Translator: Wave Literature
Lan Tư Lạc Đặc hít sâu một hơi, sau đó mở cửa phòng ra.
Gian phòng này hiển nhiên là phòng làm việc của nữ Công tước Lị La, thật ra từ trước đến nay Lan Tư Lạc Đặc không dám mong chờ gì vào phòng làm việc và gu thẩm mỹ của cô gái nhỏ này, nhưng khi thấy hàng loạt giá sách, còn có các loại sách trên giá, Lan Tư Lạc Đặc vẫn có chút ngoài ý muốn.
Mà ở giữa những giá sách này, đã có một người đi trước một bước đến đây rồi.
Nữ Công tước Lị La ngồi ở sau bàn, mà trước mặt cô nàng, là một nam tinh linh da dẻ sẫm màu, cơ bắp đầy mình nhìn là biết không thể trêu vào. Hai anh em Ải Nhân có gương mặt gần như giống nhau như đúc là Sơn Khâu Chi Vương và Thần Quan đầu trọc.
Bốn người bọn họ đồng thời nhìn về phía Lan Tư Lạc Đặc đang đi tới.
“Kỵ sĩ Lan Tư Lạc Đặc, ngồi đây đi.”
Lị La chỉ chỉ vào một cái ghế, cất giọng không quá lớn.
Cái loại giọng nói như mang theo ma lực này khiến cho Lan Tư Lạc Đặc giữa lúc hoảng hốt còn tưởng là nữ vương cao cao tại thượng đang nói chuyện với mình, nhưng thật ra ngồi sau cái bàn lớn kia, chỉ là cô nhóc tầm tuổi 12, 13 mà thôi.
Lan Tư Lạc Đặc dùng nghi thức của kỵ sĩ hành lễ với Công tước Lị La đi được một cái kỵ sĩ lễ, sau đó ngồi xuống.
Lị La nhìn thấy mọi người đã đến đông đủ, sau đó bày ra mấy tấm giấy riêng biệt, đưa đến năm người trước mắt, nói: “Bên trên có ghi nội dung công việc mà các anh sẽ phải bắt đầu làm, sau bước đầu hoàn thành xây dựng các con đường và tòa nhà, hi vọng các anh có thể mau chóng bắt tay vào làm việc.”
Lan Tư Lạc Đặc mở một tờ giấy được chìa đến trước mặt hắn, hắn thấy trên mặt giấy chi chít là chữ, mà điều khiến anh ta cảm thấy bất ngờ chính là, chữ viết trên giấy không khác gì chữ viết trên bản hợp đồng mà anh ta đã ký với Hạ Lạc Khắc. Cho nên phải ứng đầu tiên của anh ta chính là, những thứ trên giấy này không phải do nữ Công tước Lị La viết, mà là do tên Hạ Lạc Khắc kia viết.
Chẳng lẽ Hạ Lạc Khắc mới đúng là chủ nhân phía sau màn của Duy Đa Lợi Á? Trên thực tế chuyện này cũng không phải không thể xảy ra.
Lan Tư Lạc Đặc rất nhanh cầm lấy trang giấy, xem xét một hồi.
“Lan Tư Lạc Đặc tôn kính.
Lúc anh nhìn thấy phong thư này, có thể anh đã có khoảng thời gian ba ngày khó quên ở Duy Đa Lợi Á, hi vọng anh và nhóm thị dân của Duy Đa Lợi Á có thể ở chung vui vẻ.
Cho dù không thoải mái cũng không sao, bởi vì rất nhanh anh sẽ phát hiện, bọn họ chính là một nhóm anh hùng chẳng màng sống chết, hy vọng anh sẽ không xảy ra xung đột với bọn họ, nếu không tôi chỉ có thể tìm một kỵ sĩ mới đến dạy bảo bọn họ rồi.
Đùa một chút thôi, xin anh đừng để ý.
Nếu anh đã thuận lời trải qua ba ngày mà nói, tôi tin hiện tại anh có hàng tá nghi hoặc muốn giải đáp, nhưng tôi chỉ muốn nói: Đừng hỏi, hỏi cũng sẽ không có ai nói cho anh biết đâu.
Như vậy kết tiếp tôi sẽ nói rõ với ngài một chút về các nội dung làm việc cụ thể:
1: Bắt đầu từ ngày mai, anh sẽ chính thức trở thành huấn luyện viên kỹ năng chiến đấu của thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, nhóm dân trong thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, sẽ tìm anh học phụ đạo về kỹ thuật chiến đấu. Mà điều anh cần phải làm là, 7 giờ sáng mỗi ngày sẽ bắt đầu huấn luyện kỹ năng chiến đấu cho bọn họ, một lần một tiếng, thời gian nghỉ ngơi giữa giờ là 10 phút. (Nội dung học cụ thể, sĩ số đi học, anh có thể toàn quyền quyết định.)
2: Nếu anh có gì cần bọn họ giúp, xin đừng khắc khí, trực tiếp yêu cầu bọn họ làm là được, có thể làm được đến đâu nhất định bọn họ sẽ cố gắng làm đến đó, hơn nữa còn vô cùng vui vẻ mà làm.
3: Có thể anh sẽ nhận được nhiệm vụ từ nữ Công tước Lị La, hi vọng anh có thể hoàn thành thật tốt.
