Editor: Wave Literature
Thành chủ Hạ Lạc Khắc của Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất quyết định, nhanh chóng thông qua Ni Cổ Lạp Tư tuyên bố ra ngoài.
Mà những nhóm thành chủ được mời tới, một phần cảm thán sức mạnh to lớn của Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất, vậy mà có thể đơn phương đối kháng thế giới mặt đất, một phần còn cảm thấy Hạ Lạc Khắc tự cao tự đại là hết sức ngu xuẩn.
Ai cũng biết những sinh vật được thiết kế trên mặt đất này có thể được dùng để chế tạo ra rất nhiều hình thức, nhưng cũng nên cân nhắc rằng mình có thể chinh phục được những sinh vật kia hay không.
Ngay cả đại ác ma La Cơ Lãng Khai Mễ trong quá khá, đều không thể chinh phục được thế giới mặt đất, Hạ Lạc Khắc đại nhân mặc dù cho tới bây giờ thể hiện được sức mạnh vô cùng cường đại, nhưng không thể cường đại siêu việt như đại ác ma ngàn năm trước?
Cho nên mọi người đối với yêu cầu của Hạ Lạc Khắc, chẳng qua cảm thấy hắn có chút không biết tự lượng sức mình.
Chuyện tiếp nhận kia chắc chắn là rất vui lòng tiếp nhận, bọn hắn vốn không muốn giúp Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất chống cự lại thế giới mặt đất, hiện tại Hạ Lạc Khắc trực tiếp nói ra, phần lớn thành chủ rất sẵn lòng tình nguyện cho mượn sườn của con lừa, để những chuyện rối rắm lại cho Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất, Liên minh thương nhân và ủy ban ác ma, dù sao còn tốt hơn là để cho mình.
Đương nhiên là có vài thành chủ vì muốn lưu lại thanh danh tốt hơn, cũng sẵn lòng ủng hộ và viện trợ cho Hạ Lạc Khắc đại nhân, chuyện này giống như đánh bạc vậy, có thể thắng, dù sao cũng sẽ không hao tốn quá nhiều vật tư, cung cấp than sưởi ấm trong ngày lạnh giá cũng còn hơn dệt hoa trên gấm.
Bọn hắn mặc dù không có ý định nhúng tay vào chuyện này, nhưng rất quan tâm đến sự tấn công của thế giới mặt đất, mà Hạ Lạc Khắc đương nhiên cũng vô cùng khẳng khái cho phép bọn hắn phái người quan sát vào Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất, đương nhiên mỗi người quan sát phải trả phí rất đắt đỏ.
Không ít thành chủ ngục tối sẵn sàng tiêu khoản tiền này, đến quan sát tình hình chiến đấu của tiền tuyến ra sao.
Tướng quân Sử Đan đứng tại chiến trường mờ mịt, khắp nơi bên cạnh hắn đều là vết tích của lửa cháy, và các chiến sĩ Thần Linh quốc ngã trên mặt đất, nhưng những quái vật thế giới mặt đất tấn công không có bất kỳ thi thể nào lưu lại ở chiến trường, sau khi bọn hắn bị giết, lập tức biến thành ma lực, biến mất khỏi chiến trường, mặc dù chưa bao giờ nghe rằng quái vật thế giới mặt đất có thể dùng cách này để xử lý chuyện của chính mình, nhưng đối với loại sinh vật không biết có thể phát sinh chuyện gì này, tướng quân Sử Đan cũng không cảm thấy kỳ quái.
“Tướng quân!”
Ngay khi tướng quân Sử Đan không còn tỉnh táo, một binh sĩ toàn thân đầy máu đi tới, nói với tướng quân Sử Đan:
“Tướng quân, tất cả quái vật thế giới lòng đất đều bị chúng ta quét sạch, nhân số thương vong đã kiểm tra lại, nhưng nếu xem xét lại, cũng không phải là quá nhiều, những quái vật lòng đất rõ ràng là hướng đến ngài, đã có không ít tướng quân đang bàn luận rằng có phải tiểu thị trấn Thiểm Kim là phản đồ hay không.”
Cũng không thể trách những tướng quân kia khi nghĩ như vậy, dù sao động tĩnh của quân đội trong nước vẫn luôn bí ẩn, chỉ có tiểu thị trấn Thiểm Kim và người Duy Đa Lợi Á biết động tĩnh của hắn.
Những người Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất, hiểu rõ ta một cách kỳ quái như vậy, động tĩnh của tướng quân Sử Đan, hoặc là người của tiểu thị trấn Thiểm Kim, hoặc là người Duy Đa Lợi Á bán đứng bọn hắn.
Những quái vật thế giới lòng đất không phải giải thích làm sao chúng biết được tướng quân của Thần Linh quốc, tiểu thị trấn Thiểm Kim đang ở đâu, bất luận là chuyện như thế nào, tiểu thị trấn Thiểm Kim chắc chắn không phải nơi đóng quân thích hợp.
