Ghét Của Nào Trời Trao Của Nấy

Chương 4: Chương 4: đụng độ 2




bước vào lớp tôi ko quên lườm hắn vài cái rồi mới yêu vị tại chỗ ngồi,ấm ức vô cùng.chỉ vì hắn mà năm nay bằng học sinh xuất sắc của tôi đi mãi ko về rồi,hít T^T

...................ngồi học đc 45' thì chuông reo, tôi cũng tranh thủ xuống căn tin gặm tí đồ ăn đói quá sáng h có j bỏ bụng đâu.haizzz ,tại quầy tôi kêu 1phần piza thì kế bên cũng có người gọi 1 phần giống tôi,thì con người mà theo bản năng tôi đánh mắt sang nhìn , thì bắt gặp cậu ta.số tôi đúng xui mà đi đâu cũng gặp tên khó ưa nay. nói thế chắc mọi người bt ai rồi chứ ! hư

rồi cũng nhắm mắt xem như ko hình thấy j. nhưng tôi còn tức chuyển hồi sáng,máu trả thù của tôi lại lên, miệng tôi lẩm bẩn cố nói nhỏ nhưng chắc hắn cũng có thể nghe đc TỪ CÂU TỪ CHỮ tôi nói !

- ra là tên công tử CỤT NÃO, NHỌ NHỌN, HẸP HÒI !

hẳn chắc là hắn nghe thấy rồi,lên người hơi khụ lại,mặt biến xắc HAHAHA ta thật giỏi mà .

nhưng niềm vui nhỏ bé đó chưa đc bao lâu thì hắn lại xơi ngược lại tôi 1 câu làm tôi xúyt sặc máu lun

- thì ra là con HOA CHẬU BỊ KHÙNG CHÂN NGẮN XẤU XÍ !

hắn !=_=...................................* chụy ấy ko còn j để nói :) *

thì chị nhân viên quầy bán hàng ra nói; hết piza rồi chỉ còn 1 cái thôi hay 1 trong 2 em ăn cái khác nha * cười *

nghe xong tôi nhanh tay đớp trước - vậy chị lấy cho em cái đó đi

- um đợi chị tí

- tôi cũng muốn ăn lấy tôi cái đó * nói lạnh *

chị nhân viên quay lại nhìn tôi khó xử , tôi thấy vậy cũng tội quay sang thương lượng NHẸ với hắn

- nhà cậu giàu rồi, muốn ăn j chả có hay nhườn cho tôi đi ( giọng tôi cố nhượng bổ hết sức )

hắn nhìn tôi vài giây rồi quay đi nói

- tôi có thể nhường cho cô........NẾU!

nghe tới đó lòng tôi có chút vui mừng, mắt mở to vảnh tai nghe những j hắn sắp nói. hắn đưa mắt sang nhìn tôi lần nữa với điệu cười nửa miệng kèm theo thần thái khó đoán của hắn,tôi liền thu hồi cái bản mặt ngu như tó của tôi lại. vì sao ư ?còn j nữa nhìn thấy cái mặt của hắn thôi là hiểu chẳng có j lành rồi,có ngu mới tin hắn ta (lùn chứ đâu ngu hehe) tôi vênh váo trả lời

- NẾU ZÈ ?

hắn vẫn giữ nguyên cái thần thái kia nói ;- NẾU......cô giống con lu nhà tôi.còn ko có VỨT tôi cũng ko nhường !

THẤY CHƯA tôi nói có sai đâu! mọi người đừng đê vẻ bền ngoài của hắn đánh lừa, tất cả chỉ toàn giả zối ,hắn ta có j tốt mà đc khen hết lời còn 1 đứa đáng yêu như tui thì bị xa lánh đúng là ông trời chơi ko công bằng với con mà hít

vứt lời nói kia sang 1 bên, ko thèm đôi co với loại người như thế nữa, tôi quay sang nhìn chị nhân viên rồi nói; - vậy chị lấy cho em 1 cái hambogo cũng đc * cười *

- lấy tất cả hambogo bỏ bọc cho tôi sót 1 cái thì chuẩn bị nghỉ việc là vừa

câu nói của cậu ta làm tôi và chị nhân viên khi hóa đá,cái j chứ đúng là ko công bằng mà chỉ là việt cá nhân thôi cậu ta cũng muốn làm liên lụy tới người khác sao. cái tên này......

- sao cậu quá đáng thế ?

