Edit: Nora Beta: Tiểu Tuyền Đây là tốc độ gì chứ? Hân Hân kinh ngạc vừa ý xem từng mẫu từng mẫu bình luận từ từ trượt xuống, có ủng hộ, cũng có phản đối, bất giác như thể cô đã đại thành công!
Lúc Cesar phát hiện ra thì cô đã biến website này thành web. Máy tính thông minh hoàn toàn phức tạp hơn thao tác máy tính, vậy mà cô lại có thể làm được chuyện khó khăn đến vậy, làm người ta phải giật mình.
Nên biết thế giới này dường như mỗi người đều có một hai mạng lưới website, nhưng để có thể tự hào được lại rất khó.
Hân Hân ngược lại càng lợi hại, anh không thể tưởng tượng nổi.
Ở thế giới này nếu như được xem nhiều sẽ có hoa hồng vì cô thành lập sân chơi ảo này cũng sẽ mang đến hiệu quả và lợi ích cho họ, cô cũng được chia phần. Hôm sau cô nhận được hơn 5.000 tinh tệ.
Tự cô cũng có tiền rồi sao?
Cô hớn hở chạy đến chỗ Cesar báo cáo. Cesar kinh ngạc hỏi lại: “Em rất thiếu tiền sao?”
Hân Hân lắc đầu. Cô cần tiền làm cái rắm gì chứ, mọi thứ đều không cần phải xuất tiền.
“Nếu em thiếu tiền, anh sẽ cho em một phiếu network. Thấy thích cái gì trên internet cứ đặt hàng đi.” Cesar đang xem chiến báo vừa đưa tới trên tay. Geer hành động nhanh thật, còn hiếu thắng hơn cả quốc hội bên kia.
Bọn này đang nuốt dần chút binh lực ở vòng ngoài. Tuy nói nơi đó anh không cần, nhưng tốc độ này quả thật nhanh hơn anh dự đoán.
Hân Hân thấy anh không yên lòng cũng không làm phiền anh nữa, cô lại chạy về phía máy tính thông minh bên kia tiếp tục xem, vừa xem vừa ăn quà vặt.
Có một người máy bưng thức ăn hôm nay tới, cô ta rất lưu loát đặt thức ăn lên bàn, rồi lại lưu loát đi đến gần Hân Hân.
Không ai ngờ được một người máy sẽ đột nhiên động thủ với Hân Hân, nhưng Cesar nhận thấy người máy này không phải người hay tới đây. Anh nhanh chóng bước một bước đến sau lưng người máy này vung cho nó một cước, không hề chần chừ do dự.
Hân Hân cũng phản ứng rất nhanh, lập tức ngồi xụp xuống đất, dù vận động kịch liệt nhưng lại không hề tổn thương đến bụng. Sau đó cô nhanh chóng đứng dậy núp ra sau giường, căng mắt quan sát Cesar đá cho cô ta nát bấy như rát rưởi.
Sau khi hoàn thành loạt hành động tàn nhẫn này anh chạy tới nâng Hân Hân dậy: “Em có sao không, có bị thương chỗ nào không?”
Hân Hân lắc đầu, không hề thấy đau ở đâu cả, chỉ là không hiểu vì cớ gì người máy này lại phản bội lại chủ nhân.
Đúng rồi, có một lần cô gặp chuyện thế này rồi, đó chính là Geer, lần đó cô bị bắt đi đã từng thấy Geer sửa lại những người máy kia!
Cesar cũng cảm nhận được chuyện này, lập tức gọi Bin Sur đến, bảo anh ta đuổi tất cả người máy ra ngoài, toàn bộ công việc đều giao cho con người làm.
Bin Sur nói: “Chuyện này hơi khó.”
Cesar đáp: “Geer am hiểu sửa chữa chương trình người máy nhất, lúc này không biết anh ta động tay động chân lên người máy nào, cho nên chỉ có thể đuổi tất cả người máy ra thôi. Lát nữa phái vài người thân tín chọn ra một đám mới ra lò khác đi.”
Bin Sur đáp lời, tiếp đó trong phủ đại thống soái nơi nơi đều là cảnh đuổi bắt người. Hân Hân chợt nhớ đến Mary: “Phải rồi, còn hai người ở chỗ Mary nữa, em muốn đi xem cô ấy.”
Cesar nghe cô nói thế như chợt nghĩ tới điều gì: “Anh đi với em.”
Chờ đến phòng của Mary quả nhiên đã không thấy người, Cesar cười lạnh: “Quả nhiên là đến vì cô ta, xem phủ thống soái là nơi nào hả?”
Cesar nói với trung tâm điều khiển: “Nghe lệnh, đóng tất cả các cửa ra ngoài.”