Tướng quân Sử Đan rất đồng tình, đồng thời lần đầu tiên hạ lệnh toàn bộ quân đội Thần Linh quốc tìm nơi đóng quân mới.
Trước khi quân đội lên đường, tướng quân Sử Đan cảm thấy rất cần thiết phải liên lạc cho quốc vương bệ hạ ở nơi xa.
...
Trong tiểu thị trấn Thiểm Kim, tướng quân Sử Đan đang trong phòng, khắp nơi là đồ vật, trên mặt đất ngập tràn ký hiệu toán học, các loại số lượng, các thầy cúng đang ngồi dưới đất không ngừng lẩm bẩm, mặc niệm các loại công thức, sức mạnh Thánh Quang ngập trong phòng, rất nhanh chóng sức mạnh Thánh Quang tập trung lại một chỗ, sau đó tạo thành một mảng giống như là một màn hình, đồng thời trong đó hiện ra nhiều hình ảnh mơ hồ.
Hình ảnh dần rõ ràng, đang vẽ lên ở bên trong, thấy được một gương mặt nghiêm túc của một người, sau khi người ấy thấy được tướng quân Sử Đan, nghiêm túc nói:
“Tướng quân Sử Đan, ngươi báo tin chiến thắng sao?”
Người kia hỏi.
“Không được xem là tin chiến thắng, ta cần gặp bệ hạ.” Tướng quân Sử Đan vì nhận thấy mức độ nghiêm trọng của sự việc, cau mày bổ sung một câu:
“Ta cần gặp bệ hạ ngay lập tức.”
Người kia thấy gương mặt nghiêm túc của tướng quân Sử Đan, dường như cũng biết sự tình vô cùng nghiêm trọng, hắn nhanh chóng gật đầu, sau đó rời đi, không lâu sau thì có một nam nhân với khuôn mặt tiều tụy xuất hiện, chỉ nhìn trang phục là có thể nhận ra thân phận tôn quý của hắn, đây chính là quốc vương của Thần Linh quốc, Thổ Đậu II.
“Có chuyện gì bẩm báo với ta sao? Tướng quân Sử Đan, ta hy vọng là tin tốt.”
Quốc vương Thần Linh quốc nói với giọng uy hiếp với tướng quân Sử Đan.
“Bệ hạ tôn kính.” Tướng quân Sử Đan nhìn Thổ Đậu II, cung kính nói:
“Rất xin lỗi khi ngài bận bịu, dùng cách này quấy rầy ngài, nhưng tình trạng Duy Đa Lợi Á không lạc quan cho lắm, số lượng những quái vật thế giới lòng đất, lớn hơn chúng ta tưởng tượng rất nhiều.”
“Ý ngươi là muốn ta trợ giúp sao?” Thổ Đậu II nhíu mày.
“Bệ hạ, mặc dù tình hình chiến đấu vô cùng kịch liệt, chúng ta cũng có chút thương vong, nhưng tạm thời không cần ngài điều động quân chi viện, dưới sự lãnh đạo anh minh của ta, chúng ta đã đánh lùi đột tấn công đầu tiên của bọn quái vật lòng đất, trước mắt chúng ta dự định chuyển trận địa, bởi vì người Duy Đa Lợi Á, dường như có một số người sợ hãi quái vật thế giới lòng đất, là lựa chọn phản bội doanh trại Quang Minh, nhưng ngài không cần lo lắng, tất cả đều trong lòng bàn tay của ta!”
Tướng quân Sử Đan vô cùng nghiêm túc nói, trên thực tế, lúc trước các người chơi Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất tập kích, tổng cộng cũng chỉ có không đến trăm cận vệ của Thần Linh quốc bị các người chơi tấn công bị thương, trong số đó đa số là bị thương. Nhưng tướng quân Sử Đan có lẽ đã phóng đại quy mô các người chơi của Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất, miêu tả trận đấu trước đó trở thành một đại chiến dịch vĩ đại vượt mọi gian khổ.
Hơn nữa tướng quân Sử Đan vẫn còn ăn mặc trang phục trên người và thần sắc mệt mỏi sau khi chiến đấu kịch liệt, cũng khiến cho lời hắn nói ra có sức thuyết phục.
Mà quốc vương Thổ Đậu II của Thần Linh quốc cũng không nghi ngờ gì.
Sau khi tướng quân Sử Đan báo cáo tin tức, Thổ Đậu II gật đầu nhẹ: “Không ngờ người Duy Đa Lợi Á có thực lực mạnh mẽ như vậy, có thể ngăn cản quái vật thế giới lòng đất lâu như vậy, hơn hết các người chơi làm cũng không tệ, ta sẽ ghi nhận công lao của ngươi!”
Nghe được Thổ Đậu II nói như vậy, tướng quân Sử Đan hưng phấn: “Tất cả là vì Thần Linh quốc!”