Nhưng ngàn vạn việc ở phía trước, Dương Tử Hiên cũng không biết mình nên ra tay từ chỗ nào.
Hôm nay, từ trong miệng Phí Thống, hắn hiểu được một ít tình huống kết cấu lãnh đạo chính phủ thành phố bên này, chính phủ thành phố bên này, trừ hắn ra, chỉ có một thường vụ phó thị trưởng tiến vào bộ máy thường ủy, ngoài ra còn có bốn phó thị trưởng chưa vào thường ủy khác.
Trước kia mấy phó thị trưởng xếp hạng phía trên đều bị thị trưởng Lôi Tụng liên quan đến, cơ bản đều bị Tỉnh ủy quăng đi hết rồi, kể cả thư ký trưởng chính phủ thành phố.
Thường vụ phó thị trưởng Phiền Khang vừa từ tỉnh thành xuống, đến nhận chức không lâu, Phiền Khang chân trước vừa đến, chân sau Dương Tử Hiên đã tới rồi, Dương Tử Hiên còn chưa kịp quen thuộc, hắn cũng không thể biết sâu hay cạn.
Chỉ là, từ danh ngạch bộ máy thường ủy chính phủ thành phố, cũng đó có thể thấy được, quyền lực trung tâm chính phủ thành phố tại thành phố Quảng Lăng đang ở vào hoàn cảnh tương đối xấu, ở trên mặt thường ủy, cũng chỉ có được hai phiếu, nói cách khác, Chu Lập Xương đang có được quyền uy thật lớn tại hội thường ủy.
Kỳ thật, Dương Tử Hiên cũng cảm thấy hơi tò mò, trước đây, thành phố Quảng Lăng phát sinh địa chấn chính trị nghiêm trọng, một chính pháp ủy thị ủy bị quăng ra, mấy phó thị trưởng chính phủ thành phố theo thị trưởng vào tù, còn có cả thư ký trưởng chính phủ thành phố cũng bị bắt.
Xảy ra vấn đề cán bộ nghiêm trọng như vậy, vậy mà Chu Lập Xương vẫn đứng vững không ngã, ngoại trừ bởi vì hắn cực kỳ phối hợp với Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh công tác ra, Dương Tử Hiên cảm thấy, hắn nên có “pháp bảo” khác.
Người không đổ, phần lớn đều có chỗ hơn người.
Lôi Tụng bị thẩm tra “vấn đề mục nát”, chỉ là công cụ công kích của hắn, vấn đề chính thức, vẫn là việc Lôi Tụng thuộc về đám cán bộ bản địa thành phố Quảng Lăng thăng lên làm thị trưởng.
Cùng với lý luận thi hành biện pháp chính trị chủ tịch tỉnh Tống Thế Càn trước đây, có rất nhiều chỗ tương đồng —— rất bảo thủ, rất khô khan, là đầy tớ của Tống Thế Càn, đây mới là vết thương trí mạng của hắn.
Nói trắng ra, chính là đứng sai đội khi xác định phương hướng kinh tế chính trị.
Nhưng Chu Lập Xương này là nhân vật nắm giữ phương hướng đầu thuyền, lại có thể vững vàng thỏa thỏa ở bên trong trận “bão táp” Tống Thế Càn làm rơi đài này, có cách biệt một trời so với kết quả vợ ly con chết của thị trưởng Lôi Tụng, chỉ sợ còn có nguyên nhân càng thêm sâu.
Dương Tử Hiên không có ý định tìm hiểu bí mật lớp trưởng này quá sớm, nhìn trộm bí mật người khác, rất hung hiểm.
Trước mắt, công tác tối quan trọng nhất của hắn, chính là nhanh chóng tạo ra thành viên tổ chức nội các của riêng mình tại chính phủ thành phố, có một đám thành viên cấp dưới có thể làm việc cho hắn, như vậy, hắn mới có thể chống lại Chu Lập Xương, lời nói trên hội thường ủy mới có sức nặng.
Văn phòng thị trưởng mới nằm đối diện văn phòng Lôi Tụng trước kia, tương thông cùng phòng bí thư, cũng tương thông với hành lang bên ngoài, vị trí rất rộng rãi.
Thời điểm Dương Tử Hiên cầm cặp công văn đến, văn phòng đã sáng sủa sạch sẽ, trên tường giắt “thanh tại đức, liêm khiết tại chí”, phối hợp với cờ đảng và quốc kỳ, có vẻ rất trang nghiêm, bên cửa sổ lại có thêm thêm vài chiếc rèm nhiều màu, tăng thêm một phần tươi mát.