- rồi sao ? tôi là chủ ko có quyền sa thải nhân viên à ?

tôi......câm lín @_@

- chị......chị xin lỗi.....nhưng chị còn...

thấy chị nhân viên khó xử nên tôi cũng ko muốn đôi co chi nữa , thôi vậy

- ko sao đâu dù j em cũng chưa đói có j lát em về ăn sau cũng đc ^_^

- hư!..... cao thưởng dữ * nhếch mép *

- thahk ! chứ ko nhọ nhọn như cậu , đồ công tử ki bo

- CÔ !

sau đó tôi hất hàm bỏ đi trong sự ức chế tột cùng . lên lớp tôi lấy cuốn sách hồi sáng ra mà muốn rớt nước mắt ( nói cho wa thế thui chứ ko tới nỗi thế đâu, tôi là ai chứ ko thể vì cuốn sách mà lấy nước mắt tui đc . khó lém ) nhìn những trang giấy bị ướt khô lại mà 1 đứa hậu đậu như tui khó khắn lắm mới có thể gỡ đc 2 trang ra , đang tỉ mỉ làm việc đâu ra cái thằng nào vô phép tắt giật lun quyển sách của tui còn nói mấy câu ngứa gan nữa chứ

-cái j đây,cái j đâu,cô em đang đọc sách à

-bộ mù sao ko thấy, mà cậu là ai sao lấy sách của tôi . trả đây!

- muốn trả hả? bắt đc tôi đi rồi tính

và thế là tôi rượt cậu ta mấy vòng trong lớp,hắn ta còn hiên ngang lật qua lật lại mấy trang sách của tôi còn cố tình vò cho nó rách nữa , xong hắn phán

- ôi lỡ tay làm rách rồi, trả cậu nè sorry nhoa

rồi hắn liện luôn quyển sách của tôi xuống đất như liện cục rác đi ra cửa nói j đó tên gia bảo kia nhận tiền xong bỏ đi.có ngu lắm thì tôi cũng bt mập mờ ai là người đứng sau chuyển này

tức sôi máu, tôi siết chặt tay cố giữ bình tỉnh nói

-là cậu làm hả ?

- rồi sao?

-tôi làm j cậu chưa ?

- chỉ cần cô đụng tới tôi thì đã khó sống rồi!

xong hắn bỏ đi ,tôi tức quá vỡ bờ hét to nhất có thể

- đồ đáng ghétttttttttttttttt đi chết điiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii !

hắn hơi khụ lại 1 chút rồi nói ; - cô cứ chờ !

xong hắn gọi cả đám đang bu như ruồi ngoài kia vào chỉ thẳng mặt tôi nói ;

- từ nay mọi người cứ có việc j cứ bắt cô ta làm cho , tôi bảo kê

nghe vậy cả bọn con nhái ( gái á ) cười khúc khích, tôi cũng thản nhiên đáp; nói là 1 chuyển, làm là 1 chuyển ok

xong tôi bỏ về chỗ úp mặt xuống bàn định bụng sẽ quên phách cho xong , ngoại nói tức người khổ mình vậy ngu j tôi tức

- E he

nghe có tiếng người, đoán việt chả lành lại đến, tôi ngóc đầu giậy thắc mắc mới tháng 11 đâu phải tháng 7 đâu mà cô hồn ám lắm thế haizzz

- nói đi , mấy người muốn j

cả bỏ cười mỉm nhìn nhau nói;

- muốn j là muốn j

- thì ếch mãi mãi là ếch thôi , đừng có mơ tưởng treo cao té đao lắm chứ sao nữa . hahaha cả bọn cười ầm lên ( điên hết rồi à )

- mấy người nói j tôi ko hiểu ?

- là mày ko hiểu hay gỉa ngu đây !

ngầm đoán đc ẩn ý của những chữ kia , tôi lắc đầu thật hết thuốc chữa bọn này hít 1 hơi sâu rồi nói

-thứ nhất ; tôi ko như mấy ngươi đeo bám cái loại kia, nên đừng ví tôi là ếch hay nhai j hết,

thứ 2; tôi ko phải công chúa,tiểu thư lá ngọc cành vàng hoặc đại loại con đại gia giàu có j đó

thứ 3; tôi bt yêu thương những người tốt với tôi , yêu thương chăm sóc tôi coi trọng tôi,và nhìn nhận tôi theo cách từ trong ra ngoài ,chứ ko phải đeo bám lấy thứ chẳng bao h là của mình hay yêu gia sản, yêu nhan sắc giống mấy người vậy đâu. cho nên đừng đem tôi ra so sánh .ko xứ đâu ha

thứ 4 ; đừng đứng ở đây lượn đi lượn lại chỗ nay rồi ngứa mồm nói lảm nhảm ô nhiễm ko khí của tôi . xế ra

xả xong còn ko kịp nghe tụi nó trả lời tôi hùng hổ bước ra ngoài để lại cả đang đám tức kia lại

- bài thuyết trình của cô nghe hay wa ha

ko cần quay lại của đủ bt ai rồi , giọng we wa mà

- rồi sao! làm j nhau ?

- đợi đi ! tôi cho cô sáng mắt ra !

- BÀ CHỜ !

*các bn đọc xong cho mik xin ý kiến để mik cố gắng hơn nha*

THAHK

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.