Cạch cạch, bên ngoài liền truyền đến vô số tiếng động lạ. Cesar lại lập tức từ trong máy tính điều khiển điều tra tất cả lối ra, quả nhiên tìm được quang cảnh của Mary. Cô bị một người máy nữ kéo đến trước cửa cổng, bỗng nhiên cổng bị đóng lại làm cô ta giật mình, cô bé khờ khạo này hu hu nức nở khóc. Người máy nọ lại đang chỉ tìm đường mà không để ý đến cô ta.
Cesar nói: “Em ở lại đây!” Sau đó một mình chạy đến chỗ cửa ra vào kia.
Hân Hân lại không chịu nghe lời, bình thường những khi Mary khóc mà không có cô sẽ không chịu nín đâu. Hai người một trước một sau chạy tới đó. Người máy sớm đã chuẩn bị chiến đấu, Cesar vừa xuất hiện thì hai người liền quấn lấy nhau.
Hai người đánh nhau vô cùng kịch liệt, nhưng Hân Hân ở một bên xem lại nhức hết cả mắt. Bởi vì đó là người máy nữ, một khi đánh nhau sẽ lồ lộ ra hết, không lộ bên trên thì cũng là phía dưới, nó lại không biết che giấu, vì vậy Hân Hân đứng xem đến hoạt sắc sinh hương.
Cesar ngược lại không hề có bất kì phản ứng không được tự nhiên nào. Chỉ là anh thật sự bình tĩnh sao?
Mary đứng ở một bên khóc gào. Hân Hân nép sát tường đến gần: “Mary.”
Mary nghe thấy giọng cô liền ngẩng đầu lên, gương mặt loang loáng nước mắt vô cùng đáng yêu.
Sau khi thấy là Hân Hân liền ngừng khóc, đứng lên chạy về phía cô, nhưng muốn thế phải chạy ngang qua chiến trường của Cesar, Hân Hân lập tức kêu lên: “Đứng yên, đừng đến đây.”
Mary khẽ giật mình, nghiêng đầu nhìn cô tỏ vẻ không hiểu, có điều vẫn đứng đó không tiến tới nữa, như một đứa trẻ bị bỏ rơi, vừa đáng yêu vừa đáng thương.
Cesar lại lo lắng sẽ làm hai người bị thương, nên la lên: “Đều đứng sang bên cạnh cho tôi.”
Hân Hân rất nghe lời nép sang một bên nhưng bụng lại nhô ra quá nhiều, cô cảm thấy có lẽ nên bảo vệ bụng, vì vậy liền quay người vào tường. Bên kia Mary thấy vậy, cô bé thấy tư thế này cũng không tệ, cũng dán sát người vào tường, còn thích thú quay đầu nhìn Hân Hân cười.
Giờ cũng không phải lúc chơi, đứa bé này thật kì lạ.
Hân Hân nhịn không được muốn cười, đáng tiếc trong tình cảnh này lại không cười nổi.
Cesar thấy vậy cũng hết cách với hai cô nàng này, khó trách các quý tộc đều cho rằng không nên cho phụ nữ gặp nhau, nếu không sẽ xảy ra những chuyện đành bó tay. Nhìn đi, ngay cả áp mặt vào tường cũng bắt chước nhau, thật không biết hai người này nghĩ gì nữa.
Vì không muốn làm các cô bị thương, Cesar đành rút ngắn thời gian chiến đấu, nhanh chóng hạ gục người máy. Chuyện sau đó làm Hân Hân rất bó tay, bởi vì không ngờ anh lại đưa tay móc hai mắt người máy nữ, nháy mắt lôi ra hai sợi kim loại, anh không hề khách khí, dùng sức kéo đứt nó. Mà người máy kia vung chân mấy cái rồi nằm ngay đơ.
Một người máy còn lại anh cũng xử như vậy, nhưng thật không ngờ con này có hệ thống tự hủy, lúc anh kéo dây điện ra đột nhiên nó lóe sáng.
Động tác của Cesar vô cùng nhanh, anh theo phản xạ xoay người lại ôm lấy Hân Hân. Dù trong không gian này phát nổ không lớn nhưng lại có lực sát thương với con người rất lớn.
Đợi sau khi đã ngừng phát nổ, Hân Hân vội vàng kiểm tra trên dưới Cesar: “Anh không bị sao chứ?”
Sao mà không bị gì chứ? Sau lưng anh loang loáng vài chỗ bị thương, có điều cũng không phải vết thương trầm trọng. Cô nhìn về phía Mary, những tưởng cô ta cũng đã bị thương, ai ngờ thấy cô bé đang im lặng bò trên mặt đất, dù người phủ đầy bụi bặm và vài vết thương nhưng hoàn toàn không sao cả.
“Chắc anh phải tìm nhân viên y tế để kiểm tra xem sao?” Hân Hân quan tâm hỏi.
“Chỉ là vết thương nhỏ, anh đưa hai người về sẽ bảo họ kiểm tra sau.” Cesar đỡ lấy Hân Hân, sau đó Hân Hân đỡ Mary dậy, ba người cùng về phòng của đại thống soái.