4: Nếu anh thấy được những sinh vật tà ác cứ lởn vởn quanh phụ cận Địa Để Thế Giới, hoặc là nghe được những chuyện liên quan đến sinh vật tà ác đến Địa Để Thế Giới từ trong miệng người dân, xin đừng vội báo cho vương quốc loài người, bởi vì thành phố tự do Duy Đa Lợi Á của chúng ta chính là cái nôi của nền văn minh chân chính!
5: Xin hãy đọc lại một lần nữa các nội dung công việc cần chú ý trong hợp đồng, trong thời gian tới, mong anh lúc nào cũng có thể tuân thủ nội dung hợp đồng.
6: Nhóm người dân thành phố Duy Đa Lợi Á, sẽ xây một căn nhà làm phòng chuyên dụng cho anh, xin đừng khách khí với bọn họ.
7: Nhóm dân chúng thành phố Duy Đa Lợi Á, có sử dụng một loại tiền ảo, nếu bọn họ hy vọng có được thù lao từ anh, anh chỉ cần nói: “Thù lao là 100 tiền đồng!” Hay nói cách khác, thù lao mỗi lần làm việc xin đừng trả quá một ngân tệ.
8: Nếu anh cần gì đó, về sau nữ Công tước Lị La sẽ cho bổ sung cho anh.
9: Hoan nghênh anh gia nhập thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, nguyện Thánh chủ sẽ thương xót cho anh.
Thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, văn phòng phát triển.”
Lan Tư Lạc Đặc xem xong từ đầu đến cuối lá thư trong tay, nhưng anh ta nghĩ nửa ngày cũng không nhớ ra trong ba ngày này có nhìn thấy cái văn phòng phát triển nào, chẳng lẽ nhân viên chính là ba con hamster kia sao?
Người khác hiển nhiên cũng đã nhìn xong thư trên tay bọn họ, tuy Lan Tư Lạc Đặc muốn nhìn lá thư trên tay Ải Nhân Chi Vương bên cạnh mình, nhưng hình như người ta không có ý định cho người khác xem thư trên tay mình, sau khi Ải Nhân xem xong thư trên tay, liền vo nó thành một cục.
“Nếu các anh đều đã xem xong và không có vấn đề gì khác, thì hiện tại có thể ra ngoài nghỉ ngơi cho tốt, phòng cụ thể được sắp xếp, sẽ do ba trợ thủ hamster dẫn các anh đi.”
Nữ Công tước Lị La nói xong, ba con hamster rất nhanh liền đến, trong đó một con hamster béo ú nói với bọn họ: “Mời chư vị đi theo tôi.”
Những người khác đứng lên, theo ba con hamster đi ra ngoài.
Lan Tư Lạc Đặc vốn cũng định bước ra, nhưng anh ta lại nghe thấy giọng nói của Công tước Lị La: “Kỵ sĩ Lan Tư Lạc Đặc...”
Vị nữ Công Tước nhỏ tuổi này cau mày, trong miệng nói lảm nhảm vài lời, cái loại cảm giác này thật giống như cô nàng đang nói chuyện với nhân vật không tồn tại vậy. Chẳng qua rất nhanh nữ Công tước Lị La nhìn đã về phía Lan Tư Lạc Đặc: “Xin chờ một chút, tôi có một nhiệm vụ đặc biệt, muốn giao cho anh.”
Lan Tư Lạc Đặc dừng lại, mà những người khác thì vẫn đi theo ba con hamster rời khỏi phòng làm việc.
Đợi cho tất cả mọi người đi ra ngoài, cửa phòng 'cạch' một tiếng đóng lại, Lị La mới nhìn Lan Tư Lạc Đặc nói: “Một số lượng lớn vật tư được viện trợ tối hôm nay đã đến khu vực gần Duy Đa Lợi Á, chúng ta cần tổ chức một nhóm người qua khuân vác, nhưng công việc giám sát bên này còn chưa có hoàn thành, mà nhóm thị dân bên ngoài có thể sẽ khiến một ít thông tin bị rò rỉ. Ta cần có người giám sát bọn họ, anh có thể tiếp nhận nhiệm vụ này không?”
“Ngại quá, thưa Công Tước tiểu thư, tôi vừa mới đến đây làm việc, nếu là vật tư rất quan trọng, ngài có thể để cho trợ thủ hamster của ngài chịu trách nhiệm việc này không?”
Lan Tư Lạc Đặc xuất phát từ lòng lo lắng, đề nghị hỏi.
Nhưng Lị La không cho anh ta cơ hội từ chối, nói: “Hamster cũng sẽ đi theo anh, nhưng sau khi rời khỏi tôi, bọn chúng rất dễ khẩn trương, cũng không phải trời sinh như vậy, mà là do hoàn cảnh nơi này khiến bọn chúng không quá thích ứng được, tóm lại, anh là nhứng viên thích hợp nhất.”
“Nếu ngài đã tín nhiệm tôi như vậy, vậy thì tôi sẽ hoàn thành nhiệm vụ thật tốt.”
Lan Tư Lạc Đặc gật đầu nói.
“Được rồi, đi ra ngoài kiểm kê lại số công nhân đi, vật tư hơi nhiều, anh có thể mang bao nhiêu người thì cứ mang bấy nhiêu người đi.”
Lị La gật gật đầu, sau đó làm động tác tiễn khách.