Phí Thống dẫn mấy thư ký tới cho Dương Tử Hiên xem qua, văn phòng này đều là do mấy thư ký thu thập từ buổi sáng, nghe nói thị trưởng mới tới muốn chọn thư ký, tay chân những người trẻ tuổi này cũng không chịu khó hơn nhiều.
“Chọn cậu đi...” Trong tay Dương Tử Hiên cầm sơ yếu lý lịch Phí Thống đưa tới, chỉ chỉ người trẻ tuổi bên trái mang kính mắt, rất có điểm khí phách thư sinh cầm quạt lông đeo khăn chít đầu, ánh mắt có chút co lại, gọi là Lí Nghĩa Đông.
Phí Thống cảm thấy kinh ngạc, từ góc độ của hắn để xem xét, Lí Nghĩa Đông này vốn là người không có khả năng được tuyển nhất.
Lí Nghĩa Đông này đã làm từ thời điểm Lôi Tụng đảm nhiệm thị trưởng, ngay tại văn phòng thư ký chính phủ thành phố, khi Lôi Tụng gặp chuyện không may, các thư ký trẻ tuổi đều bị cuốn vào bản án mục nát, nhưng Lí Nghĩa Đông này mạng lớn, vậy mà có thể lưu lại.
Nói thì nói như vậy, nhưng loại án mục nát này không thể biết được điểm dừng ở đâu, ai biết trên người bọn họ có thể có vấn đề kinh tế, tùy lúc bị tuôn ra hay không?
Phí Thống vốn muốn nhắc nhở Dương Tử Hiên, tốt nhất không nên dùng Lí Nghĩa Đông này, người này vốn là bị hắn chộp tới cho đủ số, nhưng nghĩ lại, để một quả bom hẹn giờ ở bên người Dương Tử Hiên cũng không phải không tốt, liền không lên tiếng nữa.
Đợi sau khi Phí Thống mang theo mấy người trẻ tuổi khi đến cao hứng khi đi mất hứng ra ngoài, Dương Tử Hiên mới để cho Lí Nghĩa Đông ngồi xuống, hàn huyên vài câu cùng hắn.
Nhưng Lí Nghĩa Đông vẫn không thể thả lỏng, hàn huyên vài câu về việc nhà, vẫn rất câu nệ.
Lí Nghĩa Đông nằm mơ cũng không ngờ thị trưởng mới tới sẽ chọn hắn, người “có chỗ bẩn” “xui xẻo” này làm thư ký, hạnh phúc tới quá nhanh, lại làm cho Lí Nghĩa Đông tưởng rằng đang ở trong mộng, sợ mình nói sai lời ở trước mặt người thanh niên thị trưởng này, sẽ lập tức bị đánh vào lãnh cung.
“Buông lỏng một chút, nếu cậu một mực câu nệ như vậy, tôi cảm thấy cậu, nhanh chóng đứng dậy đi ra ngoài sửa sang lại văn bản tài liệu cho Dương Tử Hiên, dù sao cũng là người từng có kinh nghiệm công tác trong văn phòng chính phủ thành phố, làm việc cũng rất nhanh nhẹn chuyên nghiệp.
Lí Nghĩa Đông rất chịu khó, trước kia công tác của chính phủ thành phố bị Tỉnh ủy chối bỏ, về sau, không ít khoa viên chính phủ thành phố làm đều hoảng sợ không chịu nổi, bởi vì không biết liệu có một ngày Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh sẽ đến, gọi bọn hắn đi nói chuyện không.
Hiện tại, tảng đá lớn trong lòng hắn xem như đã rơi xuống, làm việc cũng vô cùng nhanh nhẹn.
Lật xem các loại văn bản tài liệu của chính phủ thành phố mấy năm gần đây do Lí Nghĩa Đông sửa sang lại, Dương Tử Hiên muốn từ trong những văn kiện này, tìm được một cửa khẩu đột phá.
Cửa phòng bí thư và phòng thị trưởng không bị che lấp, Phí Thống ngẫu nhiên ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy thân ảnh bận rộn của Lí Nghĩa Đông, cười cười.
Kể cả Phí Thống, không ít người trong thành phố đều không rõ vì cái gì Dương Tử Hiên tuyển chọn Lí Nghĩa Đông làm thư ký.
Dương Tử Hiên chọn trúng Lí Nghĩa Đông là vì lý lịch bối cảnh, lãnh đạo tuyển thư ký, chọn người bối cảnh càng trong sạch càng tốt, bằng không thì chẳng khác nào đặt một quả bom hẹn giờ bên cạnh mình, động một phát sẽ bị người theo dõi.