họa thứ tư rồi sao? Yên tâm đi, ta sẽ lập tức mở ra lần chơi thử nghiệm thứ ba, một vạn người chơi được trang bị vũ trang, mục tiêu đầu tiên của chúng ta chính là thừa dịp Lâm Đông Thành không có hạch tâm dưới đất, cơ hội tiêu diệt Lâm Đông Thành, những ai không phục tùng sẽ bị xử lý toàn bộ, sau đó tất cả tài sản đều của chúng ta! Tiếp sau đó là chúng ta sẽ đi dẹp yên toàn bộ lòng đất phương Bắc.....”
“Ngươi đang nói gì đấy? “ Hạ Lạc Khắc cắt ngang ý nghĩ về tương lai tươi sáng của Bố Lỗ và nói:
“Ý của ta là, đợt chơi thử nghiệm thứ ba sẽ có rất nhiều người chơi, ta sẽ đem phần lớn bọn hắn đến nhà máy để làm công, hoặc đưa đi dời gạch trên công trường, hoặc đưa đi làm lính đánh thuê và thu tiền trợ cấp của bọn hắn.”
“Hạ Lạc Khắc đại nhân, ngài thật sự là..... Một Ác Ma Lĩnh Chủ vĩ đại!”
Bố Lỗ cảm khái nói.
Hạ Lạc Khắc đứng lên, cầm chiếc áo khoác ở bên cạnh mặc vào và đội lên đầu một chiếc mũ dạ:
“Hoặc
Có thể tổ chức công hội cho các người chơi, tiếp nhận các nhiệm vụ về chuyên môn mà người bình thường không thể hoàn thành được, tiền thưởng đương nhiên cũng sẽ kếch xù.”
Hạ Lạc Khắc mở cửa đi ra ngoài:
“Xem nhà cẩn thận, Bố Lỗ.”
Sau đó đóng của lại, con Cẩu Đản ngồi ngủ gật ở trong góc vừa tỉnh dậy, Cẩu Đản nhìn bốn phía:
“Ai?”
.......
Một chiếc Phi Không Đĩnh của thế giới ngầm đang tiến nhanh về phía Lâm Đông Thành.
Vưu Đạt chính là người điều khiển chiếc Phi Không Đĩnh, ban đầu hắn đang giảng giải công trình học ma năng cho các người chơi, nhưng Hạ Lạc Khắc đã nhanh chóng dẫn Y Phù Lâm tới, yêu cầu Vưu Đạt dùng Phi Không Đĩnh đưa bọn hắn đi đến Lâm Đông Thành.
Sau đó, những người chơi ở phía dưới chăm chú nhìn Phi Không Đĩnh dần dần bay lên, thuận tiện ném mấy thứ đồ mà người chơi đã giấu ở trên Phi Không Đĩnh xuống, sau đó bay về phía Lâm Đông Thành.
Tốc độ của Phi Không Đĩnh so với giáp trùng thú nhanh hơn nhiều, nửa ngày là đã có thể đến nơi.
Đương nhiên không thuận tiện bằng việc đến bằng cổng thông tin, nhưng hiện tại Lâm Đông Thành không có hạch tâm, cũng không có cách nào sử dụng cổng thông tin.
Phi Không Đĩnh nhanh chóng dừng lại ở bên ngoài Lâm Đông Thành, Hạ Lạc Khắc mang theo nữ quái Y Phù Lâm bước xuống.
Một lần nữa, mục đích của việc đến Lâm Đông Thành một mặt là tìm việc cho các người chơi ở Lâm Đông Thành. Việc thứ hai là tìm một căn phòng có không gian để thành lập một tổ chức công đoàn chính thức với tất cả người chơi.
Sau này sẽ không có cách nào để hạn chế sự tương tác giữa người chơi và Lâm Đông Thành trong tương lai. Tuy nhiên, hành vi của các người chơi nhất định phải hạn chế, nếu không, giống như Bố Lỗ nói, thảm họa thứ tư sẽ xuất hiện và chiếm lĩnh Lâm Đông Thành? Đó thực sự là một tuyên bố chiến tranh chống lại thương nhân liên minh.
Thời đại đã khác, chém chém giết giết đã quá lạc hậu, chỉ có những ác ma có năng lực kém, mới có thể giữ lại bản năng giết chóc của bản thân, ác ma chân chính là lấy lòng người ra đùa cợt.
Hơn nữa còn có thể mượn cơ hội này để kiếm tiền, kiếm ma thạch chân chính!
Sở dĩ mang theo Y Phù Lâm là bởi vì đây là yêu cầu của Y Phù Lâm, dựa theo lời của Y Phù Lâm:
“Hạ Lạc Khắc đại nhân, ngài đang muốn tới Lâm Đông Thành sao? Ngài có thể cho ta đi cùng được không? Bởi vì một vài đồ dùng hàng ngày đã sử dụng hết, nhất định phải mua một ít...”
Đồ dùng hằng ngày cũng đã dùng hết, Hạ Lạc Khắc có thể đi mua giúp Y Phù Lâm sao? Đó cũng phải là chuyện lớn nhưng Hạ Lạc Khắc sẽ không làm điều đó.
Vừa có thể mang theo Y Phù Lâm làm thư ký, Hạ Lạc Khắc hiện giờ cũng được coi là người nổi tiếng, thành chủ Lâm Đông Thành thấy đều muốn cúi đầu khom lưng, giờ đi ra ngoài mà không có thư ký, thật không tưởng tượng nổi.
“Chúng ta phải mất khoảng bốn đến năm tiếng mới trở về, Vưu Đạt ngươi có thể về thăm nhà một chuyến, ta sẽ dùng ma pháp để che đi chiếc Phi Không Đĩnh này, không cần lo lắng.”
Hạ Lạc Khắc nói với Vưu Đạt xong, sau đó nhìn về phía Y Phù Lâm:
“Đi thôi, Y Phù Lâm.”