Gặp Gỡ Mỹ Nhân Ở Siêu Thị

Chương 3: Chương 3




Nhưng dù sao tối nay có thể được coi là một đêm đẹp trời, gió nhẹ xua đi các đám mây đang lơ lửng trên không trung, thi thoảng sẽ thấy mấy ngôi sao thấp thoáng mơ hồ như ẩn như hiện sau đám mây, những đám mây nặng nề tạo thành một đám mây to tối đen như mực, bằng mắt thường mà nhìn lên chúng ta đều có thể phân biệt được. khu dân cư cao tầng bên hồ hiện ra ánh đèn lấp lánh của một vài hộ gia đình còn sáng.

Hứa Tường không thể không nghĩ rằng hiện nay thị trường bất động sản đang suy thoái. Chính sách quốc gia được giới thiệu trong những năm trước đó cùng với hàng nhìn tòa cao ốc những năm trước còn cao giá bây giờ đã không còn giá trị, các nhà đầu cơ bất động sản, người vừa mua được một ngôi nhà và giờ lại mất nguồn kinh doanh, do đó, không ít người vì thế mà trắng tay. chủ nhà từ chối giảm giá, chờ đợi để xem tình hình có thể khá khẩm hơn không, những người công nhân không thể đủ khả năng dễ dàng mua được một ngôi nhà ở đó, một căn hộ sáu ngàn, chưa kể đến các nhà ở cao cấp, nhà không thể bán, vì vậy đã có một số lượng lớn các công trình xây nhà cao tầng hình thành, sau đó phòng không người ở, người dân lại sống trong cục diện bế tắc.

Hứa Tường đốt một điếu thuốc, chậm rãi hít sâu một hơi nhợt nhạt nở nụ cười, đều nói lần này động đất ở Tứ Xuyên chỉ có bất động sản là tăng nhất, căn bản không quyên được bao nhiêu tiền, nghĩ đến cũng là bởi vì các thảm họa cứ liên tục xảy ra? Nếu lại có thêm ‘’thảm họa’’ cứ thế đến nữa thì những người dân không biết phải sống thế nào, ngành bất động sản không biết đi về đâu. Càng ngày càng bế tắc.

Chuyện làm ăn cũng không dễ dàng ! Hứa Tường mỏi mệt đánh một tiếng thở dài.

Vì vậy, giá dầu đi lên, hắn thậm chí còn không thể đủ khả năng đổ xăng mà đi? Không thể lại trợn tròn mắt cười tự diễu.

Ngẫm lại đêm nay vì muốn cùng bạn cũ lâu ngày gặp nhau, hắn trực tiếp tắt điện thoại di động, không cần nghĩ khẳng định cũng có một đống cuộc gọi nhỡ, mở ra điện thoại di động không bao lâu, tổng đài quả nhiên nhắc nhở có 37 cuộc gọi bị nhỡ, hơn 20 tin nhắn.

Hứa Tường một bên bất đắc dĩ đọc nội dung tin nhắn một bên không nhịn được thầm nghĩ, không biết ngày hôm nay mỹ nhân ở siêu thị kia giờ này đang làm gì, hay là đã ngủ từ lâu?

Âu Nhược Thành ngồi ở trước quạt dùng khăn mặt lau mái tóc ướt nhẹp. cả ngày làm việc mệt nhọc, được ngâm mình trong nước lạnh khiến cả người ẩm ướt được tẩy rửa sạch sẽ, thật sự là phi thường nhẹ nhàng khoan khoái.

“A Thành, đã đến hạn trả tiền thuê nhà.” Bạn gái vốn dĩ đang nằm đột nhiên xoay qua nằm trên người hắn, “Chúng ta đã kéo dài hạn hơn 2 tuần, ngày hôm nay chủ nhà trọ vừa gọi điện thoại.”

“Ồ.” Âu Nhược Thành không khỏi thở dài, mỗi tháng giao tiền thuê nhà, như cái bom hẹn giờ, mỗi tháng đều phải nổ tung một lần.