Chốc sau đã có nhân viên y tế tới, anh ta bảo đại thống soái cởi áo ra. Cesar cởi được nửa chừng thì dừng lại, anh nhìn thoáng qua Mary nhíu mày nói: “Em đưa cô bé ra đằng sau đi.”
Anh nói đằng sau là sau rèm che sao?
Hân Hân mở to mắt. Chẳng lẽ đại thống soái không muốn để người phụ nữ khác thấy thân thể của anh? Nhưng Mary vẫn là một cô bé thôi mà, con bé sẽ không nổi hứng mê trai gì với anh đâu mà!
Nhưng cô vẫn kéo cô bé vào, sau đó len lén nhìn Cesar cởi áo ra điều trị.
Trên lưng anh bị thương khá nghiêm trọng, chủ yếu vì bảo vệ cô.
Thật may không tổn thương đến chỗ hiểm nào. Thế giới này có trình độ chữa bệnh rất kinh người, mới đó mà đã hoạt động lại bình thường.
Có điều tối nay thì thảm rồi, bởi vì Mary không chịu đi, cứ bám lấy Hân Hân đòi ngủ chung. Cả Cesar cũng không vui, nhưng bây giờ không có người máy chăm sóc cô bé, đành phải để Hân Hân tạm thời đảm nhiệm.
Anh không còn cách nào hơn là phải dọn sang phòng khác. Hai cô gái cùng ngủ với nhau lại càng thêm thích thú, Hân Hân kể chuyện cổ tích cho cô bé nghe, chậm rãi trôi qua đêm nhàm chán này.
Hân Hân được dịp tập tành làm mẹ, nghĩ đến khi con cô sinh ra rồi cũng sẽ kể chuyện ru cho con ngủ thế này, đúng không nhỉ!
Hân Hân cái vỗ cái không vào Mary nói: “Ngủ ngon Mary.”
Thế nhưng Mary chợt lên tiếng, chỉ là cô bé còn chưa thể nói được rành rọt, chỉ phát ra được một hai tiếng.
“Mary, ngon ngon ngon…”
Hân Hân giật nảy cả mình: “Em nói được sao?” Cô lại dạy cô bé: “Mary ngủ ngon, ngủ ngon Mary, nói lại xem nào?!”
Quả nhiên Mary lặp lại lần nữa, nhưng không hề tiến triển chút nào.
Được như vậy Hân Hân đã mừng lắm rồi. Hóa ra ở thế giới này phụ nữ cũng nói được đấy chứ, cớ sao người ở đây lại không biết? Hay là, đàn ông ở đây suốt ngày chỉ biết rượu chè mà hoàn toàn không chú ý dạy dỗ người phụ nữ của mình, cho nên mới thành ra thế này!
Thật ra các cô gái vẫn ở trong hệ thống dung dịch lớn lên, đợi đến khi đủ trưởng thành mới bắt đầu phân chia cho đàn ông nuôi dưỡng.
Mới đầu như kiểu sản xuất thương phẩm, những người đó làm gì để ý đến cảm nhận và suy nghĩ của các cô? Về sau bị những người đàn ông vô tâm nhận được, bọn họ càng không để tâm đến các cô, bởi vậy các cô càng không có cơ hội được giáo dục, cho nên chỉ số thông minh mới bị tụt đến nổi không thể làm được chuyện gì, hóa thành như một chiếc tượng gỗ.
Hân Hân hy vọng Mary cũng sẽ có suy nghĩ của riêng cô bé, như vậy ở thế giới này sẽ có hai người phụ nữ có suy nghĩ, không còn là một nữa rồi.
Nhưng Mary lại tiến bộ rất chậm, dù cho Cesar có nghe được cô bé nói chuyện cũng không có quá nhiều hy vọng. Bởi vì anh biết, dù cho có cố gắng thế nào, dù cho có tìm về được năng lực ngôn ngữ, nhưng chỉ số thông minh vẫn sẽ có sự chênh lệch.
Hân Hân nói: “Nếu như Kriya biết được chuyện này thì tốt rồi, đáng tiếc anh ta bị anh đá ra khỏi quân đội.”
Cesar không đáp lời, chỉ dỗ dành Hân Hân trước chăm sóc Mary cho tốt. Hai ngày sau, rốt cuộc phủ đại thống soái đã đổi xong một loạt người máy, đều đồng loạt theo một kiểu dáng, có điều cũng là vừa đủ.
Có hai người máy bảo mẫu phụ trách chăm sóc Mary. Bởi vì cô bé quen ở cùng Hân Hân nên không thích đi, Cesar nhường lối cho người máy mang cô bé đi, Mary liền cứng rắn ôm lấy Hân Hân dùng ánh mắt đề phòng nhìn Cesar chằm chằm, như thể anh sẽ cướp đi bảo bối của cô không bằng.