Vì muốn cho bạn gái trải qua cuộc sống thoải mái, Âu Nhược Thành kiên trì thuê một phòng rộng rãi, có tiếng một chút. Tuy nói những năm này mới xây sáu bảy khu giá phòng đã rẻ hơn, tầm ba ngàn một tháng, 90 năm sau, các khu này sẽ thành một khu căn hộ cũ giá phòng một ngàn trở xuống, hiện tại phòng này không có thiết bị nào, không có điện, sau khi thương lượng, cò kè, ông chủ đã đồng ý với giá tám trăm một tháng. Mặc dù so với phòng đầy đủ tiện nghi ở vùng ngoại thành ba, năm một trăm khối, nhưng phòng này ở nội thành, giao thông tiện lợi, khu quản lý cũng làm việc nghiêm túc, tương đối an toàn. Dù vậy, đối với 2 người, cuộc sống như thế cũng tương đối khó khăn, tiền lương của hắn cũng chỉ đủ để trả tiền thuê nhà với chi phí ăn ở, việc chi tiêu của bạn gái cũng đủ để hắn mệt người, cuộc sống cứ thế mà kéo dài đến bây giờ.

“Không phải em đã nói với anh, lĩnh tiền lương trước tiên nên giao tiền thuê nhà, không phải như vậy thì tiền đó cũng chả chạy như thế đâu.” Bạn gái có chút trách cứ, ” chủ nhà trọ đã rất tốt với chúng ta rồi, nếu cứ thế kéo dài tiền thuê,chúng ta không thể không biết xấu hổ chứ.”

“Ừm.” Âu Nhược Thành buồn buồn đáp ứng một tiếng.

Tháng trước Tứ Xuyên xảy ra động đất, cả nước đau buồn, hắn lúc một kích động ủng hộ một tháng tiền lương. Quyên xong mới phát hiện trong túi còn nguyên một ngàn đồng, đối với tháng ngày trải qua căng thẳng khó khăn như thế cũng là một số tiền lớn. Chắp vá lung tung nộp tiền thuê nhà muộn một chút với mượn bạn bè bên cạnh ít ngàn sống tạm qua tháng này. Hắn không thích nợ người khác, tiền lương tháng này trả nợ luôn tháng trước, nghĩ hai ngày nay hắn làm thêm với tiền ăn sáng, gom góp lại cũng miễn miễn cưỡng cưỡng đủ nộp tiền thuê nhà, đã kéo dài mấy ngày rồi. Kỳ thực bạn gái không nói hắn cũng biết, hai vị nhà bên là hưu trí, tiền lương cũng không khá khẩm lắm, hắn thực sự không muốn lại mở miệng vay tiền họ.

“Ai nha thật buồn! Lúc nào chúng ta mới có thể mua một cái điều hòa a, mắt thấy đã tháng bảy rồi.” Bạn gái vượt qua người hắn lầu bầu.

Âu Nhược Thành lặng lẽ thở dài, theo bản năng mà nhớ tới người đàn ông ngày hôm nay mua một đống đồ ăn vặt.

Xem dáng dấp kia, rõ ràng không phải là kiểu người phải mua đồ ăn đến biếu tặng người ta lấy lòng. Cả người hắn đều một thân đồ hiệu, cái kiểu người mua đồ không thèm nhìn giá, dù ai đi chăng nữa thì cũng nhìn ra anh ta là ông chủ lớn? Âu Nhược Thành không khỏi có chút đố kị, đầu ngẩng cao, vóc người đẹp,thân hình cao ráo, lại có tiền, cũng thật là người so với người ,làm người ta tức chết a! Nếu là người kia, vĩnh viễn cũng sẽ không lo chuyện cơm áo gạo tiền qua ngày mà phiền muộn?

Âu Nhược Thành đứng dậy tắt đèn, nằm ở bên người bạn gái, tâm trạng rủa thầm, cái gì mà máy làm lạnh a, bỏ hai khối băng vào chả thấy mát hơn tí nào, lúc trước mua đồ chơi này thực sự là não tàn, còn không bằng thêm năm, sáu trăm mua cái điều hòa đây!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.